Lý Phương kích động đến mức muốn quét sạch cả kệ hàng, may mà được Bạch Dư kịp thời ngăn lại.
"Chị Lý, món này quan trọng nhất là nguyên liệu tươi ngon, sạch sẽ và an toàn thực phẩm."
Lý Phương gật đầu: "Em yên tâm, chị cũng bán hàng mấy năm rồi mà!"
Loại mì này gia đình cô hoàn toàn có thể tự làm, chắc chắn ngon hơn mì đóng gói. Nhưng bây giờ không kịp rồi!
Nhớ lại cảnh tượng tối qua, Lý Phương không khỏi háo hức mong chờ cảnh quầy mì của mình sẽ đông nghịt khách tối nay.
Đừng nói là có blogger đến review, biết đâu đài truyền hình cũng sẽ đến phỏng vấn mình thì sao!
Trời tối, phố ẩm thực bắt đầu nhộn nhịp.
Bạch Dư vừa đến đã phát hiện, quầy mì của Lý Phương đặt ngay sát bên quầy của mình!
Lượng khách hôm nay còn đông hơn cô tưởng tượng, có nhiều người đã xem livestream của Tiểu Ngọc Mễ tối qua, nay đến tận nơi quay video check-in.
Bạch Dư đương nhiên rất hoan nghênh! Internet chính là cách quảng bá với chi phí thấp nhất nhưng hiệu quả cao nhất.
Bột làm bánh kẹp là do Bạch Dư tự chuẩn bị sẵn ở nhà, nước sốt mì lạnh cũng không có gì đặc biệt khi nhìn từ bên ngoài, nên hoàn toàn không cần lo lắng về việc lộ bí quyết.
"Bánh kẹp thì chỗ tôi có, nhưng mì lạnh thì phải mua ở quầy bên cạnh nhé. Chị Lý, cho một phần mì lạnh!"
"Có ngay!" Lý Phương vội vàng nấu mì.
Sáng nay vừa lấy được công thức, cô về nhà đã nhịn không được mà nấu thử vài phần. Hương vị độc đáo này khiến cả người già trong nhà cũng phải trầm trồ kinh ngạc.
Người chồng ban đầu có chút phàn nàn về việc cô bỏ ra mấy chục nghìn để mua công thức, vậy mà không nói một lời, lặng lẽ ăn liền hai bát to.
Ngay cả chồng vốn là người rất kén ăn cũng khen ngon, điều đó càng khiến Lý Phương thêm tự tin, tràn đầy động lực.
Quầy của Bạch Dư cũng bận rộn không kém, bánh kẹp vừa làm xong cái này lại đến cái khác, ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
"Chủ quán ơi, em xem livestream mới đến đây, có ưu đãi gì cho fan của Tiểu Ngọc Mễ không?"
Cô gái đứng trước quầy cầm điện thoại, có vẻ đang quay video.
"Tất nhiên rồi! Hôm nay và ngày mai, ai đến từ livestream của Tiểu Ngọc Mễ sẽ được tặng thêm một quả trứng khi mua bánh kẹp!"
Bạch Dư sớm đã dự đoán trước tình huống này. Bánh kẹp của cô có lợi nhuận cao, thêm một quả trứng cũng không lỗ mà còn có thể ghi điểm trong lòng khách hàng, chẳng có gì để mất cả!
"Cảm ơn chủ quán!"
Dù chưa kịp ăn thử, nhưng Vương Lệ Lệ đã rất vui. Cô lập tức chụp ảnh bánh kẹp rồi gửi lên nhóm fan để khoe với mọi người.
Cả nhóm liền giục cô nếm thử ngay. Ngửi thấy mùi thơm, Vương Lệ Lệ cũng không kìm chế được mà cắn một miếng thật to.
Trước khi đến đây, cô từng nghi ngờ không biết Tiểu Ngọc Mễ có nhận tiền quảng cáo không, vì mấy quán vỉa hè như thế này thường không đảm bảo vệ sinh, rất khó tìm được món thực sự ngon.
Nhưng ngay miếng đầu tiên đã khiến cô hoàn toàn bất ngờ!
Lớp vỏ giòn tan, chỉ cần nhai vài lần là hương thơm đã tràn ngập trong miệng. Rau xà lách bên trong tươi giòn, kết hợp với loại sốt yêu thích của mình, đúng là hoàn hảo!
[Mọi người ơi, khỏi nói nhiều, tôi có thể ăn món này ba bữa một ngày!]
Hiệu ứng của blogger mang đến quả thực không thể xem nhẹ. Chưa đến 8 giờ 30, bột bánh của Bạch Dư đã bán sạch.
Lý Phương ở quầy bên cạnh cũng đầy phấn chấn, thậm chí còn giúp Bạch Dư dọn dẹp.
"Chị Lý, mới có một ngày mà quan hệ của chị với cô chủ nhỏ này tốt lên nhanh vậy?" Trần Thắng ghen tị nói.
Hôm nay hắn chỉ bán được vài phần, tiền vốn còn chưa thu lại được, hơn nữa chân còn bị muỗi đốt mấy vết. Nhìn hai người kia thân thiết như chị em, trong lòng càng thêm khó chịu.
Lý Phương lườm hắn một cái: "Tôi với Tiểu Bạch vốn đã thân thiết rồi, cần anh lo chắc?"
"Xí~" Trần Thắng lẩm bẩm vài câu rồi bỏ đi. Không phải chỉ là bánh kẹp thôi sao? Ai mà chẳng làm được chứ?