Live Stream Giả Heo Ăn Thịt Hổ

Chương 5: Ai ở sau lưng (3)

Lâm Phương cũng là người mới và cô cũng có khóc khi đột nhiên bị ép chuyển đến nơi kinh dị nhưng khi đến cửa nhà đã ngưng khóc chỉ để lại đôi mắt đo đỏ, không ai chú ý nhiều và để ý như Lạc Trình Chi nên tính theo kể từ khi vào ngôi nhà này thì quả thật cả bốn người con gái chỉ có mỗi Tô Nhã khóc như mưa làm đau đầu mọi người.

[Cô ta khóc nhiều thật!]

[Chị gái Lạc Song này ác thật đó.]

[Cãi nhau đê, đánh nhau đê.]

[Nhào vô nhào vô đê.]

Người đàn ông cao to đứng lên ngăn cản hai người cãi nhau, cậu nam sinh cũng ngồi bên cạnh an ủi Tô Nhã.

Cố Thanh Nhã đau đầu, bắt đầu phân chia phòng ngủ: "Sau khi phân phòng xong thì chia nhau nhóm hai người ra điều tra căn nhà này, nếu tìm được cốt truyện chính rồi giải mã thì cũng không cần ở nơi này lâu."

Người đàn ông tên Cố Mạnh lên tiếng: "Khi nãy tôi cùng cậu Tô lên tầng hai kiểm tra, nơi đó chỉ có bốn phòng mở cửa được, một phòng ở giữa không thể mở và cầu thang lên tầng ba thì bị khóa."

Sáu người nam chen chút nhau chí hai phòng còn bốn người nữ còn lại thì chia nhau ra, Tô Nhã đương nhiên không muốn cùng phòng với Lạc Trình Chi mà Lâm Phương cũng muốn ở chung phòng với người cũ để an toàn, Lạc Trình Chi không chê náo nhiệt cũng muốn ở chung phòng với người cũ.

Cố Thanh Nhã không còn cách nào: "Phòng thật sự chỉ chứa hai đến ba người thôi nếu thêm một người nữa thì phải ngủ đất."

Mỗi phòng có hai giường nhỏ và một sofa miễn cưỡng đủ ba người ngủ, tuy ngủ nhiều người sẽ an toàn nhưng ai biết nằm dưới đất liệu có thấy thì gì ở những góc tối khuất tầm nhìn hay không.

Lạc Trình Chi ngay lập tức chê bai: "Tôi không muốn ngủ dưới đất hay sofa đâu, đương nhiên tôi cũng không muốn ngủ một mình."

Cố Thanh Nhã gật đầu: "Ngủ một mình đúng là không an toàn, thế này đi tôi làm thăm, ai lấy được thăm đỏ sẽ ngủ chung phòng với tôi."

Lạc Trình Chi tham gia rút thăm còn Lạc Trịnh Tri thì trào phúng: "Như hoàng thượng vậy, mỹ nhân phải đấu đá với nhau để tranh sủng."

Lạc Trình Chi cầm lá thăm đuôi trắng mà vờ chán nản: "Thật xúi quẩy." Sau đó cô trả lời Lạc Trịnh Tri: "Ở bên người cũ đương nhiên an toàn hơn người mới rồi."

Cuối cùng người giữ thăm đỏ là Tô Nhã, Lâm Phương rõ ràng có chút thất vọng nhưng cũng không nói gì.

Trước khi vào phòng Tô Nhã còn đắc ý liếc mắt nhìn Lạc Trình Chi một cái, Lạc Trịnh Tri vẫn giữ giọng điệu cay nghiệt: "Vào tới nơi thì sợ đến khóc không ngừng nhưng lại thích tranh đua với người con gái khác, theo một ý nào đó thì cũng thật có tài."

Lạc Trình Chi bình thản nói: "Sự ghen ghét ganh đua của phụ nữ mà." Nói rồi cô cũng vờ sợ hãi: "Thật đáng sợ quá đi, không chừng đêm nay tôi bị cô ta hại chết á."

Lạc Trịnh Tri im lặng một lúc lâu sau đó mới lên tiếng: "Câm miệng."