Lỡ Sàm Sỡ Bạn Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 4: Tôi chỉ liếm liếm

Tạ Diêm quyết định ngay lập tức, dùng máy liên lạc gửi cho Bạch Cẩn An một tin nhắn: "Kỳ mẫn cảm đến sớm, làm phiền cậu qua đây một chuyến."

Thông qua việc đánh dấu tạm thời, có thể tạm thời xoa dịu tình huống của Tạ Diêm.

Thấy bên kia trả lời "Được", Tạ Diêm tùy ý ném máy liên lạc đi, đi về phía trước vài bước, cố gắng tránh xa đội thêm một chút.

Ý thức dần dần trở nên mơ hồ, Tạ Diêm dần dần không nhìn rõ mọi thứ trước mắt, anh tùy ý cởi cúc áo sơ mi, khẽ thở dốc hai tiếng.

Có tiếng lá rơi bị giẫm lên, có người dừng lại bên cạnh anh.

Tạ Diêm dùng chút ý thức ít ỏi còn sót lại nghĩ, có lẽ là omega mà gia đình sắp xếp cho anh đã đến.

Tạ Diêm ôm lấy eo người kia, ấn cậu vào thân cây phía sau, không khách khí kéo chiếc áo sơ mi quân dụng màu đen đang sơ vin trong quần quân đội ra, luồn tay vào trong.

Đường cong eo thon gọn mà săn chắc bị nắm lấy xoa nắn, cơ bắp mỏng bị ấn xuống, lại vì độ đàn hồi vốn có mà nhô ra khỏi khe hở.

Tạ Diêm vẫn cảm thấy chưa đủ, dọc theo tuyến nhân ngư đi xuống, độ cong tròn trịa hoàn hảo bị nhéo đến biến dạng. Vải quần quân đội màu đen cũng bị nhô lên một chút.

Tạ Diêm hài lòng vỗ vỗ, sờ về phía trước, sờ thấy một thứ to gần bằng của anh.

Đây mà là của Omega sao?

Tạ Diêm: "…?" Anh đột nhiên tỉnh táo lại một chút, mở mắt ra.

Một đôi mắt màu đỏ đang nhìn anh, cùng là alpha cấp S, áo sơ mi quân dụng trên người Sở Thập Hàm lúc này đã bị anh vén lên cao, nhăn nhúm lộn xộn, chiếc quần quân đội vốn dĩ tôn lên khí chất cấm dục lại vì bàn tay anh làm loạn mà ở một chỗ kỳ lạ nào đó nhô lên một mảng.

Eo của Sở Thập Hàm bị ôm lấy, cậu dựa vào tư thế gần gũi quá mức này liếc anh một cái: "Sờ đủ chưa?"

Mùi tuyết tùng trôi nổi trong không khí, rõ ràng tin tức tố của Tạ Diêm vẫn còn đang quấy phá, nhưng trên mặt anh không lộ ra chút nào, vẫn trấn định nói: "E rằng vẫn chưa đủ."

Không được xoa dịu, hậu quả đối với đội ngũ là không thể tưởng tượng được. Tạ Diêm không tỉnh táo lắm mà nghĩ, alpha sao... Mặc dù không biết tại sao Sở Thập Hàm ngửi thấy tin tức tố của anh mà không đánh nhau với anh, nhưng cậu đến rất đúng lúc.

Giữa alpha và alpha chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ...

Chắc thế nhỷ?

Mất đi khả năng suy nghĩ, Tạ Diêm theo bản năng ôm Sở Thập Hàm lên, cách lớp vải đen đυ.ng vào.

Thân cây khẽ rung động, có vài chiếc lá rơi xuống.

Sở Thập Hàm rũ mắt nhìn Tạ Diêm, trên mặt không nhìn ra cảm xúc gì, kỳ lạ là không ngăn cản Tạ Diêm.

Mãi đến khi môi của Tạ Diêm chạm vào gáy của Sở Thập Hàm, biểu cảm của Sở Thập Hàm mới rốt cục nứt ra một đường.

Bị một alpha khác đánh dấu, đối với bất kỳ alpha nào đều là một sự sỉ nhục cực kỳ lớn, huống chi tin tức tố tiêm vào alpha sẽ mang đến đau đớn cực lớn.

Sở Thập Hàm theo bản năng muốn giãy ra khỏi Tạ Diêm.

Cảm nhận được sự giãy dụa của Sở Thập Hàm, Tạ Diêm theo bản năng ấn đầu cậu vào vai mình, ngăn cậu cử động lung tung. Đôi môi alpha mềm mại luôn mang theo ý cười hôn lên tuyến thể nhô ra trên cần cổ trắng nõn, khiến người trong lòng cứng đờ.

Tạ Diêm thấp giọng dỗ dành bên tai cậu: "Ngoan, tôi chỉ liếʍ liếʍ một chút thôi, sẽ không cắn."

...

Giọt sương sớm từ đỉnh ngọn cỏ xanh nhảy xuống đuôi cỏ, ánh sáng ban mai xuyên qua tầng tầng lá cây chiếu vào trong rừng.

Tạ Diêm bảo Yến Nhất Chu điểm danh đội viên xong, lại đi về phía trước một đoạn. Nếu không có gì bất ngờ, trưa mai họ có thể đến đích, giành chiến thắng trong cuộc diễn tập lần này.

Anh liếc mắt nhìn người trốn ở cuối đội, Bạch Cẩn An đang tránh mặt anh.

Anh thu hồi ánh mắt, không quan tâm đến người này, mãi đến giờ nghỉ trưa mới gọi Bạch Cẩn An lại.

Bạch Cẩn An vò góc áo, ngẩng đầu nhìn Tạ Diêm một cái, rồi lại nhanh chóng cúi đầu xuống.

Tạ Diêm nhìn hắn một lúc, đột nhiên nói: "Có lẽ hợp đồng của chúng ta có thể kết thúc sớm rồi."