Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư

Chương 119

Âu Dương Cẩm Nguyệt xoay người nhìn người tới, có chút oán giận nói: " Sao bây giờ ngươi mới tới! Ta chờ ngươi thật lâu."

Tiêu Tiểu Đông nhàn nhạt nói: "Xin lỗi, đã khiến ngươi đợi lâu."

" Quần áo của ngươi sao lại hỏng rồi, gặp được phiền toái?" Âu Dương Cẩm Nguyệt nghi hoặc hỏi.

"Gặp được một kẻ quái đản, cái gì cũng chưa nói lại đột nhiên ra tay." Đối phương tuyệt đối không có khả năng nhìn lầm, địch ý của người nọ với hắn là thật.

" Cái gì quái quản a!" Âu Dương Cẩm Nguyệt hỏi.

"Một tiểu tử luyện khí chín tầng, lớn lên giống một con gấu ngu ngốc, sử dụng lôi điện công kích." Tiêu Tiểu Đông lời ít mà ý nhiều.

"Lôi Huyền, ngươi đã gặp hắn?" Âu Dương Cẩm Nguyệt kinh ngạc nói.

Tiêu Tiểu Đông gật đầu, nói: "Hẳn là vậy, tiểu tử đó là người như thế nào?"

" Tiểu tử này có lai lịch không tầm thường đâu. Hắn sinh ra ở Lôi gia, Lôi gia là đại gia tộc ở Vân Châu, trong tộc có rất nhiều tu giả lôi hệ. Song linh căn phong lôi của Lôi Huyền sức chiến đấu vô cùng cường hãn, cũng là đối tượng tiên môn trọng điểm bồi dưỡng."

Biến dị linh căn thường hung hãn và mạnh mẽ hơn nhưng lại vô cùng hiếm thấy. Lôi gia có nhiều người sở hữu lôi linh căn là bởi vì huyết thống hoặc là nguyên nhân khác.

"Hắn có chút quan hệ với Tiểu Phàm?" Tiêu Tiểu Đông hỏi.

Âu Dương Cẩm Nguyệt sắc mặt kỳ quái nhìn Tiêu Tiểu Đông nói: " Lúc trước Tiểu Phàm đưa đến đây một con gấu cùng con báo hẳn là do Lôi Huyền gϊếŧ được, Lôi Huyền thường xuyên tặng lễ vật cho Tiểu Phàm."

Tiêu Tiểu Đông: "...... Vừa mới mới đánh chạy một tên liền tới một tên khác."

Âu Dương Cẩm Nguyệt: "......"

Tiêu Tiểu Đông nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây cung, trong mắt hiện lên vài phần hàn quang.

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn Tiêu Tiểu Đông mặt mày thâm trầm, âm thầm vì Lôi Huyền đổ mồ hôi, tên ngốc Lôi Huyền này! Đắc tội với ai không được, lại đắc tội Tiêu Tiểu Đông về sau có phải chịu thiệt cũng đáng.

Biệt viện của Tiêu Tiểu Phàm.

"Tiểu Phàm, ta nhìn thấy cung tiễn của đệ." Lôi Huyền vừa nói vừa nhìn Tiêu Tiểu Phàm.

Tiêu Tiểu Phàm ngẩng đầu, kinh ngạc nói: "Huynh thấy được?"

Lôi Huyền gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Vốn dĩ là một cây cung tốt như vậy, kết quả lại biến thành dáng vẻ xấu xí như thế. Lôi Huyền hỏi thăm một chút phát hiện người tạp dịch bên cạnh Âu Dương Cẩm Nguyệt này vô cùng điệu thấp, không có nhiều người biết hắn tồn tại, cây cung trên tay hắn người ta cũng chỉ cho là hàng rẻ tiền.

Chắc hẳn Đổng Lâm còn không biết Tiêu Tiểu Phàm đã đưa mây tía cung cho một tạp dịch. Chắc còn mở mắt trông mong Tiêu Tiểu Phàm đưa cung cho hắn, xem ra tiểu tử này đã định sẵn là phải thất vọng. Nghĩ đến Đổng Lâm sẽ thất vọng, Lôi Huyền có một chút mừng thầm. Chỉ là nghĩ đến Tiêu Tiểu Phàm đem đồ vật đưa cho một người tạp dịch, Lôi Huyền lại có chút thất vọng.

" Đệ đưa cung cho một tạp dịch đi, tên tạp dịch kia đem cung làm cho xấu hoắc." Lôi Huyền nói.

Tiêu Tiểu Phàm mở to mắt, nói: " Huynh cũng cảm thấy nó xấu xí sao?"

Lôi Huyền gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Tiêu Tiểu Phàm giống như tìm được tri âm, nói: "Ta cũng cảm thấy xấu xí, tên kia cũng thật là xấu còn không cho người ta nói, còn nói ta không hiểu nghệ thuật."

Lôi Huyền nhìn Tiêu Tiểu Phàm, muộn tao nói: " Đệ đem đồ vật trân quý như vậy cho hắn, nhưng hắn một chút cũng không biết quý trọng."

Tiêu Tiểu Phàm xoay chuyển tròng mắt, nói: "Cái này sao! Chuyện này không quan trọng."

Lôi Huyền: "......"

" Đệ thích tên tạp dịch kia?" Lôi Huyền hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: " Đúng vậy."

"Vậy sao đệ không đòi hắn từ chỗ Âu Dương Cẩm Nguyệt!" Lôi Huyền có chút giận dỗi, nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng liền hối hận.

Vẻ mặt Tiêu Tiểu Phàm nhăn nhó nói: "Hắn không muốn tới đây!"

Lôi Huyền: "......"

"Lôi sư huynh, Tiêu sư đệ." Đổng Lâm bước tới.

Tiêu Tiểu Phàm liếc nhìn Đổng Lâm một cái, không quan tâm rũ xuống đầu. Nó biết phụ thân tới rồi, hơn nữa Đổng Lâm lớn lên cũng không giống phụ thân. Hứng thú của Tiêu Tiểu Phàm đối với Đổng Lâm hạ thấp rất nhiều.

"Đổng sư đệ, sao ngươi lại tới đây?" Lôi Huyền hỏi.

"Đã lâu chưa gặp Tiêu sư đệ, ta lo lắng Tiêu sư đệ bị bệnh nên đến đây nhìn xem." Đổng Lâm nói.

"Ta rất tốt, ăn cái gì cũng ngon." Tiêu Tiểu Phàm nói.

Đổng Lâm cười nói: "Tiêu sư đệ, tu sĩ chúng ta tốt nhất là không nên quá coi trọng việc ăn uống."

Tiêu Tiểu Phàm lười biếng liếc nhìn Đổng Lâm, cũng không phủ nhận

Linh dược viên Bắc khu.

Tiêu Cảnh Đình ở trong linh dược viên bận rộn làm việc.

Mấy ngày trước tu vi của Tiêu Cảnh Đình đã thuận lợi đột xiềng xích tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.

Nhờ sự nỗ lực trong khoảng thời gian này toàn bộ đào viên đã mở rộng thêm vài lần.

Những trái bích ngọc đào trên cây đều đã kết quả, giá bán bích ngọc đào ở bên ngoài rất cao. Có thể là bởi vì bích ngọc đào thành thục quá nhiều. Cừu Vân còn cầm một ít đi ra ngoài bán, linh thạch bán được cũng không quên chia cho Tiêu Cảnh Đình một phần.

Lấy cảm hứng từ bích ngọc đào, Tiêu Cảnh Đình sử dụng kỹ thuật ghép cây bồi dưỡng không ít linh quả. Dựa theo quy định của linh dược viên chỉ cần giao đủ định mức, phần còn lại có thể xem như là tài sản riêng của mình.

Tiêu Cảnh Đình dựa vào nuôi trồng linh quả, kiếm lời không ít linh thạch.

Sau khi tiến vào Trúc Cơ trung kỳ, Tiêu Cảnh Đình muốn tìm một bộ công pháp. Hắn không được coi là người trong Thanh Vân Tiên Môn, vô pháp tu luyện công pháp của Thanh Vân Tiên Môn. Nếu muốn có công pháp thì chỉ có thể đến cửa hàng lớn mua. Loại công pháp cao cấp này động một tí thì đã trên mấy nghìn vạn linh thạch, gần đây Tiêu Cảnh Đình vẫn luôn tích trữ linh thạch.

Gần đây Hứa Mộc An luyện chế một ít đan dược gửi đến phường thị bán, thu hoạch cũng thực không tệ.

Tiêu Cảnh Đình nhìn Hứa Mộc An, nói: " Em làm sao mà mặt mày cau có?"

Hứa Mộc An có chút lo lắng nói: "Tiểu Đông nói có một tên ngu xuẩn luôn vây quanh Tiểu Phàm, nó nói nó đến đem tên ngu xuẩn này cưỡng chế di dời."

Tiêu Cảnh Đình: "......"

" Xem ra nhi tử của chúng ta vẫn rất có mị lực!" Tiêu Cảnh Đình cũng không biết nên vui hay buồn.

Hứa Mộc An gật đầu, nói: " Tiểu Phàm vẫn còn nhỏ."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Đúng vậy!" Kỳ cục, mới tí tuổi này liền yêu sớm. Thời điểm hắn lớn bằng nhi tử nhà mình cũng chỉ biết xem phim hoạt hình, thuần khiết giống như tờ giấy trắng.

Âu Dương Cẩm Nguyệt cầm một cái thẻ bài nhiệm vụ đi đến.

"Lôi sư huynh mời ta cùng đi làm nhiệm vụ, ngươi có đi hay không!" Âu Dương Cẩm Nguyệt nói với Tiêu Tiểu Đông đang ngồi nghiêm túc.

Tiêu Tiểu Đông nhìn thẻ bài nhiệm vụ nói: " Tiểu tử này đang đánh cái chủ ý gì! Mời ngươi đi? Mời ngươi đi uy yêu thú?"

Mặt Âu Dương Cẩm Nguyệt đỏ lên, nói: "Ngươi nói bậy gì đó? Ta tốt xấu gì cũng là luyện khí sáu tầng!"

Tiêu Tiểu Đông hừ một tiếng, nói: " Cũng chỉ là luyện khí sáu tầng mà thôi."

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn Tiêu Tiểu Đông, thầm nói: Rõ ràng là huynh đệ, vậy mà nhân phẩm lại kém nhau nhiều như vậy. Tiểu Phàm mặc dù có chút ngốc nghếch, nhưng còn ngây thơ đáng yêu, thân là ca ca hắn Tiêu Tiểu Đông lại thực xấu tính.

" Ngươi cho rằng ta muốn nhận nhiệm vụ này sao?" Âu Dương Cẩm Nguyệt mơ hồ hiểu được, nhiệm vụ này Lôi Huyền gọi nàng đi là ý của Tuý Ông không phải ở rượu*.

*ý không ở trong lời; có dụng ý khác; ý của Tuý Ông không phải ở rượu

Tiêu Tiểu Đông gật đầu, nói: "Tiếp đi."

Âu Dương Cẩm Nguyệt có chút hưng phấn, gật đầu nói: " Được."

Nhiệm vụ này Lôi Huyền sư huynh nói nếu thất bại vẫn sẽ đưa cho nàng một trăm viên linh thạch. Nếu thành công lại có thêm hai trăm viên linh thạch nữa. Nhanh hơn nàng bắt thỏ bán rất nhiều, gần đây người bắt thỏ bán cũng không ít, con thỏ bán cũng không được giá.

Âu Dương Cẩm Nguyệt không khỏi có chút ủ rũ. Trong tông có nhiều môn tài nguyên nhưng là mọi thứ đều phải cạnh tranh bằng thực lực. Chút thiên phú này của nàng muốn ở tông môn nội bộc lộ tài năng là quá khó khăn. Lý Thừa Phong tiến vào cùng lúc với nàng nhiều năm như vậy vẫn là luyện khí ba tầng, không bao lâu nữa đại khái sẽ bị trục xuất khỏi tông môn.

Đệ tử vừa mới vào tông môn sẽ có một định mức mà tông môn cấp cho. Nhưng rất nhiều đệ tử tu vi cao sẽ hướng đệ tử tu vi thấp đòi lấy phí bảo hộ. Lý Thừa Phong được Lý gia phủng quá cao, không kịp tìm kiếm thế lực để nương tựa, lại không cam tâm giao phí bảo hộ phí. Kết quả bị người hung hăng tấu một đốn, mỗi lần nhận phân lệ tông môn cấp cho vừa đến tay đã bị cướp sạch.

Sự cạnh tranh trong tông môn có thể nói là máu chảy đầm đìa.

" Ngươi uớc hẹn khi nào! Khi nào thì đến!" Đường Vân Kiệt tràn đầy chờ mong hỏi.

Lôi Huyền nhìn Đường Vân Kiệt nói: "Ngươi gấp làm cái gì!"

Đường Vân Kiệt bĩu môi, nói: "Ta tò mò không được sao!"

" Không phải ngươi đã sớm gặp qua hắn?" Lôi Huyền không để tâm nói.

Đường Vân Kiệt tựa lưng vào gốc cây, thầm nói: Gặp qua là gặp qua, nhưng là thân phận của đối phương vốn dĩ chỉ là một tên tạp dịch. Hắn gặp qua liền vứt ra sau đầu, trừ bỏ nhớ rõ đối phương lớn lên có chút soái, những thứ khác hoàn toàn quên mất. Lại đột nhiên nghe nói đối phương là luyện khí tám tầng, cái tên thần giữ của như Tiêu Tiểu Phàm thế mà lại đưa mây tía cung cho người này, hắn không khỏi có chút tò mò!

"Tới rồi." Lôi Huyền nói.

Đường Vân Kiệt có chút hưng chấn nói: "Ở nơi nào?"

Âu Dương Cẩm Nguyệt cùng Tiêu Tiểu Đông một trước một sau đi tới, Tiêu Tiểu Đông cõng một cây cung đi phía sau.

Tiêu Tiểu Đông chú ý tới Đường Vân Kiệt đang bên cạnh Lôi Huyền, mắt không chớp nhìn chằm chằm cây cung của hắn.

Nhận thấy ánh mắt của Đường Vân Kiệt, Tiêu Tiểu Đông cũng không che giấu.

" Xin lỗi Lôi sư huynh, ta tới chậm." Âu Dương Cẩm Nguyệt hơi áy náy nói.

Lôi Huyền lắc đầu, nói: "Không có, là do chúng ta tới sớm."

Tiêu Tiểu Đông liếc nhìn Lôi Huyền, thầm nói: Nhìn cái thể trạng khoẻ mạnh như trâu, lại còn yêu sớm vừa thấy liền biết không tốt hơn tiểu tử ăn cơm mềm Đổng Lâm kia bao nhiêu.

" Cung của ngươi không tệ." Đường Vân Kiệt ngập ngừng nói.

Tiêu Tiểu Đông nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây cung, thản nhiên nói: "Còn tốt, chắp vá có thể sử dụng được."

Đường Vân Kiệt: "......" Mây tía cung, thế nhưng cũng chỉ có thể chắp vá dùng, khẩu khí của người này không nhỏ nha!

Tiêu Tiểu Đông thầm nói: Đệ đệ cũng không phải quá ngốc, còn không phải đã học xong luyện khí sao?

Lôi Huyền xụ mặt, thầm mắng: Tiểu tử Tiêu Tiểu Đông này được tiện nghi còn khoe mẽ, không phải thứ tốt gì.

Âu Dương Cẩm Nguyệt khẽ đảo mắt, trong lòng cảm xúc dâng trào.

" Khi nào chúng ta xuất phát." Âu Dương Cẩm Nguyệt nói.

Lôi Huyền liếc nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: "Lập tức sẽ đi."

Hiểu rõ bản thân chỉ là người xem diễn, Âu Dương Cẩm Nguyệt gật đầu, nói: " Vậy đi thôi."

Đường Vân Kiệt truyền âm cho Lôi Huyền, nói: " Cây cung kia thật sự là mây tía cung, nghe người Luyện Khí Điện nói mây tía cung Tiểu Phàm luyện chế rất xinh đẹp!"

Lôi Huyền cắn răng, nói: "Thật sự là mây tía cung." Hơn nữa hình như Tiểu Phàm biết mây tía cung bị tiểu tử này biến thành dáng vẻ này. Hơn nữa Tiểu Phàm đối với cây cung bản thân cực khổ chế tác bị biến thành như vậy còn thật cao hứng.

"Lại nói tiếp, người này lớn lên thật sự rất soái! So với Đổng Lâm còn đẹp hơn nhiều." Đường Vân Kiệt sờ cằm nói.

Lôi Huyền lạnh lùng liếc nhìn Đường Vân Kiệt, Đường Vân Kiệt ngượng ngùng ngậm miệng lại.

Dạo này hơi bận một chút với lại tui cũng hơi lười nên giờ mới up chương mới nè