Chị Gái Độc Thân

Chương 25: Bệnh “tình”

Trung về nhà, lái xe vào gara rồi ra đóng cổng lại. Thường chị Phụng xuống mở cửa cho nó, nhưng nay chị bệnh nên nó tự làm. Nó cầm bị cháo vào bếp, đổ ra tô rồi cho vào lò hâm nóng lên. Nó mang vào phòng chị. Chị đang ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, bật nhạc nhẹ và đan len.

– Sao chị không nghỉ đi, mệt mà còn ngồi đan vá nữa – Nó vừa đặt tô cháo vừa hỏi chị.

– Chị hết sốt rồi mà, có sao đâu. Chị đang đan cho em cái khăn choàng cổ nè.

– Để đó đi, ăn cháo em mua nè. Định tự nấu cho chị, mà nay bàn bạc với bác Bách xong trễ quá, thôi đành mua vậy.

– Cháo mua còn ngon hơn cháo em nấu nhiều, haha – Phụng trêu Trung.

– Được lắm, bữa sau đừng hòng em nấu cho mà ăn – Trung cù vào nách Phụng, làm nàng cười, đánh rơi cả cái kim đan.

Trung vừa cù, vừa chồm tới, nên vô tình đè ngã chị Phụng ra. Thế là nó đè lên Phụng, hai tay đang đặt dưới nách thành đặt ở trên ngực Phụng, tư thế rất mập mờ. Phụng thôi không cười, nhìn nó bằng ánh mắt say đắm.

– Nhìn em kĩ thế – Trung cạ cạ mũi Phụng.

– Còn hỏi nữa, cả tuần nay không “làm” với chị rồi đó – Phụng mơ màng nói, mặt đỏ bừng vì những lời “dụ dỗ” mình nói ra.

Trung không nói, trong lòng nó trào dâng cảm giác xấu hổ. Phải, cả tuần nay chị bệnh nên nó và chị không làʍ t̠ìиɦ với nhau. Nó thèm *** nên đã đυ. Huyền chiều nay, dù chưa thực sự yêu cô ấy. Còn chị, chị nứиɠ lên thì biết tìm ai đây, chỉ có thể làʍ t̠ìиɦ với nó thôi. Nó thương chị quá.

Thế là nó đặt môi lên môi chị, hôn ngấu nghiến, Hai bàn tay đặt trên ngực chị cũng bắt đầu mò mẫm, xoa bóρ ѵú chị thành muôn hình vạn trạng. Hóa ra chị không mặc áo ngực. Chị rêи ɾỉ, tiếng dâʍ đãиɠ bắt đầu phát ra. Nó đưa tay xuống mò vùng đất cấm, nóng, ẩm ướt, nhớt nhợt. Hóa ra chị không mặc qυầи ɭóŧ. Nó xoa cái mu chị, sờ cả đám lông mềm mại:

– Không mặc cả qυầи ɭóŧ nữa, cởi sẵn đợi chồng phải không – Nó vừa nói vừa xoa bóp mu *** Phụng.

– Ư….ử…A… Chứ sao… Đường nào cũng cời…cởi trước…chờ….anh – Phụng hổn hển trả lời Trung, rêи ɾỉ vì cái *** đang được xoa bóp.

– Da^ʍ quá đi, ai mà kiềm chế được đây – Trung vừa hôn tai vừa rỉ lời đường mật vào tai nàng.

– Không kiềm chế được thì…chơi vợ đi, a…a….- Phụng hứng tình.

Trung rời tai nàng, kê miệng xuống cái *** của chị. Trước đây không sao, giờ nó mới ȶᏂασ cái *** non tơ của Huyền chiều nay, trong đầu nó liền so sánh. *** của chị Phụng nhiều nước hơn, nồng nàn mùi của giống cái hơn, lông rậm hơn nên áp mặt vào rất sướиɠ. Nó banh hai chân Phụng ra, thè lưỡi liếʍ liên hồi vào hạt le nàng. Phụng rêи ɾỉ, quằn quai:

– Liếʍ…mạnh lên, chồng ơi, aaaaaaaaaaaaa



Trung liếʍ, rồi thọc tay vào *** nàng. Tuy đã mất trinh từ lâu nhưng *** Phụng còn bót lắm, hơn cả *** của Huyền. Nó cho một ngón tay và thôi thì *** chị đã co thắt, bóp quấn lấy rồi. Nó vừa liếʍ vừa thụt ngón tay, làm chị Phụng rêи ɾỉ không thôi.

Dâʍ ŧᏂủy̠ của Phụng rỉ ra liên tục, ướt đẫm tay Trung, rỉ ra cả giường. Đúng là *** Phụng nhiều nước hơn *** Huyền nhiều. Nó rút tay ra, vỗ vỗ vào miệng *** Phụng mấy cái:

– Da^ʍ quá đi, *** rỉ ra ướt cả nệm này

– Thì chồng liếʍ đi cho khỏi rỉ xuống giường- Phụng lẳиɠ ɭơ.

– Thì liếʍ, liếʍ cho em sướиɠ chết.

Thế là Trung lại banh hai chân Phụng ra, liếʍ lấy hạt le, rồi dần liếʍ ***. Dâʍ ŧᏂủy̠ Phụng túa ra liên tục, ướt hết cả mặt Trung. Phụng được liếʍ *** sau một tuần thiếu mùi trai, thì rêи ɾỉ điên cuồng. Nàng ấn đầu Trung xuống, quắp hai chân lại, mu *** hẫy lên để tận hưởng cảm giác khoái lạc mà người chồng – người em trai mang lại. Nàng đã động tình quá rồi.

– Đút, đút vào đi chồng, em muốn – Phụng banh *** rộng ra hết cỡ.

– Đút gì cơ – Trung vừa hỏi vừa liếʍ hạt le Phụng, làm nàng nứиɠ phát điên.

– Côи ŧɧịt̠, đút ©ôи ŧɧịt̠ vào trong *** vợ đi, nhanh…vợ…chịu hết….nổi rồi, ư…ư…

Trung cũng đã chịu hết nổi rồi. Tuy nó đã làʍ t̠ìиɦ với Huyền chiều nay, nhưng cuộc làʍ t̠ìиɦ chớp nhoáng ấy chưa làm Trung thỏa mãn, cái *** trinh của Huyền chưa đủ sức vắt kiệt tinh khí của nó. Nó thích làʍ t̠ìиɦ với chị *** Phụng hơn, phần vì chị dâʍ đãиɠ và bạo dạn khi làʍ t̠ìиɦ, phần vì cái *** của chị bót hơn nhiều, và quan trọng là vì chị là chị ruột nó. Phải, làʍ t̠ìиɦ với chị ruột, đè chị ra mà đυ., để chị bú, liếʍ mình, rồi xuất tinh vào *** chị, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lắm.

Trung đưa tay lột đồ mình, rồi cầm ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng rà rà vào *** Phụng. Nó tìm đúng vị trí, lập tức nhấp mạnh một phát, lút cán. Phụng há miêng, thở không ra hơi. Nàng sướиɠ quá, c̠ôи ŧɧịt̠ to bự của em trai đang lấp trong cái *** rỉ nước của nàng.

Trung bắt đầu nhấp, Phụng rêи ɾỉ. Rồi nó đổi tư thế, nó bắt chị nằm úp lại, chĩa cái mông ra. Rồi nó kéo chị ra, nửa nằm trên giường nhưng chân thì đứng dưới đất. Cái mông của chị chĩa ra, vài cọng lông *** đang phất phơ. Nó chịu không nổi nữa, đứng sau chị mà nhấp, tiếng nhóp nhép lại phát ra.

Đây là lần đầu Phụng chơi ở tư thế này. Cái *** nàng chĩa ra sau, nhưng chân nàng không banh rộng ra mà khép chặt, làm cái *** nàng cũng ép c̠ôи ŧɧịt̠ của Trung. Cái *** bót của chị gái đang ôm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của em trai, bó chặt. Trung nhấp liên hồi, *** chị bóp dữ dội quá. Phụng rên: “ư…ư…sướиɠ quá chồng ơi…ư…” Rồi Trung nắm lấy tay Phụng, kéo ra đằng sau để làm điểm tựa khi nhấp. Nó nhấp nhanh hơn, mạnh hơn, nước *** rỉ ra rớt cả xuống sàn.

Tư thế này làm *** Phụng đã bót lại càng thêm bót, nó quấn chặt lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của Trung như muốn hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Trung. Rồi Trung nhấp nhanh dần, tiếng phạch phạch phát ra khi thằng em nhấp vào cái *** đang chĩa ra của người chị ruột. Trung chịu không nổi nữa, nó thấy bụng căng dần…

Còn Phụng, một tuần qua vì bệnh nên hai chị em không làʍ t̠ìиɦ. Nay cái *** nàng lâu ngày không được đυ., đã sớm căng cứng. Nàng cũng muốn ra. Rồi nàng bất ngờ giật giật, miệng há ra, rêи ɾỉ:

– Vợ ra…vợ…ra………a……sướиɠ quá….aaaaaaaa

Từng đợt nước ấm nóng, nhớt nhợt phóng ra từ tử ©υиɠ Phụng, bao lấy c̠ôи ŧɧịt̠ của em trai. Trung ráng nhấp vài cái nữa, rồi cũng căng người lên:

– Anh cũng ra, vợ ơi, anh bắn vào *** em đây

– Bắn đi, bắn vào *** vợ đi – Phụng vừa nói vừa ưỡng *** cao lên.

Và rồi Trung xuất tinh ào ào vào *** Phụng. Cái *** thiếu thốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Phụng hẫy hẫy, đón nhận làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng của em trai. Nàng sướиɠ đến hoa mắt.

Trung ôm nàng lên giường lại, vuốt ve. Phụng cũng vuốt ve Trung, hai người mơn trớn nhau sau những thăng hoa của cuộc làʍ t̠ìиɦ. Đột nhiên Phụng vừa rúc vào ngực Trung, vừa nói:

– Hôm nay chồng có mùi lạ lạ

Trung điếng người, nó làʍ t̠ìиɦ với Huyền xong, về nhà đã kịp tắm rửa gì đâu. Nó lấp liếʍ:

– Chắc do vợ bệnh nên mũi bớt nhậy đó, hehe

Rồi hai người lại mơn trớn nhau. Sau đó Trung với tay lấy bát cháo, đút cho Phụng ăn. Phụng ăn xong tô cháo, nàng chép chép miệng nói:

– Hết rồi hả

– Ừ, hết rồi, làʍ t̠ìиɦ xong đói nên ăn dữ hen

– Người ta vẫn còn muốn ăn – Phụng vừa nói vừa lẳиɠ ɭơ nhìn Trung, tay sờ sờ cái dươиɠ ѵậŧ của em trai.

Thế là Trung lại đè chị gái ra mà dí ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng nàng, sau đó hai người lại làʍ t̠ìиɦ một trận nữa rồi ôm nhau ngủ.

Trong lúc hai chị em ăn no ấm cật, đè nhau ra mà đυ. đéo, thì bên ngoài có hai người đang đội gió bấc, ngồi co ro ở một quán cf trên đường Tú Xương, nhìn vào nhà Trung. Họ là người của Đại Á, được bí mật cử đi xem động tĩnh của hai chị em nhà này, xem có ai ra vào không. Nhưng có gì đặc biệt đâu! Họ chỉ thấy một căn biệt thự nhiều cây lá, ấm cúng.

Họ có biết đâu bên trong là sự dâʍ ɖu͙© của hai chị em.