Editor: Thơ Thơ
Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy, hai vợ chồng Tuyết Khả Duy bước nhanh đi tới trước bọn họ.
“Tuyết Vi, việc này hết thảy đều là em thiết kế tốt đúng hay không?!” Tuyết Khả Duy lòng dạ Tư Mã Chiêu là người qua đường đều biết, cho nên, cô cũng không cần thiết cố tình dấu diếm cái gì.
“Chị cả, chị muốn nói cái gì?”
“em thân là chủ tịch thương hội, lợi dụng chức quyền, phong sát mọi hợp tác của cha. Em không có khả năng không biết công ty của cha đã không còn lối thoát, em lại không có lập tức đuổi tận gϊếŧ tuyệt Tuyết thị, mà là ngồi yên không nhìn đến. Chị vốn tưởng rằng, có thể là em đối với cha còn tồn tại một tia thân tình. Bất quá bây giờ xem ra!!”
Tuyết Khả Duy tiến lên một bước, gằn từng chữ: “Nói vậy, em đã tính đến chị nhất định sẽ vận dụng trương mục của Nhà họ Hoàng Phủ đi cứu cha rồi. Do đó khi thời cơ chín mùi, đột nhiên truyền ra tin tức kết hôn, lợi dụng cha chồng đi bức tiền cha, như vậy, không chỉ công ty của cha sẽ lập tức đóng cửa, chính là địa vị chị ở trong lòng cha chồng cũng sẽ cực giảm. Đúng hay không?!”
A.
Ngược lại cũng đừng nói, Tuyết Khả Duy chính là thông minh. Nếu thay đổi Tuyết Phỉ Nhi sợ là bị tính kế cũng không biết bị tính kế ra sao.
Không nghĩ tới kết quả vừa mới ra, Tuyết Khả Duy liền đoán được quá trình.
Chỉ tiếc……
“Chị cả, thật đáng tiếc. Chị chỉ đoán đúng mở đầu, lại không có đoán ra kết cục!
Chị, em lại há ngăn đơn giản là có thể tính như vậy. Lần này mục đích chân chính của em kỳ thật là……” Mắt phượng chợt lóe, cô giảo hoạt chuyển động chìa khóa trong tay.. Thơ_Thơ_ddlqd
Tuyết Khả Duy tức khắc không thể tưởng tượng mở to hai mắt: “em…… mục đích chân chính của em là…… Là mẹ chồng?!!”
“Đúng!! Nếu muốn chân chính đối phó chị, em tự nhiên đến trước bắt được quyền cao của Nhà họ Hoàng Phủ. Có thể tưởng tượng bắt được quyền, trước phải vặn đổ Dạ Phi Nhã Lệ. May mắn chị cả cho em cơ hội này, không ngừng dễ như trở bàn tay đoạt quyền từ trong tay Dạ Phi Nhã Lệ, lại thêm công ty của cha vẫn phải đóng cửa như cũ, nhất tiễn song điêu, cũng đỡ lãng phí thời gian của em, chẳng phải là chuyện hoàn hảo sao?”
Chân tướng công bố!
Tuyết Vi sở dĩ vẫn luôn án binh bất động chính là chờ thời cướp lấy quyền quản lý hậu viện Nhà họ Hoàng Phủ!!
“cái đồ tiện nhân này!! Vậy mà dám tính kế tới trên đầu mẹ tôi rồi!!!” Hoàng Phủ Sâm nổi lên tức giận, giơ tay lên liền đánh về phía mặt Tuyết Vi.
Thấy vậy, Hoàng Phủ Minh tiến lên một bước, một phen vững vàng bóp ở cổ tay của anh. Nương theo, quăng ngã quá vai một cái xinh đẹp, anh ngã thật mạnh ở trên mặt đất: “Anh cả, nếu anh tính toán động thủ, em có thể phụng bồi tới cùng!!”
“Sâm, thôi. Thua chính là thua.” Tuyết Khả Duy chậm rãi đỡ Hoàng Phủ Sâm ngã xuống đất đứng lên. “Tuyết Vi, nếu trò chơi đã bắt đầu, em dám chơi, chị bồi em là được. Nhưng…… em vì báo thù với chị, lợi dụng hôn sự em và Minh, thật sự được chứ?” Nụ cười trào phúng xẹt qua khóe miệng.
Sắc mặt Tuyết Vi tức khắc liền trầm xuống.
“Chị dâu, chị hãy nghe cho kỹ.” Sắc mặt Hoàng Phủ Minh trầm xuống: “chuyện giữa những phụ nữ các người lục đυ.c với nhau tôi mặc kệ, cũng khinh thường tham dự, nhưng, nếu chị dám ba lần bốn lượt muốn xuống tay từ giữa cảm tình của tôi và vi, cũng đừng trách tôi sẽ tái diễn chuyện ba năm trước đây!!!” Trong lời nói lạnh thấu xương lộ rõ nguy hiểm.
Thân mình Tuyết Khả Duy ngẩn ra, u oán nhìn mắt Hoàng Phủ Minh liền trầm mặc không nói rời đi…… Thơ_Thơ_ddlqd
Chuyện ba năm trước đây?
Tuyết Vi khó hiểu nhíu mày: “Minh, ba năm trước đây anh cùng Tuyết Khả Duy……?”
“Ba năm trước đây, nếu không phải cha tôi ngăn cản, Tuyết Khả Duy cũng đã chết ở trong tay Anh hai tôi, cho nên, Tuyết Khả Duy vừa đi mới có thể đi nhiều năm như vậy.” Hoàng Phủ Nguyệt lớn tiếng doạ người giải thích chân tướng.
Tuyết Vi liền buồn bực, cô chết giả bất quá chính là lúc Tuyết Khả Duy mượn cơ hội thượng vị, làm sao lại đột nhiên không từ mà biệt? Cảm tình……
A.
Người đàn ông này, tàn nhẫn lên thật đúng là mặc kệ nam nữ già trẻ!
“Anh hai, chị dâu, lần này các người xem như ‘ thu hoạch phong phú ’, đã ở trên sự nghiệp đánh lão đại một cái hoa rơi nước chảy, lại ở nhà đoạt quyền của Dạ Phi Nhã Lệ. Theo em thấy, hẳn là qua không bao lâu nữa, tất cả Nhà họ Hoàng Phủ này đều phải nghe mệnh lệnh hai vợ chồng các người đi? “
Đi vào nơi ở của Hoàng Phủ Minh, vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt cười tà trêu chọc hai người.
“Nào có đơn giản như vậy?” Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Vẻ mặt Tuyết Vi cũng dần dần trầm xuống: “Đúng vậy…… A…… Dạ Phi Nhã Lệ lại há dễ đối phó như vậy sao?”
“hả??” Ánh mắt anh em hai người kia cùng nhìn về phía Tuyết Vi mặt ủ mày chau.
Cô giống như là phản ứng lại đây cái gì, hoảng loạn cười nói: “ý tứ của tôi là, Dạ Phi Nhã Lệ là cáo già xảo quyệt, nơi nào dễ đối phó như vậy?”
“Thiết. Dạ Phi Nhã Lệ là cáo già xảo quyệt, có thể ‘ cáo già xảo quyệt ’ hơn chị dâu đây sao?”
“Nguyệt!! Lời này là có ý tứ gì?!”
Cô bất quá chính là ‘ đòi nợ ’ thôi. Thơ_Thơ_ddlqd
Nhớ trước đây, Dạ Phi Nhã Lệ mượn tay Tuyết Phỉ Nhi nhiều lần độc hại thai nhi trong bụng cô, nếu không phải cô thiên phú dị bẩm, sợ là cô và đứa trẻ cũng không biết đã chết bao nhiêu lần. Làm sao có thể sử dụng ‘ cáo già xảo quyệt ’ tới hình dung cô chứ?
“Ha hả……” Hoàng Phủ Nguyệt dương môi cười, lười nhác duỗi cái eo lười: “Được, được. Tôi đi ngủ trước.” Xoay người, vừa muốn rời đi, anh giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, cười tà quay đầu lại, nghiền ngẫm nói: “Tiểu Tiểu, muốn hay không cùng anh tới ‘ nghỉ ngơi ’ a?”
“cút!” Sắc mặt Ly Tiểu Tiểu trầm xuống, hung tợn trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái liền dẫn đầu đẩy cửa tiến vào trong biệt thự.
Hai vợ chồng Tuyết Vi làm sao đều cảm thấy không đúng. Từ bên ngoài xem ra, giữa Ly Tiểu Tiểu cùng Hoàng Phủ Nguyệt nơi nào có cảm tình tồn tại chứ?
“Daddy, daddy!!!” Ba ngày chưa thấy được ba ba, Miêu Miêu vừa thấy Hoàng Phủ Minh trở về miễn bàn nhiều hưng phấn.
“Miêu Miêu, nhớ daddy sao?”
“dạ, dạ.” Tiểu gia hỏa đầu điểm giống cái trống bỏi.
Hoàng Phủ Minh ra vẻ khó hiểu ngồi xổm xuống, nghi hoặc nói: “Đó là nơi nào nhớ daddy đây?”
“Nơi này!” Miêu Miêu dùng đôi tay chỉ chỉ vị trí trái tim mình.
Này không khỏi chọc Hoàng Phủ Minh tâm hoa nộ phóng lên: “Xem, con gái của ba còn biết trong lòng nhớ ba ba đây.” (đọc nhất nhất ở dembuon chấm vn)
“Thiết……” Nhìn lên bộ dáng anh khoe khoang, Tuyết Vi liền tràn đầy khó chịu.
Ngẫm lại, cô bồi ở bên người Miêu Miêu ngày đêm, Miêu Miêu đều không có cùng cô thân mật như vậy. Nhưng Hoàng Phủ Minh vừa xuất hiện, tiểu gia hỏa này liền biến thành cục tẩy đường, ngày ngày dính Hoàng Phủ Minh không chịu buông tay.
“Minh, anh trước dỗ Miêu Miêu đi ngủ đi. Em đi trong phòng Tiểu Tiểu một chuyến.”
“ừ. Được. Bảo bối, daddy dỗ con đi ngủ được không?” Cơ hội dỗ đứa trẻ ngủ rơi vào trong tay Hoàng Phủ Minh, đôi mắt anh đều sáng lên.
Tiểu gia hỏa kia càng đầy mặt nguyện ý: “Được nha, được nha.” Tung tăng nhảy nhót liền đi theo Hoàng Phủ Minh tiến vào trong phòng ngủ……
“Thiết……” Vừa thấy bộ dáng hai cha con bọn họ ‘ ân ái ’, trong lòng Tuyết Vi ghen tuông mười phần, oán hận cho Hoàng Phủ Minh một cái xem thường, xoay người, liền đi tới cửa phòng Ly Tiểu Tiểu.