Quân đã dặn cô thư kí gọi điện cho công ty Hải Thịnh, Quân hẹn gặp họ ba giờ chiều nay. Quân muốn mọi chuyện kết thúc càng nhanh càng tốt, kéo dài càng lâu, Quân càng thêm mệt mỏi.
Về công ty, mở cửa văn phòng, Quân bắt đầu nghiên cứu lại bản hợp đồng, Quân say sưa làm việc đến gần ba giờ chiều, Quân bấm số điện thoại bàn, cô thư kí nghe máy.
_Chào sếp…!!
_Em chuẩn bị đi, lúc nữa em đi cùng anh đến công Hải Thịnh…!!
Cô ta sung sướиɠ nói.
_Vâng…!!
Cả hai cùng nhau đến công ty Hải Thịnh, ông Hùng rất ngạc nhiên khi thư kí của Quân hẹn gặp ông ta ba giờ chiều nay để bàn về hợp đồng đã kí với công ty của ông Phong. Ngay lập tức ông ta vội gọi cho ông Phong, sau khi được ông Phong cho biết đã nhượng lại toàn bộ hợp đồng cho Quân, ông ta sững sờ, kinh ngạc, ông ta không hiểu một công ty chuyên sản xuất linh kiện và lắp ráp ô tô như công ty Quân thì cần gì đến hợp đồng mua bán gạch men như công ty Hải Thịnh.
Nhưng dù không muốn gặp ông ta cũng phải gặp, ông ta muốn biết Quân dở trò gì, điều đáng trách là ông Phong làm giấy chuyển nhượng hợp đồng cho Quân lại không thông qua ông ta, cũng như không hỏi qua ý kiến của ông ta. Nếu Quân không thông báo thì có lẽ ông ta cũng không biết gì, bây giờ có trách móc nhau cũng vô ích, giấy trắng mực đen, có hối tiếc cũng không kịp.
Khi Quân đến, phía bên công ty Hải Thịnh đã có ba thành viên trong hội đồng ban quản trị ngồi chờ sẵn, phía công ty Quân chỉ có mình Quân và cô thư kí.
Quân gật đầu chào và bắt tay từng người. Đưa bản hợp đồng ra trước mặt ban quản trị Quân nói.
_Theo những điều khoản ghi trong hợp đồng này bắt đầu từ ngày hôm nay, công ty Hải Thịnh phải giao hàng cho công ty Đức Tiến nhưng cho đến thời điểm hiện tại vẫn chưa thấy hàng của quý công ty. Xin hỏi phía công ty có vấn đề gì dẫn đến sự chậm trễ này không…??
Ông Hùng vội lên tiếng.
_Chúng tôi có gọi điện xin lỗi công ty Hoàng Phong, ông ấy cũng đã chấp nhận lời xin lỗi của công ty chúng tôi…!!
Quân lạnh lùng nói.
_Tôi xin lỗi phải nhắc cho ông nhớ, bây giờ tôi mới là đối tác làm ăn với ông không phải công ty Hoàng Phong, có chuyện gì ông phải thông báo cho tôi biết…!!
Số hàng hóa mà công ty Hải Thịnh có bây giờ phần thì cũ nát, phần bị phá hoại, do không tính toán được số lượng mình cần giao trong khoảng một thời gian ngắn, lại do quá tham lam nghĩ rằng có thể mua của công ty khác rồi đem chế biến lại để bán cho công ty Hoàng Phong nên công ty Hải Thịnh mới bị sập bẫy. Ông Đăng và Trường lại dở trò, một mặt Trường giúp ông Phong soạn ra một bản hợp đồng hoàn hảo với những điều khoản dễ làm người ta mờ mắt vì lợi, mặt khác ông Đăng bí mật cho người làm hỏng các linh kiện gạch men của công ty.
Đến hết tháng này công ty Hải Thịnh phải giao toàn bộ số hàng hóa cho công ty Hoàng Phong nếu không công ty Hải Thịnh sẽ phải đền công ty Hoàng Phong một số tiền rất lớn, chưa hết công ty Hải Thịnh còn kí mua chung một lô đất để kinh doanh cho thuê với công ty Hoàng Phong, thật không may đó là một bản hợp đồng ma, dù lô đất đó là có thật nhưng khi đến tay của công ty Hải Thịnh giá của nó đã tăng lên gấp ba lần, lô đất đó đang nằm trong diện giải tỏa nên số tiền mà công ty Hải Thịnh mua có nguy cơ bị mất trắng.
Nợ cũ chưa trả được lại thêm nợ mới, một con người lõi đời như ông Hải khi đứng trước lợi cũng bị mờ mắt, ông đã kí vào mấy hợp đồng mua bán đất mà không hay mình đang bị người ta lừa, hậu quả công ty của ông ta đang đứng trên bờ vực phá sản, tiền vốn trong ngân hàng đã bị rút cạn, nhân công bỏ việc, ban quản trị có tồn tại cũng vô ích.
Người giới thiệu và lừa ông Hải mua mấy miếng đất giải tỏa đó không ai khác chính là Quân, người tiếp theo làm công ty bị phá sản thực sự là Trường. Quân là người đẩy công ty Hải Thịnh đứng trước vực thẳm, còn Trường chính là người đá công ty xuống vực, dù ai làm công ty bị thiệt hại nặng hơn cũng đều độc ác như nhau cả.
Vụ trộm xẩy ra đêm hôm nào là do ông Đăng thuê người làm, Ông ta muốn tìm giấy tờ liên quan đến mật mã trong ngân hàng, và các giấy tờ liên quan đến công ty, các bản hợp đồng có giá trị của ông Hải. Hôm đó anh ta thực sự đã lấy được thứ mình cần lấy nhưng bị Quân cho người cướp lại, thành ra ông Đăng không nắm được mã két sắt trong ngân hàng của ông Hải là gì, còn Quân lại là người biết được điều đó. Số tiền mà Quân dùng để mua lại hợp đồng của ông Phong chính là số tiền của ông Hải. Làm ăn phi pháp khiến con người ta thêm hưng phấn, dù dùng đầu để hại người khác hay dùng vũ lực thì cũng đều không thể coi là hành vi của kẻ sĩ.
Trong công ty cổ phần của ông Hải là lớn nhất, chỉ cần ai đó nắm được nó trong tay là có thể ngồi lên chiếc ghế chủ tịch. Với số tiền đền bù lần này công ty Hải Thịnh phải tuyên bố phá sản, chưa hết công ty cũng không còn vốn để khôi phục lại nữa, coi như Quân đã nắm được tất cả.
Dù đúng luật hay là phi pháp, Quân cũng đang có giấy tờ nhà đất của ông Hải, tất cả những giấy tờ liên quan đến cổ phần, giấy tờ hợp pháp chứng nhận liên quan đến quyền sở hữu của ông Hải. Quân có quyền thay thế hay đại diện ông Hải quản lý công ty, quản lý tài sản của ông Hải.
Bây giờ ông đã trở thành một người ngớ ngẩn, sẽ không ai chứng thực được điều này, dù Diễm hay Trường cũng không thể làm được gì vì trên mỗi tờ giấy đều có chữ kí của ông Hải.
Quân có được những thứ này đều nhờ công của bà Hoa, chính bà là người đã âm thầm chuẩn bị hết những thứ này cho Quân, bà cũng là người theo dõi nhất cử nhất động của ông Hải. Một con cáo già như ông Hải cũng không thể ngờ được rằng, người nên đề phòng lại chính là người hàng ngày ở bên cạnh mình, bây giờ xem ra dù ông có biết cũng đã muộn rồi, một người hiểu luật như Quân, Quân biết làm gì để có thể sở hữu hợp pháp tất cả tài sản của ông Hải.
Quân đưa tất cả những giấy tờ đó cho ông Hùng và ba ông kia xem, Quân tuyên bố.
_Từ nay chức chủ tịch của ông Hải là do tôi thay thế, tôi hy vọng mọi người sẽ chấp nhận sự thật này…!!
Ông Hùng phẫn nộ nói.
_Cậu không có quyền, tại sao ông Hải chưa bao giờ nói cho chúng tôi biết ông muốn cậu thay thế ông ấy quản lý công ty…??
Quân bình thản trả lời.
_Giấy trắng mực đen, ông vẫn còn chưa tin tưởng tôi sao, có cần chúng ta đi công chứng lại không….??
Ba ông kia cũng kinh ngạc không kém gì ông Hùng, họ đều không thể tin được là ông Hải lại giao lại công ty cho Quân. Mặc dù mang tiếng là ăn cướp nhưng công ty thực sự thuộc về Quân, ông Hải cướp của bố mẹ Quân, nay Quân lấy lại những gì mà mình đã bị ông Hải cướp mất.
Dù họ không muốn tin, không muốn chấp nhận cũng không được, tất cả đều hợp pháp, đều chứng minh Quân là người thừa kế chính thức, là chủ tịch của công ty.
Ba ông kia không có lòng tham như ông Hùng, họ chỉ cần Quân đảm bảo quyền lợi của họ là được, ngoài ra họ không quan tâm đến lí do vì sao ông Hải nhượng lại quyền điều hành công ty cho Quân.
Sau nhiều bàn luận, tranh cãi cả ba ông kia đều đồng ý và chấp nhận Quân ngồi lên chiếc ghế chủ tịch, họ ra về. Chỉ còn mình ông Hùng là còn ngồi lại.
Quân lạnh lùng bảo ông ta.
_Ông nên bán lại cổ phần của ông cho tôi…!!
Ông ta tức giận đáp.
_Một thằng oắt con như cậu làm gì đủ tư cách ngồi lên chiếc ghế chủ tịch. Cậu cũng lấy tư cách gì mà cậu dám bắt tôi phải bán lại cổ phần của tôi cho cậu….??
Quân đe dọa.
_Nếu ông không muốn đi tù hay muốn cổ đông của công ty biết, ông đã câu kết với người ngoài hại công ty, làm ăn phi pháp thì ông nên đồng ý bán cổ phần của ông cho tôi đi thì hơn…!!
Mặt ông ta trắng bệch, mồ hôi bắt đầu rịn ra, tuy sợ hãi nhưng ông ta vốn là một con cáo già, ông ta lấy lại tinh thần rất nhanh.
_Cậu đừng hù dọa tôi, tôi không hiểu cậu đang nói gì…??
Quân cười, rất nhanh chóng trợ lí của ông ta đưa ra những giấy tờ làm ăn phi pháp của ông ta, chưa hết anh ta còn cẩn thận chụp ảnh, quay lại băng ghi hình.
Xem từng bằng chứng tội phạm của mình, người ông ta không ngừng run rẩy, số phận của ông ta đang bị Quân điều khiển. Đến nước này, ông ta dù có muốn nói gì cũng nói không nổi nữa, lòng căm thù trong ông ta sục sôi. Ông ta căm phẫn hét trợ lí của mình.
_Cậu dám đâm lén sau lưng tôi…??
Anh ta quát lại.
_Ông có biết vì thằng con trai của ông mà chị gái tôi sống dở chết dở không, các người dám dùng tiền để che đậy những hành vị phạm tội của các người, tôi sẽ không tha cho ông và con trai của ông đâu, các người sẽ phải trả giá cho tội lỗi của mình…!!
Ông ta sợ hãi, hóa ra người thanh niên này là em trai của cô gái đã bị con trai của ông ta hại suýt chút nữa là mất mạng, sau khi làm cho cô gái có thai, con trai của ông ta đã bỏ trốn, cô gái vì phẫn uất nên đã đi phá thai, cái thai quá lớn, cô gái bị băng huyết. vì việc này mà cậu ta căm thù bố con ông ta cũng không có gì là sai.
Đưa một tờ giấy trước mặt ông ta, Quân ra lệnh.
_Kí vào đi…!!
Đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đã được Quân cho người soạn thảo sẵn. Quân đe dọa.
_Nếu ông không kí, ông không những vừa không có tiền, ông còn phải ngồi tù vì tội lỗi mà ông gây ra, ông nên suy nghĩ kĩ đi…!!
Nhìn một đống bằng chứng ở trên bàn, ông ta biết từng kia cũng đủ cho ông ta đi tù ít nhất cũng mấy năm. Tù tội, sự khinh rẻ của mọi người khiến ông ta hoảng hốt, kinh sợ. Không còn cách nào khác, hít một hơi thật sâu, thở dài não nề, ông ta đóng dấu, kí tên của ông ta vào góc cuối của tờ giấy. Quân cũng đóng dấu, kí tên của mình vào góc bên phải, vậy là xong bản hợp đồng chuyển nhượng bán cổ phần.
Vì không thể để một con sâu, một kẻ tham lam và đầy thủ đoạn như ông ta trong công ty nên Quân mới tìm đủ mọi cách đưa ông ta ra khỏi công ty. Kí một tờ séc, Quân đưa cho ông ta, Ông ta cầm lấy rồi đi thẳng. Từ bây giờ mọi tài sản của ông Hải đều thuộc quyền sở hữu của Quân, chính bố con Trường đã giúp Quân hoàn thành nốt mục tiêu của mình.
Trên môi nở một nụ cười thỏa mãn, Quân bảo cô thư kí và anh chàng trợ lí.
_Chúng ta đi ăn thôi…!!
Cả hai đồng thanh nói.
_Vâng…!!
Cả ba rời khỏi công ty, trên đường đi, họ tạt vào một quán quen, họ vừa ăn cơm, vừa uống bia, vừa nói chuyện vui vẻ. Quân biết anh chàng trợ lí say mê cô thư kí của mình nên Quân cáo từ ra về sớm, Quân muốn họ có thời gian riêng tư ở bên nhau. Mọi việc đã giải quyết xong, không yên tâm để Diễm ở bệnh viện một mình. Quân lái xe đến bệnh viên.
Khi Quân đến nơi, Diễm vẫn còn ngủ say. Nhìn Diễm, Quân khẽ cười.
_Tuy anh hơi tham lam nhưng anh muốn sở hữu tất cả những thứ thuộc về em. Em dù có muốn ở bên anh hay không em cũng không thể chạy thoát được…!!
Trường đưa Hồng về phòng bệnh nên khi Quân đến, Trường không gặp được Quân, chờ Hồng lên giường đi ngủ, Trường mới trở lại thăm Diễm, bây giờ tình cảm giữa Hồng và Trường không còn được tự nhiên như trước, cả hai cảm thấy ngại ngùng khi ở cạnh bên nhau.
Buổi chiều Trường đã kể lại toàn bộ sự việc cho Hồng nghe, Hồng vừa nghe vừa khóc. Hồng đã khuyên Trường chấp nhận làm phẫu thuật vì bây giờ Trường không còn lí do gì để không làm thế, sau nhiều tranh cãi không còn cách nào khác, Trường đã đồng ý.
Cho đến tận bây giờ Trường vẫn không sao chấp nhận được sự thật ông Đăng không phải là cha đẻ của mình, sự thật ông đang dùng mình để trả thù ông Hải. Càng nghĩ Trường càng muốn phát điên,càng muốn đi gặp ông ta để chất vấn nhưng Quân nói đúng, nếu Trường làm thế Trường sẽ đẩy những người thân xung quanh Trường vào nguy hiểm. Vì lo sợ điều đó nên Trường phải cố nén lòng mình lại.
Do đã ngủ gần cả buổi chiều nên cuối cùng Diễm cũng tỉnh ngủ, trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng, thấy Quân đang ngồi dựa vào tường, mắt không ngừng nhìn mình, Diễm vừa thẹn, vừa tức, vừa hận, mặc dù biết Quân yêu mình thật lòng nhưng hành động ép buộc của Quân khiến Diễm không thể chấp nhận nổi, tình yêu gượng ép như thế làm gì có hạnh phúc.
Thấy Diễm đã tỉnh ngủ, Quân cười hỏi.
_Em không sao chứ…??
Cố gắng rụt tay lại, Diễm mệt mỏi ngồi dậy, Quân vội đỡ lấy Diễm. Không muốn ở chung một căn phòng với Quân, nên Diễm muốn nhanh chóng thoát ra khỏi đây.
Bình thường còn khỏe mạnh, Diễm đã không thoát được Quân, nói gì đến bây giờ. Diễm hét nhỏ.
_Anh làm ơn tránh xa tôi ra, anh có thể đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi được không…??
Quân nhíu mày.
_Em lúc nào cũng muốn anh tránh xa em, nhưng thật đáng tiếc đây là điều anh không bao giờ muốn làm…!!
Diễm bực tức hỏi.
_Tôi phải làm gì anh mới chịu buông tha cho tôi…??
Quân lắc đầu đáp.
_Em không làm gì được vì anh sẽ không bao giờ từ bỏ em…!!
Càng nghe Quân nói, Diễm càng bực.
_Nói như thế trừ phi tôi chết anh mới buông tha cho tôi đúng không…??
Quân cười.
_Em đừng khiến anh sợ hãi được không, ở bên cạnh anh có gì không tốt, anh yêu em, muốn chăm sóc, bảo vệ em, em thấy như thế có gì quá đáng à…??
_Tôi hiểu tình cảm của anh dành cho tôi nhưng anh cũng phải hiểu cho tôi một chút, tôi không yêu anh làm sao tôi ở bên cạnh anh cả đời được…!!
_Chính vì em không muốn ở bên cạnh anh cả đời, không thích anh làm chồng chính thức của anh, vậy thì em nên chấp nhận làm vợ hờ của anh đi….!!
Diễm phẫn uất quát.
_Anh có biết anh đang sỉ nhục tôi không, anh lấy quyền gì mà ép tôi làm những chuyện trái với lẽ thường như thế…??
Nâng cằm Diễm lên, Quân nói từng từ một.
_Quyền quyết định từ lâu đã không còn là của em nữa, anh đã cho em rất nhiều cơ hội nhưng em không biết nắm lấy, em cũng đừng trách anh tại sao lại đối xử tệ bạc với em…!!