Sau khi Thái Cửu đi từ đường, Yêu hậu trấn an A Dung một phen, bảo nàng nếu về sau lại phát hiện Thái Cửu khi dễ nàng, chắc chắn sẽ dạy dỗ Thái Cửu thật tốt. A Dung gật đầu tạ ơn, Yêu hậu lôi kéo tay nàng hỏi nàng đã ăn sáng chưa, A Dung bèn lắc đầu. Biết được Thái Cửu để A Dung thỉnh an xong mới có thể ăn, Yêu hậu đau lòng một trận, nàng bảo A Dung từ nay không cần đến thỉnh an. Chân cẳng thai phụ vác cái bụng to đi lại không tiện, buổi sáng gió sương, bôn ba mệt nhọc đến đây chỉ để nói dăm ba câu, thực sự không dễ dàng.
Yêu hậu không phải người câu nệ hình thức, đều là người trong nhà nên nàng cũng không so đo nhiều, vì thế miễn lễ cho A Dung. Nàng phân phó tỳ nữ bưng đồ ăn lên, nhìn đến khi A Dung ăn no mới đứng dậy rời đi.
Thời gian trôi qua thật nhanh, qua chính ngọ, ánh nắng chiếu về phía tây, màn trời dần dần sầm xuống. Thái Cửu quỳ ở từ đường một ngày, khi đến giờ cơm tối hắn mới hồi cung dùng bữa. Vừa ăn cơm tối xong đã bị Yêu hậu kéo đi dạy dỗ một trận, Yêu hậu dặn hắn phải chăm sóc A Dung thật tốt trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày, không được ủy khuất nàng. Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, Yêu hậu đều rất công bằng, chờ Thái Cửu đồng ý nàng mới yên tâm để Thái Cửu trở về.
Khi Thái Cửu về phòng, A Dung đang chuẩn bị tắm gội, nhưng chân nàng bị thương, đi bộ cũng là vấn đề, không có cách nào bước vào thau tắm cao đến nửa người. Vì nàng đang mang thai nên tỳ nữ đều đứng bất động chứ không dám tiến lại ôm nàng, sợ ôm không khéo sẽ bị ngã. A Dung cứ đứng im tại đó, cũng không thể để nam thị vệ ôm nàng, cho nên việc hầu hạ nàng tắm gội này đều đổ lên người Thái Cửu. Việc này vừa rồi Thái Hậu cũng đề cập đến, Thái Cửu cũng không có ý kiến gì.
Tỳ nữ đỡ A Dung đến bên thau tắm, A Dung nhìn nước trong thau đến phát ngốc, tự hỏi phải vào thế nào, thì đúng lúc Thái Cửu trở về. Hắn đứng ở cửa nhìn A Dung cùng bồn tắm nước nóng, trong nháy mắt đã hiểu rõ. Xải bước tiến về phía A Dung, Thái Cửu xua xua tay với tỳ nữ:"Lui ra đi."
“Vâng.” Tỳ nữ cúi người hành lễ rồi lui ra.
Sau khi tỳ nữ lui xuống, Thái Cửu nói với A Dung:"Cởϊ qυầи áo ra."
“Ngươi muốn làm gì?” Vẻ mặt A Dung khẩn trương nhìn Thái Cửu, sợ tới mức lấy tay che trước ngực.
Thái Cửu lướt nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới, bày ra bộ dạng hứng thú, hắn hỏi lại:"Ngươi muốn mặc nguyên quần áo để tắm rửa à?"
“Ta có thể tự làm, ngươi mau ra ngoài đi.” A Dung đẩy ngực Thái Cửu, có chút ngượng ngùng.
Thái Cửu nhìn chân phải còn đang quấn băng gạc của nàng, nhịn không được mở miệng châm chọc:"Dùng đôi chân tàn phế của ngươi nhảy vào sao? Đừng để hài tử té ngã."
“Ngươi… Ngươi nói chuyện có thể tôn trọng người khác không? Vì sao cả ngày phải chửi bới ta, ngươi làm cha như vậy sao, chọc mẫu thân tâm tình không tốt thì hài tử có thể trưởng thành khỏe mạnh không?”
A Dung tức giận đến mức ngực khó chịu, hắn lúc nào cũng phải dùng loại miệng lưỡi như vậy nói chuyện với nàng sao? Biết rằng hắn không thích nàng nhưng nàng cũng không định ở lại lâu, sinh hài tử xong nàng sẽ thức thời rời đi. Trong mấy tháng này hai người không thể sống chung trong hòa thuận sao? Mỗi ngày hắn nói chuyện đều kẹp dao giấu kiếm, luôn làm bộ dáng giương cung bạt kiếm khiến hai người đều không thoải mái.
“Ta chỉ nói sự thật.” Thái Cửu cũng không cảm thấy bản thân mình có gì sai, hắn lại thúc giục lần nữa:"Đừng lề mề, mau cởϊ qυầи áo, ngươi tắm gội xong ta cũng muốn tắm gội nữa."
A Dung nghĩ không có hắn ôm thì nàng cũng không thể tự mình nhảy vào thau tắm, do dự một lúc vẫn cởϊ qυầи áo ra. Rút đai lưng, váy áo rào rạt rơi xuống, thân mình tuyết trắng đầy đà dần dần lõα ɭồ ra. Mặt A Dung đỏ bừng lên như trái táo, một tay che cảnh xuân trước ngực, một tay che mắt Thái Cửu, ngượng ngùng ra lệnh:"Ngươi mau nhắm mắt lại, không được nhìn."
“Dáng người tầm thường của ngươi ai muốn nhìn, ta không có hứng thú.”
“Tốt nhất là vậy.” A Dung tức giận, cúi đầu nhìn ngực mình, hai bầu ngực đầy đặn xinh đẹp phía trước theo hô hấp lúc lên lúc xuống.
Nàng duỗi tay xoa nhẹ một cái, nhũ thịt mềm mại tràn ra, một tay nắm không hết, da thịt trắng nõn trước ngực theo động tác nắn bóp tạo ra từng đợt sóng mê người, khiến huyết mạch người ta sôi sục. Trong lòng A Dung căm giận Thái Cửu, nam nhân này không chỉ miệng lưỡi xấu xa mà mắt còn mù, ngực nàng rõ ràng rất lớn, có nơi nào tầm thường.
Tầm mắt Thái Cửu xuyên qua khe hở ngón tay A Dung nhìn thấy động tác xoa ngực của nàng, hầu kết lăn lộn lên xuống, không tự giác nuốt nước miếng. Nữ nhân ngu xuẩn này, xoa loạn cái gì? Nhất định là đang câu dẫn hắn, thật là không biết liêm sỉ. Cũng may hắn cứng rắn nên không bị nàng dụ hoặc.
Thái Cửu chửi thầm, vươn tay bế A Dung lên, xúc cảm da thịt trơn trượt trắng nõn, có khi còn mềm nhẵn hơn cả tơ lụa thượng đẳng khiến hắn không nhịn được tâm tình rung động. Đặc biệt hai luồng mềm mại cao ngất kề sát bên ngực hắn, mùi hương sữa ngọt thanh thấm vào khoang mũi, đột nhiên Thái Cửu cảm thấy thân thể nổi lên một trận khô nóng, dươиɠ ѵậŧ giữa háng có chút khó chịu.
Quả nhiên vật kia dưới thân đang chậm rãi bành trướng ra, căng chặt đũng quần hắn. Thái Cửu có chút xấu hổ, đồ vật dưới thân hắn đổi chủ rồi sao? Sao lại không nghe lời như vậy? Không chịu sự khống chế của hắn, hắn căn bản là không thích nữ nhân này, cứng cái gì mà cứng?
“Điện hạ, ngươi đang nghĩ gì vậy? Mau bỏ ta vào đi không nước lạnh mất.” A Dung lấy tay vỗ vỗ bả vai Thái Cửu, nhắc nhở hắn.
Thái Cửu nghe vậy hồi phục lại tinh thần, đặt A Dung vào thau tắm.
Nước ấm tràn lên quá ngực A Dung, che dấu nó dưới nước, vì đùi phải nàng bị thương, không thể đυ.ng vào nước nên Thái Cửu nâng đùi phải nàng gác lên thành bồn tắm. Xuyên qua nước ấm trong suốt, Thái Cửu nhìn thấy nơi tư mật giữa hai chân A Dung, nhìn không sót chút gì cảnh xuân mê người. Không có lông tóc nơi âʍ ɦộ, hai mảnh hoa môi hơi mở ra lộ ra một cái khe thịt hồng nhạt, nửa che nửa lộ, huyệt thịt đỏ bừng như ẩn như hiện, trêu chọc khiến người ta muốn đẩy hai mảnh hoa môi ra, nhìn trộm bí mật nơi huyệt khẩu nho nhỏ kia.
Thân thể càng thêm khô nóng, dươиɠ ѵậŧ giữa háng căng lên giống thanh lửa sắt, nóng bóng cứng rắng, nhiệt khí bừng bừng phấn chấn. Thái Cửu ném lại một câu:”Tắm xong gọi ta.” rồi vội vàng xoay người chạy trối chết.
Hắn sợ nếu nhìn tiếp sẽ không khống chế được thứ đồ vật dưới thân mình mà làm ra chút gì đó với nàng. Rõ ràng nói không để nàng dụ hoặc nhưng vì sao vừa thấy nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ vẫn không nhịn được mà nổi lên phản ứng?
Thái Cửu buồn rầu, hắn đẩy cửa nhỏ trong phòng ngủ ra, bên trong là một gian phòng tắm cùng một bồn tắm lớn, trên mặt bồn là một mảng hơi nước mờ mịt. Cởϊ qυầи áo xong, Thái Cửu chậm rãi bước vào trong bồn, dựa lưng lên vách ngồi xuống. Duỗi tay xuống giữa háng, hắn nắm dươиɠ ѵậŧ nóng hổi kia chuyển động từ trên xuống dưới, vừa cứng vừa nóng, lòng bàn tay có thể cảm giác được gân xanh nổi lên đang đập, kêu gào, muốn tìm kiếm một cái huyệt khẩu cắm vào, được gắt gao bao bọc lấy.
Hơi nước tỏa ra mông lung, Thái Cửu tưởng tượng bộ dáng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của A Dung, vuốt ve dươиɠ ѵậŧ mình, đang lúc hắn đang hứng khởi thì mơ hồ nghe được A Dung gọi to:"Điện hạ, ta tắm xong rồi, mau tới đi."
Thái Cửu mở đôi mắt vẩn đυ.c che phủ đầy tìиɧ ɖu͙© ra, nhìn dương căn thẳng tắp dưới thân, côn ŧᏂịŧ sung huyết vẫn đang sưng to, bất đắc dĩ thở dài. Hắn đứng dậy phủ thêm áo choàng to rộng, đi ra khỏi phòng tắm. Vừa đi vào trong phòng ngủ đã nghe được tiếng la nôn nóng của A Dung:"Điện hạ, điện hạ, mau tới đi, ta lạnh muốn chết."
Thái Cửu đi đến, duỗi tay vào nước, mới vừa bế nàng lên, A Dung lập tức bổ nhào vào ngực hắn, cả tay lẫn chân đều gắt gao ôm chặt lấy Thái Cửu. Nàng vùi vào ngực hắn, thu lại ấm áp trên người hắn, hơi run run, oán giận nói:"Sao ngươi không nhanh tới đây? Gọi ngươi nhiều lần như vậy mà mãi không tới, nước đã sớm lạnh, nhi tử ngươi thiếu chút nữa đã bị đông chết trong nước."
Thân thể Thái Cửu hơi cứng lại, không phải vì A Dung oán giận nói, mà bởi vì tư thế nàng ôm hắn, hai chân quấn chặt bên eo hắn, dươиɠ ѵậŧ nóng lửa của hắn cách lớp áo ngoài mỏng manh vừa vặn chọc lên kẽ mông trắng nõn của nàng. Nhưng A Dung vẫn còn đang rét run, hơi nước trên người đang bốc hơi, nàng cảm thấy thật lạnh, mà nhiệt độ trên người Thái Cửu giống như bếp lò, nàng chỉ lo ôm Thái Cửu để sưởi ấm, hoàn toàn không phát hiện ra thứ đồ vật nguy hiểm dưới mông.
Thái Cửu dùng tay đỡ lấy mông A Dung đề phòng nàng ngã xuống, hắn xoay người đi về phía giường, vừa đi vừa giải thích, giọng nói có chút khàn khàn:”Không nghe được tiếng ngươi gọi, lần sau sẽ tới sớm hơn.”
“Sao có thể không nghe thấy được? Ta rõ ràng gọi rất lớn, ngươi chính là cố ý khiến ta bị đông chết?” A Dung bất mãn chỉ trích.
Rốt cuộc nàng đã bị Thái Cửu chỉnh rất nhiều lần, hiện tại khuyết điểm vô tình của Thái Cửu cũng bị nàng cho rằng cố ý.
Thái Cửu đặt A Dung lên giường, hắn nằm trên người nàng, đột nhiên nghiêm túc nói:"Đồ Sơn Dung, chú ý ngôn từ cử chỉ của ngươi, không cần dùng cái loại thủ đoạn rẻ tiền này để câu dẫn ta."
A Dung tức giận trừng mắt với Thái Cửu, nói cái gì mà thủ đoạn rẻ tiền câu dẫn hắn? Nàng câu dẫn hắn khi nào? Có thể tùy ý bôi nhọ người khác như vậy sao?
“Điện hạ suy nghĩ nhiều rồi, ta chưa bao giờ muốn câu dẫn ngươi, thỉnh điện hạ nói chuyện tôn trọng một chút, đừng bôi nhọ người khác.” A Dung lạnh lùng trả lời.
“Ta bôi nhọ ngươi sao?” Thái Cửu kéo vạt áo ngoài ra, lộ ra côn ŧᏂịŧ sung huyết cứng rắn, nhắm ngay chân tăm A Dung, cử động hông hướng về phía trước, qυყ đầυ cực đại phá vỡ hai mảnh hoa môi, đâm thọc vào cái miệng nhỏ hẹp kia, hắn thấp giọng thở hổn hển:"Ngươi kẹp chặt như vậy, chân mở rộng ra như vậy, còn không phải là muốn câu dẫn ta làm chuyện đó với ngươi sao? Hả?"
Bị cự vật nóng bỏng chọc vài cái, A Dung sợ tới mức lùi về phía sau, nàng lắc đầu, vội vàng giải thích:"Không có, ta không muốn câu dẫn ngươi."
Chỉ là nàng quá lạnh, nhịn không được mà muốn ôm hắn sưởi ấm mà thôi, rõ ràng là hắn đã nói, dù nàng có mở đùi ra cầu xin hắn, hắn cũng sẽ không đi vào. Cho nên nàng cũng không so đo nhiều như vậy, chỉ muốn ôm hắn một chút, chờ mặc xong quần áo sẽ buông ra, nàng thật sự không nghĩ đến chuyện câu dẫn hắn. Lúc đầu nàng cởϊ qυầи áo trước mặt hắn, hắn ôm nàng vào thau tắm vẫn còn ổn, vì sao tắm gội xong ôm ra lại biến thành nàng câu dẫn hắn.
Dường như Thái Cửu mất đi thần trí, hỏa dục thiêu đốt khiến đầu óc hắn hỗn độn, hắn không nghe A Dung giải thích, chỉ kiên trì với ý nghĩ của chính mình, cố chấp cho rằng nàng muốn câu dẫn hắn.
“Nếu mỗi ngày ngươi đều lao lực tâm cơ câu dẫn ta như vậy, ta đây sẽ như ngươi mong muốn, giao hoan thật tốt với ngươi.”
Thái Cửu duỗi tay kéo A Dung trở về đè dưới thân, tách hai chân nàng ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn huyệt khẩu đỏ bừng mê người, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ cứng rắn của mình đặt lên huyệt khẩu, hạ eo xuống đột ngột cắm vào trong.
“Á… Đau…” Đường đi nhỏ hẹp bị côn ŧᏂịŧ chọc vào khai thông, A Dung nhíu mày, hai tay nắm chặt khăn trải giường dưới thân không ngừng run rẩy, quá lớn, quá trướng, huyệt khẩu bị căng chặt như muốn vỡ ra, nàng còn chưa ướt đâu mà tên hỗn đản này đã chọc vào, thật muốn mạng người.
“A....” Thái Cửu thoải mái than nhẹ một tiếng, thoáng rút côn ŧᏂịŧ ra rồi lại dùng sức cắm vào, tầng tầng thịt mềm gắt gao nuốt cắn côn ŧᏂịŧ, tựa như hàng vạn cái miệng nhỏ mυ'ŧ mát cự vật thô to, sướиɠ đến mức khiến xương hắn cũng tê dại.
Thái Cửu vỗ nhẹ mông A Dung, sung sướиɠ trào phúng nói:"Còn nói không phải câu dẫn ta sao? Kẹp chặt như vậy, dùng sức mυ'ŧ như vậy, côn ŧᏂịŧ bị ngươi hút vào càng sâu, có phải muốn ta cắm đến cực điểm hay không?"
Hắn vừa nói vừa dùng sức đâm sâu vào trong, bạch một tiếng, côn ŧᏂịŧ càng cắm sâu hơn mấy phần, chìm vào trong huyệt khẩu nhỏ hẹp.
A… Bên trong thật chặt, qυყ đầυ bị kẹp mạnh vừa đau vừa sướиɠ, thiếu chút nữa đã bắn ra.
“Á á…” Cổ tử ©υиɠ bị đâm đến phát trướng, A Dung cau mày, thở hổn hển dồn dập, nàng khó tin nhìn nam nhân bên trên, tùy tay nắm lấy một cái gối đập lên mặt Thái Cửu, phẫn nộ quát:"Đông Hoàng Thái Cửu, ngươi nhìn cho rõ ràng, ta là Đồ Sơn Dung, ngươi biết mình đang làm gì sao?"