Người đến giới thiệu đối tượng hẹn hò thấy hai Đại Phật nhà họ Quý vậy mà lại có suy nghĩ như vậy, không nói ra lời, cuối cùng đành rời đi.
Dù sao, ở quê nhà Quý Ưu Trạch, nếu chuyện làm mai mối thành công, người giật dây có thể kiếm được khoản tiền. Vốn là để mắt tới trong nhà Quý Ưu Trạch có nhiều tiền, cho nên mới tới, kết quả bây giờ, xem ra là chết sống không có cách nhai cục thịt béo bở này.
Cho dù không cam lòng, cũng không còn cách nào khác. Người mai mối vùng vẫy một hồi vẫn lựa chọn từ bỏ.
Quý Ưu Trạch ngồi xuống, thấy cha lại giơ tay ra lấy một trái cây trong giỏ hoa quả, sau đó nhịn không được đặt câu hỏi: "Ba, ba ăn thế nào thành quả bóng vậy..."
Thật ra từ lúc vừa mới bước vào cửa, cô đã phát hiện, một tháng không gặp, hình như ông ấy, phình lên...
"Ha ha, gần đây ăn trái cây có hơi nhiều." Ba Quý nói rồi lột vỏ chuối tiêu ra, ăn từ từ.
Mẹ Quý liếc chồng mình mấy cái: "Tên thùng cơm kia làm gì chỉ có ăn trái cây chứ! Khang Tịch cũng thật là, cả ngày chỉ biết dẫn ổng ra ngoài ăn ăn ăn!"
Quý Ưu Trạch nghe được vui đến nở hoa trong bụng: "Ha ha, thật ạ?"
"Đúng vậy, nhìn ổng được cưng kìa! Cái đức hạnh đó! Mỗi lần Khang Tịch về xuống bếp, cuối cùng đều bị ổng quét sạch, mẹ còn không ăn được gì!"
Ba Quý ném vỏ chuối, lắc cái đầu nói: "Xì xì xì, tự bà giảm béo không dám ăn nhiều, còn trách tôi nữa~?"
Kết quả chưa lắc được mấy vòng, đã bị vợ mình đánh một cái bốp.
Quý Ưu Trạch ngồi đó nhìn thật vui vẻ, lúc sau hắng giọng một cái, nói: "Vậy, ba mẹ, hai người là... chấp nhận hai chúng con rồi ạ?"
"Nếu không còn có thể làm gì?!" Mẹ Quý quay đầu nhìn về phía Quý Ưu Trạch. "Ba con nói cũng đúng, chúng ta cũng không phải người không tiền không năng lực, cần gì phải cần đàn ông? Nhìn tên đang ông nhà chúng ta kìa, ngoài ăn ra thì biết làm gì? Khang Tịch, lớn lên tạm được, khả năng tạm được, xuống bếp cũng tạm được, lấy về không để con chịu thiệt."
Nghe xong, Quý Ưu Trạch nhịn không được đứng lên, nhào qua cho mẹ mình cái ôm gấu muốn hôn mẹ.
Mẹ Quý hừ một tiếng, đẩy Quý Ưu Trạch ra.
"Bên khách hàng có chút chuyện, mẹ đi liên lạc giải quyết trước. Đợi lát nữa người một nhà chúng ta đi dạo." Mẹ Quý nói xong thì đứng dậy, đi lên lầu.
Đợi mẹ mình đi rồi, Quý Ưu Trạch lại ngồi xuống bên người Quý Trường Tồn lần nữa. "Ba, làm sao ba thuyết phục mẹ chấp nhận bọn con vậy?"
"Mẹ con đó, chính là một người phụ nữ rất đáng yêu nha." Quý Trường Tồn nói rồi lại đi lấy một trái táo đỏ thật to, đứng dậy, nhìn bên phải một chút lại nhìn bên trái một chút.
"Đúng vậy!"
"Thật ra mẹ con, chỉ hy vọng con có thể sống tốt. Tư tưởng thay đổi. Trước đây, bà ấy nghĩ con nhất định phải gả cho một người đàn ông, kiểu như vậy mới bình thường, đi ra ngoài cũng sẽ không bị người ta chỉ trỏ. Bà ấy nghĩ, cho dù là đàn ông hay phụ nữ, cho dù có thể kết hôn, đến cuối cùng đều sẽ bị những việc vặt trong cuộc sống làm giảm tình cảm. Nhưng mà có luật pháp bảo vệ ràng buộc này nọ, thì vẫn là một mái nhà. Dẫu sao vẫn còn yêu nhau, rất ít."
Quý Ưu Trạch nghe xong, như có điều suy nghĩ gật đầu. Tuy nói cô và Khang Tịch, bây giờ vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu cái loại mất lửa tình gì đó, thế nhưng cô cũng có thể hiểu được hiện tượng mà ba mình nói.
"Nhưng mà còn đồng tính, một là không kết hôn được, không có cách nào được luật pháp bảo vệ, hai là nếu như lúc tình cảm khủng hoảng còn bị người ta nói ra nói vào, thì có thể phủi mông một cái đường ai nấy đi. Một mái nhà vốn thoạt nhìn mỹ mãn trong nháy mắt đã tách ra. Bà ấy sợ điều này."
"Nhưng mà sau đó bà ấy lại cảm thấy, thật sự là số mệnh an bài có thể qua cả đời, cho dù không có giấy kết hôn không có pháp luật, cũng có thể ở bên nhau cả đời. Nếu không, lúc kết hôn, vẫn có thể ly hôn."
"Đúng, đúng!" Lời Quý Trường Tồn nói, có thể coi là chạm đến điểm quan trọng trong trái tim Quý Ưu Trạch.
"Hơn nữa hai các con bên nhau không dễ dàng, đã trải qua mưa gió vẫn không có mỗi người đi một ngả, bà ấy biết các con chịu được thử thách, bên nhau cũng không tệ lắm. Tất nhiên phương diện nào cũng không tệ, như vậy thì tại sao phải bị giới tính trói buộc chứ." Ba Quý nói xong nở nụ cười vui tươi.
Quý Ưu Trạch nghe vậy, nhìn lên lầu, hơi nhếch khóe môi lên.
Quý Ưu Trạch khẽ nói: "Cảm ơn."
"Đừng nói cảm ơn, là chính con đạt được." Quý Trường Tồn nói rồi thở dài nhẹ nhõm, sau đó bỗng ôm Quý Ưu Trạch vào lòng, yên tĩnh vuốt ve mái tóc của cô.
Thật ra ông biết lý do vợ mình không phản đối mãnh liệt.
Dù sao, vợ ông cũng là một người có ước số kiêu ngạo từ trong xương tủy. Thật ra ông còn phải cảm ơn những áp lực mà bên ngoài gây ra.
Giống như năm đó khi gây dựng sự nghiệp.
Ngay từ đầu, ai cũng không coi trọng việc làm ăn của hai người, cảm thấy chắc chắn không đi được xa. Bởi vì đoạn thời gian đó, đúng là rơi vào một loại tình cảnh muôn vàn khó khăn, tài chính theo không kịp, toàn bộ mắc xích công việc xảy ra nguy cơ cực lớn.
Nhưng mà nhờ vậy ý chí chiến đấu của vợ ông bùng nổ ra.
Vợ ông nói: "Bọn họ nghĩ chúng ta xong rồi đúng không? Được, chúng ta tuyệt hơn cho bọn họ xem!"
Sau đó, Quý Ưu Trạch muốn bước vào giới giải trí, ngay từ đầu vợ ông cũng phản đối, nhưng về sau lại bình thường, đồng ý cô đi. Chẳng qua là chặn nguồn sống của cô.
Vốn ba Quý nghĩ làm vậy có chút tàn nhẫn.
Thế nhưng mẹ Quý nói:"Muốn xông xáo ra ngoài thì tự dùng bản lãnh của bản thân, nếu con bé có thể dựa vào bản thân nó mở ra một con đường, thì tôi phục. Nếu như bản thân con bé sợ khó khăn muốn quay về, vậy nói rõ con bé không thích hợp."
Mà lần này, mọi người cũng không coi trọng đồng tính luyến ái, đều cảm thấy Quý Ưu Trạch và Khang Tịch sắp xong đời.
Thế nhưng vợ ông lại giữ ý kiến phản đối: "Bọn họ nói con gái tôi sẽ xong đời, sẽ kết thúc sao? Tôi đây mới không tin! Dựa vào cái gì phải vì lời nói bậy bạ của bọn họ, mà con gái tôi phải xem sắc mặt mà làm mất đi hạnh phúc của mình?!"
Loại tinh thần không chịu khuất phục này, loại tinh thần càng gian khó càng muốn xông lên này, đúng là đến già cũng không hề biết mất. Đây là mẹ của Quý Ưu Trạch, một người phụ nữ tự do phóng khoáng đến già vẫn có thể yêu.
Sau khi kết thúc khoảng thời gian ở chung ngắn ngủi, Quý Ưu Trạch về với công việc.
Cũng có lẽ là vì có người nhà ủng hộ, nên cho dù làm gì, tâm trạng đều vui vẻ. Thậm chí lúc đọc một số bôi xấu mình của anti. Cô cũng có thể cười cho qua.
Đống cặn bã các người, cứ việc bôi xấu đi, dù sao tôi cũng không thể mất miếng thịt nào.
Huống chi, người yêu thích tôi, còn nhiều hơn mấy người nói xấu như các người, tới nữa đi.
Cách ngày bị tung chuyện yêu đương, đã qua rất lâu rồi. Quả nhiên trong giới giải trí là như vậy, sau khi một việc đã qua rất lâu, cho dù là chuyện long trời lở đất thế nào đi nữa, cũng sẽ bị người ta quên đi từ từ.
Chuyện cho tới bây giờ, đã không còn bao nhiêu người lại mang Khang Tịch và Quý Ưu Trạch ra nói mãi nữa.
Chỉ thỉnh thoảng vẫn sẽ có người nhớ lại chuyện này, sau đó nói một chút. Nhưng mà cũng không kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều người mắng chửi.
Weibo Khang Tịch cũng khôi phục cập nhật mới. Tần suất không nhiều lắm, thỉnh thoảng đăng một chút chuyện thú vị trong cuộc sống.
Cùng ngày sinh nhật hai mươi chín tuổi, rất nhiều người trong giới đều đăng bài chúc mừng sinh nhật, các fan của nàng cũng đang không ngừng tặng chúc mừng.
Mọi người vẫn rất nhớ nàng. Dù sao cũng là người rất ưu tú cũng là tác phẩm chất lượng, lớn lên lại xinh đẹp. Mặc dù sự thay đổi nhanh chóng bỏ cũ lấy mới trong giới giải trí, ba ngày hai nơi lại ra mắt người mới, ba ngày hai nơi lại có tác phẩm được làm lại. Nhưng mà, Khang Tịch mãi mãi là tường thành trong lòng đại chúng.
Thần thoại không thể bị xóa bỏ.
Lúc còn trẻ, Khang Tịch có đóng bộ phim thần tượng trong sáng, bộ phim thần tượng này vẫn thường được người ta nhắc tới.
"Xem những bộ phim truyền hình bây giờ, toàn quay cái quỷ gì không. Thật hoài niệm thời đại của Khang Tịch."
"Đúng vậy, bộ phim trước đây của Khang Tịch, đúng là kỷ niệm thanh xuân của tôi mà. Lúc đó xem, đã lấy biết bao nước mắt của tôi."
"Vẫn là Khang Tịch đóng hay, tiếc là cô ấy nói không đóng phim nữa."
"Ôi, nhớ Khang Tịch."
Đối với diễn viên mà nói, thật ra đây cũng đã rất thành công. Quay được tác phẩm khó lường, vẫn được người ta nhớ kỹ.
Mắt thấy, hợp đồng ký với công ty cũng không còn lại mấy tháng, nhiều công ty đều muốn giành Quý Ưu Trạch về công ty họ. Mà ông chủ cũ, cũng đang giữ lại.
Trong đó, thậm chí còn chia bảy ba phần.
Giống như nghệ sĩ mới vào nghề, nghệ sĩ và công ty đều chia ba bảy, nghệ sĩ ba, công ty bảy. Tùy nổi tiếng lan rộng, từ từ biến thành bốn sáu, năm năm. Nếu như địa vị nghệ sĩ quá lớn, thậm chí còn nổi hơn công ty, cũng không ngoại trừ sẽ có một chín.
Giống như là bình thường khi quay phim. Nếu như nghệ sĩ hạng A xuống đoàn phim nhỏ ghi hình, đoàn phim nhỏ cũng không cứng rắn, cái gì cũng phải để nghệ sĩ ở hàng thứ nhất.
Nhưng nếu như là mới nổi tiếng này nọ và đoàn phim rất lớn, như vậy thì rốt cuộc nghệ sĩ hạng A cũng phải cúi đầu.
Mà những công ty muốn giành Quý Ưu Trạch, cũng như thế, có lớn có nhỏ.
Thật ra, mọi người trở nên muốn Quý Ưu Trạch như vậy, còn có một nguyên nhân khác, cũng có liên quan đến bộ phim "Cuộc hành trình điên cuồng của Mike".
Sau khi bộ phim sản xuất xong, ghi danh liên hoan phim.
Nên bộ phim được trao tặng giải Cành Cọ Vàng.
Mặc khác, trong ba buổi liên hoan phim lớn, vậy mà Quý Ưu Trạch còn nhận được ba lần đề cử nữ diễn viên tốt nhất. Dọa Quý Ưu Trạch đến nỗi hạt dưa còn rớt.
Tỉnh tỉnh mê mê chạy khắp nơi với Dương Thải Lâm, cũng sắp xuất hiện ảo giác.
Lúc đi lên thảm đỏ, Quý Ưu Trạch càng cảm thấy không thể tin được có chút nghi ngờ mình suy nghĩ muốn lấy được giải thưởng đến điên rồi, hay là nói không cẩn thận dập đầu nhầm thuốc gì đó.
Nhưng rất tiếc là, tuy rằng đề cử ba lần, nhưng mà ba lần đều thất bại.
Không có cách nào, đối thủ quá mạnh, cô thua tâm phục khẩu phục.
Chỉ có điều, chỉ riêng nhận được đề cử, cũng đã khiến đại chúng bàn đến say sưa. Tất cả mọi người cảm thấy rất hứng thú, muốn biết đến tột cùng Quý Ưu Trạch diễn ra sao.
Hơn nữa. Mọi người đều nhất trí nghĩ, có thể nhận được đề cử nữ diễn viên xuất sắc nhất, nói rõ phần diễn thật sự vẫn tính là nhiều. Có một vài tuyên bố đây là bộ phim nam chính, nữ chính không lộ mặt không khác yên tĩnh lắm.
Hai tháng sau, điện ảnh tuyên truyền, cũng bắt đầu hừng hực khí thế phổ biến rộng rãi.
Bộ phim phát hành một đoạn trailer ngắn một phút. Đoạn trailer vừa phát hành, các phương tiện truyền thông đại chúng đã đăng lại.
Dù sao thì diễn viên chính là một người rất trâu, đạo diễn cũng là một người rất trâu, hơn nữa giá trị nhan sắc của mọi người trong phim đều rất cao. Quan trọng nhất là, Quý Ưu Trạch thể hiện trong phim rất tự nhiên.
Hơn nữa, không ít người hợp tác đóng phim với ngôi sao nước ngoài đều không thấy được bóng dáng trong trailer, thế nhưng Quý Ưu Trạch lại có vài cảnh.
Không có gì nhiều để xem trong trailer, nhưng vẫn nhìn ra được cơ thể lẫn biểu cảm của Quý Ưu Trạch phô bày ra rất tự nhiên.
Đúng lúc này, Jessi đóng vai nữ thứ cũng mở một tài khoản, đăng trailer, đồng thời gắn thẻ tên Quý Ưu Trạch vào, nói một chút tựa như hy vọng mọi người có thể ra rạp xem phim ủng hộ nhà nước, cuối cùng còn khen Quý Ưu Trạch một chút.
"Cảm giác diễn xuất rất có tiến bộ đó!"
"Luôn rất thích Jessi, không nghĩ tới là Jessi sẽ lên tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc, thật phấn khích! Với lại cảm thấy Jessi thật đáng yêu mà, còn gắn thẻ tên Quý Ưu Trạch nói khi nào rảnh rỗi cùng nhau ăn lẩu nữa chứ!"
"Xem trailer cảm giác thật sự rất tuyệt, không thể đợi được để đến rạp chiếu phim! Nhưng mà nhìn thời gian, còn chưa trình chiếu, ai~"
"Ngồi đợi trailer phiên bản dài!"
"Quý Ưu Trạch cao điểm!"
"Dù sao cũng lấy được đề cử mà, chắc chắn không kém đi đâu đâu!"
"Ha ha, tôi sẽ chờ đợi xem thử. Chỉ muốn nói, lấy giải thưởng điện ảnh ở nước ngoài, không chắc trong nước sẽ đắt khách. Trước kia không phải XX đóng phim sao... Diễn viên chính lấy giải đạo diễn cũng lấy giải, kết quả lúc chiếu phim trong nước, ngã sấp mặt, thảm vô cùng."
"Vậy chờ xem thôi, không chắc sẽ đắt khách, nhưng cũng chưa chắc không đắt khách mà, đúng không?"
Lúc Quý Ưu Trạch trả lời Jessi trên weibo, Jessi gửi một biểu cảm mặt vàng chớp mắt le lưỡi.
Mặc dù chỉ là tương tác nhỏ với nhau, thế nhưng lại chọt trúng điểm đáng yêu của fan Jessi không chỉ một lần.
Bởi vì lý do bộ phim, có không ít tài khoản marketing phim kể cả âm nhạc Mỹ, đều chia sẻ trailer.
"Tôi biên soạn một chút phân cảnh Quý Ưu Trạch ló mặt trong trailer, trong khoảng giây thứ hai mươi lăm đến giây thứ hai mươi tám, và giây thứ bốn mươi bảy, từ một phút hai mươi bốn giây đến một phút hai mươi tám giây. Không cần cảm ơn."
"Ha ha, Jessi của tôi thật ngọt ngào, nói chứ thật không ngờ Jessivà Quý Ưu Trạch đứng chung chỗ, cảm giác cũng không tệ lắm nha!"
"Robin đầu chổi ha ha ha... Quý Ưu Trạch cũng không tệ lắm nhỉ, hoàn toàn nắm bắt cảnh quay."
"Đoàn phim sẽ đến đây tuyên truyền sao? Sẽ sao sẽ sao? Nếu như sẽ, tôi chắc chắn cho dù xin nghỉ cũng phải đi xem!"
Nhìn mọi người thảo luận nhiệt tình, rốt cuộc Quý Ưu Trạch cũng thở ra một hơi.
Ngày bộ phim công chiếu định và ngày hai mươi lăm tháng tám. Đúng lúc ba tháng hè.
Theo mọi khi, lúc này, rất nhiều người xem phim rạp.
Hơn nữa Quý Ưu Trạch cũng biết, cũng không ít phim điện ảnh chiếu vào tháng tám. Trong đó còn có rất nhiều nghệ sĩ danh tiếng trong nước tham gia đóng phim.
Người nổi tiếng nhất trong đó, có lẽ là La Nhân "Cuộc chiến bộ tộc nữ" và Hồ An "Thân ái", cùng với phim điệp viên "Rượt đuổi chết người".
Có thể nói, đúng là vận mệnh chiến tranh thế giới rất mạnh. Thế nhưng Quý Ưu Trạch không hề kinh sợ, cô vẫn luôn tin tưởng, mình tham gia đóng phim này, không hề thua kém so với bọn họ.
Vì bộ phim này, công ty cũng rất liều mạng, còn mua không ít chỗ quảng cáo, cố gắng tuyên truyền.
Chỉ có điều không may là, trên version chiếu ở Trung Quốc, vai diễn của Quý Ưu Trạch và Jessi sẽ bị cắt khá, đến nỗi cắt bỏ toàn bộ cảnh nóng.
Rất nhiều người sau khi nghe nói cũng bắt đầu kêu khổ thấu trời.
Nhưng mà vừa nghe nói Jessi và nhân vật quan trọng của đoàn phim sẽ cùng nhau đến tuyên truyền, thậm chí còn cũng Quý Ưu Trạch tham gia một chương trình thực tế quốc dân kiểu lớn, tất cả đều phấn khích.
Chuyện chương trình thực tế là thật, hơn nữa sẽ bắt tay vào ghi hình ngay lập tức. Chỉ có điều, nhân vật quan trọng nhất là Robin lại vì đang có vấn đề trong kế hoạch, không có cách nào đến. Người đến là sáng chế và Jessi.
Chẳng những vậy, chỉ Jessi và sáng chế, cũng đã đáng xem cực kỳ.
Nửa tháng sau, Quý Ưu Trạch còn tham gia ghi hình một chương trình talk show.
Chương trình talk show này đã làm ra tròn bảy năm, coi như là có lịch sử lâu đời.
Đây cũng là nhiệm vụ công việc cuối cùng trong công ty này trước mắt của Quý Ưu Trạch.
Người dẫn chương trình chương trình talk show này là Từ Dương được biết được là người hùng hổ dọa người. Ở chương trình Quý Ưu Trạch làm lúc trước, Dương Thải Lâm không ngừng căn dặn cô nhất định phải giữ chút thông minh, đừng để bị người dẫn chương trình dẫn vào hố.
Quý Ưu Trạch cười nói, cho dù bị kéo vào hố, cô cũng không lo lắng chút nào.
Ngày ghi hình chương trình, Quý Ưu Trạch mặc một váy thắt lưng màu đen, tóc buộc tự do sau gáy, thoạt nhìn giản đơn lại trang nhã.
"Bây giờ, xin mọi người cho tràng vỗ tay mời khách mời của chúng ta ngày hôm nay, cô Quý Ưu Trạch!" Sau khi đọc xem quảng cáo tài trợ và một loạt hình dung có tổ chức về Quý Ưu Trạch xong, Từ Dương dẫn đầu vỗ tay.
Vì vậy, khán giả dưới khán đài cũng lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.
Sau khi Quý Ưu Trạch đi lên sân khấu, nhận micro trong tay Từ Dương, sau đó mỉm cười chào tất cả khán giả dưới khán đài, nói: "Tôi rất vui khi có thể đến đây ngày hôm nay, tán gẫu cùng mọi người, và chị Từ."
Sau khi nói mấy câu xong, bên dưới lại bạo phát tiếng thét chói tai và tiếng vỗ tay.
Thoạt nhìn, Quý Ưu Trạch không có chút nào kiêu ngạo, có cảm giác rất hiền lành. Chỉ một điểm này, cũng đã làm người ta cảm thấy rất thoải mái.
Từ Dương cầm micro, vừa mở miệng đã rất đặc sắc: "Quý tiểu thư, phải nói là, tôi có chuyện tốt rất muốn hỏi cô một chút. Lúc trước chương trình chúng tôi gọi biết bao nhiêu cuộc cho cô, mời cô tới tham gia chương trình này, nhưng đều bị từ chối, tại sao vậy? Là ngôi sao tự cho là giỏi ư?"
Quý Ưu Trạch nghe xong thì cầm micro nở nụ cười nói: "Không có không có, thật ra là vì con người của tôi, có đôi khi rất không biết cách nói chuyện, còn thỉnh thoảng bị động kinh. Công ty sợ tôi tham gia loại chương trình này, sẽ bay quá cao, cho người xem thấy nhiều thứ khác người, nên không thể nào tình nguyện tôi đến talk show. Nhưng mà tôi nghĩ, những năm gần đây, bởi vì không biết nói chuyện, tôi gây không ít họa, nhưng mà vẫn có người sẵn lòng hiểu cho tôi, thật sự rất vui vẻ, cảm ơn nhiều, cảm ơn mọi người đã khoan dung."
Quý Ưu Trạch nói xong, thì ôm micro cúi người với mọi người một lần nữa.
"Cho nên là, không phải ngôi sao tự cho là giỏi rồi~?"
"Tất nhiên, huống chi tôi cũng không phải người cao lớn gì. Hơn nữa cho dù tôi to lớn, tôi vẫn cảm thấy, người với người đều bình đẳng. Tôi làm diễn viên, là đang làm việc, giống như mọi người, chỉ là làm việc mà thôi, làm tốt chuyện thuộc bổn phận của mình là phải, nhưng không thể vì làm xong chuyện này nhận được công nhận của mọi người sẽ cảm thấy mình tài giỏi cỡ nào." Quý Ưu Trạch nói xong, nở nụ cười.
"Nhưng mà vẫn rất không giống với nhau mà, dù sao bên trong giới giải trí, sau khi cô thành công, sẽ nhận được cả đống người theo đuổi. Nhưng mà người thường làm việc, thành công cũng chỉ nhận được khen ngợi của ông chủ mà thôi."
"Vấn đề này... Trong thực tế, tôi nghĩ nhiều người có một sự hiểu lầm về nó. Cá nhân tôi nghĩ không có gì khác biệt. Đối với tôi mà nói, tôi nghĩ, tôi làm diễn viên, ông chủ của tôi không chỉ cho tôi nền tảng để tôi phát triển công ty. Thật ra đông đảo các bạn khán giả, còn có fan, đều là chủ của tôi. Nếu họ không mua, cũng sẽ không có Quý Ưu Trạch hôm nay. Mà bọn họ chấp nhận mua, đã nói lên công việc của tôi cũng không tệ lắm."
Sau khi Quý Ưu Trạch nói xong những lời này, buông micro xuống, giương mắt nhìn xuống khán đài.
Đúng vậy, mỗi người đang ngồi chỗ này, bao gồm cả mỗi người theo dõi cô bên ngoài, thật ra đều là người cho cô tất cả những gì hiện tại.
Có đôi khi, Quý Ưu Trạch sẽ cảm thán sức mạnh của con người vô cùng nhỏ bé. Cô biết mọi người thích mình, rất muốn làm gì đó vì mọi người. Nhưng mà lại không biết làm thế nào, nên lời mà nghệ sĩ nói nhiều nhất, là: "Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, sau này tôi nhất định sẽ cho mọi người xem tác phẩm hay hơn."
Những lời này có thể bị phần đông số người xem nói là câu có tổ chức, nghe rồi thì thôi. Nhưng đối với nghệ sĩ mà nói, những lời này cũng không chỉ là xã giao mà thôi.
Từ Dương lập tức tiếp chuyện: "Tôi phát hiện cô rất biết nói chuyện đó chứ, không cảm thấy không biết cách nói chuyện."
"Thật sao? Ha ha..." Quý Ưu Trạch hơi sửng sốt, sau đó cười phá lên.
Từ Dương mím môi trầm mặc một lúc, sau đó cười nói: "Tôi phát hiện cô cười rộ lên rất xinh đẹp."
Quý Ưu Trạch nghe xong, sờ sờ vành tai, lập tức cầm micro nói cảm ơn.
"Bị hãm hại nhiều lần như vậy, bây giờ cô cảm thấy thế nào?"
"Thành thật mà nói, ngay từ đầu, đối với loại chuyện bị người ta bôi xấu này, tôi thật sự cảm thấy mình rất khó chấp nhận. Bởi vì tôi nghĩ, nhân vật công chúng cũng là người, vì sao mọi người không thể đổi vị trí suy nghĩ một chút. Nhưng mà sau khi nghĩ lại, đúng vậy, mọi người đều là người, thật ra thì cho dù làm nhân vật công chúng, có đôi khi tôi cũng sẽ xem một số tin đồn của những người khác trong giới. Hơn nữa nếu như không quen với bọn họ, có thể cũng lại vì một chút tin đồn đó mà sinh ra hiểu lầm với họ. Thật ra những điều này đều rất bình thường. Với lại, người nói xấu tôi, cũng là vì đang quan tâm đến tôi, đúng không?"
Quý Ưu Trạch nói xong, yên lặng nhìn chăm chú vào Từ Dương.
Từ Dương gật đầu.
Ngọn đèn chiếu rọi trên đôi mắt Quý Ưu Trạch, đôi mắt ấy, có vẻ như pha lê sáng chói, tư chất tinh khiết.
Làm phỏng vấn nhiều năm như vậy, tiếp xúc không ít ngôi sao, coi như là duyệt vô số người. Nhưng mà cảm giác Quý Ưu Trạch cho cô, có loại cảm giác tốt đẹp kỳ lạ.
"Tôi hiểu, chỉ có điều, lúc bị hãm hại chắc chắn trong lòng vẫn sẽ không thoải mái nhỉ. Bình thường cô giải quyết thế nào? Đọc sách à, hay là nghe nhạc?"
Sau khi Quý Ưu Trạch chăm chú suy nghĩ rồi trả lời: "Cũng không có cách giải quyết cụ thể nào cả. Tức giận là có, nhưng tôi không phải loại người sẽ luôn chồng chất cơn tức. Không phải có câu nói là bị hãm hại chẳng khác nào là con đường thành thần sao? Ha ha, có đôi khi, tôi biết sử dụng những lời này để ma túy bản thân. Tất nhiên nghe nhạc, ăn gì đó để giảm áp lực, cũng có."
"Tôi đã xem qua thông tin của cô, thời gian cô ra mắt thật ra cũng rất lâu, đã nhiều năm nhỉ. Hai năm gần đây mới nổi lên, trước đó, lúc không nổi tiếng, có từng muốn từ bỏ không?"
"Tôi từng nghĩ từ bỏ. Nhưng may mắn thay, những loại suy nghĩ này đều bị tôi bóp chết từ trong trứng nước. Thật ra cho dù bất kể ngành nào, đều thuộc loại, chỉ cần chị đi làm, hơn nữa cũng không phải không có chút thiên phú nào, đều sẽ có thành quả. Chỉ có điều thành quả này có đạt được giá trị kỳ vọng của bản thân hay không, thì lại là chuyện khác."
"Xem ra tâm lý của cô không tệ nhỉ."
"Thật ra khi vượt qua những chuyện khó khăn đó, quay đầu lại nhìn mới chuyển tốt. Nói thật, trong quá trình trải qua, thì sống không bằng chết." Quý Ưu Trạch nói xong, lại bắt đầu nở nụ cười.
Từ Dương thay đổi một chủ đề: "Nhưng thật may là, cô chịu đựng nổi. Thời còn nhỏ cô có bướng bỉnh không?"
"Có chút, thì kiểu bình thường hay chọc ba mẹ cả thầy cô giáo tức gần chết. Bây giờ nhớ lại cảm giác một rất ích kỷ, tuổi nhỏ xốc nổi, cảm thấy mình làm gì cũng đúng, nghĩ những người lớn đó đều đang bóp chết bảo bối thiên tài như tôi. Bây giờ nhớ lại rất ngốc." Quý Ưu Trạch tự mình nói, có chút ngại ngùng.
Thật sự, từ nhỏ cô đã gây thêm phiền cho người bên cạnh mình không ít.
"Vậy giống theo đuổi cô nhiều chứ, cô xem dung mạo của cô xinh đẹp như vậy."
"Nói thật sao? Ha ha, thật ra cũng không nhiều lắm." Quý Ưu Trạch lắc đầu: "Tôi cho người ta cảm giác thoáng có chút mạnh mẽ."
"Chúng em yêu chị!"
"Chúng em yêu chị!"
Đúng là không nghĩ tới, tiếng Quý Ưu Trạch vừa dứt, khán giả bên trong khán đài đột nhiên hét lên như hô khẩu hiệu. Bản thân Quý Ưu Trạch cũng lấy làm kinh hãi.
"Vậy đoạn thời gian trước chuyện của cô và Khang Tịch, là thật sao?" Rốt cuộc, Từ Dương cũng hỏi ra vấn đề này.
Quý Ưu Trạch cầm micro, khẽ mỉm cười, thoạt nhìn cũng không khϊếp sợ.
Sau một lúc lâu chuẩn bị, cô quay đầu nhìn khán giả, vừa quay đầu lại nhìn Từ Dương, nói: "Muốn biết sao?"
Từ Dương gật đầu: "Tất nhiên, nếu không tôi làm chương trình nhiều chuyện này làm gì?"
Quý Ưu Trạch trả lời: "Thời gian sẽ nói lên tất cả."
"Cũng phải." Từ Dương cũng không có đuổi theo vấn đề này tới cùng. Ngược lại lại hỏi cảm giác Quý Ưu Trạch hợp tác đóng phim với nhóm người nước ngoài, và với sau khi gia nhập giới điện ảnh, vẫn sẽ tiếp tục đóng phim truyền hình hay không, cùng với đã từng làm những chuyện tai nạn đáng xấu hổ nào này nọ.
Sau khi chương trình kết thúc ghi hình, giây phút Quý Ưu Trạch đi ra ngoài, thở phào một hơi.
Trong thời gian ngắn không có quá nhiều công việc, tiếp đó là đợi tham gia lễ ra mắt điện ảnh.
Thay quần áo hằng ngày, ra khỏi cao ốc, lúc chạm với ánh mặt trời, Quý Ưu Trạch cắm hai tay trong túi, ngước mặt lên nhìn chăm chú vào bầu trời, một lát lại cười yếu ớt.
Lấy điện thoại ra, cô tự chụp một tấm, sau đó đăng lên mạng, kèm lời văn là: "Muốn ôm các bạn, dù đôi tay tôi không đủ dài."
Bối cảnh văn phòng, gương mặt gọn gàng dưới ánh mặt trời, tóc đuôi ngựa nhẹ nhàng khoan khoái, ăn mặc tu tiên.
Sau khi đăng weibo, Quý Ưu Trạch bắt đầu xem bình luận. Trong khoảng thời gian ngắn, đã hiện ra số lượng bình luận lớn, cô không có cách nào xem hết toàn bộ, nhưng vẫn cúi đầu nhìn không ngừng.
Chỉ là một chiếc vest: "A Trạch, tâm trạng hôm nay của chị rất tốt à?!"
Trong lòng mê muội: "Tấm selfie này em cho chị một trăm điểm, không sợ chị kiêu ngạo!"
Cố gắng lên đậu đỏ khô: "Không hiểu sao, có chút ấm áp."
Ăn trái tim người rồi: "Em chuẩn bị xong rồi, chị không được nuốt lời, mau tới ôm em! Mặt chờ mong.jpg"
Quý Ưu Trạch nhấp vào màn hình, trả lời 'Ăn trái tim người rồi', nội dung là ôm một cái.
Sau khi được thần tượng trả lời, em gái nhanh chóng gửi đến một màn hình thật dài. Đó là dấu chấm than toàn màn hình mọi người nhìn đều có thể cảm nhận được kích động của cô.
"Quý Ưu Trạch, hôm nay chị thật đẹp."
"Ôm một cái, bảo bối muốn ôm một cái. Chị không ôm em cũng không sao, để em ôm chị."
"A Trạch, tay chị dài, chắc chắn có thể ôm lấy tất cả bọn em! Ha ha!"
"A Trạch, em ở trên giường, mau tới đè em!!! Không chờ được!"
"A Trạch, em cũng chuẩn bị xong rồi, mau tới ghẹo em!"
"Lầu trên đủ rồi, chưa từng thấy người vô liêm sỉ như các người! Hừ, làm sao Quý Ưu Trạch có thể lái xe với các người, Quý Ưu Trạch là của tôi, đúng không chồng yêu? Nhanh, chồng ơi quần áo em cởi hết rồi, bắt đầu!"
"A... Bình luận thật dơ, không dám nhìn thẳng, tôi vẫn là một bảo bối trong sáng nha~"
"Em mặc kệ, hôm nay chồng đẹp quá, em không chỉ muốn ôm một cái, em còn muốn hôn hôn!"
Quý Ưu Trạch bị những người này chọc vui vẻ vô cùng, ngồi trong xe cô, thỉnh thoảng giơ nhẹ tay lên che miệng cười. Bác tài cũng không tự chủ được quay đầu nhìn cô vài cái.
Mọi người thật là đáng yêu mà. Vì vậy, Quý Ưu Trạch lại selfie một tấm chu mỏ, đăng lên, nói: "Mọi người muốn hôn hôn, cho nè."
"Trời ạ, Quý Ưu Trạch vẫn đang xem bình luận sao?"
"Ha ha, sức mạnh của quần chúng đúng là rất lớn, tất cả mọi người muốn hôn hôn, A Trạch cho liền. Như vậy, có phải đại biểu cho nếu như nói tất cả mọi người muốn... Ừm mấy người biết mà, có phải ả cũng cho không?"
"Môi hồng nhỏ thật gợi cảm! o(*≧▽≦)ツ"
Qua không bao lâu, Quý Ưu Trạch nhận được một tên gọi "Cuồng ma ghẹo gái".
Hơn nữa những bình luận lời dặn fan để lại cũng bị người ta chỉnh sửa ghép thành ảnh chín ô vuông, càng truyền càng xa.
Lúc Dương Thải Lâm xuống lầu đón Quý Ưu Trạch, dừng lại ở cửa công ty, cũng không nhịn cười được.
"Cuồng ma ghẹo gái, về rồi à? Buổi tối công ty liên hoan, đừng chuồn trước đó."
Quý Ưu Trạch cười toe toét, sau đó đi ra phía trước, cùng Dương Thải Lâm đến phòng làm việc của Dương Thải Lâm.
Trên đường đi, đột nhiên Dương Thải Lâm nói: "Em là một trong những nghệ sĩ chị từng theo, khiến người ta không bớt lo mà."
Quý Ưu Trạch nghe xong, đầu tiên là kinh ngạc vươn tay ôm ngực mình, sau đó lại cười ha hả: "Có thật không?!"
"Nhưng cũng là người khiến người ta không bỏ được." Dương Thải Lâm nhấn nút thang máy, quay đầu lại nhìn Quý Ưu Trạch.
"Thật xin lỗi, trước đây gây ra nhiều tai vạ cho chị như vậy."
"Thời gian còn lại không nhiều lắm, sự việc đều xử lý tốt chứ?" Dương Thải Lâm đi vào thang máy trước.
"Vâng."
Dương Thải Lâm lại hỏi: "Sau này ký với Khang Tịch sao?"
Quý Ưu Trạch nghe vậy, cười một cái, nói: "Để xem tình huống sau khi công khai. Nhưng nếu như tiếp tục đứng trong giới giải trí, tất nhiên em đến chỗ Khang Tịch rồi."
Dương Thải Lâm nghe xong, gật đầu.
Đi vào phòng làm việc, Dương Thải Lâm mới nói: "Thái Vân cũng đến chỗ Khang Tịch, thật à?"
"Vâng, hình như là nói vậy, có thể mấy ngày nữa chính thức qua nhận việc."
Dương Thải Lâm nghe xong, khóe môi hơi nhếch lên, sau đó nói: "Thái Vân này đúng là kẻ ngu si."
Quý Ưu Trạch nghe thế nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó nghi ngờ nhìn chị.
Đột nhiên Dương Thải Lâm hỏi: "Chổ Khang Tịch còn nhận người đại diện chứ?"
"Wow, chị cũng muốn tới à?" Hai mắt Quý Ưu Trạch lập tức tỏa sáng!
Dương Thải Lâm trả lời: "Nếu như em xác định còn lăn lộn trong giới giải trí, chị muốn đến."
Quý Ưu Trạch nghe xong, cười ha ha một tiếng, nói: "Được! Cái này có thể có! Chỉ có điều, chị thật sự hoàn toàn vì em à?"
Dương Thải Lâm nghe vậy, liếc cô một cái, sau đó lấy ra mấy cây kẹo trong ngăn kéo, nhét vào trong tay Quý Ưu Trạch, nói: "Tự em ra sô pha bên kia chơi đi. Chị phải làm việc."
Quý Ưu Trạch nghe thế, thì cầm kẹo thành thật đến chỗ sô pha ngồi.
Lột một viên kẹo ra, ném vào trong miệng, lấy máy tính bảng trong túi xách tay, mở khóa, sau đó Quý Ưu Trạch nhìn Dương Thải Lâm đang bận rộn. Trước đây Dương Thải Lâm và Thái Vân là bạn tốt. Mặc dù sau này khắc khẩu. Nhưng đã trải qua nhiều năm như vậy, tuy rằng thoạt nhìn Dương Thải Lâm cứng rắn vô đối, thế nhưng trên thực tế là muốn khôi phục quan hệ bạn thân không có gì giấu nhau như trước đây.
Có câu lúc người đến tuổi, sẽ bắt đầu từ từ xem tất cả người bên cạnh có ai tốt với mình.
Buổi tối liên hoan, chơi rất vui vẻ. Tuy rằng luôn có người muốn giữ Quý Ưu Trạch ở lại công ty tiếp tục phát triển, thế nhưng Quý Ưu Trạch tỏ rõ mình sẽ không ở lại, mọi người cũng đành thôi.
Ngày chiếu phim "Cuộc hành trình điên cuồng của Mike", tỷ lệ hàng ghế được đặt trước cao đến năm mươi phần trăm.
Quý Ưu Trạch lại hồi hộp. Rất hồi hộp không thể ngồi yên, tỷ lệ hàng ghế, quy mô thật sự có hơi lớn. Tuy nói mấy năm qua theo tình hình kinh tế cải tiến, với các ứng dụng thường xuyên giảm giá, người xem phim chiếu rạp rõ ràng nhiều hơn trước đây gấp mấy lần, nhưng vẫn rất lo lắng.
Tuy nói trước bộ phim này, đã có điện ảnh có tỷ lệ hàng ghế đạt tới sáu mươi phần trăm, thế nhưng tâm trạng hồi hộp Quý Ưu Trạch vẫn không có chút giảm bớt nào.
Về phương diện khác, lại rất lo lắng mình có thể kéo chân người phía sau không.
Nhưng thật ra cô cũng không cần lo lắng như vậy. Bởi vì lúc chiếu phim trong nước chậm hơn một chút so với nước ngoài, lúc trước, sau khi nước ngoài khởi chiếu, đã nhận được phản ứng rất tốt.
Thậm chí bình luận bên dưới điện ảnh, điểm của bộ phim này đều đạt được 8.9.
Đánh giá cũng rất tốt, hơn nữa bên trong lại có đại thần trấn, cho dù không nổi như cồn, nhưng ít nhất cũng sẽ không ngã sấp mặt đến mẹ cũng không nhận ra.
Quý Ưu Trạch và Khang Tịch bao rạp. Mời một vài bạn bè thân thích cùng nhau xem. Mọi người tụ lại cùng chỗ, đều có vẻ rất phấn khích.
Mở màn bộ phim, đèn rạp chiếu phim tắt.
Trên màn hình lớn chậm rãi nổi lên hình ảnh, âm nhạc cũng vang lên theo.
Nửa tiếng đầu, nói về câu chuyện của nam chính.
Quý Ưu Trạch nghe được có người bạn phía sau nói thật nhỏ một câu: "Thật đẹp mắt, A Trạch của chúng ta sao vẫn chưa xuất hiện vậy."
"Chờ xem, đừng nói trước." Bạn nam nhẹ giọng nói một câu, sau đó khôi phục yên tĩnh.
Quý Ưu Trạch và Khang Tịch nhìn nhau một chút, tiếp tục xem.
Hơn nửa tiếng qua đi, Quý Ưu Trạch xuất hiện.
Lúc này, nội dung bộ phim vốn nghiêm túc đột nhiên trở nên thoải mái hơn. Bởi vì Quý Ưu Trạch đóng vai Elle, là một cô gái có chút không chịu khuất phục, có chút cố chấp, có chút khó trị, nhưng mà lại có tấm lòng rất tốt.
Đoạn gây cười không ngừng, mọi người trong rạp cũng không nhịn được bật cười thật nhỏ.
Đến nửa sau bộ phim, mâu thuẫn trở nên gay gắt, đủ loại vấn đề mọi người gặp phải trong cuộc sống ngày thường đều bị vạch trần, tất cả mọi người trong rạp chiếu phim xem đến quên cả uống coca ăn bắp rang.
Tuy rằng phân cảnh của nữ chính và vai nữ thứ bị cắt không ít, thế nhưng tình cảm sâu đậm của hai người biểu hiện cũng tương đối lay động lòng người.
Nhất là nữ chính và vai nữ thứ cùng nhau đến một nơi xa lạ làm việc, bị người ta phát hiện ra tình cảm của hai người, vậy nên bị xa lánh kỳ thị, còn bị cắt bỏ một số phần quyền lợi bảo vệ và vân vân, nữ chính bảo vệ nữ thứ, càng khiến người xem rơi nước mắt.
Sau khi bộ phim kết thúc, đèn quang sáng lên.
Quý Ưu Trạch tháo kính mắt xuống, đứng dậy, xoay người nhìn về phía mọi người.
"Hôm nay mình muốn tuyên bố một việc."
"Mình biết."
"Em cũng biết!"
Các bạn đều rối rít nở nụ cười. Còn có Cố Ngọc Nhu, đôi mắt đầy mong đợi quét tới quét lui trên người Quý Ưu Trạch và Khang Tịch.
"Xem như là mấy người đều biết, mình cũng vẫn phải nói." Quý Ưu Trạch nói xong, đưa tay kéo Khang Tịch vào lòng mình.
"Mình và Khang Tịch đang yêu nhau. Hai bọn mình, là một đôi."
Vừa dứt lời, lập tức vang lên tiếng vỗ tay của các bạn.
"Cố gắng lên nha! Chúc hạnh phúc!"
"Đã sớm biết hai người là một đôi mà! Ha ha ha!"
"Like!"
Quý Ưu Trạch cười cười, sau đó cầm điện thoại lên, đặt cuống vé của mình và Khang Tịch chung chỗ, chụp lại.
Lúc sau, cô lại giơ điện thoại lên, chỉnh camera về trước, cùng Khang Tịch chụp một tấm.
Quý Ưu Trạch đăng ảnh lên, quay đầu nhìn Khang Tịch: "Mình đăng rồi."
Khang Tịch gật đầu: "Ừm."
"Các bạn xem điện ảnh rồi chứ? Hôm nay tôi và người yêu cùng nhau xem đó." Sau khi soạn xong, Quý Ưu Trạch hít thở thật sâu, sau đó đăng lên.
Khi trên màn hình hiển thị đã gửi, Quý Ưu Trạch cười vui vẻ.
Khang Tịch nhìn nét cười trong sáng kia của cô, cũng cúi đầu nở nụ cười.
"Gửi lên weibo à? Mình đi chia sẻ!"
"Em cũng đi! Ha ha ha!"
Sau khi cùng nhau ra khỏi rạp chiếu phim, mọi người chia nhau ra nói tạm biệt, sau đó chỉ còn lại Quý Ưu Trạch và Khang Tịch.
Hôm nay, Khang Tịch mặc áo thun đơn giản, mặc kệ là thân hình hay gương mặt, vẫn như một cô gái trẻ mới hai mươi, làm cho người ta thật sự khó có thể nhìn ra nàng đã sắp ba mươi.
Quý Ưu Trạch không nói lời nào, chỉ đi tới, vươn tay, kéo tay Khang Tịch, ngồi lên xe, nói với bác tài: "Lái xe đi ạ."
***
Truyện kết thúc rồi! Tung bông \(*T▽T*)/
Thời gian tới khi có thời gian (mà chắc là không bao giờ tới)mị sẽ cố hoàn thiện bộ truyện ( ' ▽ ' )ノ
Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện. ( ˘ ³˘)♥