Thái Cửu thở hổn hển, rũ mắt nhìn xuống A Dung, mồ hôi nóng theo thái dương hắn rớt xuống từng giọt từng giọt, rơi lên cái bụng trắng nõn của A Dung. Hắn im lặng nhìn A Dung, trong đôi mắt đen che kín tìиɧ ɖu͙© là một mảng giãy giụa chật vật.
Hắn biết nữ nhân nằm dưới thân hắn là Đồ Sơn Dung, khuôn mặt nhỏ kia thanh lệ động lòng người, mi mắt cong cong, ánh mắt trong trẻo linh động không mang theo một tia mị hoặc, hoàn toàn bất đồng với vẻ quyến rũ mê người của A Lê. Cho dù thân thể A Lê thu nhỏ lại nhưng ngày thường bộ dáng ngây thơ vẫn vô thức toát ra vẻ quyến rũ trời sinh. Nhưng Đồ Sơn Dung là Đồ Sơn Dung, nàng không dùng thuật dịch dung thì không có chút nào tương tự với A Lê.
Thái Cửu biết mình không nên lại làm việc thân mật với A Dung, trước kia nàng mang mặt của A Lê khiến hắn khó phân biệt thật giả, mơ mơ màng màng hồ đồ ngủ với nàng, nhưng hiện tại hắn rất rõ ràng nàng là ai, lại vẫn không nhịn được mà tới gần nàng. Nhất định là do thủ đoạn câu dẫn của nàng quá mức cao cấp cho nên hắn mới không chống đỡ được. Nếu nàng cả ngày ở trước mặt hắn lộ thân thể, hao tổn tâm cơ câu dẫn hắn, vậy hắn sẽ cố làm theo ý nàng, xem xem rốt cuộc nàng có thể làm ra chuyện xấu gì.
Thái Cửu duỗi tay nâng cằm A Dung lên, nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ lên không biết là vì phẫn nộ hay bởi vì hoan ái, hắn cất giọng khàn khàn châm chọc:"Ta đương nhiên biết ngươi là ai, ngươi không phải là Đồ Sơn Dung cả ngày muốn dùng thân thể dụ dỗ ta sao? Ta muốn nhìn xem bản lĩnh của ngươi lớn thế nào?"
Dứt lời, hắn tách hai chân A Dung ra lớn hơn chút nữa, nâng mông nàng lên, chuyển động hông đâm về phía trước, côn ŧᏂịŧ thô dài tách lớp thịt mềm, phạch một tiếng, nguyên cây thịt đâm vào hoàn toàn.
“Á á… Đừng sâu như vậy… Ư..” A Dung bị dươиɠ ѵậŧ đâm vào khiến hai chân run lên, thật sâu, qυყ đầυ cực đại đâm sâu vào bên trong nàng vừa tê vừa dại, hô hấp có chút khó khăn.
Nàng thở hổn hển, dùng tay nâng bụng, tránh cho bụng rung quá nhiều. Chờ khi đã thích nghi được, nàng cắn môi dưới, trừng mắt nhìn Thái Cửu, nổi giận nói:"Ngươi điên rồi sao? Đâm sâu như vậy không cần nhi tử nữa sao?"
Thái Cửu duỗi tay sờ bụng phồng lên của A Dung, cũng không thể hiện bộ dáng lo lắng mà thậm chí có chút tự hào:"Nam nhi Đông Hoàng chúng ta tất nhiên sẽ khác với phàm phu tục tử, cho dù còn ở trong bụng mẹ cũng có linh lực hộ thể, quanh thân nó sẽ hình thành lớp bảo vệ vô hình, một chút rung chuyển nho nhỏ này đối với nó mà nói căn bản không đáng quan tâm."
“Huống hồ ta đâm sâu như vậy còn không phải bởi vì ngươi mυ'ŧ vào sao?” Thái Cửu duỗi tay đến chỗ hai người kết hợp, tìm được một viên thịt nhỏ nhô lên giữa hoa môi, vừa vuốt vừa day, âm đế là điểm mẫn cảm của A Dung, lúc trước khi hoan ái hắn đã phát hiện ra. Mỗi lần nhéo lên đó, toàn thân A Dung sẽ run rẩy, hoa huyệt không ngừng mấp máy co rút lại, mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ càng sâu càng chặt hơn. Quả nhiên Thái Cửu vừa mới nhéo vài cái lên âm đế, thân thể A Dung đã nổi lên phản ứng.
“Không cần… Ư ư.. Đừng miết lên đó, thật khó chịu.” A Dung run rẩy, không nhịn được mà vặn vẹo thân mình, môi đỏ phấn nộn tràn ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị.
Thái Cửu nhìn bộ dáng động tình của nàng, trong lòng không khỏi có chút sung sướиɠ, nữ nhân này rất thoải mái khi làm với hắn, nàng thích làm chuyện đó với hắn.
Suy nghĩ này khiến nội tâm Thái Cửu dâng lên một trận tự hào, hắn chuyển động hông vui sướиɠ đưa đẩy, vừa chọc vào rút ra vừa dùng ngón tay không ngừng miết lên âm đế sung huyết đứng thẳng lên của A Dung. A Dung bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run rẩy không ngừng, kɧoáı ©ảʍ thay nhau nổi lên, hoa huyệt thi nhau co rút mấp máy, gắt gao hút cắn côn ŧᏂịŧ xâm lấn.
“A… Thật chặt, tiểu dâʍ đãиɠ, kẹp chặt như vậy mà còn nói không phải câu dẫn ta sao?” Thái Cửu sảng khoái thở dài, cái hông dùng sức hướng vào trong mà đâm, côn ŧᏂịŧ thô dài tách ra tầng tầng thịt mềm, tiến vào chỗ sâu nhất, đâm thọc nghiền nát cổ tử ©υиɠ yếu ớt.
“Á á…” A Dung không nhịn được mà thét lên chói tai, ánh sáng chợt lóe lên trước mắt, một dòng điện xẹt qua toàn thân, cả người tê tê dại dại, nàng run rẩy nháy mắt đạt tới cao trào.
“Hừ…” Thái Cửu bị mật huyệt co rút của A Dung cắn chặt đến sảng khoái không thôi, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nảy lên từ bụng dưới, dươиɠ ѵậŧ sung huyết càng thêm cứng rắn nóng bỏng.
Hắn nâng mông A Dung lên, rũ mắt nhìn về phía hai người giao hợp, chỗ huyệt khẩu là một mảng ướŧ áŧ dính nhớp, hai mảnh hoa môi bị đâm đến sưng đỏ, ở giữa kẹp cây côn ŧᏂịŧ lớn ướt đẫm đỏ tím.
Thái Cửu nâng eo đâm về phía trước, dươиɠ ѵậŧ tím đỏ liền căng hai mảnh hoa đỏ ra tiến vào trong cho đến khi nguyên cây hoàn toàn đi vào.
“Ư… A… Đừng vào nữa, ta từ bỏ, ư… Thật là khó chịu, xin ngươi đi ra ngoài đi.” A Dung vừa mới đạt cao trào xong, thân thể ửng hồng, nàng lấy tay đẩy bả vai Thái Cửu ra, không ngừng lắc đầu cự tuyệt, nàng thật sự không chịu nổi, thân thể vẫn còn run rẩy, cả người xụi lơ mềm như bông.
Thái Cửu còn chưa bắn ra, dươиɠ ѵậŧ đang sắp sửa bùng nổ sao có thể dễ dàng buông tha A Dung. Hắn đè lại cái tay đang lộn xộn của A Dung, phần hông nhanh chóng đưa đẩy, côn ŧᏂịŧ ướt đẫm ra ra vào vào trong tiểu huyệt sưng đỏ, cắm vào lại rút ra lặp đi lặp lại.