Hồng Nhan Thiên Hạ

Chương 37: Túy Phong Lâu

Thanh Ca cùng Cơ Vô Tà cùng đi vào Túy Phong lâu, đập vào mắt chính là phong cách kiến trúc thanh nhã, bình phong thêu trên sợi bông làm vách ngăn cách, làm cho đại sảnh vốn mộc mạc tăng thêm mấy phần cảm xúc. Hoa văn trạm trổ trên cánh cửa càng thể hiện ra sự cách điệu. Còn có đồ án thêu trên bình phong là những hình mang tính thấp điệu nhưng không mất đi ý vị, tỷ như trúc xanh, hàn mai.

Mà trên mỗi bản vẽ đều có thi từ tương ứng, cũng bởi vậy mà đưa tới không ít văn nhân, phải biết rằng phần tử tri thức trên đời này thân phận đều là cao hơn so với người bình thường không chỉ một chút. Bởi vậy việc bọn họ đến Túy Phong lâu đã gia tăng không ít tiếng tăm cho nơi này.

Một số người học đòi văn vẻ, muốn nâng thân phận của bản thân cũng thường đến, đương nhiên trong đó cũng có không ít người muốn đến xem trò vui. Vì thế tiếng tăm của Túy Phong lâu càng lúc càng lớn, sinh ý cũng tăng mỗi ngày.

Lúc này đã sớm qua thời gian cơm trưa, nhưng bên trong Túy Phong lâu khách vẫn không ngừng, có thể thấy được Túy Phong thật sinh ý rất tốt. Bất quá Túy Phong lâu trừ những thứ cao nhã thanh tịnh thi từ ca phú đưa tới không ít khách ra, mà còn có rượu ở Túy Phong lâu thuộc hang đệ nhất không ai không tấm tắc ca ngợi.

Thanh Ca nhìn quanh một vòng, đối với phong cách trang trí Túy Phong lâu có chút hài lòng, mặc dù có một chút cảm giác ồn ào, bởi vì nơi này phong cách trang trí phần lớn cũng là chủ ý của nàng, chỉ là không có nghĩ đến có thể thành công như vậy mà thôi.

Thanh Ca cùng Cơ Vô Tà vừa vào cửa, tiểu nhị Túy Phong lâu liền ra đón.

“Hai vị khách quan mời vào bên trong, xin hỏi khách quan là ăn cơm hay là uống trà?”

Dù sao Túy Phong lâu không chỉ là tửu lâu, nó còn có kèm theo là trà lâu, vì vậy điếm tiểu nhị mới hỏi như thế.

Cơ Vô Tà lúc tiến vào cũng đánh giá Túy Phong lâu một chút, Túy Phong lâu thanh nhã thật ra khiến hắn rất hài lòng.

“Ăn cơm, khác nữa cho chúng ta chuẩn bị một nhã gian, chúng ta ở chỗ đó dùng cơm.”

Mặc dù nội đường cũng rất thanh tịnh, hơn nữa còn có bình phong làm ngăn cách, nhưng đại sảnh dù sao cũng là một kiểu trường hợp mở ra, hắn cùng Thanh Ca mới tiến vào một lát, đã có rất nhiều nam nhân bắt đầu có tà ý nhìn Thanh Ca, hắn cũng không muốn để cho Tiểu Nguyệt của hắn ở đại sảnh cho người khác thưởng thức như vậy.

Thật ra thì Thanh Ca nàng cũng không để ý đến những thứ này, không sợ mọi người nhìn soi mói, nàng cũng có thể không coi ai ra gì, có mắt không tròng dùng cơm.

Tiểu nhị nghe vậy lập tức cung kính nhưng cũng có chút nịnh hót nói:

“Được rồi, khách quan mời đi theo ta.”

Hắn vừa nói liền đi ở phía trước dẫn đường.

Hai người Thanh Ca ở dưới sự hướng dẫn của tiểu nhị, lên lầu lại trùng hợp đυ.ng ở nơi khúc quanh nhìn thấy Si, Si nhìn thấy Thanh Ca, trên mặt sửng sốt một chút, dù sao hắn cũng không có báo cho Thanh Ca tin tức Túy Phong lâu khai trương, vì vậy hắn cũng không nghĩ tới Thanh Ca sẽ đến Túy Phong lâu.

Nhưng cũng nghĩ đến Túy Phong lâu gần đây danh khí mới để cho Thanh Ca chú ý tới nó, hắn nhìn Thanh Ca cung kính chào:

“Tiểu thư.“

Dù giọng nói cung kính, vẻ mặt đứng đắn mà bất cẩn ngôn tiếu, nhưng hắn hơi chút vung lên khóe miệng chứng minh hắn lúc này tâm tình tốt.

Thanh Ca chỉ là khẽ gật đầu, ở chỗ này nhìn thấy Si cũng không có khiến cho nàng kinh ngạc, dù sao Túy Phong lâu vừa mới khai trương mà thôi, trong lầu hành sự sợ rằng còn cần hắn tự mình xử lý, vì vậy hắn xuất hiện ở Túy Phong lâu cũng không có gì kỳ quái.

Một bên điếm tiểu nhị kinh ngạc cho rằng lão bản của hắn thế nhưng gọi nữ tử tuyệt sắc trước mắt là Tiểu thư, hơn nữa giọng nói vẫn là cung kính cẩn thận như vậy, tựa như bộ dáng bọn họ bình thường đối mặt lão bản, dưới tình huống này hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào, vì vậy chỉ đành phải trưng cầu ý kiến của Si lão bản.

“Lão bản … “

Si nhìn thoáng qua điếm tiểu nhị phân phó nói:

“Nơi này không có chuyện của ngươi, ngươi đi xuống trước đi.”

Sau đó ánh mắt vừa chuyển hướng Thanh Ca nói:

“Tiểu thư, bên này.”

Đi theo bên cạnh Thanh Ca, Cơ Vô Tà ở một khắc Si xuất hiện từ đầu đến cuối không có mở miệng nói chuyện, mà là mắt nhìn thẳng nhìn chăm chú vào Thanh Ca, cũng thầm tự suy đoán.

Thanh Ca rốt cuộc có bao nhiêu thân phận nữa hắn không biết, mới vừa rồi điếm tiểu nhị kia hỏi ‘Lão bản’ hắn cũng không có quên, hơn nữa nam tử đi ở phía trước dẫn đường nện bước vững vàng mà nhẹ nhàng, có thể thấy được võ công bất phàm, như vậy một được gọi là lão bản mà võ công không kém lại cung kính gọi Thanh Ca là:‘Tiểu thư’, nói cách khác hắn chẳng qua là người hầu hoặc là thuộc hạ của Thanh Ca mà thôi.

Mà Thanh Ca lại là Ông Trùm giấu mặt của Túy Phong lâu, hơn nữa hắn liên tưởng đến ở Phong Nguyệt lâu, Phong Nguyệt lâu quản sự đối với Thanh Ca cũng là thái độ cung kính như vậy. Hắn càng có thể lý giải vì Phong Nguyệt lâu cũng là của Thanh Ca.

Nghĩ đến hắn nhìn ánh mắt của nàng liền càng ngày càng thưởng thức, cũng càng ngày càng nóng bỏng nhu tình, trong lòng còn thầm nghĩ không hổ là nữ nhân Cơ Vô Tà hắn coi trọng.

Si mang theo Thanh Ca cùng Cơ Vô Tà tiến vào một gian thanh nhã rất khác biệt gian phòng khác, thấy hai người đều đã ngồi xuống, Si mới cung kính hỏi.

“Tiểu thư hôm nay người đến có gì nhắc nhở?”

Trong giọng nói lộ ra mừng rỡ, trong lòng nghĩ là Thanh Ca cũng một mực chú ý nhìn bọn họ, hắn cũng không có tự luyến đến sẽ cho rằng Thanh Ca chỉ chú ý một mình hắn, trong lòng hắn bọn họ dĩ nhiên chỉ là Tứ sứ La Sát môn bọn hắn.

Thanh Ca hài lòng đánh giá gian phòng, đáp:

“Gần đây danh Túy Phong lâu cũng không phải là nhỏ, cũng không gặp khó khăn gì, hôm nay vừa lúc có cơ hội ghé qua một chút, thuận tiện ăn cơm.”

Nói xong nghiêng qua Cơ Vô Tà một cái, thật ra thì nếu không phải Cơ Vô Tà tình cờ nhắc tới, bất kể Túy Phong lâu danh khí cường đại, Thanh Ca cũng không còn nhớ tới sự hiện hữu của nó, bất quá lời này Thanh Ca cũng không nói.

“Tiểu thư vậy muốn ăn chút gì? Ta đi an bài”

Si nghe Thanh Ca nói như vậy, trong lòng vui vẻ nghĩ đến Thanh Ca quả nhiên vẫn chú ý đến bọn họ.

Thanh Ca dùng ánh mắt nhìn Cơ Vô Tà, dù sao tới nơi này là hắn đề nghị, muốn ăn cơm cũng là hắn chọn không phải sao.

Cơ Vô Tà thấy ánh mắt Thanh Ca, tâm tình vui vẻ nổi lên trong ánh mắt, cũng không khách khí nói:

“Mấy món đặc sản ở đây, nghe nói Túy Phong lâu rượu không tồi, đem một bình rượu ngon đến.”

Cơ Vô Tà nhưng không nhìn lầm thì ánh mắt Si lúc nhìn Thanh Ca lọ rõ ôn nhu, xem ra lại là một tình địch nữa, vì vậy hắn lợi dụng cơ hội diễn trò ân ái, hắc hắc.

Si tự nhiên thấy trong mắt Cơ Vô Tà kɧıêυ ҡɧí©ɧ, bất quá hắn biết mình chẳng qua là thuộc hạ của Thanh Ca mà thôi, cũng không có tư cách tranh đoạt Thanh Ca, hơn nữa Cơ Vô Tà lại là người Thanh Ca dẫn đến, hắn tự nhiên cũng sẽ không tới so đo, liền đi ra ngoài đem yêu cầu Cơ Vô Tà phân phó truyền xuống.

Túy Phong lâu mang thức ăn lên tốc độ cũng là cực nhanh, chỉ chốc lát món ăn liền đã bưng lên, bất quá cũng không loại bỏ Si cố ý an bài, món ăn bưng lên, Thanh Ca cũng làm cho Si cũng cùng nhau dùng cơm, dù sao ở La Sát môn cũng thường xuyên cùng nhau, vì vậy Si cũng không còn làm nhiều từ chối liền lui xuống.

Si từ khi Cơ Vô Tà xuất hiện liền chú ý tới sự hiện hữu của hắn, bất quá giống như Cơ Vô Tà lớn lên nam nhân lỗ liễu như vậy cũng không ít người người chú ý tới, bất quá Si bởi vì Thanh Ca cũng không đối với Cơ Vô Tà giới thiệu, lúc này vừa lúc dò hỏi:

“Tiểu thư, không biết vị này xưng hô như thế nào?”

Cơ Vô Tà không đợi Thanh Ca giới thiệu, liền tự động giới thiệu:

“Tại hạ Cơ Vô Tà”

Đại danh của hắn ở trên giang hồ cũng có chút nổi danh, hắn tự bộc lộ tên họ chủ yếu chính là nghĩ hù dọa Si một chút, để cho hắn biết khó mà lui.

Si trong lòng âm thầm kinh ngạc, hắn không nghĩ tới tên nam nhân này lại là Diêm giáo Giáo chủ nổi tiếng giang hồ, mặc dù kinh ngạc nhưng sắc mặt của hắn vẫn không đổi sắc nói:

“Hóa ra là Cơ Giáo chủ, tại hạ thất lễ, không biết Giáo chủ cảm thấy Túy Phong lâu như thế nào?”

Cơ Vô Tà đối với Si ở biết hắn là Diêm Giáo chủ sau thái độ vẫn bất ti bất kháng cũng là rất thưởng thức, không hổ là nữ nhân hắn coi trọng, ngay cả thủ hạ cũng cùng người khác bất đồng, trong lòng hắn tự động cảm thán Thanh Ca, hắn chỉ xem Si là một thuộc hạ của Thanh Ca mà thôi, căn bản không có đem hắn cùng người giang hồ nghe tin đã sợ mất mật Tứ sứ La Sát môn nối ở chung một chỗ.

Mà chủ yếu là Si cũng không có tự bộc lộ danh phận, mà Cơ Vô Tà đối với một thuộc hạ tên họ cũng không thèm để ý, cũng cũng không có ý muốn hỏi, chẳng qua là hồi đáp:

“Sắc, hương, vị đầy đủ, phù hợp với khung cảnh thanh nhã, hơn làm cho lòng người thư sướиɠ, rượu này lại càng thơm, Túy Phong lâu quả nhiên danh bất hư truyền.”

Túy Phong thật là tốt dĩ nhiên không thể nghi ngờ, bất quá thời điểm Cơ Vô Tà khích lệ nhưng là mang theo điểm lấy lòng ý vị, dù sao Thanh Ca cũng là lão bản Túy Phong lâu.

“Có thể được đến cơ Giáo chủ nhận đây là vinh hạnh của Túy Phong lâu.”

Si lễ phép trả lời, nghiễm nhiên một bộ dáng lão bản.

Điều này làm cho Cơ Vô Tà rất là khó chịu, bất quá còn không đợi hắn làm khó dễ, Si liền nhìn thấy Thanh Ca chỉ là rót rượu ngon, mà không có ý động đũa, Si liền cau mày thấp thỏm hỏi:

“Tiểu thư, là những thức ăn này không hợp khẩu vị của nàng sao?”

“Những thức ăn này rất tốt, chỉ là trước khi ta đến đã dùng bữa qua.”

Thanh Ca dao động lấy chén rượu trong tay tiếp tục nói:

“Không biết Ly nơi đó tiến hành như thế nào?”

Si nghe vậy biết Thanh Ca cũng không phải là không hài lòng Túy Phong lâu, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói:

“Gần đây vẫn bận rộn chuyện Túy Phong lâu khai trương, ta cũng thật lâu không có gặp nàng, bất quá đoán chừng cũng là sắp có thể hoàn thành nhiệm vụ, nàng nhưng là vẫn muốn sớm một chút hoàn thành nhiệm vụ để theo ở bên người Tiểu thư.”

Vừa nói trong mắt có chút ẩn tàng lộ ra nụ cười.

Ba người bọn họ cứ như vậy câu được câu không trò chuyện, thỉnh thoảng Cơ Vô Tà thốt ra mấy câu kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mà Si nhưng lựa chọn không để ý, chẳng qua là lầu dưới đột nhiên xuất hiện một cô nương phá vỡ không khí có chút quái dị này.

“Chưởng quỹ, đem hồ ly tinh đặc biệt câu dẫn nam nhân của Phong Nguyệt lâu gọi ra cho Bản tiểu thư.”

Một giọng nữ chanh chua gào thét nói, không khó nghe ra trong đó mùi vị điêu ngoa cùng lớn lối, chắc là vị thiên kim Tiểu thư nào đó, thanh âm nàng kia vang lên, còn có thể nghe thấy âm thanh chưởng quỹ dưới lầu cố gắng khuyên can.

Nhưng này giọng nữ cũng không có vì vậy dừng lại, ngược lại còn tiếng càng ngày càng lớn.

“Các ngươi những thối nam nhân này đều bị kia hồ ly tinh câu hồn, có phải hay không? Các ngươi không nên ngăn ta, hôm nay ta liền cho hồ ly tinh kia đẹp mặt, gọi nàng khắp nơi câu dẫn nam nhân, Phong Nguyệt lâu con gọi Nguyệt Nhi hồ ly tinh kia mau lăn ra đây cho Bản tiểu thư, thân thể cũng không biết bị nhiều ít nam nhân ngủ qua, còn có mặt mũi nơi câu dẫn nam nhân, nữ nhân không biết xấu hổ nhanh lên lăn ra đây, nếu không Bản tiểu thư tìm được ngươi, Bản tiểu thư sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ.”

Nữ nhân kia chanh chua lớn giọng mà la hét.

Cơ Vô Tà cùng Si nghe vậy sắc mặt cũng trong nháy mắt đặc biệt co lại, trong mắt Cơ Vô Tà lại càng hiện lên một tia sát khí, chỉ có Thanh Ca phảng phất người bị gọi cùng nàng không liên quan, nhàn nhã cầm chén rượu trong tay.

Lầu dưới thanh âm như cũ, Si có chút chịu không được nói:

“Tiểu thư, ta ra đi xem một chút.”

Vẻ mặt nghiêm túc thận trọng mang theo một chút tàn nhẫn.

Thanh Ca để chén rượu xuống, đứng dậy nhàn nhạt nói:

“Vậy thì cùng đi ra tham gia náo nhiệt đi.”

Nhưng trong mắt lại lộ ra giảo hoạt, có người tự động tìm tới cửa giúp nàng giải buồn, nàng không có xấu hổ cự tuyệt đâu.

Ba người Thanh Ca ra khỏi phòng, sau đó ở đầu cầu thang đứng lại, ba người đồng loạt không hẹn mà cùng đánh giá người nữ nhân còn ở dưới lầu ồn ào kia.

Nữ nhân kia lớn lên lông mày nhỏ nhắn mắt to, gương mặt trong trắng lộ hồng, tư thái lung linh tinh tế, xem toàn thể cũng được gọi là mỹ nhân, chẳng qua là tính cách ngang ngược càn rỡ kia làm cho người ta không dám khen tặng.

Đặc biệt là nam nhân đương thời người mà không thích nữ nhân nhu tình như nước, người nam nhân nào sẽ thích nàng cọp mẹ như vậy đây. Bất quá trên người nàng mặc nhưng là tơ lụa không phải bình thường có thể mua nổi, phía sau còn đi theo nha hoàn, vừa nhìn chính là hình tượng Tiểu thư con quan gia.

Lời nói Thanh Ca lên tiếng cắt đứt Phó Hân Đình:

“Vị Tiểu thư này là muốn tìm ta sao?”

Phó Hân Đình tìm theo tiếng nhìn lại, trong nháy mắt tươi đẹp tới đáy mắt, khi phục hồi tinh thần lại nhưng thay vẻ mặt khinh thường rồi lại khó nén vẻ ghen ghét, nàng mặc dù không có gặp qua Thanh Ca, bất quá Thanh Ca dung mạo tuyệt sắc kia cũng không phải là người người cũng có thể giả mạo, liền một cái tựu nhận định Thanh Ca chính là nàng muốn tìm người.

“Không sai, Bản tiểu thư tìm đúng là ngươi con hồ ly tinh này.”

Thanh Ca cũng không tức giận, vẫn là miễn cưỡng hỏi:

“Có thể làm hồ ly tinh trong miệng Tiểu thư, đây chính là vinh hạnh của Nguyệt Nhi đây, phải biết rằng giống người như Tiểu thư thùy mị như vậy muốn làm hồ ly tinh cũng không có cái tư cách đó không phải sao.

Chẳng qua là xem ngươi như thế tức giận, không phải là tình lang của Tiểu thư coi trọng Nguyệt Nhi, mà từ bỏ Tiểu thư đi, nếu là thật là như vậy, vậy thật đúng là Nguyệt Nhi không phải là đúng rồi, ai bảo Nguyệt Nhi lớn lên đẹp mắt hơn với Tiểu thư đây.”

Cũng chỉ có Thanh Ca nói ra lời nói châm chọc như thế mà mặt không đổi sắc.

“Là, là, , , , là ai liên quan gì tới ngươi, hồ ly tinh giống như ngươi bất kể là ai cũng hẳn là muốn trừ đi cho thống khoái, Bản tiểu thư hôm nay chính là tới vì dân trừ hại.”

Phó Hân Đình xấu hổ đỏ mặt, nhưng nói không tên của người kia, dù sao nữ nhân đương thời to gan cũng không dám bên đường tùy tiện nói ra tên người bản thân yêu mến đi, bất quá nàng cũng không đần, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.

Thanh Ca giảo hoạt nhíu mày, tránh nặng tìm nhẹ nói, hoàn toàn không để cho Phó Hân Đình có cơ hội nói sang chuyện khác.

“Nếu như Tiểu thư không nói ra, vậy Nguyệt Nhi chỉ có thể cho là Tiểu thư bất quá là ghen tỵ với Nguyệt Nhi xinh đẹp mà cố ý tìm Nguyệt Nhi gây phiền toái.”

Người dưới lầu xem náo nhiệt chợt hiểu lầm một loại nhìn qua Phó Hân Đình, cho là nàng chính là như lời Thanh Ca theo nói vì ghen tỵ với Thanh Ca xinh đẹp mà cố ý bới móc, sau đó mọi người rối rít bắt đầu đối với Phó Hân Đình chỉ chõ, dù sao cũng là người cũng có lòng thích cái đẹp, vì vậy mọi người liền lựa chọn tin tưởng Thanh Ca.

Phó Hân Đình dưới tình huống như vậy quýnh lên dưới liền bật thốt lên.

“Ai nói Bản tiểu thư không nói ra, hắn chính là Bắc Thần Đại tướng quân Trạm Nguyệt Hàn.”

Nàng sau khi nói xong mới ý thức tới mình nói cái gì, có chút mắc cỡ không biết làm sao, sau đó cũng ý thức được mình bị Thanh Ca tính toán.

“À, thì ra là nàng coi trọng Đại tướng quân a. “

“Này không bày rõ ra là ghen tỵ sao. “

“Đúng vậy, đúng vậy, Đại tướng quân thích Nguyệt Nhi cô nương, bây giờ cả Hoàng thành có là người nào không biết a.”

Mọi người ngươi một lời ta một câu bắt đầu nghị luận.

Phó Hân Đình thẹn quá thành giận quát:

“Câm miệng cho Bản tiểu thư, nếu không Bản tiểu thư làm cho người đem các ngươi toàn bộ bắt lại, toàn bộ vứt vào đại lao.”

Sau đó nàng lại dùng ngón tay run rẩy chỉ vào Thanh Ca, nói:

“Ngươi lại dám tính toán Bản tiểu thư, ngươi có biết Bản tiểu thư là ai?”

Thanh Ca miễn cưỡng trêu chọc nói:

“Tiểu thư là ai Nguyệt Nhi còn thật không biết đâu, không bằng Tiểu thư cho Nguyệt Nhi giới thiệu một chút.”

Phó Hân Đình bị bộ dạng Thanh Ca hững hờ kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền không lựa lời nói nói:

“Đừng tưởng rằng Trạm ca ca coi trọng ngươi, ngươi có thể kiêu ngạo như vậy, Bản tiểu thư nói cho ngươi biết, phụ thân ta nhưng là Bắc Thần Tả thừa tướng, tẩu tử ta nhưng là Bắc Thần Công Chúa, ta muốn để cho phụ thân đem hồ ly tinh ngươi nhốt vào đại lao, sau đó phá hủy khuôn mặt câu dẫn của ngươi, xem ngươi sau này còn thế nào câu dẫn nam nhân.

Ngươi không phải là rất thích câu dẫn nam nhân sao? Ta để cho phụ thân đem ngươi đưa cho lính canh lao ngục, bọn họ nhất định sẽ hầu hạ ngươi thật tốt.”

Một nữ nhân nói ra lời ác độc như thế, nghĩ đến nếu là nam nhân đều không dám cưới nàng đi, thử hỏi có ai thích để người ác độc ở bên người, đó không phải là tự gây phiền toán cho bản thân sao, xem ra này Phó Hân Đình lại bị Thanh Ca cho tính kế còn không tự biết.

Thanh Ca vốn tưởng rằng nàng ta chỉ là quan gia Tiểu thư bị làm hư, hơi chút bá đạo, tùy hứng mà thôi, không nghĩ tới thủ đoạn của nàng ta cũng có thể vượt qua nàng, phải biết rằng dung mạo nhưng là mỗi người nữ nhân để ý nhất, huống chi thời đại này, nữ nhân xem nam nhân là trời, nếu là nữ tử bình thường bị hủy đi dung mạo, vậy còn có nam nhân nào nguyện ý cưới nàng a, nàng kia chỉ sợ cũng không sống nổi sao.

Cơ Vô Tà nghe thấy Phó Hân Đình thế nhưng muốn đối xử với Thanh Ca như vậy, sát khí trên người liền không khống chế được toát ra, Si cũng giống như trước hận không thể một đao chấm dứt nữ nhân không biết trời cao đất rộng này, nhưng bọn họ cũng đều biết nếu Thanh Ca không nói gì, chính là nàng có quyết định của chính mình, bọn họ cũng không có tự ý động thủ, tránh cho để choThanh Ca không vui.

Nhưng có người thay bọn họ động thủ, một cái tát đánh vào trên khuôn mặt trắng noãn Phó Hân Đình, trong nháy mắt năm dấu tay in trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta.

Phó Hân Đình lấy tay chạm đến chỗ bị đánh, đang muốn tức giận, bất quá ngẩng đầu nhìn thấy người kia, ánh mắt tràn đầy tức giận trong nháy bộ dán mắt nước lưng tròng.