Đẻ Thuê Cho Lạp Tổng [JenLisa]

Chương 8

“Biếи ŧɦái”

Trân Ni hét lên, chân vùng vẫy muốn đạp cô nhưng nhanh chóng bị Lệ Sa kẹp chặt. Ngón tay ngay huyệt động thừa cơ hội chui tọt vào bên trong. Trân Ni ưỡn người, rêи ɾỉ khi ngón tay Lệ Sa đi sâu vào bên trong cô, khoáy đảo

“Ahhhh~…”

“Cô là đồ khốn…ưmmm~~”

Trân Ni ngậm lấy tay để ngăn tiếng rêи ɾỉ đáng xấu hổ. Lệ Sa thích thú nhìn người dưới thân mình quằn người lên chống đối, bản tính ham muốn mãnh liệt trỗi dậy trong người Lệ Sa. Thật sự cô cũng không hiểu tại sao lại ham muốn con người này đến lạ, chỉ cần nhìn cô ta quằn quại chống đối, Lệ Sa liền muốn đem cô ra mà thao đến chết.

“Giữ hơi thở đều đi. Tôi muốn nghe tiếng rêи ɾỉ từ em” – Lệ Sa nhấp tay mình ra vào bên trong cô

Trân Ni mở to mắt, hơi thở bắt đầu rối loạn. Rêи ɾỉ? Cô ta bị điên à, ảo tưởng sao? Cô là không thèm hé môi rêи ɾỉ.

Cảm thấy l*иg ngực mình tức đến mức sắp nổ tung, từng tiếng ậm ừ trong vòm họng bị Trân Ni kìm ứ nghẹn lại. Lệ Sa nắm lấy cạp quần của Trân Ni kéo mạnh xuống, chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ da^ʍ dãng đang bao trọn lấy bàn tay cô. Lệ Sa kéo qυầи ɭóŧ xuống gối, dùng chân kéo nó ra khỏi chân Trân Ni. Cô chợt thấy rùng mình vì hạ thân chẳng có gì che chắn, xấu hổ đến mức bật lên tiếng nức nở. Lệ Sa áp môi mình vào môi cô, ngăn tiếng khóc.

“Không phải chúng ta đã từng làʍ t̠ìиɦ rồi sao?”

“Chỉ có điều, bây giờ mới thật sự nhìn thấy thân thể em. Thật dâʍ đãиɠ”

Lệ Sa mυ'ŧ lên môi cô, chiếc lưỡi luồn qua khoang miệng cuốn lấy lưỡi cô. Một tay tách lấy chân cô, tay còn lại thúc mạnh vào bên trong. Lệ Sa không tin, cô có thể nén tiếng rêи ɾỉ.

“Ư~~….” – Trân Ni vội ngậm chặt môi.

Bên dưới cô bị ngón tay Lệ Sa xâm nhập đến ngứa ngáy, vách tường thịt bị ma sát cảm giác tê dại. Lệ Sa chợt dùng ngón cái ấn lên hạt đậu nhỏ xoa xoa, môi lưỡi lướt qua vành tai cô cuốn lấy, Trân Ni nhột liền rụt cổ. Quá nhiều kɧoáı ©ảʍ mà Lệ Sa mang đến, Trân Ni thở mạnh, ngực như sắp nổ tung. Tay Lệ Sa xoa nắn vào ngực cô căng cứng. Cả thân thể cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ qua nhiều, Trân Ni bấu tay xuống drap giường, không thể kìm được sự kɧoáı ©ảʍ này, liền bật ra những tiếng rêи ɾỉ

“Ưmmm~~~….”

“Dừng lại….tôi không chịu được”

Lí trí của cô bây giờ bị du͙© vọиɠ che mờ, chân mất đi cảm giác, vô thức dang rộng ra hai bên phối hợp cùng Lệ Sa đón thêm một ngón tay thúc vào bên trong. Lệ Sa trượt người, môi hôn lên từng tấc da thịt cô, để lại những dấu ấn đỏ chồng lên những dấu cũ đã mờ nhạt. Răng day day vào nhũ hoa đã ửng đỏ vì bị tay cô se cứng.

“Chết tiệt…ưmmm~~~”

Trân Ni thầm chửi bản thân mình vì những sung sướиɠ mà Lệ Sa mang đến. Môi Lệ Sa dừng lên lớp lông tơ vừa mới mọc, cô bé Trân Ni nhạy cảm liền giật lên. Trân Ni thở hắt ra

“Ưmmmm~~~…. dừng lại ngay”

“Cô là… ahhh~~~”

“Fuckkkk”

Chiếc lưỡi nóng bỏng của Lệ Sa lướt một đường lên cô bé cô. Môi mυ'ŧ lấy hai phiến thịt hồng, phối hợp cùng tay Lệ Sa đang ra vào bên trong Trân Ni, cô cảm thấy đầu óc mình xoay vòng, không thể giữ được bình tĩnh.

“Ahhhh~~~”

Trân Ni vô thức nhấc cao mông đẩy cô bé mình về sát mặt Lệ Sa. Cảm giác muốn được chiếc lưỡi ấm nóng của Lệ Sa yêu chiều lên cô bé cô đến lạ, Lệ Sa rút tay mình ra, đẩy chiếc lưỡi vào huyệt động cô đang rộng mở, ngón tay cái ấn vào hạt đậu nhỏ xoa xoa, một tay ôm lấy mông cô đẩy về phối hợp cùng lưỡi cô thúc vào.

“Tôi không chịu được…ưmmm~~”

Cô thấy sướиɠ đến phát điên. Bên dưới kêu gào muốn được Lệ Sa thô bạo ra vào. Cô bất giác liếʍ môi, cắn vào tay mình để ngăn đi kɧoáı ©ảʍ.

“Van xin tôi. Dùng cái miệng xinh đẹp của em van xin tôi”

Lệ Sa đánh lưỡi vào hạt đậu nhỏ, môi mυ'ŧ hết những bạch dịch rỉ ra từ cô bé của Trân Ni.

“Cô là… đồ khốn”

“Ưmmm~~~….”

“Được rồi. Tôi không tin là em còn mạnh miệng”

Lệ Sa đứng bật dậy, đi về chiếc tủ màu đen tuyền đang bị khoá chặt, cô mở khoá, lôi trong tủ ra một vật giả to lớn đeo vào người. Trân Ni vẫn còn mơ màng vì trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ lúc nãy, được Lệ Sa thả ra liền cố hít lấy hít để không khí.

“Ư~~….”

Cảm nhận bên dưới mình có vật to lớn tràn đầy, Trân Ni hốt hoảng chống tay, ngước cổ như muốn xem cô đang nhét thứ gì vào trong người mình. Lệ Sa cúi nhấp nhè nhẹ mông, Trân Ni ngữa cổ lắc đầu vì vật giả liên tục cắm sâu vào bên trong.

“Dừng lại…”

“Đau quá….ahhh~~~”

“Van xin tôi” – Lệ Sa lòng ham muốn bị kìm nén liền cắn lên môi Trân Ni

“Van xin? Cô nằm mơ…. ưmmm~~~”

Lệ Sa thúc mạnh mông, kéo hai chân cô lên cao. Một tay bóp lấy cổ cô, một tay chống xuống giường, mông liên tục thúc mạnh vào huyệt động đang giản rộng. Cổ Trân Ni bị tay cô bóp chặt không thở được liền lắc đầu, mặt đỏ ửng.

“Thả…ra…”

“Biến…thái”

Từng tiếng chữi nghẹn trong vòm họng, Lệ Sa điên cuồng thúc mạnh vào. Chợt lật người Trân Ni lại, kéo mông cô lên cao, mặt Trân Ni úp xuống giường. Cô muốn đến từ phía sau Trân Ni.

“Xem ra em cứng rắn hơn tôi nghĩ”

Lệ Sa cắm thẳng vật giả vào trong Trân Ni, Trân Ni phát đau liền bấu tay xuống giường. Lệ Sa kéo ra, rồi lại cắm vào, cứ như thế vài lần đến mức Trân Ni không chịu được mà khuỵ chân. Lệ Sa ngã người lên người cô, kéo tóc cô về sau.

“Cô đang làʍ t̠ìиɦ với một đứa gái điếm. Cảm thấy bản thân mình có dơ bẩn không?”

Trân Ni lên tiếng mỉa mai. Lệ Sa bị lời nói của Trân Ni kɧıêυ ҡɧí©ɧ liền không chịu được, mắt như bị tầng lớp du͙© vọиɠ che mờ trở nên đỏ ngầu, thô bạo kéo hai tay cô về sau. Thúc thật mạnh vật giả vào bên trong. Hai vách tường thịt bên trong Trân Ni như bị vật giả phá tung, ngứa đến phát điên, co bóp liên tục.

“Ưmmm~~….”

Cảm nhận vật giả chạm sâu vào bên trong mình. Trân Ni gần đạt đến cao trào, vô thức đẩy mông về sau phối hợp với cú thúc mạnh của Lệ Sa

“Muốn cao trào sao?” – Lệ Sa áp môi thì thào bên tai cô

“Ưmmm~~….” – Trân Ni thở mạnh

“Xin tôi.. tôi sẽ cho em cao trào”

“Ahhh~~….” – Trân Ni lắc đầu, cô thật sự khó chịu, bức rức đến khó tả

“Xin cô…”

“Tôi nghe không rõ” – Lệ Sa thúc mạnh vào

“Ahhh~~…. cho tôi… xin cô”

“Ưmmm~~~….”

Lệ Sa như được cô bơm thêm sức lực, nắm chặt tay cô, đẩy hong mạnh vào trong, chạm liên tục vào nơi sâu nhất.

“Ư ư~~…” – Tiếng rêи ɾỉ của Lệ Sa phát ra nghe thật da^ʍ mỹ

“Ahhhh~~~…. fuckkk” – Trân Ni giật run lên, bắn ra dòng xuân thuỷ ướt cả drap giường.

Lệ Sa nhấp thêm vài cái vào bên trong để đẩy cô thêm cao trào. Trân Ni mệt lã người, ngã nhào xuống giường thϊếp đi. Lệ Sa ôm chặt lấy cô mềm nhũn, cởi chiếc áo còn vướng víu quăng xuống giường. Da thịt chạm lấy da thịt nóng hổi, mồ hôi ướt đẫm cả người Trân Ni, Lệ Sa bất giác hôn lên vai cô rồi ôm sát cô vào lòng.