Anh bảo vệ cô, sợ mấy người đàn ông đánh nhau làm cô bị thương.
"Các người đang làm gì đấy!"
Bí thư đại đội nhận được tin, vội vàng chạy đến, sau khi biết đầu đuôi câu chuyện thì nghĩ:
[Cô Hà Kiều Kiều này quả nhiên là người phóng đãng, quyến rũ con trai mình chưa đủ còn khiến đàn ông đánh nhau vì cô.]
Bị bí thư đại đội quát một tiếng, mấy người đàn ông định động thủ đều bỏ dụng cụ nông nghiệp xuống, từng người ngượng ngùng nhìn nhau.
"Lớn gan rồi! Tất cả các anh đều muốn đi nông trường cải tạo phải không!"
Đám đàn ông nhìn nhau, cuối cùng cúi đầu không nói gì.
"Được rồi, giải tán đi."
Đám đông giải tán, bí thư đại đội liếc nhìn Hà Kiều Kiều: "Cô tốt nhất nên an phận làm việc của mình, đừng có động những tâm tư đen tối!"
"Bí thư Kiều, tôi sẽ không gây chuyện đâu."
Hà Kiều Kiều bước lên phía trước một bước, nghiêm chỉnh nói.
"Hừ, tốt nhất là vậy."
Cuối cùng đến lúc xếp hàng cân, Hà Kiều Kiều vừa hay xếp sau Kiều Lạc Quốc, hôm nay anh ta đào được nửa sọt khoai lang, trông có vẻ tương đương với cô.
"Kiều Lạc Quốc năm mươi cân, Hà Kiều Kiều bốn mươi lăm cân, Kiều Nhậm Hải bốn mươi lăm cân..."
"Khoan đã!"
Hà Kiều Kiều ban đầu chỉ đứng bên cạnh đợi Kiều Nhậm Hải cân xong, hai người cùng khuân khoai lang.
Nhưng khi thấy sọt của Kiều Nhậm Hải đầy gần tràn ra ngoài, kết quả chỉ có bốn mươi lăm cân, cô lập tức hiểu ra, có người đang bớt xén lương thực của nhà Kiều Nhậm Hải.
"Sao thế, người phía sau còn đang đợi kìa!" Người cân không hài lòng nói.
"Tại sao khoai lang tôi và anh Kiều Lạc Quốc đào rõ ràng ít hơn anh Kiều Nhậm Hải, mà trọng lượng lại gần bằng nhau?"
Hà Kiều Kiều nói to, khiến những người xếp hàng phía sau tò mò.
"Tôi yêu cầu cân lại!"
"Cô biết cân à?" Người cân có vẻ lo lắng.
Thấy Hà Kiều Kiều gật đầu, ừm một tiếng, người cân nhìn Kiều Lạc Quốc, được cho phép rồi mới nói:
"Vậy được! Nhanh lên!"
Kiều Nhậm Hải đặt lại khoai lang lên cân, lần này cân ra là chín mươi tư cân, Hà Kiều Kiều rất hài lòng, giúp Kiều Nhậm Hải khuân khoai lang xuống cân.
Lúc này dù Kiều Nhậm Hải có ngốc cũng biết mình bị tính thiếu lương thực, vui vẻ nói với Hà Kiều Kiều:
"Chị xinh đẹp, chị giỏi quá, chỉ nhìn một cái đã thấy họ tính sai."
Những người xếp hàng phía sau không ngốc như Kiều Nhậm Hải, thấy người cân bớt nhiều cân như vậy, đến lượt họ thì nhìn rất kỹ.
Một số người dù không biết cân cũng gọi người bên cạnh giúp xem.