Phía Trước Có Hổ, Đằng Sau Là Sói

Chương 8: Lần đầu 4P

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Đêm xuống, Hứa Lạc ngủ ở trên giường bị Lục Tri Hành cùng Lôi Thành kẹp ở giữa, da thịt ba người chạm nhau, chân cũng lộn xộn đè ép.

Chỉ thương cho em út Phó Duyên, không thể tùy ý nằm cạnh một tên đàn ông nào đó ngủ ngon nổi, đành phải uỷ uỷ khuất khuất qua đêm ở sô pha.

Hứa Lạc thích nằm nghiêng ngủ, cả một đêm, khi cô hướng mặt vào một người thì người khác đằng sau liền tranh thủ bóp cái vυ', người trước mặt liền xoa xoa eo nhỏ, thỉnh thoảng còn vô ý thức tiến vào nơi riêng tư sờ nắn. Cũng không biết thói quen hư hỏng đó học từ đâu. Nhưng Hứa Lạc quá mệt mỏi, liền mặc kệ, một bộ dáng mặc người da^ʍ dê.

5 giờ rưỡi, trời tờ mờ sáng.

Hứa Lạc cảm thấy hai chân của mình bị bẻ ra, một đạo nhiệt khí nóng ẩm, một chút một chút, phun lên bắp đùi.

Là một tên đàn ông đang ở nơi riêng tư của cô trầm trọng hô hấp.

Bên tai còn có một giọng nam thấp thấp cười nói: "Bé cưng, dậy ăn thịt nào."

Hứa Lạc bị vây kín, bên tai cùng nơi riêng tư đều ngứa đến phiền lòng, ưm một tiếng, đá đá cái tên quấy rối ở giữa hai chân, muốn xoay người tiếp tục ngủ.

Lôi Thành cười cười, ngăn trở động tác của cô. Đầu lưỡi thè ra liếʍ mật huyệt thơm ngọt, khảy khảy hoa châu.

"Hưmm..." Nửa mơ nửa tỉnh Hứa Lạc cảm thấy thoải mái, nhắm đôi mắt run rẩy lông mi, thật hưởng thụ nha.

Lôi Thành tiếp tục liếʍ láp, càng ngày càng ra sức, du͙© vọиɠ của Hứa Lạc cũng bị hắn khơi mào.

"Hưm ưm, a... Thật thoải mái..." Trong lúc vô ý thức, cô nhẹ giọng rêи ɾỉ.

Bỗng nhiên, cái lưỡi đang tác oai tác quái ngừng lại.

"Aa, muốn liếʍ..." Khó nhịn lắc lắc cái mông, đi tìm cánh môi ấm áp cùng đầu lưỡi của người kia.

Bỗng nhiên, một đạo hơi thở nóng cháy khác phả vào, hai luồng hơi thở khác lạ xen lẫn phun vào nơi đặc biệt nhạy cảm của cô.

Cơm buồn ngủ hoàn toàn bị đuổi mất, đột nhiên bừng tỉnh, cô mở mắt.

Còn chưa bật đèn nên khá tối, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của Lục Tri Hành và Lôi Thành đều ở giữa hai chân nhỏ, khoảng cách rất gần, mà môi của Lôi Thành còn dính vết nước khả nghi.

Lục Tri Hành nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ đang chảy mật dịch róc rách, ánh mắt sâu thẳm.

Hứa Lạc không biết váy ngủ bị cởi tự khi nào, thân thể mềm mại trần trụi hiện ra ở trước mặt bọn họ. Cô theo bản năng muốn thu hồi chân, nhưng hai tên đàn ông lại cực kỳ ăn ý, mỗi người vươn một tay cố định hai chân của cô, tư thế mở rộng háng ra. Sau đó đồng thời cúi đầu, liếʍ mυ'ŧ tiểu huyệt.

"A a a, thật ngứa, đừng liếʍ ưʍ..."

Hai căn lưỡi dài linh hoạt làm bậy làm bạ, không có bất cứ quy luật gì. Không biết đầu lưỡi mềm mại ấm áp kia là của ai, không hề thương hoa tiếc ngọc gì chà xát qua hoa môi, liếʍ láp miệng huyệt, còn gặm gặm cắn cắn; một căn khác lại càng thô bạo đâm vào tiểu huyệt đẫm nước, thọc vào rút ra qua lại mãnh liệt, câu cuốn, xoay tròn trong vách tường thịt kiều mị.

Sướиɠ chết mất...

Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới quá nhanh chóng, ngược lại cô có chút muốn trốn. Nhưng bị bọn hắn gắt gao đè lại.

"A... A..." Hứa Lạc nhíu nhíu mi, cắn ngón tay tiếp thu tình triều mãnh liệt.

Phó Duyên trên sô pha nghe động tĩnh liền tỉnh.

Hứa Lạc mê man nhìn Phó Duyên đi tới, nửa người trên của hắn trần trụi, nửa người dưới mặc một cái quần thun màu xám.

Mặc dù đũng quần rộng thùng thình, nhưng cũng có thể nhìn ra cự vật đã thức tỉnh ở bên trong, nổi lên một cái lều trại nhỏ.

Phó Duyên đi đến mép giường, nhìn hai tên đàn ông kia, mở miệng, mang theo giọng nói vừa tỉnh ngủ hơi khàn khàn: "Sớm như vậy liền vội ăn bữa sáng à."

Lôi Thành bật cười.

Lúc này Lục Tri Hành vốn không hề thỏa mãn, lập tức chớp thời cơ đưa lưỡi xông qua cổng, cắm vào tiểu huyệt, hấp thu dâʍ ŧᏂủy̠.

Lôi Thành bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ chiếm hữu lên, cũng liều mạng sáp lại hút.

Hai tên đàn ông tựa hồ sợ hãi dâʍ ɖị©ɧ sẽ bị đối phương cướp mất, đem hết toàn bộ kĩ năng làm Hứa Lạc không ngừng chảy nước, sau đó tranh nhau mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để.

"Nước nhiều quá, uống như thế nào cũng uống không hết nổi." Giọng Lôi Thành nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©.

Hứa Lạc mềm giọng thỉnh cầu hắn: "A... a... chú... chú đừng uống..."

Hắn đsng nửa quỳ nửa ngồi ở giữa hai chân cô được điểm danh liền ngẩng lên thẳng eo.

"Tôi cắm trước." Lôi Thành kêu rên, móc ra gậy thịt kích cỡ kinh người, tròng vội chiếc áo mưa, qυყ đầυ để ở miệng huyệt thủy nộn, trực tiếp cắm vào, thẳng hướng hoa tâm.

"Ưm a a a! ——" Hứa Lạc không phòng bị, một phát cắm tới nóc của hắn sướиɠ muốn đến cao trào, bộ ngực trắng sữa phập phập phồng phồng, môi đỏ khẽ mở hô hấp.

"Hưʍ... ưʍ... So với trong tưởng tượng còn thoải mái gấp bội... bé cưng chặt quá, thả lỏng chút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú muốn bắn tử ©υиɠ của cháu..." Lôi Thành kiềm nén du͙© vọиɠ, điều chỉnh tốt hơi thở, mới bắt đầu nhợt nhạt thọc vào rút ra.

Thật lớn... Đây là ý tưởng duy nhất trong đầu Hứa Lạc.

Gậy thịt cực nóng thô cứng, gân xanh vờn quanh, cách lớp áo mưa mạnh mẽ cọ nghiền huyệt thịt, sướиɠ như có dòng điện lưu tê dại len lỏi toàn thân.

"Ưm a... chú, chú yêu... nhanh lên một chút... Lạc Lạc bị chú cắm đến thật thoải mái..." Hứa Lạc híp mắt rêи ɾỉ, mị nhãn như tơ.

Lạc Lạc? Tên của cô là Lạc Lạc?

Sống chết cũng không chịu hé răng nói tên mình, hiện giờ bị cắm cho dục tiên dục tử đến tự khai luôn.

Giỏi lắm! Quá giỏi! Hai tên đàn ông còn lại cảm thấy khó chịu.

Ngày hôm qua lúc bọn họ cắm cho cô lên bờ xuống ruộng, sao lại không phản ứng dâʍ ɭσạи như vậy đi?

Lôi Thành nghe cô kêu rên? trong lòng cực kỳ ngọt ngào, "Bé Lạc Lạc, chú lợi hại không?"

"A... chú LEO lợi hại nhất... sướиɠ muốn chết rồi..."

Khoé môi của Lôi Thành kéo lên cao hết mức, nở mày nở mặt, ngược lại mặt hai người kia càng ngày càng khó coi, như nuốt phải ruồi.

"Ưm ưʍ... A a, a... chú cắm nhanh lên một chút, thật ngứa..." hai chân Hứa Lạc quấn lên cái eo tinh tráng của Lôi Thành, đem hoa huyệt nâng lên đón nhận sự tấn công của gậy thịt.

Lôi Thành sờ lên cái chân trơn trượt tinh tế, thở hổn hển, ra sức va chạm thật mạnh về phía trước, trứng dái đánh bang bang lên mông thanh thúy vang dội.

"A a ~..." Hứa Lạc bị hắn thâm nhập đến mềm cả người, hai chân vô lực xìu xuống.

Lôi Thành càng cắm càng hăng, lại lần nữa va chạm thật sâu trong hoa tâm, "Chân kẹp chặt lại! Chú đây muốn cắm hư cái huyệt da^ʍ này!"

Động tác dưới thân của Lôi Thành vừa nhanh lại vừa mạnh, cắm đến hai vυ' nhảy nhót vui tươi.

Lục Tri Hành bị bỏ quên, tức khí đưa tay bóp đầṳ ѵú thật mạnh một cái, tùy ý đùa bỡn, không hề có kết cấu gì khiến Hứa Lạc không biết đường nào mà lần. Một cái tay khác của hắn với vào đôi môi đang hé mở kêu da^ʍ.

Hứa Lạc vô ý thức ngậm lấy, ưm ưm phun ra nuốt vào, cái lưỡi đinh hương quấn lấy cái ngón tay dài của hắn, liếʍ láp lấy lòng.

Thực ra tay của Lục Tri Hành là hợp ý Hứa Lạc nhất, thon dài, gầy nhưng rắn chắc, khớp xương rõ ràng, mu bàn tay còn nổi lên gân xanh gợi cảm. Khi Lục Tri Hành rút ngón tay ra khỏi, cô còn vươn đầu lưỡi truy đuổi. Đôi mắt hắn trầm xuống, chân dài ngồi quỳ ở sườn mặt Hứa Lạc, một cây thô dài cứng rắn đưa đến bên môi cô. Hứa Lạc muốn liếʍ thì hắn lại đỡ nó tránh thoát.

"Hưʍ... chú, Lạc Lạc muốn ăn dươиɠ ѵậŧ..."

Lục Tri Hành không đáp ứng, chỉ đỡ gậy thịt đã thấm nước trong suốt đâm thọc rồi bôi bôi trên mặt cô. Ngẫu nhiên sẽ cọ cọ trúng môi, nhưng khi cô tưởng sắp ăn được rồi thì hắn lại lẹ làng tránh thoát, Hứa Lạc gấp đến độ nước mắt lưng tròng.

Phó Duyên với tới lọ dịch bôi trơn, chuẩn bị vặn nắp thì bị Lôi Thành ngăn lại.

"Cái này không phải có sẵn sao?" Lôi Thành một bên thọc vào rút ra, một bên duỗi tay sờ cánh hoa lầy lội bất kham cánh hoa, hoa dịch sền sệt trong suốt sáng lấp lánh nhanh chóng lây nhiễm đầy cả tay.

Phó Duyên nhìn nơi hai người kịch liệt cắm ra đến sùi cả bọt, hắn lấy tay vớt từ chỗ tương giao của Hứa Lạc và Lôi Thành tới một đống mật dịch, bôi lên thân gậy của mình, bôi vài lần đến nghiện.

Lôi Thành ngại động tác của hắn sẽ gây trở ngại việc cắm huyệt của mình, liền từ tiểu huyệt rút ra, nói với Phó Duyên: "Trực tiếp cắm vào đi, ướt không chịu nổi."

Mới đó mà miệng huyệt của Hứa Lạc nhanh chóng khôi phục kín kẽ, chỉ chừa một khe hẹp mấp máy, chậm rãi phun nước.

Cô bỗng nhiên cảm thấy hư không, khó chịu ưm một tiếng, ngay sau đó, nhục huyệt liền bị một cây gậy thịt dài kinh người cắm vào, thẳng tắp chọc trúng khối thịt mềm ẩn sâu trong.

"Ưm a ——" Hứa Lạc bị đâm sướиɠ đến phun ra một cỗ âm tinh.

Phó Duyên mới cắm vào một cái, thân gậy đã hoàn toàn ướt nhẹp, hung hăng giã thêm vài lần, mới lưu luyến, không tình nguyện lắm rút ra.

Lôi Thành động eo tiếp tục làm.

Phó Duyên quỳ ở nửa người trên của Hứa Lạc, đôi tay nâng hai khoả vυ' lớn, hướng đường rãnh ngực, đem dươиɠ ѵậŧ đẩy qua lại. Qυყ đầυ chôn ở nơi mềm mại đàn hồi mê người, khiến hắn sướиɠ đến chảy mồ hôi đầy đầu.

Phó Duyên tiếp tục đẩy vào, cực đại qυყ đầυ từ nơi mềm mại lộ ra, trượt qua xương quai xanh, chạm tới cằm Hứa Lạc.

Hứa Lạc đang muốn ăn gậy thịt của Lục Tri Hành, mà mãi chưa được thoả mãn, đột nhiên lúc này gậy thịt của Phó Duyên đưa đến trước mặt, liền thuận thế há mồm tiếp nhận.

Phó Duyên nhịn không được bắt đầu từ vυ' thọc vào rút ra, mỗi lần cắm vào qυყ đầυ sẽ đỉnh đến tận mặt Hứa Lạc, liền được cô mυ'ŧ mát một chút.

"Ha! Lạc Lạc, dươиɠ ѵậŧ của anh trai ăn ngon sao." Phó Duyên thấp thở gấp hỏi, "Dươиɠ ѵậŧ của ai ăn ngon nhất? Lớn nhất? Phun nhiều nhất? Đút bé cưng no nhất?"

Lục Tri Hành vỗ về gương mặt nhỏ xinh, "Trả lời cẩn thận, bằng không anh cho em biết mùi."

Hứa Lạc biểu tình kiều mị nói: "Ưm ưʍ... đều ăn ngon nha... Đều có thể đút Lạc Lạc đến no căng..."

"Thích ăn của ai nhất? Hửm?"

"Chỉ cần là gậy thịt lớn, Lạc Lạc đều thích ăn..."

Hứa Lạc vừa dứt lời, Lôi Thành liền bóp mạnh eo của cô, đem phấn huyệt căng đến tràn đầy, cự căn tím đỏ ở giữa hai chân cô đột nhiên hung bạo, mỗi lần rút ra chỉ chừa qυყ đầυ ở bên trong, mỗi lần cắm vào thì lại là nguyên cây đâm vào, tốc độ cực mau, lực đạo lại mạnh, hơn nữa góc độ mỗi lần đều bất đồng, chọc lung tung các điểm mẫn cảm của cô một hồi bức cô rên váng trời.

"A a a a chú.... quá nhanh... huyệt nhỏ muốn hư rồi! Chịu không nổi a a..."

Lôi Thành xoa bóp hộŧ ɭε, "Chỗ nào hỏng rồi? Bé lẳиɠ ɭơ, gậy thịt của ai cũng đều thích ăn, không cắm mau một chút thì sao thoả mãn bé nổi hả? Hư... huyệt da^ʍ hút chặt quá, cmn định hút chết ông đây đúng không! Đúng là thiếu làm mà! Không có đàn ông không sống nổi! Cắm! Cắm cho cưng không còn sức câu dẫn người khác nữa!"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: kể ra 4P của truyện này khá lạ đó, khác khác cái kiểu gangbang như mấy truyện khác, rất ôn nhu, softcore hê hê, chắc là đầu truyện nên các nam 9 chưa bung lụa chăng (๑>◡