Lộc Ngôn siết chặt ngón tay, dù cố gắng bình ổn thế nào cũng không đè nén được lửa giận trong lòng.
"Câm miệng hết cho tôi!!!" Cậu nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn nổi. Cậu thật sự không muốn nhìn nam nữ chính diễn cảnh phòng the trước mặt mình chút nào.
Lộc Ngôn sải bước đến bên giường, dùng sức mạnh tách hai người ra: “Hai người kiềm chế hành vi của mình chút đi, đừng có bừa bãi ngay trước mặt tôi! Làm ơn để ý cảm nhận của người ngoài một chút."
Cậu là một người sống sờ sờ chứ không phải cái bóng vô tri vô giác. Hai người có thể chia cho cậu chút ánh nhìn không, đừng có coi cậu như không khí vậy!!
Cho dù họ không ngại, cậu vẫn còn sợ bị đau mắt đỏ, bẩn mắt của mình đây này!
"Giữ—khoảng—cách—an—toàn!" Lộc Ngôn nghiến răng nói ra sáu chữ này, khuôn mặt lạnh lẽo như phủ một tầng băng mỏng.
Phó Dạ và Ôn Noãn đều dừng lại, chủ yếu là dù muốn tiếp tục cũng không thể, bởi vì bàn tay đặt trên vai họ có sức mạnh kinh người.
Lộc Ngôn nhanh chóng quan sát Ôn Noãn, hỏi vài câu về triệu chứng cơ thể cô, sau đó lấy từ hộp thuốc ra hai hộp thuốc cảm đưa cho cô.
"Mỗi ngày ba lần, mỗi lần hai viên."
"Nếu trong vòng bảy ngày mà triệu chứng vẫn chưa thuyên giảm, thì nên đến bệnh viện kiểm tra."
Nói xong, cậu dứt khoát thu dọn hộp thuốc, nhanh chóng rời khỏi phòng của nam nữ chính. Không để ý đến sự giữ lại của quản gia già, cậu sải bước rời đi, tốc độ nhanh như thể có ma đuổi theo sau.
**
Trên đường về.
Lộc Ngôn mặt không biểu cảm, nhìn thẳng phía trước, bàn tay siết chặt vô-lăng đến mức phát ra tiếng kêu.
“Hệ thống, bây giờ cậu lập tức quay về Cục Xuyên Nhanh đi, tôi muốn ngay lập tức trở về bộ phận cũ.”
Nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn không chịu nổi khổ này. Thà rằng đổ máu, bị thương trong những thế giới nhiệm vụ vô CP, cậu cũng không muốn chịu đựng kiểu tra tấn tinh thần này.
Vết thương trên thân thể còn có thể lành, nhưng vết thương trong lòng thì không gì bù đắp nổi.
Hệ thống 729 thấp giọng nói: [Ký chủ, chúng ta bị bộ phận Tình Yêu kéo sang đây, họ sẽ không dễ dàng để chúng ta quay về đâu.]
Chính vì thành tích của bộ phận Tình Yêu ngày càng sa sút, họ mới tìm cách lôi kéo át chủ bài của bộ phận Cô CP về, hy vọng Lộc Ngôn có thể giúp họ nâng cao thành tích.
Dù sao thì từ khi gia nhập Cục Xuyên Nhanh, Lộc Ngôn đã lập nên không ít kỳ tích cho bộ phận Cô CP, đến nay vẫn chưa ai phá vỡ được thành tích của cậu.
Nghe vậy, Lộc Ngôn nhướng mày, ánh mắt sắc bén như một lưỡi dao mỏng.
“Tôi tham gia Cục Xuyên Nhanh là để kiếm công đức, chứ không phải để tự tra tấn mình.”
Cậu dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Cậu đi nói chuyện với bộ trưởng đi. Một là để tôi rời khỏi, hai là điều chỉnh nhiệm vụ của tôi, càng tránh xa nam nữ chính càng tốt.”
Loại đôi công đôi thụ* này, cậu không chịu nổi một chút nào.
*颠公颠婆: một cách chơi chữ hài hước ám chỉ những cặp đôi ngọt ngào đến mức sến súa, khiến người khác khó chịu.
Hệ thống 729 đáp: [Cậu đang dùng chiêu rút lui để tiến lên, tôi thấy cũng khả thi đấy.]
[Cậu chờ tôi, tôi đi rồi sẽ quay lại ngay.]
Lộc Ngôn giữ ánh nhìn thẳng phía trước, đạp ga tăng tốc, phóng xe nhanh về nhà.
Gia đình cậu ở thế giới này không tệ, bệnh viện lớn nhất và tốt nhất Giang Đô chính là của nhà cậu. Cha mẹ cậu đều là những danh y hàng đầu trong nước, bản thân cậu cũng là sinh viên xuất sắc học liên thông thẳng từ cử nhân lên tiến sĩ ngành y.
Dù gì cũng là bạn của một tổng tài bá đạo, thực lực của nhà họ Lộc cũng không thể xem thường.
Vì đây là lần đầu tiên Lộc Ngôn làm nhiệm vụ của bộ phận Tình Yêu, nên cậu vẫn giữ nguyên tên thật của mình. Nhưng ở thế giới tiếp theo thì sẽ không như vậy nữa.
Đây là đặc quyền chỉ áp dụng cho nhiệm vụ tân binh.
Lộc Ngôn trở về phòng, tắm nước nóng xong thì ngủ một giấc ngon lành.
Lần này dù có là ông trời đến, cũng đừng mong kéo cậu ra ngoài làm công cụ kiếm thành tích nữa.
**