Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư

Chương 127

Nữ tu mà Tiêu Cảnh Đình là người môn phái khác phái tới nằm vùng, không cần Tiêu Cảnh Đình thúc giục, nữ tu liền đi khắp nơi tìm hiểu tin tức, này cũng giúp Tiêu Cảnh Đình không ít chuyện.

“Vương sư tỷ! Nghe nói tỷ thực vất vả!” Nữ tu đồng tình nói.

“ Đúng là có một chút.” Vương Đình Phi cau mày nói.

Vì để dễ bề quản lý khu vực khai thác mỏ, những tu giả khi vào khu vực khai thác mỏ đều buộc phải đeo cấm linh hoàn, linh lực bị phong ấn,  như vậy mới dễ quản lý nhưng an toàn của những thợ mỏ lại không được bảo đảm.

Gần đây trong quặng mỏ thường có không ít sinh vật không rõ chạy ra, thợ mỏ tổn thất cũng không ít.

Tông môn cũng không để ý tới sinh tử của những người này. Vấn đề là tu sĩ Trúc Cơ kỳ không phải dễ dàng bổ sung như vậy, hành động bắt giữ tu sĩ của Ma Huyết Tông đã bị các môn phái để mắt tới. Nếu muốn bảo đảm nguồn linh thạch cung ứng thì nhất định phải bảo đảm an toàn cho thợ mỏ. Lần này Vương Đình Phi đến đảo nhỏ là để duy trì trật tự, thuận tiện dọn dẹp những sinh vật không rõ trong quặng mỏ.

“ Xem ra còn phải vất vả sư tỷ, đáng tiếc sư muội năng lực hữu hạn, không thể giúp đỡ sư tỷ.” Nữ tu hạ giọng nói.

Vương Đình Phi mỉm cười, đổi đề tài nói: “ Ngọc bội trên cổ ngươi không tệ a!”

Nữ tu cười nói: “ Nếu sư tỷ thích vậy liền đưa cho sư tỷ.”

Vương Đình Phi bình tĩnh tiếp nhận hảo ý của nữ tu. Nhìn thấy ngọc bội chuyển đến tay Vương Đình Phi, Tiêu Cảnh Đình nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, theo Tiêu Cảnh Đình thấy nhiệm vụ của Vương Đình Phi rất có khả năng liên quan đến việc nhi tử mất tích.

Nếu nữ tu không có trong danh sách ra ngoài, hắn cũng sẽ tìm cách khiến ngọc bội mất tích, lọt vào tay người tiếp nhận nhiệm vụ. Chỉ là nếu Vương Đình Phi nhìn trúng ngọc bội, hắn cũng đỡ phải tốn nhiều công phu.

Vương Đình Phi cầm lấy ngọc bội, nghiên cứu một hồi thấy không có gì đặc biệt liền cất đi.

Vài ngày sau, đám người Vương Đình Phi được triệu tập, đi đến đảo nhỏ trong truyền thuyết.

Tiêu Cảnh Đình đi theo Vương Đình Phi nhập cư trái phép.

Không đợi nhóm người Vương Đình Phi dàn xếp xong, liền có người vội vã bẩm báo bên trong quặng mỏ có yêu thi lui tới.

Nhóm người Vương Đình Phi vừa đến nơi, đã tham gia bao vây diệt trừ yêu thi.

Tiêu Cảnh Đình xuyên thấu ngọc bội nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, hình dáng của yêu thi không khác con người lắm. Chỉ là cả người được bao phủ bởi lông tóc, yêu thi có thần trí tương đối thấp, đánh nhau dũng mãnh lại không sợ chết, vô cùng khó chơi.

Bởi vì bên trong quặng mỏ có các loại yêu thi lui tới, thợ mỏ tổn thất không ít, những thợ mỏ còn lại bị tập trung lại một chỗ, không đưa ra nhiệm vụ.

Tiêu Cảnh Đình trốn trong hành lý của Vương Đình Phi, ngoài ý muốn phát hiện bóng dáng của hai nhi tử trong đám thợ mỏ.

Bởi vì tuổi còn nhỏ, Tiêu Tiểu Phàm cùng Tiêu Tiểu Đông lùn hơn tu sĩ xung quanh không ít, nhìn có vẻ hơi lạc lõng.

Nhìn thấy Lôi Huyền bên cạnh Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Cảnh Đình không khỏi có chút kỳ quái. Vốn dĩ Tiêu Cảnh Đình cảm thấy tiểu tâm tư của Lôi Huyền đối với nhi tử nhà mình chẳng qua chỉ là niên thiếu vô tri. Nhưng mà nhìn thấy đối phương biết rõ nguy hiểm, vẫn không ngại ngần gia nhập hành động lần này, còn bồi nhi tử mắc kẹt ở đây, làm hắn không khỏi đối với Lôi Huyền có chút lau mắt mà nhìn.

Bên trong ngọc bội không gian

Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, có chút vội vàng hỏi nói: “Thế nào, nhìn thấy nhi tử sao?”

Ngọc bội không gian thuộc về Tiêu Cảnh Đình, Hứa Mộc An không thể trốn ở bên trong ngọc bội không gian lại biết tình huống bên ngoài. Tiêu Cảnh Đình lại có thể, trong khoảng thời gian này tất cả tin tức Hứa Mộc An có được đều là Tiêu Cảnh Đình nói cho Hứa Mộc An.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Thấy được, em yên tâm, hai đứa nó rất tốt, còn sống.” Chỉ là gầy cùng đen đi một chút, đặc biệt là tiểu nhi tử, mắt nhìn thấy gầy đi một vòng, nhìn dáng vẻ khu vực khai thác mỏ rất thiếu thức ăn.

Tiêu Cảnh Đình nhìn thấy trên người mấy cái thợ mỏ mang theo vết roi, không khỏi cau mày. Không chỉ Ma Huyết Tông, các đại tông môn đều nuôi dưỡng quặng nô. Địa vị của quặng nô cực kỳ thấp hèn chỉ là quặng nô của các tông môn khác tu vi đều là Luyện Khí kỳ, Ma Huyết Tông bên này lại thuần một sắc đều là Trúc Cơ kỳ.

Tiêu Cảnh Đình trốn ở bên trong ngọc bội không gian, sau khi đám người Vương Đình Phi đám gϊếŧ một vòng, bị mấy tu sĩ Kim Đan tập hợp lại. Tiêu Cảnh Đình đi theo bên người Vương Đình Phi, nghe được một ít suy đoán từ cao tầng Ma Huyết Tông.

Ma Huyết Tông suy đoán yêu thi có thể là thợ mỏ đã chết nhiều năm trong quặng mỏ, những thợ mỏ này chịu sát khí cùng linh khí tẩm bổ, biến dị thành yêu thi.

Cao tầng Ma Huyết Tông suy đoán quặng mỏ này không chỉ có nhiều khoáng sản mà nói không chừng bên trong còn ẩn giấu đại cơ duyên.

Ma Huyết Tông rất coi trọng quặng linh thạch này,  phái không ít Kim Đan tu sĩ lại đây.

Sau khi yêu thi bên trong quặng mỏ bị dọn dẹp, đám người Tiêu Tiểu Phàm lại bị đuổi đi đào quặng.

“Chúng ta phải cẩn thận một chút, tuy nói yêu thi đã bị dọn sạch, nhưng ai biết được khi nào nó lại xuất hiện.” Tiêu Tiểu Đông nói.

Lôi Huyền trầm tư một lát mới nói: “Nghe nói người bên trong quặng mỏ này có mấy tầng, những yêu thi kia đều là từ tầng dưới đi lên. Gần đây yêu thi lui tới tu vi đều là luyện khí, Trúc Cơ tu vi cũng không có linh trí, nhưng ta nghe nói phía dưới có yêu thi cấp bậc Kim Đan.”

Tiêu Tiểu Phàm mở to mắt, ngạc nhiên nói: “ Yêu thi cấp bậc Kim Đan! lợi hại a! Nếu những gia hỏa kia đều ra ngoài thì chúng ta phải xong đời rồi.”

Tiêu Tiểu Đông liếc nhìn Tiêu Tiểu Phàm, tức giận, cau mày nói:“Tiểu Phàm, đệ có thể suy nghĩ tốt một chút hay không!”

Tiêu Tiểu Đông lấy hai cái cấm linh hoàn, lúc trước có tu sĩ bị yêu thi gϊếŧ ăn, cấm linh hoàn thì bị giữ lại, bị những tu giả khác nhặt được. Tiêu Tiểu Đông dùng linh thạch dư thừa đổi lấy nghiên cứu.

“Tiểu Phàm, không cần suy nghĩ lung tung, có lẽ yêu thi thoát ra ngoài đem người của Ma Huyết Tông gϊếŧ hết, chúng ta sẽ được cứu.” Lôi Huyền nói.

Tiêu Tiểu Đông nhìn Lôi Huyền, thầm nói: Tên tiểu tử Lôi Huyền này, thật đúng là lạc quan.

“Lôi Huyền cảm ơn huynh, chuyện lần này là liên lụy đến huynh.” Mặc dù Riêu Tiểu Phàm hơi ngốc, nhưng chuyện Lôi Huyền là vì nó mới tiếp nhiệm vụ này vẫn có thể cảm giác được.

Lôi Huyền gãi đầu, nói: “ Không có, ta chỉ là nghe nói mật quật có nhiều bảo vật muốn đi xem thử một chút, đáng tiếc ngay cả bóng dáng mật quật cũng chưa nhìn thấy đã bị bắt đến nơi đây.”

Tiêu Tiểu Đông cười cười, trong lòng không nói được gì. Mật quật chính là mồi nhử Ma Huyết Tông tung ra, có nhìn thấy hay không cũng thế thôi. Lôi Huyền nói như vậy, chỉ là không muốn Tiểu Phàm áy náy mà thôi.

“Ca ca, huynh nghiên cứu cấm linh hoàn thế nào rồi?” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Tiểu Đông cau mày, nói: “Tiến triển có chút chậm.” Công cụ trên tay nó hữu hạn, những linh thảo kia cũng không phải dễ kiếm như vậy, hơn nữa linh lực lại có hạn, phạm vi hoạt động liền nhỏ đi.

Lôi Huyền nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: “Ngươi không nên gấp gáp.” Lôi Huyền đối với chuyện Tiêu Tiểu Đông có thể tìm được biện pháp đối phó cấm linh hoàn cũng không ôm hy vọng quá lớn: “Ma Huyết Tông bắt nhiều người như vậy, những tông môn khác sẽ không ngồi yên mà nhìn, có lẽ rất nhanh những tông môn kia sẽ tìm được nơi này.”

Tiêu Tiểu Đông gật đầu, nói: “Có khả năng.”

Tiêu Cảnh Đình đi theo Vương Đình Phi nghe xong không ít bí mật, sau đó rốt cuộc bởi vì lo lắng Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm mà lựa chọn mất tích.

Tiêu Tiểu Đông cầm ngọc trong tay, tim đập thình thịch.

Sau khi Tiêu Cảnh Đình rời khỏi Vương Đình Phi liền cùng Tiêu Tiểu Đông hội hợp.

Sợ thu hút sự chú ý, Tiêu Cảnh Đình vẫn trốn ở bên trong ngọc bội không gian, Tiêu Cảnh Đình cách ngọc bội không gian, cũng có thể giao lưu với Tiêu Tiểu Đông.

Sợ Tiêu Tiểu Phàm lộ ra sơ hở, Tiêu Tiểu Đông không nói chuyện hội hợp cho cho Tiêu Tiểu Phàm.

Ngọc bội để Tiêu Tiểu Đông giấu bên người, biết phụ thân, mẫu phụ ở ngọc bội trong không gian, Tiêu Tiểu Đông liền yên tâm hơn.

“Đây là cái gì?” Hứa Mộc An nhìn đồ vật trong tay Tiêu Cảnh Đình hỏi.

“Là cấm linh hoàn, mang theo thứ này sẽ không thể sử dụng linh lực.” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An nhìn đồ vật trong tay Tiêu Cảnh Đình, trong mắt hiện lên nồng đậm chán ghét.

“Tiểu Đông nghĩ muốn dùng nước thuốc ăn mòn cấm linh hoàn này, chỉ là không có tiến triển, hiện tại liền ném cho ta.” Tiêu Cảnh Đình giải thích.

Hứa Mộc An gật đầu, nói: “ Mau nghĩ biện pháp.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Được.”

Tiêu Cảnh Đình sâu sắc cảm thấy nhiệm vụ của hắn có bao nhiêu nặng nề. Không những muốn nghĩ cách nghiên cứu cấm linh hoàn, còn phải nghĩ cách nghiên cứu giải dược tiêu trừ chướng khí. Ma Huyết Tông cho Tiểu Đông, Tiểu Phàm ăn độc dược kia không cần lo lắng. Tiêu Cảnh Đình từ chỗ Vương nha đầu kia trộm một lọ tới, chỉ cần dùng là có thể giải quyết độc dược của Ma Huyết Tông.

Tiêu Tiểu Phàm ăn ngấu nghiến ăn thịt khô, nhai linh quả: “Ca, đồ ăn từ nơi nào tới nha!”

Tiêu Tiểu Đông nhìn dáng vẻ Tiêu Tiểu Phàm, thầm nói: Trong khoảng thời gian này đã ủy khuất đệ đệ rồi.

“Nhanh ăn đi, ta lấy linh thạch đổi, đừng để người khác nhìn thấy.” Tiêu Tiểu Đông nói.

Lôi Huyền không khỏi nghi ngờ nhìn Tiêu Tiểu Đông, Tiêu Tiểu Đông giả vờ không nhìn thấy nghi hoặc của Lôi Huyền.

Lôi Huyền cúi đầu có chút ngạc nhiên, những gia hỏa Ma Huyết Tông kia có bao nhiêu keo kiệt a! Đưa nhiều linh thạch một chút là có thể từ những tu sĩ đó đổi lấy một ít hàng lậu, nhưng mà có thể đổi lấy cũng không nhiều lắm.

“ Cũng để lại cho ngươi một phần đâu.” Tiêu Tiểu Đông nói.

Lôi Huyền có chút thụ sủng nhược kinh nói: “Đa tạ.”

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Không cần khách khí.”

Tiêu Tiểu Phàm gặm thịt khô, có chút ngọt ngào nói: “ Thịt khô này có hương vị của cha.”

Tiêu Tiểu Đông nhàn nhạt liếc nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: “ Đệ đói quá mức, ăn cái gì đều có hương vị của cha.”

Tiêu Tiểu Phàm liếʍ liếʍ ngón tay, nói: “Có khả năng, thật sự rất giống hương vị của cha nha~”

Tiêu Tiểu Đông thầm cảm thán Tiêu Tiểu Phàm đối với đồ ăn nhạy bén: “Ăn đệ đi, quản nhiều như vậy làm cái gì?”

“Ca ca, huynh nghiên cứu cấm linh hoàn có tiến triển gì không!” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Còn không có đâu.”

Tiêu Tiểu Đông thầm nói: Bản thân đối với cấm linh hoàn hết đường xoay xở. Cha, mẫu phụ có lẽ rất nhanh liền xử lý xong, Tiêu Tiểu Đông đối với thực lực của hai người phụ thân là tin tưởng không nghi ngờ.

“Đúng rồi từ giờ trở đi phải nhiều đào linh thạch, linh thạch này đều giao cho ta xử lý.” Tiêu Tiểu Đông nói.

Tiêu Tiểu Phàm nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: “Đào nhiều linh thạch như vậy làm gì, lại vô dụng a.”

Tiêu Tiểu Đông nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: “ Bảo đệ đào thì đào, nói nhiều như vậy làm cái gì?”

Tiêu Tiểu Phàm có chút ủy khuất mếu máo.

Tiêu Tiểu Đông thầm nói: Vì phòng ngừa có người tàng tư, thời điểm bọn họ bị bắt tới đây đạo cụ trữ vật đều bị thu hồi. Chỉ là hiện tại phụ thân, mẫu phụ tới, nghe nói ngọc bội kỳ thật cũng là không gian trữ vật, còn là không gian trữ vật cao cấp, bên trong không gian rất lớn, như vậy bọn họ liền có thể cất giấu thêm linh thạch.

Khế ước thú của Tiểu Đông sắp xuất hiện rồi