“Dùng miệng liếʍ cho anh, nhanh lên!”
Lâm Húc Viễn liếʍ liếʍ
ở
đỉnh, nhục bổng của Khâu Thiên Kỳbị
cậu nắm trong tay, cảm thấy gân xanh như
nhảy lên. cậu dùng
đầu lưỡi
đảo quả
đỉnh chóp, khiến Khâu Thiên Kỳ
thích thú
rên lên một tiếng:
“Ưm…”
Lâm Húc Viễn ra sức mυ'ŧ cậu nhỏ
của hắn vào trong miệng, dương v*t Khâu Thiên Kỳ
được cậu liếʍ láp lại lớn thêm mấy phần, hắn nhấn
đầu Lâm Húc Viễn, không ngừng ra vào khoang miệng cậu.
Bị
nhục bổng của Khâu Thiên Kỳ
khuấy
đải trong miệng, Lâm Húc Viễn cảm giác yết hầu
đều bị
hắn xỏ
xuyên, nhưng lại càng hi vọng hắn có
thể
vì
mình mà
cương lớn hơn rồi bắn vào bên trong.
“Ô…”
Lâm Húc Viễn cảm giác
được hắn lên
đỉnh trong cổhọng mình, vì
lâu quá
không thể
khép kín miệng, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, Khâu Thiên Kỳ
nhìn liền cảm thấy thân dưới khô
nóng, nghĩ
muốn hung hăng yêu thương cậu nhiều hơn.
Ngay khi Lâm Húc Viễn cảm thấy cằm sắp trật tới nới, một luồn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào sâu trong yết hầu của cậu, Lâm Húc Viễn không chuẩn bị
trước uống xuống vài ngụm.
“Khụ
khụ
khụ…”
cậu nâng bàn tay lên lau
đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lưu lại trên khóe miệng,
động tác tưởng như
bình thường này trong mắt Khâu Thiên Kỳ
lại là
dụ
hoặc chí
mạng, trong lòng như
có
tiếng
đang kêu gào, giữ
lấy cậu, cho dù là thân thể
hay suy nghĩ! Khâu Thiên Kỳ
tách chân Lâm Húc Viễn ra. Hai tay nhanh nhẹn xé
rách
áo sơ
mi của cậu, lập tức nhu nắn khỏa thịt trước ngực.
“Ưm…”
Lâm Húc Viễn vừa mới giúp hắn khẩu giao xong,
đầu lưỡi mềm mại không giống với nhục bổng vói sâu đến khiến cậu có
chút không kịp phản
ứng. Khâu Thiên Kỳ
rất nhanh chấm dứt nụ
hôn sâu,
đưa lưỡi
đến trước hạt
đậu nhỏ
liếʍ liếʍ cho
đến khi nó
cứng
đến dựng
đứng lên.
“Ô…
Thiên Kỳ…”
Hơi nóng
ẩm
ướt trên
đầu v*
đối lập với không khí
lạnh lẽo xung quanh, khiến Lâm Húc Viễn càng dễdàng lâm sâu vào bể
dục hơn.
“Thoải mái sao?”
Khâu Thiên Kỳ
đùa bỡn
đầu v*
dựng thẳng, chống mình trên người Lâm Húc Viễn bắt cậu thấy rõ
ai
đangâu yếm mình.
Tay Lâm Húc Viễn khoát lên
đầu vai hắn,
ánh mắt mê
ly nhìn hắn:
“Ai, thoải mái…”
Khâu Thiên Kỳ
tiếp tục vùi
đầu vào núʍ ѵú
khác của cậu, cũng nuốt nó
cho
đến khi sưng to dựng thẳng lên. Ngay cả
mảnh da xung quanh cũng khiến phải
đỏhồng mới chịu buông tha.
“A…
Ưm a…”
Lâm Húc Viễn thoải mái rêи ɾỉ, Khâu Thiên Kỳbên nào cũng không chịu buông tha liên tục mυ'ŧ vào, ngẫu nhiên cắn nhẹ
núʍ ѵú
khiến Lâm Húc Viễn thoải mái không thôi, nâng ngực lên cho người
đàn
ông của mình nhấm nháp, khiến hắn yêu cầu thêm thật nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Khâu Thiên Kỳ
cảm giác
được cậu bé
giữa hai chân Lâm Húc Viễn
đang gọi hắn, không hề
có
ý
gì
tốt
đẹp dùng
đầu gối ma sát
ở
hạ
thân cậu,
“Sau lại mau cương cứng lên như
thế
nhỉ?”
“A!”
Khâu Thiên Kỳ
công kích hạ
thể
phân tán sự
chú
ý
của cậu
ép cậu phải kêu ra tiếng, cậu tự
mình cởϊ qυầи, hai ngườiđều có
thể
thấy rõ
ràng những giọt nước trên qυầи ɭóŧ cậu.
Lâm Húc Viễn dừng lại bất
động, nhìn Khâu Thiên Kỳ, biểu tình kia như
đang làm nũng với hắn,
“Thiên Kỳ, sờ
em
đi.”
Khâu Thiên Kỳ
đưa tay vào chỗ
hở
ra của qυầи ɭóŧ, nhẹ
nhàng xoa nắn. Một bên khàn khàn hỏi: “Thoải mái sao?”
Lâm Húc Viễn nghẹt thở, sắc mặt so với vừa nãy lại càng thêm
ửng hồng, cậu bắt lấy tay Khâu Thiên Kỳ, kéo qυầи ɭóŧ lót,
đặt tay hắn lên phân thân trướng
đỏ
của mình,
“Thoải mái lắm…
Sờ
em…”
Khâu Thiên Kỳ
bắt lấy cái tay muốn dời
đi của Lâm Húc Viễn nói:
“Cùng nhau làm.”
Nói xong nắm tay Lâm Húc Viễn cùngđùa bỡn phân thân của cậu. Người yêu cùng mình thưởng thức phân thân trong quần, tuy Lâm Húc Viễn
đang nắm không nhìn thấy tình huống bên trong, nhưng hạ
thân truyềnđến hưng phấn khiến cậu sợ
run kìm lòng không
được rêи ɾỉ.“A…”
Cậu chảy ra dâʍ ɖị©ɧ như
thể
muốn làm
ướt sũng qυầи ɭóŧ, tay Khâu Thiên Kỳ
linh hoạt kí©ɧ ŧɧí©ɧ phân thân cậu, từ
gócđộ
của Khâu Thiên Kỳ
là
có
thể
thấy bên trong chiếc qυầи ɭóŧướt
át màu trắng của Lâm Húc Viễn, hai bàn không biết mệtđang trấn an phân thân, lại nhìn
đến biểu tình hưởng thụ
của Lâm Húc Viễn, hắn nhịn không
được
đến bên tai Lâm Húc Viễn hôn một cái,
“Chậc chậc, cùng anh thưởng thức phân thân của mình liền có
cảm giác như
vậy sao, em thật hạ
lưu.”
Lâm Húc Viễn xấu hổ
đỏ
mặt, cậu cắn môi, phân thân mình lại vì
hắn cười nhạo mà
không biết liêm sỉ
lớn hơn nữa. Cậu ma sát cậu bé
nhanh hơn. Phản
ứng
đáng yêu của cậu bị
Khâu Thiên Kỳ
nhìn thấy, tay Khâu Thiên Kỳ
đè
ép
âm nang của cậu, khiến Lâm Húc Viễn thoải mái mà
nhắm mắt lại:“A…Nhanh…..nhanh chút…”
Một bàn tay Lâm Húc Viễn rất nhanh triệt
động cậu, tay kia thìkẹp tự
lấy
đầu núm còn chảy nước trước ngực mình,
“A…Mau, Thiên Kỳ…”
Nhìn cậu sắp bắn ra, Khâu Thiên Kỳ
chặn
đứng phân thân cậu, ra lệnh:
“Không được phép bắn nhanh như
thế.”
“A a…
Thiên Kỳ…”
Ánh mắt Lâm Húc Viễn hồng hồng nhìn Khâu Thiên Kỳ, giống như
đang thầm oán hắn, cậu
ôm Khâu Thiên Kỳ, dán lên trên người hắn,
đầu lưỡi nhu thuận liếʍ môi Khâu Thiên Kỳ, gợi cảm dụ
hoặc hắn:
“Khiến em bắn
đi, Thiên Kỳ khiến em bắn…”
Khâu Thiên Kỳ
hé
miệng hấp trụ
đầu lưỡi quyễn rũ
này, tay kia thì
nhân cơ
hội thâm nhập tiểu huyệt nhỏnhắn.