Chính Là Cậu

Chương 11

Chương 11
Chỉ chớp mắt, quả đã chín cây, Phương Thành Thu ở trong phòng sinh bị ép buộc một ngày một đêm, còn Lục Ngũ thì ở ngoài cửa nôn nóng chờ đợi một ngày một đêm, sang đến ngày hôm sau thời điểm trời vừa hừng sáng, Phương Thành Thu đã mang đến cho Lục Ngũ một tên nhóc béo ú trắng nõn.

Lục Ngũ ôm lấy con trai nhỏ nhắn khuôn mặt nhăn nheo, hôn hôn 'vợ yêu' đã vất vả: “Thành Thu, vất vả cho em rồi, cám ơn em.”

Phương Thành Thu mỏi mệt 'hừ' một tiếng, nhếch môi lâm vào giấc ngủ.

....

Ngày ở cữ là khoảng thời gian Phương Thành Thu khó chịu nhất.

Mỗi ngày phải uống canh cực bổ, không cần đυ.ng tay vào bất cứ chuyện gì, ăn cơm thì được đúc, đi đường thì được ôm. Lục Ngũ quả thực xem cậu như trẻ con vừa mới sinh hay đồ vật lung linh dễ vỡ gì đó. Khi vừa mới bắt đầu, trong lòng Phương Thành Thu vô cùng vui vẻ, dương dương tự đắc, nhưng thời gian càng dài về sau liền không chịu nổi.

Một người đàn ông to lớn, tay chân đầy đủ, thân thể cũng không ốm yếu, thế nhưng Lục Ngũ vẫn xem cậu như những ngày vừa mới sinh xong, vẫn cứ hầu hạ đến nổi khiến Phương Thành Thu phải bạo phát tính tình.

Phương Thành Thu nổi giận, Lục Ngũ liền dỗ dành, dỗ xong lại tiếp tục không để cho cậu làm bất kỳ cái gì, ngay cả đi dạo quanh sân vườn cũng chỉ được đi 2 vòng rưỡi, dạo xong liền được ôm về thẳng ngay phòng ngủ. Mỗi lần như thế, Phương Thành Thu tức giận hét to: “Em cũng không phải tàn tật!”

Còn có một việc khiến Phương Thành Thu cũng là tức đến nghiến răng, đó là mỗi lần ham muốn trổi dậy, Lục Ngũ cũng chỉ giúp cậu thủ da^ʍ, chẳng quản phía dưới của cậu đã nước non lên láng, nhưng hắn vẫn quyết tâm kiêng kị, sợ chạm vào thì miệng vết thương sẽ bị vỡ ra, mỗi lần đều dùng siêu kỹ xảo để khiến cho cậu mau chóng bắn tinh.

Bởi vì bồi bổ quá tốt, tuy hai gò thịt trước ngực Phương Thành Thu không lớn, nhưng lượng sữa cực kỳ sung túc, mỗi lần cho con trai uống xong thì không lâu sau lại căng to đến khó chịu, thường xuyên làm cho phần áo trước ngực cậu đều ướt đẫm.

Phương Thành Thu thấm ướt khăn mặt lau lau, hiện ra dấu vết hai khối ẩm ướt, cậu nhíu nhíu mày quyết đoán đi thay quần áo, thế nhưng còn chưa cởi được hai hạt nút, Lục Ngũ đã xuất hiện giúp cậu cởi bỏ quần áo ướt sũng ra.

Hai gò thịt nho nhỏ trắng trắng ở trước ngược Phương Thành Thu căng cứng tròn vo, hai viên thịt đỏ hồng vì sữa tiết ra mà trở nên lấp lánh, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người nhìn.

Phương Thành Thu ngửa đầu ưỡn ngực, ra lệnh: “Hút nó.”

Lục Ngũ rất biết nghe lời, cúi người xuống, chóp mũi đỉnh ở trên gò thịt nhỏ, mùi sữa thơm ngọt liền bay vào trong mũi. Lục Ngũ vươn đầu lưỡi ra, cuốn lấy viên thịt đỏ hồng ngậm vào trong miệng, dùng sức hút một cái, một dòng sữa ngọt ngào liền chảy tràn vào miệng, nhất thời trong miệng ngập đầy mùi sữa tươi ngon ngọt.

Điều này khiến cho Lục Ngũ không khỏi liếu lưỡi, hắn tiếp tục ngậm lấy đầu v*, dùng lực hút từ từ từ từ, sữa tươi bên trong gò thịt nhỏ không ngừng chảy tràn vào miệng hắn. Tay còn lại của hắn cũng mò tới gò thịt nhỏ bên cạnh, vừa xoa vừa ấn, hai ngón tay kẹp lấy đầu v*, nhẹ nhàng kéo thẳng đứng lên.”A... Ân...”

Ngực bị tích sữa được khai thông, cảm giác căng cứng khó chịu theo dòng sữa tươi chảy ra ngoài mà từ từ giảm bớt, thế nhưng lửa dục cũng từ từ được nhen lên. Phương Thành Thu vô cùng sảng khoái, đưa tay luồn vào mái tóc đen của Lục Ngũ, ôm lấy đầu hắn cất tiếng rêи ɾỉ đầy dâʍ đãиɠ.

Được Lục Ngũ hút đầu v* vô cùng thư sướиɠ, nên khi Lục Ngũ vừa phun đầu v* của cậu ra, cậu liền vô cùng bất mãn mà đè đầu hắn vào sát bờ ngực của mình, ý đồ muốn hắn tiếp tục hút.

“Đổi bên kia, đừng để lãng phí.”

Lục Ngũ quay đầu qua bên kia, ngậm lấy đầu v* đỏ hồng, dùng lực hút hút, đem tất cả sữa tươi ngon ngọt của Phương Thành Thu nuốt hết vào bụng, một giọt cũng không cho rớt ra ngoài.

“Ân... Lại dùng lực hút nó... a...cắn nó...” Phương Thành Thu lắc mông, ôm chặt đầu Lục Ngũ.

Lục Ngũ đưa tay xuống dưới, quả nhiên đυ.ng trúng dương v*t đang ngẩng cao đầu của Phương Thành Thu, hắn cũng không nhiều lời, liền bao trụ lấy thân dương v*t, vô cùng thuần thục mà thủ da^ʍ cho cậu.

“A... A...” Phương Thành Thu một bên thở ra đầy thoải mái, một bên vươn tay xuống sờ lên côn th*t của Lục Ngũ, quả nhiên cũng đυ.ng trúng một cây côn th*t cứng rắn như thép. Phương Thành Thu vui sướиɠ túm lấy: “Hôm nay cắm vào đi... em muốn anh...”

Lục Ngũ bị sờ 'hừ' một tiếng, dừng một chút, rồi nói: “Không được.”

“Đi mà... thân thể em đã khoẻ rồi...”

“Không được.”

“Anh...” Phương Thành Thu nổi giận, “Em mặc kệ, anh biến thân thể em thành như vậy, thì phải chịu trách nhiệm!”

“Anh giúp em bắn ra như mấy lần trước nha, em thấy đó, cũng rất thoải mái mà, đúng không?” Lục Ngũ xoa nắn qυყ đầυ của Phương Thành Thu, ngón trỏ để ở ngay khe hở trên đỉnh dương v*t ma sát đè ép.

“A... ân... Em càng muốn anh cắm vào...” Phương Thành Thu mở hai chân ra, dùng cảnh sắc mà Lục Ngũ yêu nhất để dụ dỗ mê hoặc hắn.

Nhìn 'đoá hoa nhỏ' bị d*m thủy thấm ướt đến toả sáng, miệng huyệt đỏ hồng căng đầy không ngừng khép mở, thật sự quá mê hoặc lòng người, thật muốn liếʍ nó, hút sạch hết mật dịch thơm ngọt kia, sau đó lại dùng côn th*t đâm thật mạnh vào trong đóa hoa dâʍ đãиɠ đó, rồi ra sức đưa đẩy.....

Sau một thoáng bị mê hoặc, Lục Ngũ lấy lại bình tĩnh, gian nan mở miệng cự tuyệt: “Bảo bối, không được, chỗ đó của em sẽ bị thương...”

“...” Mặt Phương Thành Thu chảy xệ, cắn răng, vươn tay đẩy đầu Lục Ngũ đang đặt trên ngực cậu ra, xoay người nằm xuống, chỉ chừa cho Lục Ngũ một bóng lưng đầy quật cường và tủi thân.

Lục Ngũ bất đắc dĩ chuyển người qua đối diện Phương Thành Thu, thấy đối phương nhắm chặt hai mắt, mặt mày đỏ bừng, hơi thở hổn hển, một bộ dạng liều chết cắn răng chịu đựng du͙© vọиɠ tra tấn, thấy cậu như thế, hắn không khỏi mềm lòng, liền cúi người xuống, dán vào bên tai cậu, nhẹ giọng dỗ dành: “Bảo bối, để anh giúp em đi, không thì em sẽ khó chịu.””Khó chịu đến chết cũng không cần anh lo!”

Lục Ngũ ngậm lấy vành tai mượt mà, đưa tay xuống chạm vào huyệt nhỏ ở sau hoa huy*t, nhẹ nhàng xoa ấn: “Dùng nơi này được không, cắm vào cũng thoải mái giống nhau thôi, được không?”

Phương Thành Thu mở mắt ra, yêu cầu: “Muốn côn th*t.”

“Được, cam đoan dùng côn th*t cắm vào, khiến cho em từ vui thích đến sảng khoái, hiện tại dùng ngón tay khuếch trương trước, lâu lắm không làm, nơi này sẽ bị thương...”

Có được cam đoan, Phương Thành Thu ngoan ngoãn mở hai chân ra, vươn tay ôm lấy Lục Ngũ, vừa lòng mà liếʍ liếʍ lên lỗ tai Lục Ngũ.

Nhìn thấy bộ dáng phấn chấn của Phương Thành Thu, Lục Ngũ tràn đầy yêu thương mà hôn lên miệng cậu, sau đó cúi đầu, ngậm lấy viên thịt đỏ hồng, dùng sức hút một cái, trong miệng liền tràn đầy sữa tươi, sau đó chuyển xuống thân dưới của Phương Thành Thu, nâng hai cánh mông căng tròn của cậu lên, dùng đầu lưỡi cậy mở hậu huyệt chặt khít ra, đem sữa tươi trong miệng đưa từ từ vào trong dũng đạo chặt hẹp đó.

Nhìn động nhỏ co rụt lại rồi lại co rụt lại nuốt hết sữa tươi vào trong, Lục Ngũ liền thưởng cho cậu vài cái vỗ thật mạnh lên bờ mông săn chắc, sau đó kéo gối đầu qua, kê dưới phần eo của Phương Thành Thu, khiến cho phong cảnh bên dưới bày ra trước mắt hắn càng thêm rõ ràng.

Phương Thành Thu cực kỳ phối hợp, tự chủ động mở rộng hai đùi ra, trong lòng đầy chờ mong động tác tiếp theo của Lục Ngũ.

Lục Ngũ cắm vào một ngón tay, hậu huyệt giãn nở rất dễ dàng để nhét vào, vì thế hắn lại tăng thêm một ngón tay, Phương Thành Thu vô cùng phối hợp mà thả lỏng thân thể, thuận lợi cho hai ngón tay dễ dàng đi vào tận sâu bên trong.

Lục Ngũ nhẹ nhàng đưa đẩy ngón tay, hỗn hợp sữa tươi được đúc vào ban nãy khiến cho hậu huyệt mềm mại và phát ra tiếng 'phốc phốc' đầy rung động, hai ngón tay một lúc thì xoay vòng trong động nhỏ, một lúc thì tách ra làm hai kéo dãn miệng huyệt ra hai bên, hắn cứ thế chơi đùa cho đến khi hậu huyệt đã có thể chứa chấp được côn th*t to dài thì mới rút hai ngón tay ra, thay thế vào đó là qυყ đầυ to lớn được đặt ở trước miệng huyệt chà lên chà xuống, sau đó đỉnh vào một nữa rồi lại rút ra, rồi cứ lập đi lập lại động tác đó cho đến khi xác nhận miệng huyệt đã thật sự mềm mại, thẳng đến khi Phương Thành Thu thở dốc thúc giục, thì hắn mới dùng lực đẩy một phát lút cán vào tận sâu bên trong hậu huyệt, đâm thẳng đến điểm G của cậu, chỉ để lại hai túi thịt nặng trĩu ở bên ngoài.

Rốt cuộc cũng đã được nuốt trọn côn th*t vào trong cơ thể, Phương Thành Thu thở ra một hơi đầy thỏa mãn, cậu ra sức co rút thành thịt nóng ấm, cắn chặt lấy côn th*t không muốn nhả ra, cảm thụ côn th*t cứng rắn nóng rực tàn sát bữa bãi ở trong cơ thể mình, “Lục Ngũ... Động nữa đi... động nữa đi...”

Nhìn Phương Thành Thu sảng khoái đến không chịu nổi, Lục Ngũ cũng không muốn tiếp tục chịu đựng nữa, hắn từ từ đẩy côn th*t váo rồi từ từ rút côn th*t ra, toàn lực cảm thụ cảm giác được thành thịt nóng cháy bao bọc cùng ẩm ướt vây quanh.Phương Thành Thu không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ cực kỳ dâʍ đãиɠ: “A... A...Ắch...”

Mỗi lần Lục Ngũ đưa đẩy đều mang đến từng trận kɧoáı ©ảʍ, khiến cho Phương Thành Thu thoải mái đến cuộn lại những ngón chân, hai tay bấu chặt lấy ra giường, tạo nên những vết nhăn hỗn độn.

Lục Ngũ nắm lấy hai viên thịt trước ngực Phương Thành Thu, y như vắt sữa bò mà túm kéo lên, dẫn tới sữa tươi 'phốc phốc' phun thẳng ra ngoài, Lục Ngũ hút lấy một ngụm, sau đó đúc vào trong miệng Phương Thành Thu, hỏi: “Nếm thử sữa của em đi, thấy ngọt không?”

Phương Thành Thu muốn nói gì đó, nhưng đầu lưỡi lại bị Lục Ngũ nút lấy, dây dưa múa lượn, nên chỉ có thể phát ra mấy tiếng “Ngô ngô“.

Sau khi Lục Ngũ lui ra ngoài, Phương Thành Thu vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ những giọt sữa bị trào ra ngoài miệng, mê hoặc mở miệng: “Muốn nữa...”

Vừa nghe như thế, hơi thở của Lục Ngũ liền trở nên nặng nề, dưới thân càng thêm ra sức đỉnh sâu vào trong hậu huyệt, phía trên thì tiếp tục cúi đầu dùng lực hút lấy núʍ ѵú tròn đỏ.

“A...” Phương Thành Thu ưỡn cong người lên, hét to một tiếng chói tai, hậu huyệt càng thêm cắn chặt lấy côn th*t to lớn, dương v*t trước người run rẩy run rẩy.

Lục Ngũ nhanh tay lẹ mắt vươn tay chặn lấy lỗ nhỏ trên dương v*t của cậu lại, chờ cậu hoà hoãn lại cảm xúc sau cơn cao trào nho nhỏ vừa rồi, “Nhịn một chút, theo cùng anh một tý nữa.”

“Uhm...” Phương Thành Thu đáp nhẹ lại một tiếng, nâng hai chân lên cao, ôm chặt lấy thắt lưng khoẻ mạnh đầy sức sống của Lục Ngũ, thân dưới phối hợp nhịp nhàng với tiết tấu đưa đẩy của Lục Ngũ.

Lục Ngũ ôm lấy eo Phương Thành Thu, dùng lực xoay người một cái, đem người đang nằm trở thành khoá ngồi lên trên đùi hắn, côn th*t “Phốc” một tiếng đi thẳng vào sâu trong hậu huyệt, đâm thật mạnh vào điểm mẫn cảm tận sâu cùng bên trong, chọc cho Phương Thành Thu lại hét chói tai thêm lần nữa. Tiếp đó, thân mình cậu trở nên mềm nhũng ngã gục lên trên người Lục Ngũ, cằm gác lên trên hõm vai của hắn, thở hổn hà hổn hển, đôi môi mềm nằm ngay vị trí gáy của Lục Ngục, bị hoocmôn nam tính của Lục Ngũ tản ra mê hoặc, không thể tự kìm nén nổi mà vươn đầu lưỡi ra liếʍ hôn những nơi có thể với tới.

Lục Ngũ ôm chặt lấy thân thể ở trên người mình, thẳng lưng đỉnh mạnh lên trên, cơ ngực cứng cứng ma sát lấy bộ ngực mềm mềm của Phương Thành Thu, khiến cho sữa tươi phun ra ngoài, làm cho ngực của cả hai người ướt đẫm một mảng lớn.

Lục Ngũ vươn bàn tay to lớn nắm lấy hai bờ mông căng tròn của Phương Thành Thu, dùng lực xoa nắn thật mạnh, rồi đè ép bờ mông trên tay mình xuống, áp sát vào người mình hơn, để mình có thể đi sâu hơn vào trong cơ thể cậu.

Thời điểm hắn đưa đẩy, lông mao cứng cứng ở thân dưới không ngừng ma sát lên hoa huy*t của Phương Thành Thu, có mấy sợi đáng khinh đâm vào bên trong huyệt động non mềm, có mấy sợi thì chọc vào nụ hoa đang sưng to vì động tình, chọc cho hoa huy*t không cam lòng bị vắng vẻ mà tuôn ra từng đợt từng đợt d*m thủy, chảy ướt hết cả bụng dưới của Lục Ngũ, bôi trơn cho hậu huyệt dâʍ đãиɠ, khiến cho côn th*t đỉnh vào trong càng thêm thuận lợi càng thêm mê hồn.

Những bộ vị mẫn cảm trên cơ thể không ngừng truyền đến kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ, khiến cho Phương Thành Thu bị đánh tan nát, không biết trời trăng mây nước gì nữa. Đột nhiên, Phương Thành Thu bóp chặt lấy bờ vai của Lục Ngũ, thân mình cương cứng, hậu huyệt co rút liên tục, cắn chặt lấy côn th*t đang bên bờ phun trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra từ đỉnh dương v*t, phun đầy lên trên ngực của cả hai người, hoa huy*t mở rộng, từ bên trong trào ra một lượng lớn mật dịch, hợp với dịch ruột non phun ra từ hậu huyệt cùng nhau cọ rửa cho côn th*t cùng thịt cầu của Lục Ngũ, biến thân dưới của hai người thành một mảnh lầy lội nhớp nháp.

Lục Ngũ cố nén nhịn, ra sức đỉnh mạnh thêm mười phút nữa, ngay giây phút du͙© vọиɠ phá cửa phóng ra ngoài, hắn gầm nhẹ lên một tiếng: “Bảo bối, anh yêu em.”

Còn chưa khôi phục lại thần trí sau trận cao trào, Phương Thành Thu vừa nghe lời tỏ tình đó, hậu huyệt lại bất giác co rút không ngừng, cậu đưa đầu đến sát bên tai Lục Ngũ, run giọng đáp trả: “Em... Cũng yêu anh...”

....

Một tháng sau, trên ngón tay áp út của Phương Thành Thu và Lục Ngũ xuất hiện một đôi nhẫn cưới, bên trong nhẫn khắc tên của cả hai người.

....

Lục Ngũ nhìn Phương Thành Thu đang ôm con trai phơi nắng ở ngoài sân, cảm giác hạnh phúc dâng trào thản nhiên trong lòng.

Trước kia có một người bói dạo đã nói với Lục Ngũ - tướng mệnh hắn rất tốt, cuộc đời này chẳng những gặp được người định mệnh, mà người kia sẽ còn vì hắn sinh con đẻ cái, dắt tay nhau đến bạc đầu. Khi đó Lục Ngũ hừ mũi đầy khinh thường, thẳng đến khi hắn bị 'một mũi tên xuyên tim'...

Khó trách khi ấy hắn chỉ gặp thoáng qua người kia có một lần, thế mà gương mặt của người kia đã khắc sâu ấn tượng mãi trong tim hắn, nguyên lai ông trời đã sớm lấy dùng loại phương thức này để nhắc nhở hắn - người định mệnh kia chính là cậu a.

Lục Ngũ bưng hoa quả đã được gọt vỏ cắt khúc, đi về phía người đối diện, người mà hắn ôn nhu chăm sóc, ôn nhu yêu thương.

- hoàn -