Thấy bạn mình bị sỉ nhục hết lần này đến lần khác, dù Huey có hiền lành đến đâu cũng không thể nhẫn nhịn thêm được nữa. Cậu cố ý quay sang hỏi: "Sophir, cậu có biết ai là mị ma xinh đẹp nhất trong giới mị ma không?"
Sophir lập tức hiểu ý, liền tiếp lời: "Dĩ nhiên là cậu rồi, tiểu Huey của tôi! Phải biết rằng, hai trăm năm trước cậu chính là mị ma xinh đẹp nhất!"
Huey quay lại nhìn Ba Luân Tư, từ trên xuống dưới quan sát hắn rồi bất ngờ che miệng tỏ vẻ kinh ngạc: "Ôi trời, Ba Luân Tư, sao mặt cậu lại già đi nhiều thế? Nhìn này, khóe mắt toàn là nếp nhăn nhỏ rồi kìa. Hai trăm năm trước cậu đã ghen tị với nhan sắc của tôi, bây giờ chắc cậu ghen với cả giới mị ma mất thôi, vì cậu thật sự quá xấu!"
Huey đáng yêu rung đùi đắc ý, sau đó làm ra vẻ an ủi: "Nhưng mà không sao đâu Ba Luân Tư, chỉ cần cậu giữ gìn cái đuôi mềm mại của mình thật tốt, dù cậu có biến thành một con quái vật xấu xí, vẫn sẽ có ác ma thích cậu thôi."
"Ai là quái vật xấu xí hả!" Ba Luân Tư tức giận, vung roi da đánh thẳng về phía mặt Huey, "Hôm nay tôi sẽ đánh nát cái mặt này của cậu, để cậu trở thành mị ma xấu xí nhất thành phố ngầm!"
Sophir bị ác ma áp chế, căn bản không thể ra tay, chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Huey.
"Bốp ——"
Tiếng roi da chạm vào nhau vang lên, hai chiếc roi của hai mị ma quấn lấy nhau, không ai nhường ai.
"Ba Luân Tư." Huey lạnh mặt, bàn tay trắng nõn nắm chặt lấy roi da, giọng điệu sắc lạnh: "Cậu đang phá vỡ quy tắc cơ bản của mị ma."
Quy tắc đầu tiên của mị ma: Mị ma đánh nhau không được đánh vào mặt!!!
Ba Luân Tư cười khẩy: "Không đánh vào mặt là vì không muốn ảnh hưởng đến việc tìm bạn đời. Nhưng cậu ấy hả? Ngay từ đầu đã không thể tìm được ai rồi, vậy thì đánh hay không có gì khác biệt đâu?"
Nói rồi, ánh sáng hồng phấn lóe lên trên người hắn, hơi thở ma lực tăng vọt. Hắn nắm chặt roi da, hợp lực cùng bạn đời, nhân lúc Huey không phòng bị, mạnh mẽ kéo cậu ngã nhào.
Huey loạng choạng, trừng lớn mắt nhìn hắn: "Cậu lại dám mượn sức mạnh của bạn đời?"
Mị ma có thể cung cấp ma lực hỗ trợ cho bạn đời, đồng thời cũng có thể mượn sức mạnh từ họ để tăng cường thực lực trong thời gian ngắn.
Thấy Huey chật vật lùi lại, Ba Luân Tư càng đắc ý, đến mức ngay cả ác ma phía sau hắn cũng khẽ nhíu mày mà hắn lại không nhận ra.