"Ha hả, bây giờ Phong Nguyệt lâu nhưng là của ta nha.”
Thanh Ca hướng về phía hoa nương phe phẩy giấy chuyển nhượng trên tay, nét mặt biểu lộ nụ cười đắc ý, phảng phất khoe khoang thắng lợi của nàng.
“Ta muốn gϊếŧ ngươi, ngươi là một ma quỷ …. ”
Mặc dù huyệt đạo hoa nương bị phong bế, toàn thân không thể động đậy, nhưng vẻ mặt kích động vẫn có thể làm cho người ta cảm giác được nội tâm bà lúc này nổi lên sát khí.
“Muốn gϊếŧ ta a, ngươi đời này không thể có hi vọng, bất quá ngươi không phải mới vừa rồi nói không có Phong Nguyệt lâu, ngươi sẽ sống không bằng chết ư, nguyện vọng này của người ta rất nguyện ý giúp ngươi thực hiện nha, dù sao bây giờ Phong Nguyệt lâu cũng không phải là của ngươi a.
Được rồi ta đây hảo tâm tiễn ngươi một đoạn đường, ngươi không nên quá cảm động nha, ai kêu ta đây tâm địa thiện lương đâu, chết sớm sớm đầu thai nha, nếu như ngươi đầu thai đến được một nơi tốt, nói không chừng ngươi đời sau sẽ có cơ hội gϊếŧ chết ta nha.”
Vẻ mặt Thanh Ca một bộ ngây thơ thiện lương, hoa nương lúc này ánh mắt trừng thật lớn, trên trán mồ hôi từng giọt kích cỡ lớn nhỏ thay nhau rơi, toàn thân co quắp run rẩy, không biết là bởi vì sợ hãi hay là bởi vì tức giận, có lẽ cả hai điều đó nói không chừng.
Thanh Ca cách một khoảng đánh một chưởng vào trên người hoa nương, hoa nương cứ như vậy mà bay thẳng hướng cửa, còn chưa kịp nhận thức quá trình đau đớn liền tắt thở.
Bởi vì hoa nương trước khi chết bị Thanh Ca điểm huyệt, huyệt đạo bị phong ấn, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể chịu trọng thương, đưa đến huyết khí nghịch lưu, đại lượng máu liền từ khóe miệng phun ra.
Bản thân Thanh Ca là một người đối với tử vong không có xa lạ, ở kiếp trước trong một xã hội pháp chế kiện toàn như vậy, nàng gϊếŧ người cũng không kiêng sợ, không lo lắng lưng đeo trách nhiệm luật pháp, làm sao có thể hy vọng xa vời nàng có thương hại một chút người chết đây, huống chi người này còn từng tính toán đến trên đầu nàng, đắc tội nàng lại dễ dàng để cho bà đi chết như vậy cũng là một loại tha thứ đối với bà.
Nàng cho tới bây giờ cũng là một người không lòng dạ mềm yếu, hơn nữa còn là một người IQ cực cao, tâm tư kín đáo, tấn công và tính kế người khác.
“Từ giờ trở đi, ta chính là tân lão bản của các ngươi nha, có ai không phục không? Không phục bây giờ có thể nói ra, hoặc là muốn rời đi bây giờ có thể đi, ta đây lão bản thiện lương tuyệt đối sẽ không ngăn cản, hơn nữa còn có miễn phí dâng tặng các ngươi văn tự bán mình nha.”
Thanh Ca chắp tay đứng ở nơi đó, thu hồi bộ dạng tu la tái thế mới vừa rồi, nhìn mọi người xung quanh.
Mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn một màn mới vừa rồi, đối với Thanh Ca võ nghệ cường thế cùng bộ dạng hoa nương chết đi mà cảm thấy sợ hãi, ngay cả mấy cái tráng kiện sai vặt bị Thanh Ca điểm huyệt cũng toàn thân toát mồ hôi lạnh, trong mắt tràn đầy sợ hãi, sợ mới vừa rồi muốn tiến lên bắt nàng đã chọc giận nàng mà hạ sát thủ gϊếŧ bọn họ, lấy thủ đoạn của Thanh Ca gϊếŧ bọn hắn còn không phải đơn giản giống như cắt rau cỏ cây củ cải sao, giờ này còn có người dám mở miệng tỏ vẻ không phục sao.
Sợ hãi của bọn hắn toàn bộ rơi vào trong mắt Thanh Ca, đối với bọn hắn loại này bởi vì sợ hãi mà phục tùng trong lòng, nàng cũng không thèm để ý, nàng chỉ quan tâm kết quả mà không để ý đến quá trình.
Hơn nữa nếu như lúc này nói cho bọn hắn biết thật ra thì nàng cũng rất ủy khuất, muốn nghĩ cùng bọn họ làm tỷ muội, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không tin tưởng, đã như vậy nàng cần gì phải làm điều thừa, nói tốn nước miếng cơ chứ.
“Ta cho các ngươi thêm một lần cơ hội, người không phục có thể quang minh chính đại nói ra, cơ hội nhưng chỉ có một lần, nếu như bây giờ không nói ra, sau này nếu phản bội ta, hoặc là bán đứng Phong Nguyệt lâu, Lãnh Nguyệt Nhi ta nhưng chắc chắn là không để cho người đó sống, thủ đoạn của ta tin tưởng mọi người cũng đều đã chứng kiến, đến lúc đó ta nhất định khiến các ngươi biết hoa nương chết như vậy là bực nào may mắn, nếu đổi thành một người trong trong các ngươi, ta sẽ cho hắn biết cái gì gọi là cảm giác sống không bằng chết. Ta hỏi nữa một lần, có muốn rời khỏi, hoặc là không phục sao?”
Thanh Ca tự nhiên biết ở nàng nói một phen lời nói hung ác xong tuyệt không người nào dám rời đi, càng không người nào dám ngỗ nghịch nàng, bất quá một chút cần thiết mặt ngoài công phu muốn làm cho tới nơi tới chốn, đó mới là một thương nhân chân chính, dù sao không buôn bán không gian dối nha.
“Nếu không có ai rời đi, như vậy sau này ta chính là lão bản của các người, bất quá mọi người không cần lo lắng, làm việc cho ta có đãi ngộ tốt lắm, sau này cô nương trong lâu giống như Tử Vân cùng với Thiên Nhu, Dịch Yên bọn họ có đặc thù tài nghệ như vậy nguyệt ngân một trăm lượng, các cô nương khác nguyệt ngân năm mươi lượng, dĩ nhiên khách nhân cho các ngươi tự mình giữ lại, bất kể bao nhiêu ta tuyệt không can thiệp, mặc khác khách nhân nguyện ý cho bao nhiêu vậy phải nhìn bản lãnh của các ngươi.
Về phần hạ nhân cùng hộ vệ mỗi tháng mười lượng đi, nếu như biểu hiện không tệ, ta còn đặc biệt thưởng 100 lượng, cơ hội này mỗi người cũng có thể tranh thủ nha.”
Phải biết rằng một cô nương thanh lâu một tháng có mấy lượng bạc, cho dù giống như Tử Vân hoa khôi như vậy mỗi tháng cũng sẽ không vượt qua năm mươi lượng, huống chi khách nhân cho các nàng, xuống tới tay cũng còn lại vài đồng bạc, đãi ngộ Thanh Ca cho đối với bọn họ mà nói đã coi như là thiên giới.
“Oa, có thật không?”
Nghe Thanh Ca nói xong, một số người cũng không ở trầm mặc, bắt đầu rối rít nghị luận, nhưng cũng rất là nhỏ giọng nghị luận.
Mà mới vừa rồi người phát ra lớn tiếng như vậy hẳn là một tiểu tỳ mười ba mười bốn tuổi tên là Lăng Hồng. Nàng cho Thanh Ca ấn tượng chính là một lớn lên thanh tú, nhìn qua cũng chỉ là người bình thường, bất quá từ lúc Thanh Ca xuất hiện ở đại sảnh này nàng liền mê nhìn Thanh Ca, vẻ mặt rất là khả ái, Thanh Ca thấy liền không nhịn được muốn đưa tay bẹo một chút gương mặt mập mạp của nàng, trong lòng nghĩ tới tuyển nha đầu như vậy làm việc nhất định rất vui vẻ.
Mọi người thấy Lăng Hồng đã vậy còn quá to gan dám đối với Thanh Ca phát ra nghi vấn, cả đại sảnh liền trong nháy mắt an tĩnh lại, rối rít thương hại hoặc đồng tình nhìn tiểu Lăng Hồng khả ái.
Mà chủ nhân của lời nói nhưng hoàn toàn không có để ý tình cảnh chung quanh, ánh mắt mong đợi nhìn Thanh Ca, lại có chút ít mờ mịt không biết tại sao tất cả mọi người dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn nàng.
Thanh Ca đi tới trước mặt nàng, đưa tay lên sờ gương mặt đáng yêu, hấp dẫn nói:
“Ta nói đương nhiên là thật, sau này muội liền làm thϊếp thân nha hoàn của ta đi, mỗi tháng nguyệt ngân cũng là năm mươi lượng, như thế nào?”
Năm mươi lượng cho Lăng Hồng mà nói là mấy chữ cho tới bây giờ không có nghĩ tới, trước kia nàng nguyệt ngân cũng chỉ một lượng bạc mà thôi, có lúc làm sai chuyện thoáng cái cũng sẽ bị hoa nương cho khấu trừ cạn sạch, năm mươi lượng đối với nàng mà nói chính là điều kinh hỉ, nàng tựu như ngơ ngác thật lâu trở về không được.
Mọi người thấy nàng đi về phía Lăng Hồng, có người thế nhưng kinh khủng nhắm hai mắt lại, nhưng trăm triệu không nghĩ tới Thanh Ca chỉ bất quá yêu cầu Lăng Hồng làm thϊếp thân nha hoàn cho nàng mà thôi, hơn nữa còn cho nguyệt ngân cao như vậy, hơn nữa còn không cần hầu hạ những nam nhân ác tâm kia, chuyện này để cho bọn họ đều có chút hâm mộ.
Nhưng lại vừa nghĩ ở bên cạnh nữ nhân kinh khủng như Thanh Ca, cuộc sống khẳng định không phải là dễ sống như vậy, vì vậy trong lòng vừa rồi không có bất bình như vậy, bất tri bất giác012 Thanh Ca đã bị bọn họ xếp loại là vị nữ nhân kinh khủng.
Thanh Ca xoay người nhìn các cô nương kinh ngạc, nói:
“Các ngươi bây giờ là như thế nào, sau này vẫn là như thế ấy, bất quá bất đồng chính là ta đây một lão bản tương đối sáng suốt, sau này đón tiếp khách nhân cần các ngươi ý nguyện, ta tuyệt sẽ không giống như hoa nương khác vô lương bắt buộc các ngươi.
Còn có, sau này Ngữ Tình chính là Tổng quản, các ngươi đều nghe nàng, nhưng có cái gì bất mãn vẫn có thể hướng ta phản ánh, nhưng ta tuyệt đối không cho phép cố ý gây sự, nếu như bị ta phát hiện tuyệt không tha thứ.”
Ngữ Tình kích động nhìn Thanh Ca, nàng ta sau này rốt cuộc không cần hầu hạ những nam nhân đáng giận kia, cũng không sông cuộc sống thống khổ như trước kia, nàng ta bây giờ thành Tổng quản Phong Nguyệt lâu, cũng là lão bản ngoài sáng, những điều này là do nữ nhân cường thế trước mắt này cho, hơn nữa những lời Thanh Ca mới vừa nói đó, rõ ràng ở cố ý ủng hộ nàng ta, chuyện này bảo nàng ta làm sao có thể không cảm kích.
Mọi người nhất trí đem ánh mắt chuyển hướng Ngữ Tình, muốn biết tại sao phải lựa chọn nàng ta, nàng ta so với các cô nương ở trong lâu trong địa vị coi như là thấp nhất, cũng rối rít suy đoán chẳng lẽ bọn họ lúc trước đã quen biết, hay là Ngữ Tình làm chuyện gì mà bọn họ không biết. Nhưng ai quan tâm bọn họ có bao nhiêu nghi ngờ, nếu là quyết định của Thanh Ca, bọn họ cũng không dám lên tiếng dị nghị.
Thanh Ca nhìn mấy gã sai vặt, phất tay giải huyệt đạo của bọn hắn, chỉ vào thi thể hoa nương cạnh cửa nói:
“Các ngươi đem bà mang ra đi xử lý cho ta, để ở chỗ này thật chướng mắt, sau đó các ngươi đang làm gì trước kia, hết thảy như cũ, nên làm gì đi làm gì.”
Sáu tên sai vặt bận rộn loay hoay dùng cánh tay đã tê cứng, mấy người luống cuống tay chân đem người mang đi ra ngoài.
“Được rồi, không có chuyện gì nữa, đều đi về nghỉ ngơi đi, buổi tối còn nên vì ta kiếm tiền.”
Mọi người nghe Thanh Ca nói cũng rối rít vội vàng hướng hậu viện chạy, Tử Vân liền chạy trốn cũng là một bộ dáng tiểu thư khuê các, chẳng qua là bối rối mà bước đi nhanh chóng bán đứng tâm tình nàng ta lúc này, nghĩ đến đây cũng là một loại thói quen từ nhỏ đã thành, bất kể nàng lúc trước là thân phận gì, đang ở thanh lâu sẽ phải có giác ngộ thân là nữ tử phong trần, hiện tại Tử Vân mặc dù thục nữ một chút, nhưng không có như thiên kim Tiểu thư rơi vào phong trần còn cố tình thanh cao, đối với vấn đề này Thanh Ca đối với nàng ta vẫn là rất hài lòng.
Thanh Ca túm Lăng Hồng đi theo mọi người chạy.
“Muội sau này sẽ là thϊếp thân nha hoàn của ta, chạy cái gì chạy, muội sau này sẽ sống ở bên cạnh ta, muội bây giờ trở về đi dọn dẹp một chút quần áo, sau đó dời qua.”
“Dạ”
Lăng Hồng lúc này mới hậu tri hậu giác có chút sợ đáp, sau đó chạy đi.
Lúc Thanh Ca đang chuẩn bị hướng chỗ nàng ở đi, nghe thấy từ phía sau truyền đến câu:
“Cám ơn ngươi.”
Thanh Ca quay đầu nhìn Ngữ Tình phía sau nói:
“Không có gì phải cám ơn, ta chỉ là thấy ngươi thuận mắt, bất quá cho ngươi một cơ hội mà thôi, nhưng ngươi có thể nắm chặc cơ hội này hay không sẽ phải nhìn bản thân ngươi, phải biết rằng chức Tổng quản này làm không tốt ta tùy thời có thể thay đổi người.”
Nhưng thật ra là rất thích tính cách nàng ta liều lĩnh sinh tồn như vậy.
“Bất kể ngươi nói làm sao, ta cũng muốn cám ơn ngươi, hơn nữa ta cũng sẽ không khiến ngươi thất vọng, ta nhất định sẽ làm tốt chức Tổng quản này.”
Ngữ Tình cảm kích nói.
“Tùy ngươi, đúng rồi, hoa nương đã đến nơi tuyên truyền nói tối nay ta muốn lên đài biểu diễn, ngươi đi về trước nghỉ ngơi, ban đêm đến lúc buôn bán đến phòng tìm ta.”
Thanh Ca đột nhiên nhớ tới nàng tối nay muốn lên sân khấu biểu diễn.
“Ngươi muốn treo biển hành nghề?”
Ngữ Tình khó có thể tin hỏi.
“Đúng vậy a, có cái gì không được sao?”
Thanh Ca vừa hướng tiểu lâu của nàng đi tới, vừa trả lời Ngữ Tình.
Trong hành lang còn dư lại một mình Ngữ Tình, Ngữ Tình nghĩ :
‘Nào có người nào là lão bản, còn là thân nữ nhi trong sạch lại muốn ở trong thanh lâu treo biển hành nghề, hơn nữa võ công của nàng lợi hại như thế, có thể bởi vì thuận mắt mà cứu người xa lạ, cũng có thể tùy tâm sở dục013 đem Phong Nguyệt lâu chiếm làm của riêng, gϊếŧ người cũng là làm gọn gàng nhanh chóng như vậy, cho các cô nương nguyệt ngân cũng cao gấp mấy lần thanh lâu khác, còn có mọi hành động hung hăng của nàng khiến cho người ta không dám phản kháng, nàng đến tột cùng là dạng người gì đây? Lại có thân phận gì đây? Nhưng mặc kệ thế nào, nàng cũng là ân nhân của Ngữ Tình mình, mình chung thân nhất định theo ở bên cạnh nàng, tuyệt không phản bội nàng.’
Ngữ Tình âm thầm ở trong lòng thề.
Thanh Ca cứ như vậy vô thức thu mua được một nữ nhân trung thành.