Nô Thê Muốn Xoay Người

Chương 176: Liên nữ - Lễ quán đỉnh (4, cao H)

Chống chỉ định cho trẻ dưới 16 tuổi ạ

hắn rời đi thân thể của nàng, ngón tay đang dạo chơi bên trong hoa huy*t lại khôngđi ra, ngược lại thuận lợi tiến vào sâu bên trong sau mỗi lần co rút, nó nhẹ nhàng như có như không cong cong đưa đẩy.

“Ân a…” hai gò má La Chu ửng hồng nhuộm màu tìиɧ ɖu͙©, con ngươi đen mê ly đen như đang câu dẫn người nhìn, triền miên mà kiều mỵ, cánh môi phát ra tiếng ngâm kiều nhuyễn, tâm trí La Chu hoàn toàn bị lạc lối. Nàng bị khát vọng tìиɧ ɖu͙© thúc đẩy liền nghe theo lời Pháp vương ma quỷ đem hai chân gập đến trước ngực, cánh tay gắt gao ôm tách chân sang hai bên để lộ hoàn toàn bên dưới, bày ra tư thế vô cùng dâʍ đãиɠ.

Bên dưới vật nhỏ nơi nơi đều thấm ướt loang lổ những vệt đỏ sẫm và vết trong suốt của chất nhầy. hoa huy*t chưa từng trải qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ trực tiếp đã chảy nước, run rẩy co thắt chặt, dần dần sung huyết bằng ngón tay út của đứa trẻ mới sinh vậy. Miệng hoa huy*t cũng bị tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà bừng bừng phấn chấn sưng to dần, hơi mở ra bên ngoài, hoa huy*t đều bị nhiễm màu đỏ của máu cùng chất dịch màu trong suốt, nhìn vào nó như là một đóa hoa sen kiều diễm đang dần nở rộ, bông hoa mang một mùi vị tanh ngọt say lòng người. Mà ngón tay của hắn vẫn đang cắm vào sâu trong bông hoa, phần gốc ngón tay lộ ở bên ngoài cũng bị nhiễm lên một tầng đỏ hồng trong suốt, chất dịch hỗn hợp này chảy tới lòng bàn tay hắn, nhìn trông thật yêudã mà thối nát.

Các tầng nếp uốn mềm mại nhẵn mịn đến cực hạn, tầng tầng lớp lớp bao vây ngón tay đang chen chúc của hắn mà hút cắn. Ngón tay lộn xộn hết xoay quanh lại vuốt lấy vách tường thịt, mỗi lần đều dùng hết sức mơn trớn các nếp uốn, hoa huy*t được đẩy lên trận run rẩy co rút nữa, nó hút lấy ngón tay càng nhanh càng tham lam. Chất dịch nóng dính lần lượt trào ra khiến cho đóa hoa càng trở nên mất hồn càng tốt tươi hơn.

Bạch Mã Đan Tăng cắm thêm một ngón tay nữa vào bên trong hoa huy*t. hoa huy*t thật chặt, nó vẫn luôn co rút hút chặt vì thế ngón tay tiến vào có chút khó khăn. Bất quá một khi cắm vào bị vách tường mềm mại nóng bỏng mυ'ŧ vào, hút chặt liền khiến từ đầu ngón tay đến thân cảm nhận được sự khoái ý đến tê dại. Hai ngón tay nhịn không được thêm lực đưa đẩy, bên dưới liền vang lên tiếng nước nhóp nhép da^ʍ mỹ, sau đó là chất dịch màu đỏ sẫm chảy ra, một giọt rơi xuống trên tấm thảm lót bên dưới, trùng hợp là nó rơi đúng trên hình họa người phụ nữ, trong nháy mắt làn da như ngọc liền bị nhuộm thành màu đỏ máu.

một lần lại một lần tê dại khoái ý liên tiếp không ngừng từ dưới thân truyền tới, tình dịch không chịu khống chế mà trào ra, dũng đạo cắи ʍút̼ lấy ngón tay liên tiếp co rút lại co rút. Tê dại đi dọc từ cột sống không ngừng mà đánh sâu vào sau não, toàn bộ da đầu đều như bị điện giật làm cho La Chu ôm hai chân không tự giác mà đung đưa hùa theo động tác của ngón tay, làm cho nàng liên tục phát ra âm thanh yêu kiều.

“Aa… Dùng sức chút… Lại sâu một chút… Ưm a a… Dùng sức…” Nàng ngửa đầu cong mình, thỉnh thoảng thở gấp, giọng điệu cầu xin. Nàng đem hai chân hướng trước ngực ôm thật chặt, nhếch cao cái mông để dễ dàng cho Pháp vương ma quỷ da^ʍ ô chính mình.

“thật sự là vật nhỏ dâʍ đãиɠ mà.” Bạch Mã Đan Tăng vừa lòng nở nụ cười, hắnkhông thực hiện khát vọng của nàng là dùng sức đưa đẩy, ngược lại hắn đem hai ngón tay đồng thời rút ra, từ ngón tay dời đi liền trào ra rất nhiều tình dịch màu đỏ sẫm bị ngăn trở bên trong.

Trong dũng đạo nổi lên một trận tê dại sau đó chính là vô tận hư không, chờ đợi mộtlúc lâu đều không chiếm được nửa điểm an ủi. Con ngươi La Chu đắm chìm trong sương mù tỏ vẻ đầy bi thương bi thương nhìn Pháp vương ma quỷ, nàng bị dày vò đến không chịu nổi nức nở khóc.

Bạch Mã Đan Tăng xưa nay thích thú nhất là xem nữ nhân chìm đắm trong du͙© vọиɠ cầu thật lâu mà không được, bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn đến chết đi sống lại rồi trở thành bộ dáng dâʍ đãиɠ. Nhưng là lúc này, cặp mắt kia đầy mê ly vương nước mắt, đôi mắt đen tròn mị hoặc có chút ủy khuất, mềm yếu cầu xin hắn, liền khiến hắn trong giấy phút bỗng chốc mềm đi vài phần.

hắn vận khí lấy ra dương v*t rồi tiến dần đến trước cái mông đang cố gắng nhếch lên của vật nhỏ, đem qυყ đầυ dượng vật cực nóng ma xát vài vòng bên ngoài hoa huy*t lây dính chất dịch bên ngoài, hắn di chuyển lúc lên cao lúc xuống thấp vòng quanh khiến vật nhỏ run rẩy không ngừng thở gấp. Thân thể cao to cường tráng chậm rãi cúi xuống, hắn nhấc hai cái đùi thon của nàng đặt lên khuỷu tay của mình rồi cúi đầu khẽ cắn cằm của nàng, một tay tóm lấy cả hai tay nhỏ bé của nàng kéo xuống dưới thân hắn: “Heo nhỏ ngoan, nắm lấy dương v*t của ta, chính mình tự đưa nó vào trong cơ thể.” Vật nhỏ là đồ cúng tế cao quý nhất mà hắn tỉ mỉ chế tạo ra ra, hắn cần phải vô cùng trân trọng mới đúng, không thể để cho nàng nghẹn hỏng mất.

Nóng bỏng cứng rắn tại cửa hoa huy*t mẫn cảm lúc thì thong thả lúc thì kɧıêυ ҡɧí©ɧ chính là một loại tra tấn, nó dụ dỗ ra càng nhiều tình dịch màu hồng, nửa cái qυყ đầυ dần dần chui cũng đem dục hỏa hư không của La Chu trêu chọc được càng mạnh hơn. Ngay khi Pháp vương ma quỷ chỉ dẫn cầm lấy nam căn cứng rắn nóng bỏng đó, nàng cơ hồ không có nửa điểm ngượng ngùng rụt rè, lập tức liền đưa nó vào trong cơ thể, cái mông yêu kiều còn thập phần phối hợp đưa đẩy tiến về phía nó với ý đồ có thể mau chóng nuốt nam căn để áp chế ngọn lửa hư không trong người.

Bạch Mã Đan Tăng không ngừng mà khẽ cắn cằm, lỗ tai, cổ cùng khuôn mặt nhỏnhắn của nàng, mông của hắn liền theo lực đạo của nàng mà dần dần tiến sâu xuống. Tốc độ ra vào rất chậm rất từ tốn, hắn có thể rõ ràng cảm giác được các nếp uốn nóng ấm bị chính mình xé rách từng chút một, bên vách cũng dần dần bị mở toang ra gian nan cất chứa vật lạ xâm nhập.

“A… A a… nhẹ… nhẹ chút…”

Dôi chân của vật nhỏ trên khuỷu tay của hắn căng chặt ngay khi hắn tiến vào bên trong, cái cằm khéo léo ngửa ra, chưa kịp thích ứng mà há mồm vừa hít vào khôngkhí vừa rêи ɾỉ. Đôi mày thanh tú nhăn lại, nước mắt trong suốt tràn đầy cặp mắt, mặc kệ là thanh âm hay vẫn là biểu tình đều là vừa đau vừa sung sướиɠ, vừa thỏa mãn nhưng lại có chút khổ sở, thật sự mâu thuẫn. Cánh tay nho nhỏ của La Chu sớm đãkhông có lực để thả trên tấm thảm, ngón tay bất lực túm lấy hắn.

hắn hiểu rõ cười cười. Dũng đạo của vật nhỏ dũng sau khi được linh hồn chòng ghẹo đã có được sự co dãn tuyệt vời, sẽ không dễ dàng bị tổn thương, sự co rút đã nhanh nay còn nhanh hơn. Cho dù là bị dương v*t to đến mấy mà tiến vào cũng sẽ cảm nhận được khoái ý đến tận cốt tủy. Nam nhân nếu kiên nhẫn kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng động tình rồi tiến vào ôn nhu một chút thì loại đau đớn này sẽ không quá mức mãnh liệt. Nếu gặp phải nam nhân thô bạo, đau đớn sẽ trở nên kịch liệt khó nhịn, thẳng đến khi nam nhân đó chà sáp mới có thể chậm rãi biến mất. Mặc kệ thân thể vật nhỏ trải qua bao nhiêu nam nhân, cùng nam nhân ái ân bao nhiêu, cho dù sau này sinh con, cả đời này cũng đều là như thế, có thể nói là bị linh hồn chòng ghẹo có lợi cũng có hại. Bất quá đối với nam nhân mà nói, trừ bỏ có thể ở trên thân thể nữ nhân này cả đời giao hoan ra thì cũng không có bất luận cái hại nào.

“Ừm, ta sẽ nhẹ chút.” hắn hôn vành tai của nàng, xốc lại thắt lưng rồi đẩy mạnh, dương v*t to lớn không chỉ xỏ xuyên qua hoa huy*t, nó còn trực tiếp chen chúc đâm thẳng tới tâm hoa đang nhắm chặt, đảo tới đảo lui tiến đến đài sen mềm mại.

“A ── a a ── đau ── đau ── ”

La Chu khóc như mưa, mười ngón nháy mắt nắm càng chặt kéo lấy tấm thảm bên dưới, âm thanh kéo dài vì đau đớn, chỉ cảm thấy chính mình bị chém thành hai nửa, bị đâm xuyên thủng qua, như bị thiêu sống vậy. Thân thể buộc chặt mà không ngừng run rẩy, cơ thể toát ra một tầng mồ hôi lạnh, ngay cả tìиɧ ɖu͙© đang tăng vọt đều bị đau đớn kịch liệt này đánh tan không ít.

“Đau? không phải Tán Bố Trác Đốn đã đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ của ngươi rồi sao? Heo nhỏ, ta cũng không có đem ngươi hoàn toàn xé rách.” Bạch Mã Đan Tăng nhíu mày trêu tức nói. Cái tên nhóc hư đốn Tán Bố Trác Đốn đáng ghét kia, thiếu chút nữa đãđem đồ cúng tế quý giá nhất của hắn phá hủy luôn rồi. hắn che lại cánh môi của nàng, đầu lưỡi tham lam tiến vào cái miệng nhỏ bá đạo mà hút lấy. Hai tay cũng không nghỉ ngơi mà nhanh chóng xoa niết hai bên vυ' đầy đặn cao ngất, kỹ xảo xoa bóp của hắn rất nhanh đã khơi mào một lần dục hỏa của vật nhỏ.

Qυყ đầυ vừa đâm sâu vào trong đài sen của vật nhỏ liền từ đó mang theo ra màиɠ ŧяiиɧ cùng máu đỏ, một lượng lớn máu kinh nguyệt tưới lêи đỉиɦ lỗ nhỏ mẫn cảm của dương v*t càng kích khởi sự tê dại khuây khoả.

dương v*t cứ như vậy lẳng lặng ngủ đông không động, vach tường thịt của vật nhỏdùng sức đè ép mυ'ŧ cắn nó, chúng giống như hàng ngàn cái miệng nhỏ mềm mại liên tục mυ'ŧ lấy dương v*t không ngừng, lúc thì lại giống hàng vạn cái lưỡi liếʍ láp bên trên. Miệng hoa huy*t cũng vô cùng gắt gao siết chặt lấy dương v*t, tựa hồ muốn nuốt nó vào sâu trong tận đài sen. Liên miên tư vị tê dại mất hồn dâng lên, trong nháy mắt lan ra toàn bộ cơ thể, cuối cùng làm cho hắn rốt cuộc không khống chế được.

hắn hung hăng cắn một ngụm vào cái lưỡi của nàng, hơi nâng lên thân rồi chuyển động rất nhanh.