Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa

Chương 131: Ảnh đế, li hôn đi (64)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Diệp Thanh Thu

Beta: LoBe

___

Đi vào trong phòng, mở thẻ nhiệm vụ ra.

Trong đó ghi quét tước, dọn vệ sinh, dán lại giấy dán tường, xong việc mới có thể nhận bữa tối.

Minh tinh rũ bỏ ánh hào quang làm việc nhà, cũng là một trong những tiết mục đáng chờ xem nhất.

Tần Quy Vân đương nhiên sẽ không làm toàn bộ, chỉ cần quay đủ dài để biên tập cắt ghép là được. Anh vừa muốn giải thích nội dung, liền nghe thấy thiếu nữ bên cạnh bình tĩnh nói, "Quét tước dọn vệ sinh? Dán lại giấy dán tường? Tôi đã hiểu rồi."

Đại khái Lật Manh đã hiểu được nội dung cần làm. Trong nhà cũng có máy quay, nhiệm vụ của cô là sinh sống ở đây hơn một tuần.

MC bảo làm gì thì làm cái đó thôi.

Chỉ cần quay xong vài tập mà không vi phạm hợp đồng, thì đã có thể nhận được tiền. Trùng hợp, hiện tại Lật Manh thiếu nhất chính là tiền.

Nhận tiền của người ta, chắc chắn phải làm việc cho người ta.

Giống như làm nhiệm vụ, trải qua một tuần thử thách. Hay là không được mang đến phiền toái cho đoàn phim.

Chỉ cần quét nhà, lau bàn, dán giấy dán tường là có thể lấy tiền, quá đơn giản.

Tần Quy Vân hơi sửng sốt, nhìn lướt qua máy quay, vừa muốn nói gì đó liền thấy Lật Manh bẻ khớp tay, bình tĩnh đi đến vách tường, cầm chổi. Sau đó cô đi ra cửa, nhìn vẻ mặt ưu nhã của Tần ảnh đế.

Bắt đầu thở hổn hển quét rác.

Tần Quy Vân đứng tại chỗ, bị gió thổi cát bụi vào chân, anh chớp chớp mắt, phản ứng lại. Sau đó Tần Quy Vân đi vào, vừa muốn bảo Lật Manh là không cần làm thật.

Nhưng Lật Manh nghĩ đến cái gì, lập tức lấy một cái khăn lau, "Anh lau bàn đi."

Chương trình thực tế mà, được xuất hiện trước màn ảnh rất quan trọng, cô sẽ không ăn một mình.

Tần Quy Vân rũ mắt nhìn cái khăn lau một cái, lông mi mảnh dài run rẩy, nhăn mày như đang đấu tranh tâm trí giữ dội. Sau đó anh cầm khăn lau, chậm rãi bắt đầu lau bàn.

Thiếu nữ quét nhà xong, cầm lấy giấy dán tường tổ tiết mục đặt trên bàn, vừa mở ra liền thấy giấy dán tường hình dâu tây, rất đáng yêu. Nhưng không hợp với căn nhà cũ như thế này.

Tuy nhiên thiếu nữ vẫn tìm hồ dán trong ngăn kéo, thuần thục bôi lên góc giấy, sau đó dẫm lên ghế dựa, nhảy lên bàn.

Tần Quy Vân đang lau bàn vừa ngước mắt liền thấy, ánh mắt dừng lại.

Thiếu nữ mặc quần jean bó sát màu lam, áo croptop, chân cô nhỏ dài tinh tế, tóc dài xõa ra sau lưng, khẽ đung đưa, mơ hồ có thể thấy được cần cổ trắng nõn.

Lật Manh kiễng chân, hiện lên đường cong hoàn mỹ của đôi chân sau lớp quần căng chặt.

Tần Quy Vân khẽ rũ mắt, hô hấp bắt đầu rối loạn hai phần.

Lật Manh dán xong, vỗ vỗ tay, sau đó nhảy xuống bàn. Tóc cô hơi dài, lúc nhảy xuống bàn, vài sợi tóc lướt qua mặt Tần Quy Vân. Cảm giác mềm mại, mùi hương dễ chịu.

Tần Quy Vân dừng tay, trầm mặc một lát rồi không nhanh không chậm đứng dậy, sau đó để khăn lâu sang một bên, xoay người đi rửa tay.

Dọn dẹp xong, có thể đi đến phòng dành riêng cho minh tinh để tắm gội thay quần áo.

Tắm xong Lật Manh nhận bữa tối, thức ăn cũng không tệ lắm. Ba món mặn một canh, một liêu cơm nhỏ, vừa đủ. Lật Manh gật gật đầu, khá vừa lòng, không từ chối đồ ăn.

Sau khi dọn dẹp xong, Lật Manh đã sớm đói bụng, ăn cơm nhanh, hơn nữa hình như còn chưa dọn dẹ giường ngủ.

8 giờ tối, vì bảo đảm riêng tư nên tổ tiết mục dừng quay.

Ba đội còn lại, mỗi người sẽ tách ra, đến phòng đặc biệt dành riêng cho minh tinh, cực kỳ tiện nghi.

Mọi người tới đây để quay chứ không phải đến chịu khổ.

Làm như vậy cũng là điều bình thường.

Nhưng Tần Quy Vân không nói có thể tách ra, thậm chí không nhắc nhở Lật Manh còn có chỗ ở khác.

___

Be: Nam chính hảo tâm cơ.

Nhá hàng vài tấm hôm sinh nhật tôi, lão nhà tôi dẫn tôi đi chơi.