Tục ngữ có câu:
Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa.
Chưa hết một buổi sáng, chuyện hay ho của Trì gia đã truyền khắp Yên Kinh, trong đó không thể thiếu công lao "đẩy thuyền" của Thẩm Đường Ninh.
Đích nữ gả thứ phòng, thứ nữ gả đích tử!
Trời ạ, đây chính là chuyện náo nhiệt trăm năm khó gặp!
Không chỉ bá tánh bàn tán xôn xao, ngay cả các thế gia cũng đứng xem trò vui, người chịu thiệt duy nhất trong chuyện ngoài ý muốn này - Thẩm Đường Ninh càng bị người ta nhắc đến nhiều lần.
Thẩm đại tiểu thư là tiểu thư khuê các được nuôi dạy như chủ mẫu, vậy mà giờ lại gả cho một tên công tử bột không học vấn không nghề nghiệp!
Trong khoảng thời gian ngắn, nữ tử đồng tình, nam tử tiếc nuối.
…
“Tên khốn đó! Tra được Trì Yến ở đâu chưa? Tiểu gia ta muốn xử lý hắn!”
Thiếu niên dung mạo xuất chúng, chỉ tiếc lúc này lại tràn đầy phẫn nộ, kiêu ngạo lại ngang ngược, chính là Thẩm Từ, đệ đệ cùng mẹ sinh ra với Thẩm Đường Ninh.
Tiểu đồng nhanh chân thoăn thoắt chạy tới, còn chưa kịp thở đã vội vàng nói: "Bẩm tiểu công tử, đã tra được rồi, tên Trì Yến kia hiện đang ở Tứ Bảo Trai!"
Thẩm Từ vừa nghe đã nghiến răng nghiến lợi, nắm đấm ngứa ngáy: "Tốt lắm, mới ngày đầu tân hôn đã đi lêu lổng, chuẩn bị ngựa! Xem tiểu gia ta có đánh hắn răng rơi đầy đất hay không!"
Tứ Bảo Trai, nghe thì có vẻ ra gì này nọ, nhưng thực chất chỉ là nơi tiêu khiển đấu gà chọi dế, khói bay mù mịt, công tử nhà đàng hoàng chưa từng đặt chân đến loại địa phương đó.
Trì Yến thì khác, hắn chỉ thiếu mỗi mua một mảnh đất ở đó!
…
Phương di nương nghe hạ nhân bẩm báo, khẽ nhếch môi, thong thả đặt khung thêu xuống, giả vờ khó xử: "Tiểu công tử tính tình nóng nảy, nhất định là muốn đi trút giận thay trưởng tỷ, nhưng từ trước đến nay hắn ra tay không biết nặng nhẹ, nếu đánh cô gia ra chuyện gì, vậy phải làm sao?"
Sầm ma ma đảo mắt, lập tức hiểu ý: "Di nương suy nghĩ chu toàn, hay là phái một người hầu đến cửa cung canh chừng, chuyển lời cho lão gia?"
"Cũng chỉ có thể như vậy." Phương di nương thở dài, xoa xoa huyệt thái dương: "Đến phủ Kinh Triệu cũng báo một tiếng, trước khi lão gia tới thì ít nhất cũng cản lại, đừng để xảy ra án mạng thật."
Trong mắt Sầm ma ma ánh lên sự vui vẻ: "Di nương đúng là nhân hậu."
Chuyện này mà làm ầm ĩ đến phủ Kinh Triệu, vậy thì không còn là chuyện nhỏ nữa rồi!
Dựa vào tính tình cứng cỏi của Trần ngự sử, sáng mai nhất định sẽ dâng tấu chương buộc tội lão gia tội trị gia không nghiêm, dung túng con trai út đánh nhau giữa đường!
Lão gia rất coi trọng mặt mũi, tiểu công tử sẽ phải nếm mùi khổ sở thôi.
——
Tứ Bảo Trai.
“Trì huynh, trước đây không nhìn ra, ngươi lại có phúc lớn như vậy! Sao nào, cưới được tiên nữ về nhà, tối qua vui vẻ chứ?”
Một trong những người bạn của Trì Yến, Quý Vô Nhai đang nháy mắt với người bên cạnh, vẻ mặt trêu chọc.
Trì Yến đang chọc con dế trong l*иg tre, cổ vũ nó, nghe vậy liếc xéo, mày mắt hơi bực bội: "Ta nói này Ô Nha, ngươi có thể đừng nói trúng tim đen ta như vậy không?"
Còn vui vẻ gì chứ, cưới một phu nhân hung dữ như vậy, hắn không trốn trong chăn khóc thầm đã là kiên cường lắm rồi!
Quý Vô Nhai cười hì hì nói chuyện với người bên cạnh: "Nhìn hắn kìa, còn không vui nữa?"
Đường Húc lắc đầu: "Thẩm đại tiểu thư tài mạo song toàn, xuất thân cao quý, ngươi còn có gì không hài lòng?"
Tài mạo song toàn?
Tài thì hắn đã nghe nói, nhưng chưa có cơ hội tận mắt chứng kiến, còn mạo…
Trì Yến trong đầu hiện lên khuôn mặt của Thẩm Đường Ninh, vành tai hơi nóng, thầm nghĩ lời này quả không sai.
Hắn cảm thấy rõ ràng Thẩm Đường Ninh đẹp hơn Thẩm Hy Vi trăm ngàn lần, Trì Cảnh Ngọc đúng là mù rồi!