Bị Vai Ác Sủng Đến Chân Mềm

Chương 2: Bản án song hình

Trong nguyên tác, Khương Lăng là bạch nguyệt quang của Tạ Lãng.

Tạ Lãng thích cô, nhưng vì nhút nhát nên không dám mở lời.

Tống Quan Thư nhìn rõ tâm tu, lập tức cố tình chen vào, chủ động tiếp cận Khương Lăng, đưa cô lên làm “người yêu danh nghĩa”, mục tiêu không gì khác ngoài… kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tạ Lãng.

Không có được thì càng thêm khắc cốt ghi tâm.

Dù sau này Tạ Lãng đã nên duyên cùng nữ chính môn đăng hộ đối là Đồng Uyển Nguyệt, thì tận sâu trong lòng, hắn vẫn không thể quên được Khương Lăng.

Để dọn đường cho nữ chính tỏa sáng, “Khương Lăng” trong truyện bị biên kịch cho hắc hóa.

Tạ Lãng còn chưa thổ lộ tình cảm thì cô đã cố tình bám lấy Tống Quan Thư – người “hào quang sáng chói” hơn hắn.

Tạ Lãng vì đau lòng mà bùng nổ ý chí, phá liền mấy vụ án lớn, trở thành nòng cốt của cục cảnh sát.

Còn Tống Quan Thư?

Bị xử tử.

Mất đi Tống Quan Thư, không còn chỗ dựa. Khương Lăng trong truyện vì muốn "trèo cao", dù biết rõ Tạ Lãng đã có bạn gái vẫn cố tình trèo lên giường hắn.

Lúc bị vạch trần bộ mặt, Tạ Lãng rốt cuộc đá bay “bạch nguyệt quang” khỏi tim, rút tận gốc mầm thương nhớ.

Không còn sự bảo vệ của nam chính, “Khương Lăng” bắt đầu trượt dốc không phanh.

Cô bám lấy giới nhà giàu, đi làm tiếp rượu ở hộp đêm, cuối cùng bị vợ người ta thuê vệ sĩ đánh cho đến mức… liệt nửa người.

Khương Lăng chợt bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, chỉ biết thở dài nhìn tờ giấy hôn thú trên tay, lòng thầm khẽ run: Một tờ giấy hôn thú.

Hai cái tên, một người bị bắn chết, một người liệt nửa thân.

Không biết nên gọi đây là hôn nhân hay... bản án song hình.

Phòng đăng ký kết hôn vào mùa đông lạnh lẽo, chỉ trông chờ vào một cái lò than bé tẹo để sưởi ấm. Các cán bộ ngồi trong phòng ký giấy cũng phải liên tục hà hơi xoa tay vì buốt.

Thế mà trong hoàn cảnh đó, Tống Quan Thư – chồng mới cưới của cô – chẳng biết từ đâu đem về một củ khoai lang nướng nóng hôi hổi, gói trong lớp giấy dầu cẩn thận rồi nhét thẳng vào tay cô để sưởi ấm.

Cán bộ bên cạnh liếc thấy cảnh tượng ấy, cười tủm tỉm. Hai vợ chồng mới cưới, trai tài gái sắc, lại dịu dàng săn sóc nhau, nhìn một đã thấy ấm lòng.

Mấy cặp đôi đến đăng ký cũng không khỏi ngó nghiêng.

Có cô gái còn thầm cắn răng ghen tị, người ta thì bạn trai vừa đẹp vừa hiền, lại còn biết quan tâm.

Còn bạn trai nhà mình?

Chuyên gia đạo lý, mở miệng là chỉ trích chủ nghĩa cá nhân, chê trách chủ nghĩa hình thức, đến cả yêu đương cũng đòi “chủ động phê bình, tự giác sửa sai”.

Khương Lăng thì chẳng cảm động chút nào.

Yêu chiều? Chăm sóc?

Toàn là diễn!

Ánh mắt dịu dàng, lời nói quan tâm, hành động ân cần… với cô chỉ như phông nền tạm bợ để “che mắt thiên hạ”.

Chỉ có điều, mùi thơm ngọt ngào của khoai lang vẫn khiến bụng cô réo ầm ầm.

Trưa hôm nay, nguyên chủ xin nghỉ nửa buổi để đến làm thủ tục đăng ký. Cả buổi chưa ăn gì, lại đi bộ một đoạn đường dài. Không đói mới lạ.

Tống Quan Thư — sinh viên duy nhất của phân xưởng — vừa có nhan sắc, lại có học vấn, là “con mồi sáng giá” trong mắt nhiều cô gái.

Nhưng thích là một chuyện.

Lấy làm chồng lại là chuyện khác.