CHƯƠNG 137 Có phải là có chút làm khó?
“Anh đều đã biết, em sẽ nói cho anh biết đi.”
Tôi nghiêng đầu nhìn xem sắc quỷ, chậm rãi đem sự tình Diệp Dao nói với mình nói ra cho sắc quỷ.
Sắc quỷ gật gật đầu, nói: “Ta ít nhiều hiểu rõ chút.”
“Vậy anh mau nói anh biết thứ gì rồi nha.”
“Bọn họ bị quỷ nhập vào người.”
Quả nhiên! Như tôi suy nghĩ .
Bất quá trước đó, chúng tôi cũng đã gặp qua tình huống quỷ nhập vào người, VÂn Á không phải liền là điển hình quỷ nhập vào người sao?
Nhưng có vẻ như tình huống cô ấy cùng bà và mẹ của Diệp Dao cũng không giống nhau, Vân Á là tự sát chỉ có bị quỷ nhập, nhưng bà và mẹ của Diệp Dao là người sống bị đắp lên thân.
“Vậy thì có biện pháp gì có thể giúp bọn họ không?”
Sắc quỷ hơi lim dim mắt, thản nhiên nói: “Biện pháp cũ.”
“Ai……”
Tôi hai tay ôm đầu gối, đầu tựa ở trên đầu gối, nửa gương mặt chôn vào.
Biện pháp cũ tôi đương nhiên biết, nhưng là bây giờ, An gia gia làm sao lại giúp tôi đây ?
Sự tình An gia chính mình còn không có giải quyết, An Hiên trở về, An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh còn đang bên trong quá trình khôi phục, An Gia cùng còn có mấy người còn đang bệnh viện.
Không nói trước những chuyện này, chỉ là huynh muội An Bình cùng An Hiên ở giữa vấn đề này, càng là bị cái gia đình này đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, mọi thứ càng thêm tồi tệ.
Bây giờ không phải là thời điểm đi xin nhờ bọn họ, mà tôi, tôi cũng thừa nhận, tôi không muốn sắc quỷ phải quá hao tâm tổn trí.
Trong lòng tôi sẽ có một loại cảm giác bất lực không cách nào bổ khuyết.
Lần này, ngược lại là đến phiên tôi tình thế khó xử .
Diệp Dao thấy tôi không có cho cô ấy câu trả lời, cô ấy nhất định sẽ lại tới tìm tôi.
Không biết tại sao, đây là lần đầu tiên từ đáy lòng tôi không hi vọng,chuyện mình cùng An gia có năng lực khu quỷ bị người khác biết.
“Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.”
Sắc quỷ sờ lên tóc của tôi, an ủi, đem đầu của tôi hướng đến đầu vai anh đè ép, mở miệng nói: “Đến lúc đó sẽ giải quyết.”
Nhưng cái này đến lúc đó, lại phải đợi đến khi nào?
Đợi khi tôi trở lại phòng ngủ , một màn trước mắt khiến tôi giật mình mở to hai mắt.
Tôi nhìn thấy An Bình, người đáng lẽ phải đang ngủ trong bóng tối, đang ngồi trên ghế của cô ấy. Điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là Diệp Dao đang đứng bên cạnh An Bình.
Chuyện gì xảy ra? Vì cái gì Diệp Dao lại ở trong phòng ngủ chúng tôi ?
Đây là tôi trăm mối vẫn không có cách giải, tôi vừa cẩn thận nhìn xuống đồng hồ.
Đã 2 Giờ rưỡi Rạng sáng……
Có lầm hay không , thời gian này , Diệp Dao đến phòng ngủ chúng tôi làm cái gì, còn…… Còn đem An Bình đánh thức.
Diệp Dao một mực cúi đầu, đưa lưng về phía tôi, lặng yên không một tiếng động, tôi bởi vì là xuất hiện ở sau lưng cô ấy, cho nên cô ấy không có phát hiện tôi trống rỗng xuất hiện.
An bình ngược lại là thấy được, trong mắt lại có tình cảm gì trực tiếp lấn át vẻ kinh ngạc kia.
Rất lâu sau đó, Diệp Dao trực tiếp quỳ xuống, đối An Bình lớn tiếng nói: Van cầu cậu ! An bình, mau cứu mẹ và bà của tôi!
Tôi trực tiếp bị dọa sợ, đây đã là niên đại gì, còn lưu hành cái cách quỳ xuống này ?
Không không không, sự chú ý của tôi điểm sai!
Tôi đứng ở nơi đó, lăng lặng nhìn xem người ngồi xuống một quỳ.
Diệp Dao giờ này đến phòng ngủ chúng tôi, chính là vì nói chuyện này?
Trong lòng tôi có chút tức giận nho nhỏ , hướng thẳng đến chỗ cô ấy đi đến, ngữ khí rầu rĩ mà nói: “Diệp Dao, thời gian cũng không sớm, loại chuyện này, sáng sớm mai rồi nói sau.”
Tôi kỳ thật tương đối lo lắng tình trạng cơ thể An Bình, co ấy thật vất vả từ bệnh viện trở về, cảm giác ngủ lấy một giấc trọn vẹn , lại bị Diệp Dao đánh thức
.
Điều này khiến tôi thấy Diệp Dao muốn xin nhờ An Bình, nhưng lại quấy rầy cảm giác của cô ấy.
Nếu quả như thật yêu cầu người trợ giúp, tối thiểu không thể tại thời gian người khác nghỉ ngơi mà tới quấy rầy người ta chứ?
Đây có phải là có chút làm khó hay không ?
Hơn nữa, Diệp Dao không phải không biết gần đây An Gia phát sinh sự tình, tại tiết giảng bài kia tan học về sau, tôi có rất rõ ràng nói với cô ấy.
An gia gần đây có đại sự xảy ra, An Bình không đến trường học là bởi vì phải ở bệnh viện trông nom ông nội.
Sau đó, cô ấy còn ở lại chỗ này trong thời gian đêm hôm khuya khoắt tới quấy rầy An Bình.
Cho nên tôi mới có điểm tức giận .
Nhưng tôi nghĩ lại, cô ấy là vì thân nhân mình làm như vậy, có thể lý giải, nhưng tôi không cách nào tha thứ, đối độ thiện cảm Diệp Dao cũng thẳng tắp giảm xuống không ít.
Tưởng tượng sắc quỷ còn đặc địa điều tra tình huống của cô ấy, trong lòng đã cảm thấy là lạ.
An bình uống một hớp, mặt mũi tràn đầy mỏi mệt, tôi nhìn bộ dáng của cô ấy, cuối cùng vẫn là nhỏ giọng khuyên Diệp Dao một câu.
Cùng nói là khuyên, không bằng nói là hạ lệnh tiễn khách, chỉ bất quá ngữ khí nhu hòa không ít.
“Thời gian không còn sớm, có chuyện gì ngày mai lại nói, An Bình buồn ngủ.”
Ai ngờ, Diệp Dao cũng không có nghe tôi, mà là tùy hứng lưu tại nơi này, chính là không chịu về phòng ngủ của mình.
Phảng phất nhất định phải từ bên trong miệng An Bình đạt được một đáp án mới thôi!
Không, nói chính xác, là muốn lấy được cam đoan từ An Bình cùng An Gia mới bằng lòng bỏ qua!
“Tiểu Hoa, cậu vì cái gì không nói cho mình sự tình của Diệp Dao”?
An bình lẳng lặng nhìn tôi một chút, tôi quả thực nhìn thẳng lên trời thở dài:” An bình! Nhà cậu đã gặp nhiều chuyện như vậy không có giải quyết được, mình sao có thể để cô ấy ngay tại lúc này làm phiền tới cậu được nữa”?
“Mình biết nhà cậu là khu quỷ thế gia, nhưng cái này không có nghĩa là các ngươi không phải người “.
“An gia trãi qua nhiều chuyện như vậy, An gia gia cùng người anh em họ của cậu, đều bị thương, các người không nghĩ trạng huống thân thể của mình,nhưng là tâm mình thương cậu nha, cho nên mới một mực giấu diếm, ai sẽ nghĩ đến Diệp Dao lại tự mình tìm cậu như vậy”.
Tôi có chút bất mãn nhìn qua thiếu nữ trên đất, trong lòng lại là không đành lòng, lại là có chút nổi nóng.
Vẫn là tại loại thời giờ này điểm.
“Van cầu các cậu, mẹ và bà của mình đều là người thân nhất đối với mình “!
Tôi không khỏi cười gằn âm thanh, nghĩ thầm, thân nhân của cậu là thân nhân, thân nhân An Bình cũng không phải sao?
An bình trong lòng nhiều ít khẳng định biết nếu như cô ấy không thấy được một câu trả lời chắc chắn, tối nay là dự định tại cái phòng này quỳ đến thiên hoang địa lão, đành phải thở dài, nói: “ Cậu về trước đi ngủ đi, tôi đã biết, nhưng phải đợi nhà chúng ta xử lý xong sự tình, mới có thể đến giúp cậu”.
“Hoặc, nếu có thêm nhân lực.”
An bình nói xong câu đó, ngáp một cái, bắt đầu leo lên cầu thang , chuẩn bị trở về giường đi ngủ.
Ngay khi tôi nghĩ câu trả lời này sẽ khiến Diệp Dao sẽ rời đi , tôi vẫn còn quá ngây thơ!
“Tôi cầu xin cậu! Họ không thể chờ đợi được …” Diệp Dao kích động nói, nghe vậy tôi trực tiếp cau mày.
Lúc này, tôi nói thẳng ra.
“Diệp Dao, có giúp cậu hay không quyết định bởi An Bình, tôi nghĩ sự tình An Gia, tôi đã cùng cậu nói rõ, cậu lại hơn nửa đêm tới đây, quấy rầy đến đi ngủ An Bình, tôi không trách cậu, nhưng cậu bây giờ dạng như vậy, liền có chút quá mức “!
Tôi luận chuyện người, trước đó tôi cảm thấy Diệp Dao cũng không tệ lắm, dù sao vương Tiểu Manh sau khi chết, cô ấy một thân một mình xông vào lầu thí nghiệm hóa học khiến cho tôi cảm thấy cô ấy rất giảng nghĩa khí.
Nhưng hiện tại, tôi không biết nên nói cô ấy ích kỉ hay là nên nói cô ấy hiếu thuận.
Cô ấy với điểm xuất phát là tốt, nhưng cô ấu lại không đi cân nhắc cảm nhận và tình cản An bình cùng An gia .
“An bình đã đáp ứng cậu , thì nhất định sẽ làm được, cậu phải nhớ kỹ, chúng ta đều là phụ mẫu nuôi ra, đều có thân nhân, cậu có thân nhân, an bình cũng có! Cậu nhẫn tâm để người khác tổn thương vì phải giúp cậu sao?’
Diệp Dao giống như là bị tôi dồn lại nói á khẩu không trả lời được, mặt đầy nước mắt, chỉ ngây ngốc mà nhìn tôi.
Nửa ngày về sau, cô ấy mới cúi đầu, chậm rãi từ dưới đất đứng lên, còng lưng hướng phía cửa đi đến.
Tôi là người mềm lòng, nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi lại có chút không đành lòng.
Cuối cùng đành phải mạnh miệng nói một câu, thế nhưng sau khi nói xong liền hối hận.
” Đã đạt được mụch, về sau cũng đừng tới tìm chúng tôi , chờ thời gian không lâu đi, tôi cùng An bình sẽ đi tìm cậu.
Nếu như không nói, tôi đoán chừng cô ấy những ngày tiếp theo ngày ngày vẫn sẽ đến thúc giục An bình, tôi cũng không thể như cô ấy mong muốn.
Khoảng thời gian này, vẫn là để An bình nghỉ ngơi lãnh tĩnh một chút.
Chuyện về An Hiên cũng đã cho cô ấy sự đả kích không nhỏ, cô ấy cũng cần rất nhiều thời gian riêng tư đi giải quyết những mỗi quan hệ gia đình này nữa.
Tôi lập tức tắt đèn, mượn ánh sáng từ điện thoại bò lên giường, từ giường an bình yruyền đến thanh âm tinh tế: “Cám ơn cậu, tiểu Hoa.”
Tôi nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch, an ủi: “Khách khí cái gì , cùng mình còn có cái gì tốt lại cảm ơn”.
An bình trầm mặc, một hồi lâu cô ấy còn nói thêm: ” Để cậu suy tính nhiều như vậy.”
Nghe đến đó, lòng ta liền trầm xuống, giống như nghĩ đến điều gì, nhưng vẫn lập tức khôi phục tâm tính, nói sang chuyện khác:” Chuyện cậu cùng An hiên thế nào?”
An bình lại một trận trầm mặc, cuối cùng cô ấy rất chán ghét lầm bầm câu.
“Chính là tên hỗn đản , có thể thế nào, hắn cho là hắn khoảng thời gian này một mực chiếu cố gia gia liền sẽ tha thứ hắn? Trò cười!”
Tôi không nhịn được cười một tiếng, ngẫm lại cũng là .An bình loại tính cách kia, làm sao có thể là loại người từ bỏ ý đồ đâu.
Không cho An hiên nếm mùi đau khổ, chỉ là quăng sắc mặt cho hắn, cũng đã là cực hạn.
Tôi trở mình, đang chuẩn bị đi ngủ, trong đầu lại xẹt qua phiến rừng cây dựng dục ra nhóm tiểu quỷ , sau đó hình tượng thay đổi , biến thành Diệp Dao ngay mặt.
Trong lòng không khỏi một trận phiền muộn, đành phải lật người, lăn lộn hai lần.
“Kỳ thật…… Diệp Dao cũng thật đáng thương.”
An bình đột nhiên lên tiếng, dọa tôi, tôi còn tưởng rằng cô ấy ngủ thϊếp đi rồi.
Tôi thõng xuống con mắt, miệng bên trong nói bổ sung: “Cô ấy đáng thương, nhưng chút cách làm của cô ấy, mình thật sự là không thích.”
“Dù sao cũng là vì người trong nhà.”
“Chẳng lẽ lại vì người nhà mình, liền nhất định phải đi khó xử người nhà của người khác sao?”
Tôi nói trúng tim đen, An bình lại lâm vào trầm mặc.
Thật lâu, cô ấy nói ra một câu khiến cho tôi trợn mắt hốc miệng lời nói.
“Đổi lại là mình, mình cũng sẽ’. Giọng An bình nghe rầu rĩ, giống như là đem đầu quấn kín trong chăn.
“Mình tình nguyện để người khác cho rằng mình ích kỉ, nếu như có thể làm cho đối phương lập tức trợ giúp cho người nhà của mình, mình…… Mìn có thể liền mệnh đều không cần!”
Không biết tại sao, tôi phảng phất lập tức minh bạch ,trong lòng nháy mắt rộng mở trong sáng.
Vừa rồi Diệp Dao làm ra mọi chuyện, cũng cảm giác chẳng phải làm cho người ta chán ghét.
Chỉ có thể nói, chúng tôi đứng tại góc độ khác biệt , vì mục tiêu khác biệt đi.
Đổi vị trí mà suy nghĩ một chút, tôi có vẻ như cũng có thể thông cảm cho cách làm của Diệp Dao , An bình thức tỉnh tôi, liền một câu.
Bất quá mà, trong mắt tôi đột nhiên mang cười.
Trên miệng nói chán ghét, hỗn đản, kỳ thật đối với người thân của mình phương diện này, An bình tình cảm đặc biệt lại sâu sắc.