Editor: Thơ Thơ
“Chủ tử, mời……” Tài xế cung kính kéo ra cửa sau, khom người chờ đợi Tuyết Vi xuống xe.
Cô mặt vô cảm sửa sang lại quần áo, chậm rãi đi xuống xe……
“Chị Vi Vi, chị tới đây làm gì ……?” Nhìn trước mắt, cửa lớn trang nghiêm, hùng vĩ, mặt trên mấy chữ to thϊếp vàng ‘ trường quân đội Hoàng Bộ ’ thình lình ánh vào trong ánh mắt Ly Tiểu Tiểu.
“Ha hả, nơi này…… Là trường học cũ của chị……”
Cô cho rằng, khả năng đời này của mình đều sẽ không có lần thứ hai bước vào cái trường chứa đầy khuất nhục này;
Cô cũng cho rằng, cho dù trở về nơi này, trừ bỏ hận, sẽ không có tình cảm khác.
Chính là……
Thật sự đến nơi này, Tuyết Vi mới phát hiện, trường học này ở trong trí nhớ của cô thật tốt đẹp hơn so với căm hận. Nếu không phải nơi này, cô cũng sẽ không cùng Bạch Dạ quen biết, cùng Bạch Dạ hiểu nhau.
Chậm rãi, đi vào trong vườn trường.
Tuy rằng xa cách bảy năm, nhưng trong trường học một cái cây một cọng cỏ đều làm cô quen thuộc như vậy ……
Ánh mắt, nhìn về phía rừng cây cách đó không xa ……
Nơi đó!
Chính là nơi đó!
Chính là ở nơi lần đầu tiên cô cùng Bạch Dạ tương ngộ.
Không nghĩ tới, bây giờ nơi đó đã trở thành thánh địa nam ‘ nữ ’ luyến ái, ngược lại cũng đừng Nói, rừng cây kia lại cũng có đủ ‘ lãng ’ mạn……
Mắt nhìn mấy đôi nam ‘ nữ ’ ôm nhau ở bên trong rừng cây, Tuyết Vi cười nhạt thu ánh mắt trở về, đi đến thang máy giáo viên đi vào. Thơ_Thơ_ddlqd
Ngồi thang máy, thẳng đến tầng lầu giáo viên.
“Tiểu Tiểu, em ở chỗ này chờ chị đi.” Tuyết Vi để lại Ly Tiểu Tiểu một mình, vung tay, ‘ Cộc cộc cộc……’ mà nhẹ gõ cửa phòng hiệu trưởng.
Bên trong truyền đến một trận tiếng bước chân, Tim Tuyết Vi trong nháy mắt liền nhắc tới cổ họng.
‘ két ’ cửa phòng mở ra, khi Bạch Dạ nhìn thấy Tuyết Vi đứng ở trước cửa, đôi mắt lạnh đến không hề có độ ấm nháy mắt phủ lên một tầng ánh sáng ‘ kích ’ động nói không hết ……
“cô!!…… Đã trở lại?” Sau ba chữ mặt người đàn ông này tĩnh lặng như nước, sau khi anh nói xong, trên mặt lạnh lùng dần dần nổi lên một nụ cười khó nén.
Anh……
Thay đổi, cũng không thay đổi.
Hiện giờ, anh đã là người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi, bên ngoài tuy thay đổi không quá lớn, nhưng khí chất băng lãnh khó có thể thân cận vốn thuộc về anh, rõ ràng trở nên nhu hòa rất nhiều.
Người đàn ông này rốt cuộc…… Có một chút vị nhân tình!
Cẩn thận đánh giá mặt Bạch Dạ, Tuyết Vi thản nhiên cười nói: “ừ…… tôi đã trở về.” Một bước đi trên trước, cô một phen, ‘ kích ’ động ôm Bạch Dạ.
Giây tiếp theo……
Bạch Dạ ôn nhu cười, trở tay, gắt gao ôm chặt Tuyết Vi trong lòng ngực ……
Trong văn phòng mộc mạc.
Tuyết Vi ngồi ở trên sô pha, nhìn quanh văn phòng này tràn ngập thư hương. Nơi này quả nhiên là thuộc về phong cách Bạch Dạ, chưa từng có nhiều vật phẩm trang trí lại tràn đầy nội hàm. Thơ_Thơ_ddlqd
“Ở chỗ này dạy học…… đã quen sao?” Tuyết Vi đã nhàn nhạt mở miệng.
Hơn ba năm trước, cô thông qua gián điệp nghe được tin tức Bạch Dạ có ý đồ rời khỏi bộ đội, là Hoàng Phủ Minh cực lực giữ Bạch Dạ lại, anh mới có thể chạy tới nơi này nhậm chức hiệu trưởng trường quân đội Hoàng Bộ.
“cũng tốt. Cô thì sao? Mấy ngày nay hẳn là ‘ rất ’ vội đi?” Bạch Dạ bưng một ly trà đưa tới trong tay cô.
Tuyết Vi ra vẻ khinh thường nhìn anh liếc mắt một cái: “Xem ý tứ này, tám phần, nhất cử nhất động của tôi anh đều nắm giữ hả?”
“Ha hả……” Bạch Dạ cười mà không nói. Vô hình cho cô một cái đáp án tốt nhất.
“Nếu biết tôi đã trở về, vì sao không tới tìm tôi?” Thu trở về trên mặt, Tuyết Vi buông cái ly trong tay, trong mắt tràn ngập không hiểu.
Đối với cô mà Nói, bốn năm trước từ biệt, cô mang theo hận đối với mọi người rời đi, đêm cùng Khả Duy độc thoại ……
Sinh mệnh cô không có người đàn ông địa vị tầm thường, sau khi trở về, người đầu tiên cô muốn tìm chính là anh!
“tôi vốn định đi tìm cô, nhưng vừa lúc nhìn đến…… cô cùng Minh từ cửa hàng bữa ăn khuya ra tới, cũng liền……” Bạch Dạ không nói tiếp.
Hết thảy cũng đã hiểu rõ.
Người đàn ông này, tám năm trước là đức hạnh, tám năm sau vẫn là như vậy, Vĩnh viễn từ rất xa quan sát, sẽ không đi quấy rầy sinh hoạt của cô.
Bây giờ không phải lưu hành cái gì ấm nam sao?
Đối với tất cả mọi người ấm, đó là điều hòa; chính là Bạch Dạ, lại là một ấm nam không hơn không kém mới đúng!
“Dạ, trở về đi.” Thơ_Thơ_ddlqd
“Cái gì?”
“Trở lại bên người Hoàng Phủ Minh đi thôi, Quân Khu Bạch Hổ cần anh, anh càng cần hơn nữa.”
Có thể nói trong ba năm này, nhất cử nhất động của Quân Khu Bạch Hổ đều nắm giữ ở trong tay Tuyết Vi.
Ở nửa năm cô chết, sau khi Bạch Dạ từ chức tướng quân, còn lại thủ lãnh ba đại quân khu có thể nói là mỗi người ‘ vỗ tay trầm trồ khen ngợi ’.
Bởi vì không có người nào không biết, địa vị Bạch Dạ ở bên trong Quân Khu Bạch Hổ là chỉ ở sau nhân vật trung tâm Hoàng Phủ Minh, nếu không có anh, thực lực Quân Khu Bạch Hổ ít nhất yếu bớt một phần ba!
“Không được……” Bạch Dạ cười nhạt lắc đầu.
“Vì sao? Dạ, kỳ thật…… trước khi tôi và Hoàng Phủ Minh đăng ký kết hôn, tôi đi qua nhà anh, nhìn lén nhật ký của anh. Tôi có thể cảm thụ được, anh căn bản là không thích làm thầy giáo ở trường quân đội Hoàng Bộ, không phải sao?”
“Đúng vậy, tôi không phủ nhận, lúc ấy tôi đích xác không thích nhậm chức ở chỗ này; lúc trước sở dĩ tôi đáp ứng Minh ở lại, cuối cùng lựa chọn tới nơi này, cũng bất quá là khát vọng có thể ở chỗ này tìm được tin tức của cô. Nhưng……”
“Chậm rãi, chậm rãi, tôi đột nhiên phát hiện, sinh hoạt đơn giản như vậy tựa hồ càng thêm thích hợp với tôi. Nếu nói lên bởi vì cô, tôi tới nơi này; như vậy, cô đã trở lại, tôi còn lưu lại nơi này, chính là tôi thật sự yêu nơi này……”
Bạch Dạ từng là người có tài nhưng không gặp thời, mới có thể chán ghét làm thầy giáo ở trường quân đội Hoàng Bộ như thế;
Chính là……
Từ khi đi Quân Khu Bạch Hổ, sau khi nhậm chức tướng quân binh đoàn thứ nhất, tranh đấu chậm rãi trở nên nhiều lên, chuyện cũng trở nên nhiều lên, người phức tạp quanh mình cũng càng ngày càng nhiều. Thơ_Thơ_ddlqd
Nghĩ lại, từ phức tạp trở về bình đạm, chưa chắc không phải là một chuyện xấu.
Đặc biệt là……
Nhìn thấy Tuyết Vi bình an trở về, anh càng thêm có thể tâm như nước lặng ngốc tại nơi này.
“Dạ!!! Quân Khu Bạch Hổ……!!”
“Vi Nhi……” Bạch Dạ nhanh chóng cắt lời cô Nói, cười nhạt nói: “tôi hiểu tâm tư của cô. Cô hy vọng tôi trở về tiếp tục giúp Minh, đúng không?”
Đúng!
Cô cũng không phủ nhận, hôm nay tới tìm Bạch Dạ không chỉ là ôn chuyện đơn giản như vậy, càng thêm muốn gọi anh trở về trợ giúp Hoàng Phủ Minh một tay.
“Hoàng Phủ Sâm, cũng đã trở lại……”
“tôi biết anh ta đã trở lại. Nhưng tôi tin tưởng, y theo năng lực Minh nhất định có thể ứng phó anh ta. Chủ yếu chính là…… Vi Nhi, cô nghĩ tới chưa? Cô biến mất lâu như vậy đột nhiên xuất hiện; mà tôi lại nối gót trở về Quân Khu Bạch Hổ phục chức, người khác sẽ nói làm sao?”
Mặc dù năm đó hiểu lầm đã cởi bỏ;
Mặc dù người biết được chuyện năm đó cũng không nhiều.
Chính là……
Tình của Bạch Dạ đối với cô đều không phải là giả, sớm muộn gì sẽ có người lấy chuyện hai người bọn họ ra nói!
Nhưng……