Thu Đồng Tâm vốn dĩ cho rằng tiểu bạch kiểm giả vờ rụt rè đứng đắn. Ai ngờ nói xong câu kia, hắn thật đúng là đem chân cô đẩy về hướng chổ ngồi phía trước, muốn thay cô đóng cửa xe rồi đi tới ghế lái.
Xem ra dụ hoặc vẫn chưa đủ nha!
Nếu như chờ hắn tới ghế lái rồi càng không thể dụ được.
Thu Đồng Tâm dứt khoát bằng bất cứ giá nào, thừa dịp tiểu bạch kiểm còn chưa đóng cửa, bất ngờ giữ chặt tay hắn.
Tiểu bạch kiểm ở ngoài xe đã đứng thẳng dậy, thấy động tác của cô không khỏi nghi hoặc mà cúi đầu nhìn cô một cái: "Làm sao vậy?"
"Giày..." Thu Đồng Tâm đáng thương mà nhìn hắn, "Anh cởi giày tôi ra rồi, còn chưa có mang vào."
"Bị trật tốt nhất đừng mang giày, cứ như vậy đi bệnh viện thôi."
"Không được, tôi... Dù sao thì anh mang vào giúp tôi đi, tôi không quen như vậy."
Lúc này tiểu bạch kiểm không nhúc nhích, từ trong ánh mắt hắn, Thu Đồng Tâm nhìn ra sự hoài nghi. Hắn bắt đầu nghi ngờ cô đang diễn kịch
Vậy thì đã sao? Cô vốn dĩ đang diễn kịch mà.
Thu Đồng Tâm nức nở cắn môi không nhìn hắn, một bộ dáng uỷ khuất, không nói chuyện nữa, cũng không hề yêu cầu hắn làm cái gì, chỉ là yên lặng rớt nước mắt.
Rốt cuộc, tiểu bạch kiểm vẫn cong lưng lần nữa, cúi đầu chồm vào trong xe, lấy giày cao gót đặt ở một bên chuẩn bị mang vào cho cô.
Chính là cơ hội này!
Thu Đồng Tâm đột nhiên duỗi hai tay ra, trực tiếp đem tiểu bạch kiểm kéo lên người mình, còn không cho hắn có thời gian phản ứng, đã gắt gao hôn lấy môi hắn.
Cô không có kinh nghiệm yêu đương, nhưng kinh nghiệm hôn môi thì nhiều nha.
Nhưng là...
Người đàn ông cực kỳ không phối hợp. Cô đã dùng hết sức lực vẫn không có cách nào bắt được hắn. Mắt thấy hắn sắp giãy ra được, cô dứt khoát buông một bàn tay ra dời xuống, cách quần tây cầm lấy đồ vật giữa háng.
Một khối thật lớn!
Đây con mẹ nó đến tột cùng voins dĩ nó là như vậy, hay là đã cương cứng đây?
Thu Đồng Tâm cảm giác được rõ ràng bởi vì động tác của cô mà toàn thân mà run một chút. Động tác vuốt ve trên tay cô càng nhanh hơn, đồng thời nhân cơ hội đem đầu lưỡi đinh hương tiến vào trong miệng, tìm đầu lưỡi của hắn quấn vào, liếʍ láp.
Thật tốt, ít nhất hắn không giãy giụa!
Hơn nữa, ngực hắn phập phồng coa chút dồn dập.
Nửa người trên của hắn bị cô dùng tay chặt chẽ đè lại, ngực vẫn luôn dán trên hai luồng đầy đặn mềm mại của cô. Cô cũng có thể cảm giác được tim hắn không ngừng đập nhanh hơn.
Khối đồ vật trong tay càng lúc càng lớn. Biến hoá cả kinh này khiến Thu Đồng Tâm có chút sợ hãi. Lớn như vậy, chờ lát nữa cắm vào nơi đó của cô, sẽ không làm cô đau chết đi?
Cô đoán giờ phút này trong lòng tiểu bạch kiểm đang rối rắm muốn hay không thao cô. Thu Đồng Tâm không ngừng cố gắng, đem một bàn tay đang ngăn chặn tay hắn mở ra, bắt lấy tay lớn của hắn đưa vào nơi thân thể hai người đang kề sát, phủ lên bộ ngực no đủ của cô.
Dần dà, rốt cuộc cô đã không còn một mình quấy loạn trong khoang miệng của hắn nữa, hắn cũng đã bắt đầu hoạt động đầu lưỡi đáp lại nụ hôn của cô. Tuy rằng động tác kia nhìn thế nào cũng thấy trúc trắc, nhưng chung quy đã biểu đạt được ý muốn của hắn.
Tay nắm dươиɠ ѵậŧ hắn hơi thả lỏng, Thu Đồng Tâm có chút vụng về mà mở thắt lưng, sau đó lại dùng sức lôi kéo khoá kéo quần.
Đồng thời cô cũng cảm giác được, bàn tay người đàn ông đang để trên ngực cô đã bắt đầu di chuyển, ở trên bầu ngực mềm không nhịn được mà vuốt ve, một tay kia cong sờ soạng đóng cửa xe.
Không gian xe hắn rất lớn, một cái ghế phụ cũng đủ để chứa hai người.
Thân hình người đàn ông cao một mét tám mươi mấy đều đè trên người cô. Một bên hôn đến hô hấp dồn dập, một bên cách váy mỏng mà xoa nắn vυ' cô.
Kéo qυầи ɭóŧ hắn xuống tiếp xúc chặt chẽ với dươиɠ ѵậŧ, Thu Đồng Tâm bị đồ vật được nồng đậm lông tóc bao vây này làm cho cả kinh sửng sốt.
Sao lại vừa to vừa dài như vậy? Một bàn tay cô thật sự khoa nắm chắc.
Hơn nữa càng ngày càng nóng. Hắn sẽ không muốn bắn nha? Lỡ như hắn bắn trong tay cô, hắn sướиɠ xong liền chạy thì làm sao bây giờ?
Chậm rãi thả tay, Thu Đồng Tâm mở hai chân ra, vội vàng cởϊ qυầи lót của mình. Cũng may cô chuẩn bị chu toàn, mặc cái qυầи ɭóŧ cột dây, ở bên hông tháo một cái là xong.
Nhưng hiện tại vấn đề là, tư thế hai người không đúng lắm. Mặt trên có thể hôn môi, nhưng dươиɠ ѵậŧ phía dưới lại không ở cùng một độ cao với tiểu huyệt, cô không thể để hắn cắm vào được.
Hơn nữa cô còn chưa ướt, cứ như vậy mà đi vào, cô sợ là sẽ đau chết.
Cho nên Thu Đồng Tâm chỉ có thể lại lôi kéo một cái tay khác của tiểu chó săn, sờ đến nơi tư mật chưa từng bị đàn ông chạm qua.
Ngón tay thon dài của người đàn ông vừa mới đặt lên liền làm cô run rẩy một trận.
Quả thật không giống với cảm giác tự an ủi.
Lúc này tiểu bạch kiểm không kháng cự như lúc trước, trực tiếp ở nơi tư mật kia mà xoa nắn từ trên xuống dưới.
Thân thể cô vôna dĩ vô cùng mẫn cảm, ngày thường đi mát xa cũng không dám để nhân viên chạm vào ngực. Hiện giờ vua bị xoa, phía dưới cungz bị vỗ về chơi đùa. Chỉ một lát sau liềm chảy ra một bãi chất lỏng thật lớn, trực tiếp tưới trên chổ ngồi
Kɧoáı ©ảʍ như vậy cô chưa bao giờ nếm thử qua, cho nên toàn bộ thân thể mau chóng mềm nhũn ra.
Cái này quả thật là không còn sức lực, nếu như tiểu bạch kiềm muốn chạy cô muốn kéo cũng không được.
Bất quá cũng may, tiểu bạch kiểm đã chiếm cứ địa vị chủ đạo, chẳng sợ Thu Đồng Tâm không động nữa, hắn cũng tiếp tục vuốt ve cơ thể cô từ trên xuống dưới, tiếp tục môi lưỡi giao triền với cô.
Trong đầu bắt đầu hỗn độn, cảm giác cả người đều như lọt vào trong sương mù, Thu Đồng Tâm đã mau quên hiện tại mình đang làm gì, chỉ không ngừng vặn vẹo thân mình, kiều suyễn thở phì phò, hô hấp càng ngày càng khó khăn, run rẩy đến càng ngày càng lợi hại.
Cô ở dưới ngón tay hắn cao trào!
Hắn còn chưa cắm vào, cô đã ra trước.
Chính là, cũng thật thoải mái!
Loại cảm giác này cho dù cô tự an ủi một trăm lần cũng không đạt được.
Ngón tay đàn ông với ngón tay mình, khác biệt thật lớn!
Không đợi cô hoàn toàn phục hồi tinh thần lại, lại có đồ vật vừa nóng vừa cứng để ở miệng huyệt ướt dầm dề.
Cô biết hắn muốn vào!
Có chút hưng phấn, cũng có chút khẩn trương.
"A..." Hưng phấn không được vài giây, tất cả đều đổi thành xúc động muốn mắng người thậm chí là đem người này đá đi.
Đau, con mẹ nó quá đau!
Truyện người lớn tuy rằng khoa trương, nhưng quả thật không gạt người, xác thật là cảm giác chổ nào đó giống như bị xé rách.
Nơi đó của cô nhỏ như thế nào cô vẫn luôn biết. Ngày thường tưj an ủi chỉ thăm dò vào thử một ngón tay đều sẽ đau. Hiện giờ cây gậy thô kia căn bản cô cầm không được lại cắm vào, không đem cô thọc xuyên qua mới là lạ.
Kỳ thật như vậy xem như cô đã đem tiểu bạch kiểm mẹ muốn bao dưỡng ngủ rồi đi? Hẳn là có thể dừng?
Thu Đồng Tâm thật sự rất muốn rút lui, nhưng người đàn ông không cho cô cơ hội này, chờ qυყ đầυ ở trong tiểu huyệt của cô hơi thích ứng một chút, hắn liền thẳng lưng đem cây đồ vật kia đẩy mạnh vào trong.
"Đau..."
Nước mắt rào rạt mà xuống, lần này cô thật không diễn kịch, nơi đó trừ bỏ đau đớn, một chút kɧoáı ©ảʍ đều không có.
"Em là..." Biểu tình tiểu bạch kiểm tràn ngập nghi hoặc với không đam tin tưởng, "lần đầu tiên?"
Thu Đồng Tâm ủy khuất mà liếc hắn một cái, còn chưa có trả lời, liền nghe hắn lại nói:
"Xin lỗi, tôi cũng là lần đầu tiên, không kinh nghiệm làm đau em, tôi... tôi sẽ hết sức nhẹ nhàng..."
Nói thực ra, từ động tác hôn môi vừa của hắn, với phản ứng khi bị cô chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ đè xuống, xác thực không giống một người có kinh nghiệm. Cho nên Thu Đồng Tâm cũng có thể tự thuyết phục bản thân tin tưởng, hắn chính là lần đầu tiên.
Nhưng hiện tại hắn chủ động nói ra là ý gì? Nhắc nhở cô nên trả hai trăm vạn?
Hai vạn cô có thể suy xét, hai trăm vạn?
Cửa cũng không có!