Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư

Chương 112

Cuộc đấu giá hừng hực khí thế diễn ra, đan dược từng bình, từng bình được bán đấu giá.

Man Hoang đại lục có rất ít luyện đan sư cho nên đan dược cũng khó tìm, cuộc đấu giá lần lượt được đẩy lêи đỉиɦ điểm.

Ở trước mặt các thế lực ngoại lai, bốn đại gia tộc ở Mạc Thành hoàn toàn không có khả năng cạnh tranh, ngẫu nhiên có người trong tứ đại gia tộc ra giá cũng nhanh chóng bị đè ép đi xuống.

Tiêu Thành Phong trơ mắt nhìn giá cả các loại đan dược tăng lên như hỏa tiễn, rồi sau đó vươn tới độ cao mà bọn họ không thể mơ ước nổi .

“Những người đó đều điên rồi đi.” Tiêu Thành Phong rầu rĩ nói.

Tiêu Ly Phong mở to mắt, thì thào nói: “Đan dược nếu là do Cảnh Đình cung cấp vậy hắn cũng kiếm điên rồi đi.”

Cuộc đấu giá này chỉ thu linh thạch! Người nhà họ Tiêu dùng thượng phẩm linh ngọc tu luyện đã là rất xa xỉ. Cuộc đấu giá lại chỉ thu linh thạch, nhiều linh thạch như vậy cũng đủ để bồi dưỡng ra vài luyện khí chín tầng cho gia tộc.

Tiêu Thành Phong híp mắt, rốt cuộc chuyện của Tiêu Cảnh Đình là như thế nào! Tại sao đột nhiên biến thành Trúc Cơ cao thủ, cái tên bại gia chi tử kia nhìn thế nào cũng không giống người có thể làm được chuyện này! Chẳng lẽ là bị người đoạt xá, Tiêu Thành Phong lắc đầu, thầm nói: Những người tinh thông phương pháp đoạt xá đều là những kẻ cực kỳ ác độc. Tuy rằng Tiêu Cảnh Đình thay đổi không ít, nhưng lại đối xử với Hứa Mộc An rất tốt, đối với Tiêu Lâm Phong cùng Vương Lộ cũng không tệ, không có đạo lý a!

Tôn Miểu Miểu nhìn về phía phòng riêng trên lầu, vừa rồi nàng nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An bước vào căn phòng trên lầu.

Tôn Diệu Âm nhìn thần sắc của Tôn Miểu Miểu, thở dài nói: “Miểu Miểu, đừng nhìn nữa.” Tiêu Cảnh Đình thay đổi quá nhiều, lúc trước Tôn Diệu Âm cũng nghĩ tới để Tôn Miểu Miểu cùng Tiêu Cảnh Đình gương vỡ lại lành. Nhưng mà nhìn dáng vẻ Tiêu Cảnh Đình thì biết đã không có khả năng.

“Một người làm sao có thể thay đổi nhiều như vậy?” Tôn Miểu Miểu thì thào nói.

Tôn Diệu Âm cười khổ, vấn đề này nàng cũng muốn biết a! Quan hệ giữa Tiêu Kính Phong cùng Tiêu Cảnh Đình rất tốt. Nghe nói sau khi Tiêu Cảnh Đình trở về, Tiêu Kính Phong lập tức liền được Tiêu Cảnh Đình hộ vệ thăng cấp luyện khí tám tầng. Có một đệ đệ Trúc Cơ như thế, dù cho về sau Tiêu Kính Phong kém cỏi nhất cũng là luyện khí chín tầng.

“50 viên.”

“58 viên.”

“……”

“72 viên.”

“80 viên.”

“Là liên hoa đan, ta nghe nói có thứ này có thể dễ dàng thăng cấp luyện khí chín tầng.” Tôn Miểu Miểu nói.

Tôn Diệu Âm gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Chỉ là có ích lợi gì, Tôn gia hoàn toàn không thể cạnh tranh với những gia tộc này, thứ tốt đang đặt ở trước mắt cũng chỉ có thể nhìn.

Tổng cộng có hơn 100 viên đan dược được bán ra, những đan dược Tiêu Cảnh Đình không dùng được tồn kho bị dọn sạch hơn phân nửa, tổng cộng thu được hơn 1600 khối linh thạch, cộng thêm một đống linh thảo.

Tiêu Cảnh Đình đang kiểm kê thu hoạch, một tấm phù đưa tin truyền tới tay Tiêu Cảnh Đình.

“ Có chuyện gì vậy!” Hứa Mộc An nghiêng đầu hỏi.

“Âu Dương tiểu thư tìm ta.” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An do dự một chút mới nói: “Âu Dương Minh Nguyệt.” Hứa Mộc An nhíu mày, nữ nhân Âu Dương Minh Nguyệt này, luôn cho Hứa Mộc An một loại cảm giác thực khôn khéo.

“Làm sao vậy?” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An lắc đầu, nói: “Không có gì, nếu là Âu Dương tiểu thư mời, vẫn là nên tới gặp. Dù sao chuyện lúc trước, chúng ta đều thiếu đối phương một phần nhân tình.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Lúc trước Bùi gia ra tay với Tiêu gia, nếu không phải hầu phủ ra mặt, tình hình Tiêu gia sẽ càng tồi tệ hơn. Tất nhiên hầu phủ cũng không phải người tốt gì, nếu hắn không có giá trị lợi dụng, chuyện của hắn hầu phủ cũng lười can thiệp.

Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An dựa theo ước định, đi tới biệt viện của Âu Dương Minh Nguyệt.

“Tiêu tiền bối, hứa tiền bối thật là may mắn a!” Âu Dương Minh Nguyệt cười nói, giữa mi tâm lại có thêm vài phần ảm đạm, Âu Dương Minh Nguyệt thầm nói: Mấy năm trước, thực lực của nàng vẫn còn ở phía trên hai người, mấy năm sau liền phải sửa xưng hô hai người thành tiền bối.

Tiêu Cảnh Đình cười nói: “Tiểu thư tìm chúng ta có việc.”

“ Ta nghe nói đan dược trong lần đấu giá này đều là do Tiêu thiếu gia cung cấp.” Âu Dương Minh Nguyệt nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Là có chuyện như vậy.”

“ Nói như vậy Tiêu thiếu gia hẳn là luyện đan sư. Hơn nữa thuật luyện đan còn không tầm thường. Nếu ta đoán không sai Trúc Cơ đan mà hai vị dùng là do mọi người luyện chế?” Âu Dương Minh Nguyệt nói.

Tiêu Cảnh Đình cười cười, không nói gì.

Âu Dương Minh Nguyệt chỉ coi như là Tiêu Cảnh Đình cam chịu: “Một lò Trúc Cơ đan bình thường có thể tạo ra ba đến bốn viên, không biết Tiêu thiếu gia có còn dư lại Trúc Cơ đan không.”

Tiêu Cảnh Đình vẫn không nói chuyện, Âu Dương Minh Nguyệt có chút thiếu kiên nhẫn nói: “Thật không dám giấu giếm, mấy năm nay hầu phủ nhìn như phong quang. Nhưng bên trong lại có chút thu không đủ chi. Gia tộc lại tổn thất một cao thủ, còn có hai người đại nạn buông xuống, lực khống chế không lớn như trước. Lần trước ở hội đấu giá Tinh Thành, Âu Dương gia chụp được một viên Trúc Cơ đan, lại bất hạnh không thể thành công tạo ra một cao thủ Trúc Cơ.”

Tiêu Cảnh Đình thầm nói: Trúc Cơ không dễ dàng a! Hắn phải tốn mất ba viên Trúc Cơ đan thànhh công thăng cấp Trúc Cơ. Hầu phủ hiện tại có bốn Trúc Cơ tu giả, nếu là hai người trong số họ đại nạn tới mà chết, vậy liền phiền toái, hầu phủ hiện giờ hẳn là đã nóng như lửa đốt rồi.

“Nếu có thêm một viên Trúc Cơ đan, vị tiền bối kia hẳn là là có thể thăng cấp Trúc Cơ. Nếu trong tay Tiêu thiếu gia còn có Trúc Cơ đan, hầu phủ nguyện ý ra 1200 khối linh thạch mua sắm.” Âu Dương Minh Nguyệt nói.

Tiêu Cảnh Đình giang hai tay tay, nói: “Xin lỗi Âu Dương tiểu thư, cái giá ngươi đưa ra thật làm người ta động tâm. Chỉ là không may, ta tổng cộng luyện chế ra bốn viên Trúc Cơ đan thì một mình ta liền dùng hết ba viên.”

Âu Dương Minh Nguyệt dường như đã sớm đoán được, nghe xong có chút thất vọng nhưng cũng không quá mức: “ Thật sao? Vậy quả là tiếc nuối. Nếu Âu Dương gia gom đủ dược liệu, chẳng biết có thể nhờ Tiêu thiếu gia ra tay luyện chế hay không.”

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Cái này đương nhiên có thể. Chỉ là Âu Dương tiểu thư, ta nói trước xác suất luyện chế thành công Trúc Cơ đan là không cao. Lần trước ta có thể luyện chế ra đan dược, cũng là do may mắn, nếu là luyện chế hỏng ta sẽ không chịu trách nhiệm.”

Âu Dương Minh Nguyệt gật đầu, nói: “Cái này ta hiểu được.”

Hứa Mộc An cùng Tiêu Cảnh Đình từ bên trong biệt viện của Âu Dương Minh Nguyệt đi ra ngoài.

“ Kỳ thật trên tay huynh còn không ít Trúc Cơ đan, bán một viên ra ngoài cũng không có gì ghê gớm.” Hứa Mộc An nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Đúng là không có gì ghê gớm. Chỉ là thứ như Trúc Cơ đan, ai lại ngại nhiều đâu? Đồ vật quá dễ dàng có được, là người cũng sẽ không quý trọng. Hai vị Trúc Cơ kia của hầu phủ hẳn là còn có thể sống thêm mấy năm, chờ một thời gian rồi nói.”

Hứa Mộc An suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng đúng.” Đáp ứng quá dễ dàng, có lẽ Âu Dương Minh Nguyệt sẽ đoán được cái gì, nha đầu kia cũng không ít tâm nhãn.

" Hiện tại chúng ta có nhiều linh thạch như vậy tạm thời cũng đủ dùng.” Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An gật đầu, nói: “Cũng đúng.”

Sau khi Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An rời khỏi, Âu Dương Minh Nguyệt thật lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

“Tiểu thư, người không sao chứ.” Một thị nữ đứng bên cạnh hỏi Âu Dương Minh Nguyệt.

Âu Dương Minh Nguyệt lắc đầu, nói: “Không có việc gì.” Nàng chỉ cảm khái thế sự vô thường*. Mấy năm trước Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An đứng trước mặt nàng, có lẽ nàng cũng sẽ không nhìn thêm hai cái. Hiện giờ hai người kia đã thành cường giả Trúc Cơ mà nàng chỉ có thể nhìn lên, không biết đời này nàng còn có cơ hội Trúc Cơ hay không.

*không có gì có thể kéo dài và trường tồn mãi mãi

“Cảnh Đình, đệ đã trở lại.” Mộc Thư Vũ có chút vui sướиɠ nói.

“Nhị ca đâu?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.

“ Hẳn là tu luyện, nhị ca đệ gần đây cả ngày chỉ biết tu luyện, nhưng cũng đã rất chăm chỉ.” Mộc Thư Vũ cười nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đây là chuyện tốt! Có người tới đây?”

“Trịnh Bội Nhi tới, còn mang theo hai nhi tử của đại ca đệ tới.” Mộc Thư Vũ nói.

Tiêu Cảnh Đình: “……” Trịnh Bội Nhi cùng Tiêu Thanh Nham phân phân hợp hợp đã vài lần. Tiêu Cảnh Đình tư tâm còn cảm thấy thật ra hai người này rất xứng đôi, đều không phải thứ tốt gì.

“Trịnh Bội Nhi đi rồi sao?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.

Mộc Thư Vũ lắc đầu, nói: “Không có.

Tiêu Cảnh Đình xoa xoa cái mũi, thanh quan khó qua việc nhà, lại càng khó với hắn, hắn có phải nên tìm chỗ trốn hay không!

“Tiểu Đông bị giữ lại phòng khách, hiện tại đang cùng đại ca, đại tẩu ở một chỗ.” Mộc Thư Vũ có chút đồng tình nói.

Tiêu Cảnh Đình thầm nói: “Không có việc gì.”

Nhi tử nhà mình khốc suất cuồng bá duệ*, ứng phó Trịnh Bội Nhi hẳn là không có vấn đề gì. Lại nói tu vi của Tiêu Tiểu Đông tiến bộ thần tốc đều đã là luyện khí bốn tầng. Tu vi của Tiêu Thanh Nham lùi lại, Trịnh Bội Nhi chỉ là luyện khí ba tầng, phòng tiếp khách này nhi tử nhà mình có tu vi tối cao nhất!

*Tui cũng chưa biết nên tìm từ nào hợp lý hơn

Tiêu Thanh Nham luôn luôn tự cho mình là cao thủ, tu vi còn thấp hơn nhi tử nhà mình, không biết là cảm giác gì.

Tiêu Cảnh Đình vừa muốn lui lại, Trịnh Bội Nhi đã đuổi tới: “Cảnh Đình! Làm ta chờ thật lâu.”

Tiêu Cảnh Đình: “……”

Tiêu Cảnh Đình bị Trịnh Bội Nhi kéo vào đại sảnh, Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Đông ở trong đại sảnh nghiêm túc uy Tiêu Tiểu Tấn ăn.

Tiêu Nhạc Phong, Tiêu Nhạc Vinh, đứng ở bên cạnh không có tìm tra.

Nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình tiến vào, đôi mắt Tiêu Tiểu Đông hơi nâng lên sau đó nhanh chóng hạ xuống, tiếp tục bận việc của mình.

Tiêu Cảnh Đình bỗng nhiên cảm thấy thái độ mọi chuyện đều không liên quan của nhi tử nhà mình có chút giống cao tăng đắc đạo, suy nghĩ có nên đưa nó đi học Phật pháp không.

“Cảnh Đình! Ngươi hiện tại thật có tiền đồ, tẩu tử cao hứng thay ngươi a.” Trịnh Bội Nhi kéo tay Tiêu Cảnh Đình nói.

Tiêu Cảnh Đình xấu hổ cười cười, nói: “Quá khen rồi.” Nghe Tiêu Kính Phong nói, Trịnh Bội Nhi cùng Tiêu Thanh Nham lại náo loạn hòa li một lần. Cho nên Tiêu Cảnh Đình cũng chắc có nên gọi Trịnh Bội Nhi là đại tẩu hay không, đành phải hàm hồ cho qua chuyện.

Trịnh Bội Nhi lôi kéo cánh tay Tiêu Cảnh Đình, hỏi han ân cần khiếm cho cả người Tiêu Cảnh Đình nổi da gà.

Một bên Trịnh Bội Nhi nói nước miếng bay tứ tung, thấy Tiêu Cảnh Đình không dao động, không khỏi có chút xấu hổ. Tìm được cơ hội Tiêu Cảnh Đình ôm Tiêu Tiểu Đông đi, để lại Trịnh Bội Nhi cùng Tiêu Thanh Nham ở trong phòng trừng mắt.

Dưới sự khuyên nhủ của Tiêu Lâm Phong cùng Vương Lộ khuyên. Tiêu Cảnh Đình luyện chế cho Tiêu Thanh Nham một ít đan dược trị liệu thương. Thân thể Tiêu Thanh Nham từng bước hồi phục lại trước đây. Chỉ là Tiêu Thanh Nham trước đây dùng loạn đan dược lại bị thương, tiềm lực bị tiêu hao quá mức. Tiêu Cảnh Đình cũng không thích ở trên người Tiêu Thanh Nham tốn nhiều tâm tư, bởi vì vì đủ loại nguyên do tu vi Tiêu Thanh Nham dâng lên hữu hạn.