Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An dừng lại trước một nhà đấu giá.
“Tới rồi, đây là nhà đấu giá Tinh Bân, nhà đấu giá lớn nhất Mạc Thành.” Hứa Mộc An nói.
Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An vừa đến, quản sự trong cửa hàng lập tức sợ hãi bước lên tiếp đón: “Hai vị tiền bối, có cái gì cần ta hỗ trợ sao?”
“Ta muốn tìm lão bản các ngươi nói chuyện.” Tiêu Cảnh Đình chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nói.
“Tiền bối tìm ta, ta có thể hỗ trợ cái gì cho ngài?” Một thiếu niên diện mạo đoan chính bước tới, thiếu niên có một khuôn mặt tròn trịa, nhìn qua trông cũng hiền lành dễ thân.
Quản sự nhìn thiếu niên đi ra, giới thiệu cho Tiêu Cảnh Đình: “Tiêu tiền bối, đây là tiểu chủ nhân của nhà đấu giá chúng ta, Lâm Thái.”
Tiêu Cảnh Đình đối với Lâm Thái gật đầu, nói: “Có thể nói chuyện hay không.”
“Đương nhiên có thể.” Lâm Thái không nói hai lời, dẫn theo Tiêu Cảnh Đình đi tới phòng tiếp khách thượng hạng.
“Không biết ta có thể hỗ trợ cho ngài điều gì?”
Tiêu Cảnh Đình lấy ra mười mấy bình đan dược, đặt ở trên bàn.
Lâm Thái kiểm tra đan dược trong bình, trên mặt nhiễm vài phần hưng phấn không thể giải thích được.
“Tiền bối, ngài là muốn đem đan dược này bán cho nhà đấu giá chúng ta sao? Nhà đấu giá chúng ta dự trữ có hạn, ăn không vô.” Lâm Thái khẩn trương nói.
Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, nói: “Không ta là muốn ngươi giúp chúng ta tổ chức một cuộc đấu giá.”
Vốn dĩ Tiêu Cảnh Đình muốn mở một cửa hàng đan dược ở Mạc Thành. Sau đó lại nghĩ đến danh khí của bọn họ không lớn, cửa hàng mở ra trong thời gian ngắn sẽ không có khách nhân. Như vậy không bằng lợi dụng nhân mạch của nhà đấu giá tiến hành một cuộc bán đấu giá, vừa lúc tạo thanh thế cho cửa hàng sắp khai trương.
“Tiền bối, ngươi muốn ủy thác chúng ta bán đấu giá những đan dược này?” Lâm Thái hỏi.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Lâm Thái kích động hai tròng mắt tỏa ra ánh sáng. Đan dược mà Tiêu Cảnh Đình lấy ra rất là quý giá. Nếu thay đối phương tổ chức một cuộc đấu giá như vậy, có thể làm tăng mức độ nổi tiếng của nhà đấu giá, ngay cả không được như thế thì cũng có được không ít chỗ tốt.
“Nếu tiền bối tin tưởng chúng ta như vậy, chúng ta tự nhiên sẽ không làm tiền bối thất vọng. Chỉ là Mạc Thành là tiểu thành, dòng người hữu hạn. Ta cần một chút thời gian tuyên truyền, không biết tiền bối hy vọng khi nào tiến hành bán đấu giá.” Lâm Thái có chút khẩn trương nói.
Tiêu Cảnh Đình suy nghĩ một chút nói: “Mười lăm ngày sau đi.”
Lâm Thái suy nghĩ một chút rồi trịnh trọng gật đầu, nói: “ Được.”
Sau khi Tiêu Cảnh Đình cùng Lâm Thái ký kết hiệp ước liền rời đi.
“Thiếu gia, cơ hội của ngài tới rồi.” Sau khi Tiêu Cảnh Đình rời đi, quản sự nhà đấu giá kích động nói với Lâm Thái nói.
Lâm Thái gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Lâm Thái vốn là dòng chính của Lâm gia, an bài đến Mạc Thành tương đương với bị sung quân, Lâm Thái thầm nói: Nếu làm tốt lần đấu giá này, khẳng định gia tộc sẽ nhìn hắn với con mắt khác.
Tốc độ của Lâm Thái rất nhanh, bán đấu giá đan dược tuyên truyền nhanh chóng. Tuy rằng có rất nhiều người giữ nguyên thái độ hoài nghi một tiểu thành như Mạc Thành lấy đâu nhiều đan dược bán như vậy. Nhưng cũng không gây trở ngại những người khác tới đây xem náo nhiệt, thử vận may.
Trong lúc nhất thời, tiểu thành yên bình ban đầu đột nhiên có thêm không ít cao thủ luyện khí tám tầng, luyện khí chín tầng cao thủ. Trên đường tùy tiện gặp được một người xa lạ, cũng có khả năng là cao thủ từ nơi nào đến. Dưới tình huống như thế, tứ đại gia tộc của Mạc Thành điệu thấp đi không ít.
Tiêu Kính Phong biệt viện.
“Đã trở lại?” Tiêu Kính Phong nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An trở về, liền đi tới.
“Có người tới?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.
“Gia gia đã tới.” Tiêu Kính Phong nói.
Tiêu Cảnh Đình tò mò hỏi: “Là lão gia tử a? Hắn tới giảng hòa?”
Tiêu Kính Phong gật đầu, nói: “Đúng vậy! Chỉ là lúc trước phụ thân bị trục xuất khỏi gia môn, hiện tại cũng có chút nản lòng, cho nên không có đồng ý của gia gia.”
“Như vậy đi!” Tiêu Cảnh Đình hứng thú thiếu thiếu nói. Trong ấn tượng của nguyên chủ, vị gia gia này giống như vẫn luôn bế quan tu luyện, Tiêu Cảnh Đình dường như không thường thấy người này.
“Đúng rồi, ta nghe nói Mạc Thành muốn cử hành một đại hội đấu giá đan dược, những đan dược đó là đệ lấy ra?” Tiêu Kính Phong hỏi.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Tiêu Kính Phong gật đầu, nói: “Ta nói mà.” Cao thủ Mạc Thành không nhiều lắm, người có khả năng mua sắm đan dược hữu hạn. Nếu danh sách đan dược bán đấu giá ở địa phương khác bán đấu giá hẳn là có thể có mức giá tốt hơn.
“Nhị ca, tu vi của huynh thế nào rồi?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.
Tiêu Kính Phong gãi gãi đầu, nói: “Có linh thạch cùng đan dược đệ đưa cho ta, tiến bộ rất nhanh đã là luyện khí tám tầng rồi.”
“Vậy là tốt, nhị ca lại thêm hai ba năm nữa, thương thuyền đến ta sẽ rời đi, tốt nhất trước khi ta rời đi ngươi có thể thăng cấp Trúc Cơ.” Tiêu Cảnh Đình trịnh trọng nói.
Tiêu Kính Phong xấu hổ cười nói: “Cảnh Đình, thật ra tư chất của nhị ca không được tốt lắm.”
Tiêu Cảnh Đình liếc nhìn Tiêu Kính Phong, nói: “Có lẽ tư chất của nhị ca không phải tốt nhất, nhưng người ta tin tưởng nhất chính là nhị ca.”
Tiêu Kính Phong ngây người ra, mỉm cười, ánh mắt kiên định nói: “Nếu Tam đệ tín nhiệm nhị ca như thế, nhị ca sẽ không để đệ thất vọng.”
“Ta đi xem phụ thân.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Tiêu Kính Phong gật đầu, nói: “Hảo.”
“Đã trở lại.” Tiêu Lâm Phong nhìn Tiêu Cảnh Đình, trên mặt hiện lên vài phần vui vẻ.
“Đúng vậy! Phụ thân, ngươi khá hơn chút nào chưa?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.
“Khá hơn nhiều rồi, vừa nãy gia gia ngươi có tới đây, hỏi chuyện đan dược, hắn muốn hỏi ngươi mấy viên Băng Tâm đan.” Tiêu Lâm Phong nói.
Tiêu Cảnh Đình thầm nói: Tâm lão gia tử cũng không phải thực hắc chỉ là muốn Băng Tâm đan, không có muốn liên hoa đan. Liên hoa đan trân quý hơn Băng Tâm đan rất nhiều. Chỉ là chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, liên hoa đan đối với tu giả luyện khí tám tầng tu giả thăng cấp luyện khí chín tầng hữu hiệu, đáng tiếc ngoại trừ nhị phòng, Tiêu gia ngay cả luyện khí tám tầng đều không có.
Tiêu Cảnh Đình nhàn nhạt nói: “Sợ là làm cho lão gia tử thất vọng rồi, đan dược đều đã ủy thác cho nhà đấu giá bán đấu giá, lão gia tử muốn mưa chỉ sợ phải đi cạnh tranh một phen.”
Tiêu Lâm Phong gật đầu, nói: “Ta cũng nói như vậy.” Kết quả, lão gia tử mắng hắn một trận.
Tiêu Lâm Phong khép hờ con mắt, cả người có chút uể oải, không phấn chấn. Lúc trước Tiêu Lâm Phong cùng Vương Lộ biến mất, sau khi trở về Tiêu Lâm Phong thấy ba nhi tử tình cảnh một người so với một càng kém. Đối với lão gia tử luôn khoanh tay đứng nhìn có chút bất mãn. Lần này, nhị phòng bị đơn độc bị đuổi ra, càng làm cho Tiêu Lâm Phong sinh ra khúc mắc với Tiêu gia, đối với chuyện của Tiêu gia hứng thú thiếu thiếu.
“Phụ thân, nếu ngươi không khoẻ, ta liền không quấy rầy nữa.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Tiêu Lâm Phong gật đầu, nói: " Được.”
Mặc dù thời gian nửa tháng thời gian có chút vội vàng, nhưng công tác nhà đấu giá làm vô cùng đúng chỗ, hấp dẫn không ít thế lực lớn đến tham gia.
Tôn Miểu Miểu ngồi trong nhà đấu giá có chút khẩn trương. Vốn dĩ Tôn gia có một phòng riêng cố định trong nhà đấu giá. Chỉ là lần này cao thủ từ nơi khác tới quá nhiều, phòng của Tôn gia bị trưng dụng, không còn cách nào khác hai tỷ muội Tôn gia đành phải ngồi ở ghế lô đấu giá bình thường .
Tôn Miểu Miểu đè thấp thanh âm, nói với Tôn Diệu Âm: “Tỷ tỷ, ta nghe nói đan dược lần này đều là do Tiêu Cảnh Đình cung cấp.”
Tôn Diệu Âm gật đầu, nói: “Nghe nói, Tiêu Cảnh Đình đã là cường giả Trúc Cơ.” Thời điểm tin tức vừa mới truyền về, Tôn Diệu Âm vô cùng hoài nghi. Sau đó tin tức từ Bùi gia bên kia không ngừng truyền tới. Tôn Diệu Âm mới ý thức được tin tức Tiêu Cảnh Đình là Trúc Cơ có thể là thật sự.
Sau khi Trúc Cơ Bùi gia bị hai cao thủ Trúc Cơ tìm tới khiêu chiến, liền co đầu rút cổ không ra, sau đó liền có tin đồn lão tổ Bùi gia lão tổ bị đánh lùi lại tu vi.
Bùi gia hành sự kiêu ngạo, đắc tội không ít người. Biết chuyện Bùi gia lão tổ khả năng trọng thương, mấy gia tộc có ân oán với Bùi gia liên hợp ra tay, cướp đoạt sinh ý của Bùi gia. Bùi gia thế nhưng không có phản ứng, sau một hồi thăm dò rất nhanh đã xác nhận tin tức Bùi gia lão tổ tu vi rơi xuống là sự thật. Trong một đêm, Bùi gia vốn dĩ phong quang vô hạn liền trở nên lụi bại.
“ Thật nhiều người tới a!” Tôn Miểu Miểu nói.
Tôn Diệu Âm gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Nghe nói tổng bộ nhà đấu giá vì lần bán đấu giá này đã phái một vị Trúc Cơ tu giả đến đây toạ trấn.
Ngoài cửa truyền đến âm thanh nhốn nháo, Tôn Diệu Âm quay đầu nhìn ra bên ngoài.
“ Không ngờ người của phủ Thành chủ cũng tới.” Tôn Diệu Âm nói thầm.
Tôn Miểu Miểu nhìn Âu Dương Minh Nguyệt được một đám người vây quanh, trong lòng chua lòm, đồng dạng là nữ nhân, đối phương thì sống phong quang vô hạn, các nàng lại nhỏ bé hèn mọn.
“ Lần này gia gia muốn chụp hai viên liên hoa đan, bây giờ nhìn lại hy vọng không phải rất lớn.” Tôn Diệu Âm nói.
Tôn Miểu Miểu cắn môi, nhà đấu giá nói rất rõ ràng. Lần bán đấu giá này chỉ thu linh thạch, linh thảo. Linh thạch Tôn gia dự trữ cũng không nhiều lắm, trong khoảng thời gian này đều thu thập linh thảo. Những gia tộc khác cũng như vậy, trong lúc nhất thời linh thảo trong thành trở nên đắt giá.
“Tiêu tiền bối, ngài đã tới, xin mời.” Nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình, Lâm Thái tươi cười dẫn theo Tiêu Cảnh Đình đi vào phòng.
Tiêu Thành Phong ngồi ở ghế lô bình thường, nhìn Tiêu Cảnh Đình đang hưởng thụ đãi ngộ khách quý, trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Sau khi Tiêu gia bị Bùi gia nhằm vào, Tiêu Thành Phong khuyến khích lão gia tử đuổi nhị phòng ra ngoài, lão gia tử đã lớn tuổi chỉ nghĩ giữ gìn những cái đã có liền đồng ý.
Thời điểm Tiêu Lâm Phong ở, Tiêu Thành Phong luôm cảm thấy làm việc bó tay bó chân. Tiêu Lâm Phong vừa đi, ngay lập tức Tiêu Thành Phong cảm thấy cả người đều thư thái, Tiêu Mộc Hồng chết ở bên trong bí cảnh, Tiêu Thành Phong* mang từ bên ngoài về hai người tư sinh tử*.
*Chỗ này tác giả ghi nhầm thành Tiêu Lâm Phong tui sửa lại luôn
*Con riêng
Từ nhỏ đến lớn Tiêu Thành Phong đều bị Tiêu Lâm Phong áp trên đầu, nhìn thấy Tiêu Lâm Phong bị thương. Tiêu Thành Phong chỉ cảm thấy hả hê. Chỉ là Tiêu Thành Phong không nghĩ tới, nhị phòng lại đứng lên nhanh như vậy. Hơn nữa, lần này không giống lần trước, bây giờ nhị phòng đứng ở độ cao hắn vô pháp với tới.
“ Dường như có không ít cao thủ Trúc Cơ đến!” Tiêu Hòa Phong dừng một chút, có chút bất mãn nói: “Đại ca, ngươi nhìn ngươi đi, một hai nhất định phải đuổi nhị ca đi, làm cho quan hệ giữa gia tộc cùng nhị ca hiện tại cương như vậy.” Tiêu Cảnh Đình bây giờ sống rất tốt, bọn họ thân là thúc thúc, bá bá của Tiêu Cảnh Đình, lại không chiếm được tiện nghi gì.
“Lão tam, lúc trước khi đuổi nhị đệ đi, ngươi cũng đồng ý còn gì! Hiện tại ngươi nói như vậy còn có ích lợi gì.” Tiêu Thành Phong bất mãn nói.
“ Lần này nhị ca hình như thật sự tức giận, phụ thân tới cửa muốn lấy đan dược, hắn cũng không đáp ứng, nghe phụ thân nói, tu vi của nhị ca hình như đã khôi phục.” Lão tứ Tiêu Ly Phong bất đắc dĩ nói.
Tiêu Thành Phong nghe được lời Tiêu Ly Phong nói, yết hầu như là bị nghẹn lại.
Lâu lắm r tui mới đăng chương mới, dạo trước thi cử lại hơi lười nữa , tui đang định đào thêm một hố mới về thể loại dị giới mà chưa kiếm được truyện nào hay cả.(✷‿✷)