Thụy Mỹ Nhân

Chương 34: Phiên ngoại 4

[Lần ngoại 4]

Cố Tiểu Mãn dựa vào tảng đá, khuôn mặt nhỏ nhắn thẹn đến đỏ bừng, Mạc Thanh Hàn ở một bên giúp Cố Tiểu Mãn chà lưng. Cứ chà một chút lại tới gần một chút, ghé sát vào tai Cố Tiểu Mãn nhẹ giọng hỏi:

“Tiểu Mãn, dễ chịu không?”

Cố Tiểu Mãn nóng đến cháy cả đầu, cả người cứng ngắc, đến mở miệng nói cũng không dám.

Mạc Thanh Hàn cười, tiếp tục chà lưng.

Oa a ~~~ Rốt cuộc là tới khi nào mới chà xong ~~~ nàng sắp chịu hết nổi rồi ~~~

Cố Tiểu Mãn nằm sấp người, âm thầm cảm thấy may mắn. May mắn nàng không đến lúc đông người, bằng không bộ dạng xấu hổ như thế này chẳng phải là đưa ra cho cả thiên hạ thấy sao?

Qúa trình chà lưng diễn ra nửa chừng, đột nhiên. . .

“Hỗn đản! Buông ra!”

Đột nhiên nghe được thanh âm của nam sinh. Cố Tiểu Mãn sợ tới mức lập tức quay người lại.

“Sao vậy Tiểu Mãn?”

Mạc Thanh Hàn đang giúp Cố Tiểu Mãn chà lưng, lo lắng hỏi.

“. . . Không. . . Không có gì.”

Thanh âm này, chắc là từ cách vách truyền đến. Suối nước nóng này chia ra hai bên nam và nữ, bên trong lại có một hồ nước nóng lớn cùng vài hồ nước nóng nhỏ hơn.

Ngăn ở giữa hai bên nam và nữ là tấm bè trúc, lúc này Cố Tiểu Mãn cùng Mạc Thanh Hàn đang ngâm mình trong hồ nước nhỏ. Tuy không thật sự rõ ràng, nhưng có thể nghe được tiếng nam sinh trò chuyện cũng là chuyện bình thường.

Cố Tiểu Mãn âm thầm cười nhạo chính mình một chút.

“. . . . . .”

Vì cái gì mình lại giống như kẻ trộm ~~~~ bình tĩnh một chút! Bình tĩnh một chút nào Cố Tiểu Mãn.

“Tô Thành! Ngươi muốn làm cái gì?!”

Nhưng mà nàng còn chưa kịp tỉnh táo, lại bị âm thanh bên kia truyền đến tiếp tục quấy rầy.

“Làm gì là làm gì? Ngươi muốn ta làm gì?”

Khẩu khí của Tô Thành bắt đầu trở nên kì lạ.

Cố Tiểu Mãn có một loại dự cảm không tốt lắm. Chẳng lẽ. . .

“Cái. . . Ân. . . A a a. . .”

Tiếng nam sinh thét chói tai. Sau đó là tiếng mắng người:

“Ngươi. . . Mẹ nó bát tử! Mặt người dạ thú!”

“Sao? Mặt người dạ thú là cái dạng gì? Ta chưa thấy qua, nếu không thì, ngươi dạy ta?”

Âm hiểm cười hắc hắc.

“Đồ hỗn đản! Tránh xa ra dùm ta!”

“Hả? Cho hôn một cái rồi ta sẽ tránh ra.”

Ngữ khí thập phần vô lại.

Kèm theo ngữ khí kia, cảm giác ảo diệu của Cố Tiểu Mãn càng ngày càng mãnh liệt.

Không phải là. . . Bọn họ. . .

“A a a! Chết đi đồ biếи ŧɦái! Ngươi cút cho ta! Đồ mặt người dạ thú! Cả nhà ngươi đều mặt người dạ thú!”

Hổn hển.

“A! Ngươi làm gì đó?”

Thét chói tai! Thét chói tai. Sau đó là tiếng đạp nước.

“Ta làm gì? Ngươi còn không biết sao?”

“Ngươi. . . Hỗn đản! Ngươi, không được tiến vào ~~~ Ra, đi ra ngoài! Ngô a a a ~~~ Đừng, đừng nhúc nhích a a a ~~~”

“Đừng nhúc nhích? Nơi này của ngươi hình như không có nói như vậy?”

“Hỗn đản a a ~~~ rất. . . Ta XXX tổ tông ngươi. . .”

“Được. . . Vậy thì ta XXX ngươi.”

Kế tiếp là tiếng rêи ɾỉ đứt quãng không ngừng. Nam sinh kia vẫn mắng như trước, mang theo đó là hương vị □ cực kỳ nghiêm trọng.

Qủa nhiên. . . Là như thế này a a a! Cố Tiểu Mãn đứng tại chỗ nghe, kia một tiếng “Ân a a”, nàng sợ tới mức thở mạnh cũng không dám. Trời ạ! Bọn họ thế nhưng cứ như vậy mà chơi đùa sao?! Này này, các ngươi cũng phải để ý đến cảm thụ của người khác chứ?!

Cảm giác được bàn tay đang giúp mình chà lưng cũng dừng lại. Cố Tiểu Mãn lại khó chịu đến lợi hại.

“Cái kia. . .”

Cúi đầu, khàn khàn nói:

“Tiểu Hàn. . . Hay là, chúng ta trở về đi.”

Trong nước, chân của Mạc Thanh Hàn chen vào giữa hai chân của Cố Tiểu Mãn.

“A!!!!”

Nàng cúi đầu kêu một tiếng, vội vàng lấy tay che miệng, chỉ sợ mấy nam sinh bên đối diện nghe thấy tiếng của mình.

Tuy là dựa theo mức độ kịch liệt phía bên kia mà nói, hẳn là cũng không có khả năng.

“Tiểu Hàn ~~”

“Tiểu Mãn thích ở bên trong hồ nước “như vậy” sao?

Đầu gối ma sát phía dưới, tay Mạc Thanh Hàn đã đưa tới trước ngực Cố Tiểu Mãn.

“Ha, ngu ngốc ~~ đừng. . . làm, đương nhiên không thích.”

Tay đột nhiên đưa tới phía trước.

“Gạt người, trên mặt của Tiểu Mãn rõ ràng là rất thích.”

“A A. . . Đừng, đừng học người khác nói chuyện. . .”

Trời ơi! Thụy mỹ nhân của nàng, thụy mỹ nhân mà đến hôn cũng đều không quan tâm a ~~~ Thật sự, đã thay đổi rồi sao?

“Tiểu Mãn. . . Chúng ta XXXOOO. . . (sau đó chắc chắn là một loạt từ ngữ vui tai)”

“. . . . . . .”

Không được nói cái loại từ ngữ mà chỉ có đại thúc háo sắc mới nói a a a!

Sau đó. . . Thời điểm gối ôm bị thụy mỹ nhân ăn luôn vô cùng bi thảm nghĩ, về sau tuyệt đối tuyệt đối phải giám sát thụy mỹ nhân, tuyệt đối tuyệt đối không thể để cho thụy mỹ nhân của nàng càng ngày càng biến chất! ~~~~(>_