Diệp Y từ từ tỉnh dậy trên giường, mở mắt ra là trần nhà vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Cô gắng gượng ngồi dậy, lấy điện thoại ở tủ đầu giường, mở lên xem thì thấy, ngày 9 tháng 12 năm 2023.
Mình tiến vào phó bản từ khi nào nhỉ? Diệp Y gãi đầu, có chút không nhớ rõ.
Diệp Y theo thói quen dùng ngón tay mở Weibo, dòng tin nhắn màu đỏ chói mắt 99+ nhấp nháy, cô nhấp vào xem thử.
[Tưởng mình leo lên cành cao là có thể hóa thành phượng hoàng chắc? Kém xa một đầu ngón tay của Chi Chi nhà chúng tôi!]
[Thiên kim thật thì ghê gớm lắm hả? Đồ tâm cơ chuyên cọ nhiệt độ ké!]
[Bản sao thì cũng chỉ sống được một năm thôi cô em à.]
[Đừng có cọ nhiệt độ của em gái cô nữa, dù sao cũng chẳng ai thích cô đâu.]
Diệp Y khựng lại suy nghĩ một lát, hình như trước khi vào trò chơi vô hạn lưu, mình đã tham gia một chương trình thực tế thì phải?
Còn là tham gia cùng cô em gái minh tinh kia nữa.
Diệp Y bị cha mẹ bỏ rơi vào năm 4 tuổi, từ nhỏ sống ở cô nhi viện, mãi đến năm 20 tuổi mới được cha mẹ ruột tìm về, hóa ra cô là thiên kim thật bị ôm nhầm của một gia đình giàu có, "cha mẹ" bỏ rơi cô không phải là cha mẹ ruột của cô.
Tin nhắn còn có không ít lời ác độc thô tục khó mà nói ra miệng, Diệp Y nhìn lướt qua, đến mày cũng không nhíu, cứ như đang xem mấy tin rác.
Quả thật là tin rác, Diệp Y nghĩ, so với những ngày tháng lo lắng đề phòng trong trò chơi của Chủ Thần, những lời này thậm chí còn ấu trĩ đến mức khiến cô bật cười.
Cô thả lỏng thần kinh căng thẳng, phịch một tiếng ngả người xuống giường, hóa ra mình thật sự đã trở lại rồi!
Tính toán một chút thời gian, cô ở trong phó bản khoảng ba năm, nhưng ở hiện thực dường như mới chỉ trôi qua ba ngày, đúng là sống một ngày dài bằng một năm.
Thế giới hiện thực chỉ mới trôi qua ba ngày, mà bản thân cô đã thay đổi long trời lở đất.
Là người đầu tiên vượt qua bài kiểm tra của Chủ Thần, Diệp Y nhận được "phần thưởng" từ Chủ Thần: Quyền sở hữu 20 phó bản đã hoàn thành.
Cô có thể chi phối các phó bản mà mình từng vượt qua từ các chiều không gian, bao gồm tất cả NPC bên trong.
Nhưng để duy trì sự tồn tại của phó bản không hề dễ dàng, cần phải cung cấp giá trị sợ hãi cho phó bản, nếu không để các NPC bên trong bị đói, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Diệp Y nằm trên giường thở dài, Chủ Thần đúng là chẳng có ý tốt gì.
NPC trong phó bản… có lệ quỷ không hề hấn gì với sát thương vật lý, hàng ngàn vạn tang thi, còn có cả những sinh vật cao cấp tương tự Chủ Thần...
Mà chỉ cần buông thả những lực lượng này, cô sẽ có thể khống chế tất cả.
Diệp Y nghĩ đến tất cả những gì mình đã trải qua trong phó bản vô hạn lưu, cười lạnh một tiếng.
Nằm ườn trên giường một lúc, Diệp Y lại xoay người ngồi dậy.
Thuốc ngủ trên tủ đầu giường vương vãi trên mặt bàn, Diệp Y nhìn những viên thuốc đó ngẩn người một lát, rồi vung tay quét hết thuốc ngủ vào thùng rác, sau đó đi vào phòng tắm rửa mặt.
Cô gái trong gương sắc mặt vàng vọt, đôi môi tái nhợt, đáy mắt thâm quầng, một khuôn mặt xinh đẹp tiều tụy đến thảm hại, Diệp Y thật sự sắp không nhận ra chính mình.
Trong trò chơi vô hạn dĩ nhiên là mệt mỏi, cả thân thể lẫn tinh thần lúc nào cũng căng thẳng, nhưng thể chất và tinh thần lực cũng nhờ đó mà tăng lên đáng kể, nhìn tuyệt đối không yếu đuối.
Còn bây giờ Diệp Y vén áo lên, thấy bụng nhỏ bằng phẳng, không khỏi thở dài.
Cơ bụng của cô đâu rồi!
Diệp Y lặng lẽ đưa việc tập thể hình vào lịch trình.