Lạc Vào Đảo Sói

Chương 6: Uống sữa

Lâm Mộc cầm côn ŧᏂịŧ lớn kề sát miệng cô, dịu dàng vuốt mái tóc suôn mượt như suối của cô.

Tô Thanh Hạ tò mò mở to đôi mắt tròn xoe quan sát, cô hít hít rồi le lưỡi liếʍ nhẹ đỉnh qυყ đầυ. Thấy không có vị gì lạ, cô ngậm vào miệng bắt đầu bú ʍúŧ. Tiếng chụt chụt da^ʍ mỹ phát ra, vang rõ trong căn phòng.

Lâm Mộc anh phải nén để không luật động mạnh khi cô cầm thân gậy, liên tục trượt tay lên xuống. Tô Thanh Hà vẫn ngây thơ liếʍ, mυ'ŧ làm nóng "bình sữa".

Côn ŧᏂịŧ lớn dần trong miệng khiến cô trợn to mắt bất an. Nheo nheo mày liễu, cô phồng má, cánh môi đỏ hồng bao trọn qυყ đầυ.

Anh nhận thấy cô không có vẻ gì là muốn ngậm hết cự long. Miệng cô rất nhỏ, có thể chứa được qυყ đầυ là cố gắng lắm rồi. Nhưng điều đó làm anh dần cảm thấy mất hứng, lại phải dụ dỗ con nhóc này nữa hay sao?!

"Hạ Hạ ngoan, em có thể ngậm hết không?" Anh cuối xuống vén mái tóc cô lên rồi đặt một nụ hôn nhẹ.

"Hạ Hạ ngoan, em có thể ngậm hết không? Anh | cuối xuống vén mái tóc cô lên rồi đặt một nụ hôn

nhẹ nhàng. Sau đó tay anh lập tức vẫn vẽ đầu ti khêu gợi của cô. "Nếu nó không đủ nóng sẽ không có sữa đâu."

Đây là cách duy nhất khiến anh kiềm chế để không hung hăng nắm tóc cô. Bản năng anh cực kì ác độc, nhưng lương tâm lại không cho phép anh làm thế với một cô bé chưa trưởng thành,

Nghe anh nói xong, một cô rời khỏi qυყ đầυ, kéo theo một sợi chỉ dài nhìn bội phần da^ʍ mỹ, CÔ chớp chớp mắt nhìn anh nói "Nhưng "bình sữa" lớn quá, em không mυ'ŧ hết được... Cô quay mặt qua phía khác, mi công Công rũ xuống, có dấu hiệu muốn bỏ cuộc.

Lâm Mộc hận cải lương tâm chết tiệt kia của mình!

"Em có gì tự ti ở bản thân không?" Tuyệt đối không được để cô dừng lại ngay lúc này nếu không anh sẽ chết vị khát dục mất.

Cô liền không do dự, trả lời "Em cảm thấy mình rất ngốc nghếch, có làm cách nào cũng không thông minh lên được." Gương mặt trong sáng thoảng chút buồn, mắt rưng rưng như sắp khóc, cô lắc nhẹ người những cặρ √υ' lại lay mạnh.

Cô quỳ trên sofa còn anh đừng nên khi lắc đầṳ ѵú đẫy đà cọ cọ vào hai túi tinh của anh. Lâm Mộc say mê hưởng thụ, nghĩ thầm cô bé này có thật nhiều công dụng, ngực cô có thể dùng để nhũ giao cho hai bọn họ.

"Uống sữa có thể giúp chúng ta cao lớn và thông

minh hơn, nên uống sữa của anh đi rồi em sẽ không còn ngốc nghếch nữa. Anh thật lòng nói với CÔ, mặc dù vế sau là giả.

"Vậy sao?" Mắt cô sáng lên, đôi tay nhỏ xinh liền cầm cự long to lớn đưa vào miệng, từng chút từng chút một lấp đầy cổ họng, theo chỉ dẫn của Lâm Mộc mà liếʍ láp đủ chỗ, kĩ thuật dù không thành thạo như mấy cô nàng kĩ nữ nhưng vẫn khiến anh phải phát điên.

"A.. đúng rồi, liếʍ chỗ đó, từ từ thôi." Hình ảnh hấp dẫn thị giác khiến anh trầm mê trong dó.

Vật to lớn đâm sâu vào yết hầu cô, dần khiến cô khó khăn trong việc hô hấp, nhưng cô vẫn gắng gượng để có thể uống sữa".

Lâm Mộc dần mất khống chế, giữ hai mả Tô Thanh Hạ rồi ra vào cái miệng nhỏ xinh, mỗi lần vào là cảm sâu tận cùng. Tiếng rêи ɾỉ nam tính phát ra hoà vào âm thanh khẩu giao làm người khác đỏ mặt.

Anh không biết rằng Tô Thanh Hà không chịu được sự thô bạo của mình nên cứ chiều lòng bản thân mà xem miệng cô như là tiêu huyệt.

Lúc trước mỗi ngày đều có ít nhất hai cô thân hình nóng bỏng kĩ năng thuần thục tiếp anh, đặc biệt phải trên hai mươi sáu tuổi, đều bị anh làm cho dục tiên dục tử xin tha.

Nhưng dạo gần đây du͙© vọиɠ kinh người của anh phải kiềm lại vị công việc bận rộn. Sau khi công ty qua đợt khó khăn và phát triển thuận lợi, anh và Nghiễm Mặc đi nghỉ dưỡng ở đây, cả hai ngầm cam kết không đυ.ng vào nữ giới, không thuê bất kì ai, chỉ có vài bảo vệ công nhân viên làm việc theo giờ ở gần đó.

Sự xuất hiện của Tô Thanh Hà khiến kì nghỉ của họ càng thêm phần thú vị, đỡ nhàm chán, đã thế cô Còn dễ dàng bị lợi dụng...bọn họ càng muốn khi dễ Cỏ hơn.

Đến khi cô cực kì mỏi miệng, anh mới bắn ra, chất lỏng đặc sệt màu trắng đυ.c bắn thẳng xuống cổ họng, ép buộc cô phải nuốt xuống. Vì quá nhiều nên một ít bị tràn ra ngoài mép môi, rơi trên bộ ngực trăng non,

Tô Thanh Hà lập tức rời khỏi côn ŧᏂịŧ nhưng Lâm Mặc cố định đầu cô lại, tiếp tục ở trong cô. Đến khi nghe tiếng nức nở cùng cảm nhận độ ẩm của nước mắt cô nơi ngón tay, anh mới bàng hoàng thả cô ra.

Mộc cố định đầu cô lại, tiếp tục ở trong cô. Đến khi nghe tiếng nức nở cùng cảm nhận độ ấm của nước mắt cô nơi ngón tay, anh mới bàng hoàng thả có ra.

Cô khuy xuống sàn ho sặc sụa, anh liền đỡ lấy, vỗ vỗ lưng cô. "Em ổn chứ?"

Cô không trả lời, chỉ liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ quanh

mép môi rồi nhìn Côn ŧᏂịŧ đã miệm một chút của anh,

Anh ôm cô vào lòng, có chút hối hận vì đã không kiềm chế mà bắt ép CÓ quá mức, suýt nữa đã chết vì sặc tϊиɧ ɖϊ©h͙, Nhìn cô thở dốc hít từng ngụm khí, ảnh mát mông lung nhin vào hư vô, anh có một chút muốn thả cô đi,

Nhưng ý nghĩ đó ngay lập tức bị dập tắc khi cô ngước mặt lên, mỉm cười với anh và nói "Sữa của anh ngon lắm, em rất thích!"

LLM

P/s: Giờ là hơn 3h sáng không biết có bạn nào đọc không? nhi? Xin lỗi vì mình ra chap có hơi lâu nhé Nếu thấy hay thì vote và cmt để mình có động lực ra chap mới nhanh nhaaa