Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư

Chương 126

Sau khi Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An rời khỏi Thanh Vân Tiên Môn liền đưa đan phương thanh sương đan cho Cừu Vân.

Cừu Vân nhận được tin của Tiêu Cảnh Đình gửi thật lâu không thể bình tĩnh.

Vốn dĩ Cừu Vân đưa tàn phương thanh sương đan cho Tiêu Cảnh Đình chỉ là ôm thái độ ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa, không ngờ đối phương thật sự có thể lấy ra đan phương hoàn chỉnh, Cừu Vân không khỏi đối Tiêu Cảnh Đình lau mắt mà nhìn.

Tin tức của Tiêu Cảnh Đình truyền tới không bao lâu, tin tức của Cừu Vân cũng tới.

Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, hỏi: “Làm sao vậy?”

“ Cừu Vân đưa tin tới, hắn nói lần này đi cùng Tiểu Phàm có mười mấy tu giả Trúc Cơ hậu kỳ. Trong đó có một người là Kim Đan tu sĩ giả mạo trà trộn vào, vị Kim Đan tu sĩ là tông môn bí mật bồi dưỡng, bên ngoài cũng không rõ. Vì để tìm hiểu nguyên do mất tích của các tu sĩ ở La Phong Trấn tu sĩ mới đưa người xen lẫn giữa một đống tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, cử ra ngoài.” Tiêu Cảnh Đình nói.

“Tiểu Phàm thế nào rồi?”

“Bị bắt đi.”

“ Vị Kim Đan tu sĩ kia chạy thoát trở về. Theo như lời Kim Đan tu sĩ kia nói thời điểm nửa đêm có người hạ mê dược, rồi sau đó có tu sĩ Kim Đan kỳ hậu kỳ xuất hiện, bắt những những tu sĩ Trúc Cơ kia đi.” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An: “……” Người nào phái ra tu sĩ Kim Đan hậu kỳ chỉ vì một ít Trúc Cơ.

Tiêu Cảnh Đình nhìn tin tức trên tay, nói: “ Có không ít Trúc Cơ mất tích, hiện tại có rất nhiều thế lực đều đang tìm kiếm nơi bọn họ rơi xuống.”

Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, hỏi: “ Theo huynh nghĩ chúng ta phải làm sao bây giờ!”

Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết!” Nhiệm vụ tông môn đáng chết, không biết xui xẻo làm sao lại tìm Tiểu Phàm đi, kết quả Tiểu Đông lo lắng đệ đệ cũng chui đầu vào rọ.

Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: “Việc này cần phải bàn bạc kỹ hơn, chúng ta cũng không cần chui đầu vào rọ.”

Tiêu Tiểu Phàm ném những khối linh thạch đào được vào bên trong chiếc sọt được phân phát.

Mấy cái linh mạch cao cấp mà Ma Huyết Tông phát hiện trong khu mỏ này đã sớm bị người tới trước chiếm cứ, may mắn thân thể của Tiêu Tiểu Phàm thông linh, đối với linh khí vô cùng mẫn cảm. Dựa vào năng lực của Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Đông cùng Lôi Huyền đi theo đào được không ít linh thạch.

Trong khu mỏ này muốn có được thức ăn cùng giải dược trong ngắn hạn đều cần phải giao đủ linh thạch, nếu không thì chỉ có thể chờ chết.

“Lôi sư đệ.”

Lôi Huyền nhìn về phía người đang đi tới, nói: “Lý sư huynh, sao ngươi lại tới đây?”

Lý Lương có chút xấu hổ nói: “ Linh thạch của chúng ta không đủ, không biết nơi này sư đệ có nhiều hay không, coi như là sư huynh mượn của các ngươi.”

Tu vi của Lý Lương là Trúc Cơ hậu kỳ, nếu ở bên ngoài tất nhiên là tương đối cao. Nhưng ở đây tu vi của mọi người đều bị giam cầm, thực lực đều phải xem tố chất thân thể. Ngược lại là Lôi Huyền thường xuyên dẫn phong lôi chi lực luyện thể thực lực lại cao hơn một chút.

Lôi Huyền gật đầu, nói: “Lý sư huynh chờ một chút, ta đi lấy cho ngươi một ít.”

“ Vốn dĩ còn cho rằng lần này trong đội ngũ có Kim Đan tu sĩ, chúng ta có thể hữu kinh vô hiểm*, không nghĩ tới chúng ta lại bị nhốt ở đây.” Lý Lương mất mát nói.

* gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.

Lôi Huyền nhàn nhạt gật đầu, chuyện trong đội ngũ có Kim Đan tu sĩ, mấy tu giả Trúc Cơ hậu kỳ đã sớm biết. Lôi Huyền cùng Tiêu Tiểu Phàm hoàn toàn chẳng hay biết gì, Tiêu Tiểu Đông là tạp dịch càng không thể biết được, sau khi tới đây Lôi Huyền cùng Tiêu Tiểu Phàm mới nghe được.

“ Rốt cuộc đây là chỗ nào a?” Tiêu Tiểu Đông hỏi.

Lý Lương liếc nhìn Tiêu Tiểu Đông, trong lòng có chút kỳ quái, Tiêu Tiểu Đông cùng bị bắt tới đây. Lý Lương mới phát hiện hoá ra bên trong tạp dịch đệ tử thế nhưng lại có Trúc Cơ tu giả tồn tại. Hơn nữa, người này cùng Tiêu Tiểu Phàm còn là huynh đệ, cả hai huynh đệ tuổi đều còn nhỏ như vậy, đều là Trúc Cơ. Nếu như vẫn ở tông môn mà nói có lẽ tạo ra một phen chấn động, đáng tiếc cả hai người kia đều mắc kẹt ở chỗ này, không biết lúc nào sẽ chết.

Tử vong trong khu vực khai thác mỏ thật sự quá hiếm thấy, cũng không ai biết bên trong quặng mỏ sẽ thoát ra thứ gì. Nghe nói bên trong một cái quặng mỏ chạy ra rất nhiều xác chết, tàn sát tất cả tu giả Trúc Cơ trong quặng mỏ.

“Hẳn là một đảo nhỏ.” Lý Lương nói.

Trước khi bọn họ tới đã có rất nhiều người mắc kẹt ở trên đảo nhỏ này, đương nhiên rất nhiều tu giả đều từng cố gắng trốn thoát chỉ là không có thành công.

“ Đảo nhỏ.” Trái tim Tiêu Tiểu Đông ngay lập tức trầm trọng thêm vài phần. Nếu bọn họ mắc kẹt ở trên đảo, độ khó của việc chạy trốn liền lớn hơn rất nhiều. Không có tu vi, bọn họ hoàn toàn không thể ra biển, hơn nữa nếu là đảo nhỏ, cũng không dễ dàng tìm thấy.

Tiêu Tiểu Phàm nhìn sắc mặt Tiêu Tiểu Đông trầm trọng, nói: “Ca, huynh không sao chứ.”

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Không có việc gì.”

Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An ngồi đối mặt, mấy ngày nay bọn họ đi khắp nơi tìm hiểu tin tức, cuối cùng có chút tin tức.

Tu giả Trúc Cơ mất tích quá nhiều, như vậy kiểu gì cũng sẽ lộ ra một chút dấu vết, hình như có rất nhiều người đang tìm hiểu tin tức giống bọn họ. Mặc dù không có chứng cứ rõ ràng, nhưng là đối tượng trước mắt mọi người nghi ngờ đều là Ma Huyết Tông.

“ Phải nghĩ cách tiến vào Ma Huyết Tông mới được!” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An lắc đầu, nói: “Sợ là không dễ đâu!”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Đúng là không dễ dàng, xem tình hình chỉ có thể sử dụng binh hành hiểm chiêu*.”

*ý nói trong tình thế nguy cấp đưa ra độc chiêu có thể tổn hại bản thân nhưng cũng có cơ may lật ngược tình thế

Hứa Mộc An nhìn sắc mặt ngưng trọng của Tiêu Cảnh Đình, nói: “ Huynh có ý tưởng?”

Tiêu Cảnh Đình cười khổ, nói: “Cũng không phải là ý kiến hay gì, chỉ là trước mắt mà nói ta cũng không có chủ ý nào tốt hơn.”

Hứa Mộc An có chút tò mò nói: “Là cái gì?”

Tiêu Cảnh Đình do dự nói: “Mấy ngày nay ta vẫn luôn nghiên cứu ngọc bội không gian.”

Tiêu Cảnh Đình phát hiện hắn có thể dùng ý niệm đem người chuyển dời vào bên trong ngọc bội không gian, cũng có thể đem bản tiến vào bên trong ngọc bội không gian. Hơn nữa Tiêu Cảnh Đình phát hiện sau hắn tiến vào ngọc bội không gian vẫn có thể cảm nhận được mọi thứ bên ngoài.

“ Huynh muốn đem vào bên trong ngọc bội không gian rồi sau đó nghĩ cách khiến đệ tử Ma Huyết Tông ngoài ý muốn có được ngọc bội.” Hứa Mộc An kinh ngạc nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Hứa Mộc An tràn đầy giãy giụa nói: “Làm như vậy quá mạo hiểm, nếu làm không tốt còn bại lộ ngọc bội không gian.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Đúng là có chút mạo hiểm, nhưng là trước mắt không thể nghĩ ra được được cách nào tốt hơn.”

Ma Huyết Tông không phải dễ trà trộn như vậy. Nếu thật là Ma Huyết Tông bắt giữ nhiều Trúc Cơ tu giả như vậy, vậy huyện này chính là tuyệt mật, người khác sẽ không tiếp xúc đến. Tiêu Cảnh Đình cũng nghĩ việc trà trộn vào Ma Huyết Tông, nhưng mấu chốt là người muốn trà trộn vào Ma Huyết Tông hẳn là không ít, bọn họ muốn trà trộn vào càng khó hơn lên trời, chưa kể càng để lâu sự tình sẽ càng tệ hơn.

Tiêu Tiểu Đông nhìn vòng tay trên tay nó, vẻ mặt u ám.

“ Cấm linh hoàn này không thể mở ra sao?” Tiêu Tiểu Đông hỏi.

Lôi Huyền lắc đầu, nói: “Không, có lẽ có, nhưng mà ta không biết.”

Tiêu Tiểu Đông đau đầu nói: “Phiền toái.”

Lôi Huyền gật đầu, thầm nói: Còn không phải như vậy, không có linh lực, nơi chốn đều bị quản chế.

“Ca ca, có phải huynh nghĩ ra cái gì hay không!” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

“Ta suy nghĩ có phải có thể luyện chế một ít nước thuốc ăn mòn, đem cấm linh hoàn này ăn mòn rớt.” Tiêu Tiểu Đông nói.

Lôi Huyền do dự: " Trên tay chúng ta không có công cụ, chỉ sợ không dễ dàng.”

Tiêu Tiểu Đông gật đầu, nói: “Đúng vậy, còn phải bàn bạc kỹ lưỡng.” Tiêu Tiểu Đông thích nghiên cứu đủ loại phối phương, có phối phương dược tề ăn mòn cũng nghiên cứu không ít. Ban đầu ý của Tiêu Tiểu Đông không phải để đối phó cấm linh hoàn, mà là muốn lợi dụng dược tề này đối phó với kẻ địch.

Có cấm linh hoàn cùng độc dược, hành động của sẽ không chịu hạn chế quá lớn, trên đảo kỳ hoa dị thảo không ít, có lẽ có thể phối trí ra đồ vật nó muốn.

“ Cho dù có thể tìm về được linh lực nhưng không có giải dược cũng không thể trốn thoát.” Lôi Huyền nói.

Tiêu Tiểu Đông gật đầu, nói: “ Không sai, cho nên phải đi từng bước một.”

“Ca ca, phụ thân, mẫu phụ có thể tới tìm chúng ta hay không!” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết!”

Tình huống hiện tại nó thật sự không hy vọng phụ thân, mẫu phụ tới. Nói không chừng không chỉ nhiều thêm hai người mà còn còn liên luỵ tiểu đệ. Tuy rằng lý trí không muốn cha mẹ đến đây nhưng trong lòng Tiêu Tiểu Đông vẫn hy vọng cha mẹ có thể ở đây. Rốt cuộc Tiêu Tiểu Đông vẫn còn nhỏ, bị mắc kẹt ở chỗ này, ít nhiều cũng hy vọng có người để dựa vào.

Tiêu Cảnh Đình sử dụng chút thủ đoạn, đưa ngọc bội tới trong tay đệ tử tinh anh của Ma Huyết Tông.

Đệ tử tinh anh của Ma Huyết Tông sau khi có được ngọc bội, nghiên cứu qua thấy không có gì đặc biệt liền đưa ngọc bội cho một nữ tu mình ái mộ. Nữ tu kia mỉm cười nhận lấy, vì tỏ vẻ trịnh trọng còn đeo lên cổ, một nhà ba người Tiêu Cảnh Đình cùng nữ tu kia xen lẫn một khối.

Tiêu Tiểu Tấn không nghe được động tĩnh bên ngoài, tránh ở trong ngọc bội lại ngoài ý muốn như cá gặp nước, mỗi ngày đều ăn ăn ngủ ngủ, vui vẻ vô cùng.

Tiêu Cảnh Đình có chút bất đắc dĩ, vì để tìm hiểu tin tức, Tiêu Cảnh Đình thời khắc đều nghe ngóng tin tức bên. Tiêu Cảnh Đình có chút kinh ngạc phát hiện nữ tu kia giao du thật rộng lớn, mỗi ngày đều cùng những nam tu khác nhau lăn giường, Tiêu Cảnh Đình bất đắc dĩ phải nhìn vài cảnh diễn nóng bỏng nhiệt tình trên giường.

“Cung sư huynh, nghe nói gần đây ngươi phải rời khỏi!” Nữ tu hỏi.

“Đúng vậy! Trưởng lão tông môn trưởng lão giao cho ta nhiệm vụ đi một cái đảo nhỏ chim cũng không đẻ trứng.” Cung Cạnh không kiên nhẫn nói.

“Đi đảo nhỏ kia làm cái gì, chẳng lẽ đảo nhỏ kia có bảo bối?” Nữ tu cười duyên hỏi.

“Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?” Cung Cạnh bất mãn nói.

Nữ tu cười nói: “Ta chỉ là tò mò! Gần đây có không ít người nhìn chằm chằm tông môn chúng ta! Ta cũng sợ bị theo dõi đâu, cho nên muốn biết thêm một chút.”

Cung Cạnh cười nói: “Ai biết được, cây to đón gió! Những tông môn thanh danh sạch sẽ kia đã muốn xuống tay với chúng ta từ lâu.”

“ Nhưng ta nghe nói, các đại môn phái tới đây đều có tu giả mất tích, khả năng cùng tông môn chúng ta có chút quan hệ. Vài sư huynh đệ đều biến mất không thấy, dường như là bị người của chính đạo chộp tới, ép hỏi bí mật, xương cốt cũng không còn đâu.” Nữ tu nghi hoặc nói.

Cung Cạnh lạnh lùng cười nói: “Biết càng nhiều, chết càng nhanh.”

“Sư huynh lần này vừa đi, không biết khi nào mới có thể quay lại đâu.” Nữ tu hờn dỗi nói.

Cung Cạnh có chút bực bội nói: “Ta cũng không biết! Có lẽ một hai năm cũng không trở về.”

Tiêu Cảnh Đình dựng lỗ tai, lắng nghe cuộc nói chuyện của hai người. Tiêu Cảnh Đình mơ hồ cảm thấy, những Trúc Cơ tu sĩ biến mất kia quả thực có liên quan đến Ma Huyết Tông, còn có khả năng cùng đảo nhỏ trong miệng “Cung sư huynh” có quan hệ.

Sau khi Cung Cạnh cùng nữ tu lăn lộn liền rời đi.

Tiêu Cảnh Đình nhìn nữ tu sau khi Cung Cạnh rời khỏi bỗng nhiên mở to mắt, viết vài đạo tin tức gửi đi.

Tiêu Cảnh Đình mơ hồ hiểu được nữ tu này có thể là gián điệp của tông môn khác trà trộn vào Ma Huyết Tông thăm dò, chỉ là không biết cụ thể là tông môn nào.