Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Chương 7: hôm nay tôi muốn hung hăng thao chết em

Chương 7: hôm nay tôi muốn hung hăng thao chết em

Edit: Tiểu Y Y

Không gian nhỏ hẹp có chút chen chúc, Bạch Thiến Thiến bị người đàn người đàn ông phía sau gắt gao giam cầm trong ngực, cô không dám động, thân thể cứng đờ, cái miệng nhỏ phía dưới khẩu trang gắt gao mím chặt, trong lòng vừa ảo não lại vừa khẩn trương.

Rõ ràng đã tính toán tốt thời gian đám phạm nhân dùng cơm, vì sao Lục Ngân lại vẫn xuất hiện ở chỗ này?

Còn có, sao anh biết cô tới?

Mọi chuyện, đều làm Bạch Thiến Thiến nghi hoặc, cũng làm cô phi thường sợ hãi.

Đám phạm nhân kia sắp phải tiến vào tắm rửa rồi, cô nhất định phải nhanh rời khỏi chỗ này!

"Đừng nhúc nhích! Công phu mèo quào của cô không phải đối thủ của tôi."

Nhận thấy cô gái nhỏ trong lòng ngực bắt đầu có những hành động không an phận, Lục Ngân cười lạnh một tiếng, một tay gắt gao ôm cô, hung hăng kéo cô dán vào trong ngực mình, một tay kia vòng qua duỗi đến trước mặt cô mạnh mẽ tháo khẩu trang, bàn tay to thô ráp vuốt ve khuôn mặt nhỏ, cảm thụ được cảm giác tinh tế hoạt nộn.

"Vì sao không tới tìm tôi?"

Cảm nhận được hơi thở đàn ông nóng bỏng phun phía sau cô, thân thể Bạch Thiến Thiến cứng còng, chỉ cảm thấy toàn thân đều bị bao phủ l*иg ngực như lửa nóng kia.

Cô há miệng thở dốc, rồi nhắm mắt lại.

Cô hiểu ý anh, đơn giản chính là hưởng qua ngon ngọt, muốn lần nữa chiếm hữu cô thôi.

Vì sao không đi tìm anh?

Chê cười, chẳng lẽ cô bị người đàn ông này chiếm hữu một lần, thì về sau, nhất định phải là của anh sao?

Cô cũng không phải nô ɭệ của anh.

Huống hồ nhóm phạm nhân khu 1 mỗi lần thấy cô đều giống đám điên hò hét, cô đương nhiên không muốn để chính mình lâm vào khốn cảnh lần thứ hai.

Thấy cô không hé răng, bàn tay vốn đang vuốt ve mặt cô, chậm rãi trượt xuống trên cổ.

Bạch Thiến Thiến trong lòng lộp bộp!

Cô trong nháy mắt nhớ ra tư liệu về Lục Ngân, đặc biệt là chuyện anh tay không vặn gãy cổ người khác.

Nghĩ vậy, cô theo bản năng rụt cổ, khẩn trương nói: "Tôi không làm chủ được, đi nơi nào trực ban không phải tôi có thể quyết định, toàn bộ ngục giam có 4 khu, tôi hẳn phải luân phiên đi xem?"

Anh cười lạnh một tiếng, trào phúng nói, "Luân phiên? Cô không sợ bị luân gian?"

"......"

Anh cho cô là túi trút giận à? Đi nơi nào cũng sẽ bị cường bạo sao.

Bạch Thiến Thiến ngậm miệng, cúi đầu, tận lực làm chính mình thoạt nhìn ra vẻ ngoan ngoãn, không đi chọc giận cái tên bệnh tâm thần này.

Tư liệu không phải nói Lục Ngân tính cách quái gở sao, tính cách đã quái gở nói chuyện còn độc miệng?

Được rồi, không thể so đo với một tên bệnh tâm thần có thể đem ăn chính cha mẹ mình.

Chính là, đối phương hiển nhiên không hài lòng cô trầm mặc.

Lục Ngân từ sau lưng ôm cô, bàn tay to không hề cố kỵ vói vào trong quần áo cô, từng tấc từng tấc vuốt ve da thịt, toàn bộ suy nghĩ của Bạch Thiến Thiến đều bị người đàn ông này sờ biến.

Bàn tay thực lạnh, tham luyến vuốt ve làn da kiều nộn của người phụ nữ, yêu thích không buông tay, qua lại hoạt động, đương anh cảm nhận được thân thể cô cứng ngắc, liền duỗi tay lên trên, không kiêng nể nắn bóp một bên vυ'.

Vυ' cô phát dục rất tốt, một bàn tay anh không ôm hết, năm ngón tay lún sâu vào thịt mềm, xúc cảm không tồi!

Khiến anh không nhịn được xoa tới xoa đi, hận không thể cả đời đều không buông ra.

"Ân..."

Lực tay anh rất lớn, Bạch Thiến Thiến bị đau hít hà một hơi.

Có lẽ là nghe được cô rên, khuôn mặt thân của Lục Ngân nhu hòa hơn một chút, bàn tay cũng trở nên ôn nhu hơn, anh ỷ cái hơn cô một cái đầu, vươn chân dài khoanh lại cô, nhân tiện kéo tay cô xuống, ngay sau đó hai tay đều đặt trên vυ' cô.

Vυ' phụ nữ vừa mềm vừa đàn hồi, xúc cảm tốt không thể tưởng tượng, Lục Ngân tuy vẫn duy trì khuôn mặt than, nhưng hai mắt anh nheo lại, bên trong toàn là thỏa mãn, như một mãnh thú lười biếng, trong cổ họng phát ra từng trận thở dốc.

Bạch Thiến Thiến không cần quay đầu, cũng biết giờ phút này anh có bộ dáng gì.

Trong lòng thầm thở dài một tiếng, hôm nay chỉ sợ tránh không thoát đi.

Đành vậy.

Cô thả lỏng bản thân, thuận thế dựa vào trên người anh, một đôi tay nhỏ duỗi tới bên hông anh sờ soạng, tới phía dưới háng, tạm dừng.

Cô sờ đến phần thịt mum múp, cái thứ vừa cứng vừa nóng.

Khoé miệng Bạch Thiến Thiến vừa kéo, người đàn ông này vậy mà lại trực tiếp thả rông bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© như vậy!!!

Thấy hành động của cô, ánh mắt Lục Ngân tối sầm lại, cong người, dùng hạ thân đang cương cứng cọ cọ tay cô, đỉnh qυყ đầυ chảy ra một ít chất lỏng, toàn bộ dính trên mu bàn tay cô.

Bạch Thiến Thiến cầm cái côn thith vừa thô vừa ngạnh kia, đầu tiên là vuốt ve một trận, tiếp theo là trên dưới vuốt ve.

"Cô tên gì?"

Giọng Lục Ngân trầm thấp, mang theo chất khàn khàn rõ ràng do bị tìиɧ ɖu͙© ảnh hưởng, gợi cảm chết người.

"Tôi là Bạch Thiến Thiến, là...... A!" Cô còn chưa nói xong, đã bị ảnh từ phía sau hung hăng cắn vào cổ, đau đớn khiến trái tim cô run rẩy.

Cũng may anh vẫn chưa thật sự tính toán cắn chết cô, chỉ là cắn phần thịt non sau cổ, vừa hút vừa mυ'ŧ, liếʍ láp, đầu lưỡi nóng bỏng thường dùng sức liếʍ điểm nhạy cảm phía sau tai cô.

Trong không gian nhỏ hẹp, vọng lại toàn là anh thanh ái muội trong miệng anh.

Như dã thú đánh dấu đồ vật của mình.

.... Không ngừng dấu hiệu cô.

Tràn ngập hương vị tìиɧ ɖu͙©.

Bạch Thiến Thiến bị anh liếʍ đến cả người nhũn ra, phía dưới ngưa ngứa, cảm giác có thứ gì đó từ nhỏ huyệt chảy ra, làm cô thập phần nan kham.

Cô đây là làm sao vậy?

Không chịu nổi nam nhân kɧıêυ ҡɧí©ɧ sao?

Không kịp nghĩ nhiều, quần cô đã bị bàn tay to kia kéo xuống, áo trên cũng bị đẩy lên đến cổ, trong tầm mắt Bạch Thiến Thiến, bầu ngực tinh tế trắng nõn của mình đang bị bàn tay to của người đàn ông kia xoa tới xoa đi, rà qua rà lại.

Loại hình ảnh bày kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật sâu tới thị giác, làm tiểu huyệt phía dưới càng ngứa.

Lục Ngân từ phía sau đem côn ŧᏂịŧ để giữa hai chân, chỗ tiểu huyệt của cô, qυყ đầυ nóng bỏng cọ cọ miệng tiểu huyệt, cảm giác được chất lỏng người phụ nữ chảy ra, anh dừng một chút, khóe miệng cong lên, nở nụ cười sung sướиɠ, anh vừa chạm, cô liền chảy ra thể dịch? Phần eo hung hăng dùng một chút lực, phụt một cái thọc vào.

"Cô gái, hôm nay tôi muốn hung hăng thao chết em."

"......"

Cô kêu lên một tiếng, còn không kịp thích ứng với côn ŧᏂịŧ thật lớn vừa cắm vào thân thể, lại đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến từng trận tiếng bước chân.

Không xong, nhóm phạm nhân tới tắm rửa!

Ý thức được điều này, cô vội vàng ngậm chặt miệng, khống chế không phát ra mấy thanh âm xấu hổ, trong lòng giống như thỏ con, khẩn trương cực kỳ!