Chuyện Về Người Phụ Nữ Hoang Dâm

Chương 43: Ngày cũ của tương lai

Một ngày chiều cuối mùa hè trong cơn mưa tưởng chừng bất tận, mưa rả rích qua từng hàng cây mang theo những dòng nước len lỏi qua những cành lá rồi phủ trắng xóa những bong bóng nước dưới sân thay cho tiếng rì rào inh ỏi của tiếng ve kêu những ngày nắng. Tôi và em đứng dưới hiên đợi cơn mưa qua sau hành lang khu C nơi mà giờ này ít có bóng người qua lại. em không nói gì chỉ lâu lâu đưa tay ra phía ngoài ban công hứng những hạt mưa tí tách rồi rủ rủ tay vào mặt tôi.

Những giọt nước nhỏ nhoi đóng trên cái kính của tôi cũng không thể che đi khuôn mặt dễ thương và đáng yêu của em được. ngẩn ngở nhìn theo hình bóng em rồi em bất chợt dừng lại nhìn tôi hỏi một câu chẳng biết có chủ đích hay không ? bởi tại thời điểm đó tôi vẫn còn quá thơ ngây vẫn chưa nhận ra bài học tình yêu tuổi học trò là một minh chứng của sự đau đớn khi bị chia lìa.

--nếu sau này…mình chia tay anh có ghét em không ?

Tôi ngây ra một lúc và tự hỏi mình, ngày xưa chia tay người yêu cũ mình có ghét cô ấy không ? tất nhiên là có, không chỉ ghét mà còn giận và hận nữa kìa…nhưng bây giờ thì tôi đã không còn nghĩ như vậy nữa. nếu không đến được với nhau thì cũng không cần phải làm tổn thương nhau, ai nói người kia hạnh phúc thì mình hạnh phúc là nói suông nói miệng chứ thấy người mình yêu hạnh phúc mình cảm thấy đau nhói lắm chứ…đau là vì…mình không thể đem đến cho người ta hạnh phúc như người ta mong muốn, và đau vì nếu ở bên mình thì người ta sẽ không hẳn đã hạnh phúc.

-không, ai cũng có sự lựa chọn, tình yêu mà miễn cưỡng thì hôn nhân sẽ đỗ vỡ trong sớm muộn thôi em ak…

-nhưng tại sao em lại hỏi anh câu đó ?

--bởi em cũng không chắc mọi thứ sẽ như mình mong muốn, em sợ…

Tôi tiến tới gần ôm em rồi kéo em ngồi xuống bậc thang ngay đó, nhẹ đưa tay bịt miệng em..

-ngốc lắm, sợ gì chứ ? sau cơn mưa trời sẽ sáng thôi

Em lắc đầu nhìn tôi với sự ẩn ý sâu hun hút mà không tài nào khám phá được…

--nếu mưa vào buổi tối làm sao trời sáng được hả anh ?

Câu hỏi của em làm tôi thấy mình như bị ép đến một con đường mà phía sau là giặc phía trước là vực sâu, quay lại thì chắc chắn chết nhưng nhảy xuống thì chưa rõ thế nào…

-uk có thể như vậy nhưng ánh nắng vẫn sáng sau màn đêm

Chúng tôi ngồi đợi cơn mưa tạnh dần chỉ còn lại bầu trời u ám kèm theo sự yếu dần của ánh sáng hoàng hôn.

-về thôi em

Tôi đứng dậy nhìn em ngồi trong tư thế hai tay chống cằm

--đi ăn gì đi anh, em đói bụng rồi

-uk anh cũng đói rồi, ra lấy xe cái đã

Cứ phải học ngày chục tiết như thế này kèm theo cái nổi ám ảnh leo lầu năm học nữa thì bảo sao không đói cho được. chúng tôi lóc cóc ra bãi giữ xe, hai người hai chiếc…

-em muốn ăn gì ?

Tôi hỏi em sau khi thấy em chạy xe tiến về phía tôi đang chờ ở gần cổng

--ăn gì cũng được hết ak

Con gái là thế, miệng thì nói ăn gì cũng được nhưng hỏi ăn oop: không thì không ? ăn phở không cũng không..ăn chè không cũng không…ăn cháo không cũng không….thế rốt cuộc ăn cái gì ?...ăn gì cũng được…

Chẳng muốn hỏi nhiều trời lành lạnh như này ra làm hai tô hủ tiếu vừa ngon vừa rẻ là tốt nhất, tôi chạy từ từ để em theo sau ra đường số 6 chạy gần hết đường rồi rẽ phải ở cái ngã tư nhỏ, nơi mà tôi mới phát hiện ra quán hủ tiếu bà mập sau mấy tháng ở trọ xa nhà.

Chúng tôi dựng xe sát vỉa hè rồi tìm một bàn dưới tấm bạt xanh vì mưa vẫn còn li ti vài hạt nhỏ…

-cho con hai tô bự cô ơi

--em đâu có ăn hủ tiếu đâu….

Tôi ngơ cả người ra….

-thế em ăn gì ?

--ăn hoành thánh…

-uk, cô ơi cho con một hoành thánh một hủ tiếu nha cô.---uk, có liền, đợi xíu nghe con

Cánh tay liên tục thái thịt xếp gọn vào tô, nhìn cái tay cô chủ quán này tôi cứ tưởng cái bắp đùi của tôi, cục thịt xệ xuống phía dưới đung đưa theo mỗi nhịp dao…

Con bé lớn con cô chủ bưng ra rồi nhìn tôi cười đều….

-à ừm,,tôi hắng giọng

-nhìn gì em ?

---đẹp thì em nhìn thôi

-chuyện, anh mà lị

---không, em nói chị này nè

Tôi ngẩn tò te vì quê còn em vẫn mắt tròn mắt dẹt rồi cười tôi sau khi con bé đi mất…

--lêu lêu, ảo tưởng kìa

-ờ, ảo vậy thôi mà cũng có người mê

--gớm

-ăn đi cho nóng nè

Tôi đánh trống lãng, em lau đũa muỗng cho tôi còn tôi ngồi vắt chanh vào tô cho hai đứa.

-ăn ớt không ?

--hok, ăn nổi mụn

-thế hả ? có một loại ớt ăn vào đẹp da đó

Tôi đá đểu giả vờ như thật

--có hả ? ớt gì thế anh ?

Tôi đâu có ngu mà khai ra là ớt trong quần :roll:

-ak ớt chuông ấy….

Em nhìn tôi lườm lườm, không biết có hiếu ý tôi định nói không rồi hai đứa bắt đầu cái sự nghiệp ăn uống trước khi cái bụng lại kêu thêm rọt rọt lần nữa.

--ủa sao anh ăn hủ tiếu mà có cục hoành thánh nữa ?

-lúc nào chẳng có, khách quen mà

--xạo, hay ăn trộm của em

-ơ anh mà thèm

--thiệt không thèm không ?

-thèm cái khác thôi

Mặt tôi gian manh kèm theo nụ cười méo một bên, mắt híp híp lại kiểu Cô Tô Mộ Dung Nhục…--anh…

Tôi đang ăn thì em nhìn tôi hỏi

-gì em ? đang ăn mà hỏi gì ?

--tí anh có đi làm không ?

-có thì sao mà không thì trăng ?

--người ta hỏi đàng hoàng mà anh trả lời nhây quá ak…

Em tỏ vẻ nhũng nhẹo

-có chứ, có gì không ak ?

--tưởng anh rãnh qua phòng em chơi

-ơ, tụi kia đi đâu hết rồi ak ?

--hai đứa rủ nhau về quê có việc rồi, ở nhà một mình chán lắm

-ukm, thế nếu anh qua thì anh sẽ được gì nhỉ ?

--không biết, hên xui ak

Câu trả lời của em làm hứng lên cái thú tò mò của tôi…..như kiểu đi tìm vùng tối của mặt trăng

-vậy để chút anh xin nghỉ xem được không

--thiệt hả ?

-uk

Chúng tôi nhanh chóng kết thúc buổi nói chuyện cũng như bữa ăn tối của mình, tôi thanh toán tiền nhưng em không chịu..

--của ai nấy trả

Em đưa tôi phần của em, tôi trả phần của tôi, cũng chẳng thể nói gì hơn ngoài một cô gái hiểu ý và không muốn dựa dẫm kiểu cứ phải yêu nhau là người yêu, con trai phải trả tiền.

-em về phòng trước đi anh chạy qua quán rồi có gì anh gọi

--sao không gọi đt luôn anh

-không được, anh mới làm mà

--ukm, vậy thôi em về trước ak

-uk đi cẩn thận.

Tôi và em hai đứa rẽ hai hướng, quán café dần xuất hiện trước mặt tôi, một không gian yên tĩnh nhẹ nhàng kèm theo cái không khí mát lạnh sau cơn mưa. Quán cũng thưa khách vì mưa và cũng vì hôm nay là ngày thường.Tôi chào anh bảo vệ rồi gửi xe chui vô quán gặp chị quản lý dễ thương…

-chị hai ơi

--hai ba cái gì ? đi làm trễ còn ý kiến gì đây ?

-không phải em cố ý mà có việc gấp nên em tính lên xin bữa này nghỉ

Nghe tôi nói xong mặt chị quay ngoắt lại lườm tôi phát như dính chưởng

--xin nghỉ ? nói chơi hay nói đùa thế ku

Bà hỏi mà tưởng tôi nói đùa, mặt kiểu dò xét

-em nói thiệt mà, thông cảm em bữa nha, nay quán cũng không đông mấy

--uk thế thì thôi, cắt thưởng nghe

-èo, làm gì dữ vậy chị hai, lương có nhiêu mô mà cắt thưởng nữa

--còn xem lại thái độ của ku nữa, chị mày đang tính giới thiệu mày với con bé kia mà bận rồi thì thôi vậy

-xinh không chị ?

--thấy gái là tơm tớp tơm tớp, thế đi làm đi rồi tao giới thiệu cho

-hê hê chị đừng dụ con nít

--tao mà thèm dụ mày, kia kìa có thấy con bé tóc dài không

Nói rồi bà nghếch mặt lên trợn trợn mắt nhìn ra hướng đối diện, tôi quay theo đúng là bàn có bốn em gái, một em mập mập, một em tóc dài xinh xắn, một em teen, một em tóc xoăn như FELANI

-khách đẹp thì thiếu gì, mà thôi em có người yêu rồi…hề hề….em thằng đây

Tôi miệng thì nói thế chứ bản năng vẫn phải tăm tia xem thật giả thế nào, xinh xinh thì anh còn chén..nhầm còn tán. Tôi giả vờ như một vị khách vừa tính tiền đi từ từ qua bàn bốn cô thiếu nữ đang ngồi đó, liếc mắt nhìn qua một cái cũng thấy vẻ đẹp thanh thoát kiểu cành vàng lá ngọc hiện lên trên khuôn mặt. chỉ có vài giây thôi cũng làm tim ai xao xuyến. đôi môi chúm chím đỏ mọng, mái tóc dài xõa nữa trước nữa sau, khuông mặt thanh tú trong phút giây làm tôi ngập ngừng…có nên đi không ? hay ở lại lỡ đâu bà chị nói thật…

Tôi không tin vào mấy cái gọi là mai mối cho lắm nên thôi, có người yêu rồi rút nhanh còn kịp. bỏ qua EM tôi tiếp tục đi để em vào dĩ vãng…để rồi sau đó vài tháng tôi lại có cơ hội gặp em.

Tôi vốn dĩ không tin vào đệnh mệnh nhưng chính nó lại đem đến cho tôi những bất ngờ không thể tưởng tượng nổi. Cái lần đầu gặp em ở quán café đó như có linh tính mách bảo hay một cảm giác rất khó tả, tôi còn về tìm hiểu rồi đọc các loại tiểu thuyết kiểu như duyên phận, đệnh mệnh xem có giống không nhưng rồi lâu quá không còn dịp gặp lại em nữa nên tôi nghĩ rằng đó không còn là đệnh mệnh mà đơn giản là một sự gặp gỡ ngẫu nhiên như hàng ngàn hàng vạn con người vẫn đang gặp nhau ngoài kia nhưng không ai biết ai cho dù sau này có gặp lại.

tôi chạy về phòng em rồi hai đứa lao vào nhau như con thiêu thân, tôi cởi trần với thân hình có thể nói là vạm vỡ so với nhiều sinh viên khác, làn da bánh mật như tương phản với làn da trắng ngần không tì vết của em. Ham muốn du͙© vọиɠ trong ai ở cái trường hợp đó rồi cũng vật dậy, tôi cố len lõi đôi tay vào tìm đến và khám phá những điều còn mới mẻ trong đời cho dù đã xem qua nhiều thể loại phim ảnh. Nhưng phim thì nào có giống đời thật…đê mê tê tê rồi…xã giao…tôi cũng muốn thử cái cảm giác đó lắm chứ nhưng khi bắt đầu kéo nhẹ chiếc quần thun của em xuống thì em ngăn lại không cho. Tôi cứ ngỡ đó là hành động khởi điểm cho sự chứng minh của một cô gái muốn giữ mình trong sạch, tôi lại lao vào ôm hôn mân mê các vùng nhạy cảm, từ hôn cổ sau tai, hai tay vuốt ve mông em rồi di chuyển quanh vùng eo vùng lưng cho tới khi chạm tay vào cốc sê.

Tôi tiếp tục một lần nữa cố gắng dùng tay kéo nhẹ nhẹ chiếc quần thun của em xuống trong khi lưỡi đang đá lưỡi…em biết ngay ý đồ của tôi đưa tay xuống giữ chặt tay tôi lại rồi cắn một cái đau điếng ở môi, tôi giật mạnh ra ngữa người lui nhìn em nhăn mặt…

-sao cắn anh ?

--biết rồi còn hỏi…không được nghe chưa

-hì hì, tò mò tí thôi mà

Em không trả lời chỉ nằm ôm tôi thật chặt, tôi cũng không dám làm thêm lần nữa vì cứ nghĩ mình phải giữ cho em bởi không chắc em sẽ là vợ mình sau này, và mình cũng không có quyền ép em làm điều đó. Cái cảm giác muốn mà không được cứ thụt ra thụt vào còn ác hơn là đang vui mà đứt dây đang, cứt treo lủng lẳng mà nàng sang chơi. Nữa thì cục cứt muốn rơi, nữa thì lại muốn ra chơi với nàng.

------------- -------------

Đó là những câu hỏi uẩn khúc trong tôi rất nhiều khi phát hiện ra sự thật là em không chỉ yêu mình tôi, và tại sao một người có nhu cầu cao như em lại bỏ qua cho tôi ? bởi tôi quá yếu đuối không phù hợp với em hay em không xem tôi là đối tác….

Câu trả lời là không, em không muốn làm tổn thương tôi, không muốn tôi như một công cụ làm em thõa mãn và càng không muốn lừa dối tôi hay “cướp đi sự trong trắng và tình yêu chân thật” tôi dành cho em. Đã bao lần tôi cố gắng làm chuyện đó với em nhưng em đều từ chối, ấy vậy mà em lại sẵn sàng lên giường với những thằng con trai khác một cách dễ dãi như thõa cái nhu cầu sinh hoạt hằng ngày ấy.

Dù gì tôi cũng cám ơn em vì đã không cho tôi nếm cái mùi vị của tìиɧ ɖu͙© đơn thuần chứ không phải là cái kết của tình yêu. Tôi tôn trọng em và không xa lánh em, tôi vẫn liên lạc và giữ một khoảng cách nhất định cùng em và xem những kỉ niệm đó là một kí ức tình yêu, một kinh nghiệm trong cuộc sống sau này. Nếu đến với em và thậm chí là có hậu quả không thể giải quyết thì bây giờ câu chuyện đâu còn là tôi với H để kể cho mọi người nghe, mà là câu chuyện đã bị thay đổi nội dung bởi nhân vật có thật và tính cách thay đổi.

-Cho đến bây giờ, có lẽ sẽ có nhiều người thắc mắc là tại sao H lại không nhận ra tôi khi tôi gặp em ở cửa hàng điện thoại…đúng làm sao em có thể nhớ cơ chứ…ngay cả tôi còn không nhớ nỗi là tôi đã từng gặp em trước đó cơ mà. Thời gian quá lâu sau lần gặp chớp nhoáng đầu tiên cũng như sự day dứt chưa nguôi về mối tình đại học đầu tiên. Mãi sau này khi sự thật dần hé lộ, tôi biết gia đình em là chủ quán café đó kèm theo những điều suy luận logic sau khi khai thác từ chị quản lí dễ thương, tôi có thể khẳng định đó là em. Con bé teen teen kìa là M còn con mập mập là con Linh bạn học cùng lớp của em. Cơ bản là lúc đó chỉ để ý đến mỗi mình em thì làm sao mà nhớ ba đứa kia cơ chứ. Em tôi còn không nhớ nữa huống hồ. Và điều này cũng được em xác nhận khi “Ván đã đóng thuyền”. Tôi sợ hỏi ra lúc đó em lại nghĩ tôi vì ham mê giàu sang mà cố gắng theo đuổi em như kiểu chuột sa hủ nếp.

“Gặp nhau và yêu nhau đó chính là định mệnh. Ở bên nhau chóng vánh hay dài lâu đó chính là duyên số. Tôi có đọc qua đâu đó rằng để kiếp này được gặp nhau thì kiếp trước ta phải ngoái đầu lại nhìn nhau đến 500 lần hay một câu chuyện cảm động mà tôi chắc đã nhiều người đã đọc qua nó rồi, câu chuyện kể rằng có một chàng trai yêu một cô gái rất sâu đậm chăm lo cho cô ấy, quan tâm cô ấy hết lòng nhưng cuối cùng cô gái đó vẫn bỏ chàng ta mà đi để đến bên một chàng trai khác và họ đã ở bên cạnh nhau mãi mãi. Chàng trai tới hỏi thượng đế rằng chàng ta chưa đủ tốt hay sao mà cô gái lại bỏ đi. Thượng đế đã kể cho chàng nghe một câu chuyện rằng: Ở kiếp trước có một cô gái chết bên đường, có một người thanh niên đi ngang qua đắp cho cô một chiếc áo rồi bỏ đi, rồi có một chàng trai khác lại đem cô ấy đi chôn cất. Chàng trai tự hiểu được, mình chính là người chỉ đắp cho cô ấy chiếc áo thôi và người mà cô ấy đang ở bên cạnh mới là người đem chôn cô ấy, cho cô ấy nơi chốn an nghỉ. Duyên nợ một khi đã đến thì ta có chạy đi đâu cũng sẽ không thoát được khỏi nó. Không ở thời điểm này thì cũng ở thời điểm khác, không ở nơi này thì cũng sẽ ở nơi nào đó mà chúng ta phải gặp nhau. Đó là duyên nợ.”

Đúng là tôi có duyên mà không nợ với A còn với em thì không những có duyên mà bây giờ tôi còn có hai cục nợ đang to dần và lớn lên từng ngày, hai cục nợ cứ như cái ngân hàng một chiều chỉ có góp vào mà không có lấy ra, đã thế chúng nó còn được đồng sở hữu người tạo ra chúng nó nữa ấy chứ.Đời đôi khi thật vui và trêu người với cái vòng xoay hai kiểu: một là nuôi vợ và vợ thằng khác hai là nuôi vợ và chồng con khác. Không thể quay lại quá khứ và làm khác đi để thay đổi kết cục trong tương lai được. chúng ta có thể tác động vào dòng sông nhưng không thể quay ngược chiều dòng chảy…cũng như thời gian vậy. Nếu điều đó có thể xảy ra thì tôi không muốn nó dừng lại ở điểm A mà tôi muốn nó dừng lại ở mối tình học trò với những lời hẹn thề ngây thơ mơ mộng cũng như bao khao khát bỏng cháy trong tôi.Chương review ngoài lề: Công việc mới

Thời gian vừa qua vì một số lí do mà tàu ngầm nên rất mong các đọc giả thân quen thông cảm. hai thằng mọc răng sốt nên không có nhiều thời gian gõ chapter mới, chưa kể tôi cũng vừa xin nghỉ việc công ty cũ và tìm một công ty mới.

Lý do nghỉ việc thì cũng khá đơn giản thôi, có gia đình rồi, con cái còn nhỏ mà hai đứa không ai chăm mà đi làm ca nhiều nên cũng vất vả lắm các thím. Ngồi tâm tư với anh boss một tuần liên tục ông mới cho kí giấy cho nghỉ.

Cốc cốc cốc

--mời vào

Tôi bước vào với ánh mắt săm soi coi có ai trong đây nữa không vì việc này khá là cá nhân

-chào sếp

--hết việc làm lên rủ anh đi nhậu ak chú ?

Boss vừa cười vừa nói vui

-hết thì chưa nhưng em có chút việc muốn nói

--làm gì căng thẳng thế, ngồi uống nước chú

Nói rồi boss đứng dậy ngồi xuống cái bàn con con cùng tôi pha trà ra hai li

--chú uống nước đi rồi có gì nói

-dạ

Tôi nói rồi cầm cái tách lên quất một phát rồi nhìn anh trưởng phòng nói

-hết tháng này anh cho em nghỉ việc

Nói rồi tôi đưa luôn cái giấy xin nghỉ việc ra, anh nhìn tôi nhau mày rồi suy xét một lúc

--chú nghĩ kĩ chưa ?

-dạ rồi anh ạ

--lí do là gia đình phải không ? chú nói cụ thể hơn đi

-dạ thì em có con cái mà nó còn nhỏ đi làm xa chưa kể đi ca liên tục nhiều khi cũng hơi bất tiện anh ạ

--uk, anh cũng hiểu, một đứa đã mệt như chú hai đứa thì càng mệt hơn, thôi thì nếu chú đã muốn thì anh cũng sẽ cân nhắc, tạm thời chú cứ tiếp tục làm việc để anh liên hệ với bên nhân sự xem thế nào đã, anh cũng không muốn níu kéo gì chú đâu, cũng do hoàn cảnh thôi.

-dạ

--chú đã tìm được việc khác chưa mà xin nghỉ rồi ?

-dạ chưa anh ạ, em cũng có nộp đơn vài chỗ nhưng phải xin nghỉ được bên công ty mình em mới hẹn người ta đi phỏng vấn lại.

--không sao, chú còn trẻ, có năng lực, kinh nghiệm cũng có rồi, cứ tìm việc tốt đi hành chánh mà làm, đừng lo việc ở công ty nữa, khi nào xin được việc mới thì nói anh kí giấy cho nghỉ luôn trong vòng 3 ngày.

-dạ vậy thì anh cám ơn anh trước.

--ơn nghĩa gì, mày đi tao cũng tiếc, anh em có mỗi mày năng lực tốt, tao dám chắc mày nếu làm lâu ở đây thì cũng lên vị trí của anh thôi, đi công ty khác cũng cứ cố gắng phát huy như này thì chú mày sẽ được cân nhắc liền.

-dạ, công việc thì ra công việc, làm mà không hoàn thành cuối tháng lấy lương nó không có vui anh ạ.

--chú nghĩ được vậy là tốt, viết CV đi, rồi cái refer cứ ghi tên và số điện thoại của anh, khi nào người ta check thì anh trả lời cho đừng ngại.

-dạ anh tốt quá

--tốt gì mày ơi, với mày thì tao còn tốt chứ có đứa ăn rồi làm không được việc mà đuổi cũng chẳng xong kia kìa chúng nó có xin tao tao cũng không có đồng ý.

Thôi cứ về làm bình thường, không cần thông báo cho ai biết hết, hôm nào xin đi phỏng vấn nói anh kí giấy nghỉ phép cho đi pv. Hôm nào nghỉ thì làm bữa tiệc chia tay là xong

-dạ vậy thôi em gửi anh cái đơn, giờ em xuống xưởng làm việc tiếp

--uk, chú đi đi

Như trút bỏ được gánh nặng trong lòng, tôi bước ra khỏi căn phòng máy lạnh để cái cảm giác nóng bức ngột ngạt với ánh nắng chói chang đang rọi trên đầu.

Thực ra là tôi chưa gửi hồ sơ cho công ty nào cả, vì muốn nghỉ tầm một hai tuần chăm con cái rồi mới đi làm lại, nhiều khi cũng cần một khoảng lặng trong cuộc sống để tìm cái gọi là sự yên bình.

---------- --------------------------------

Một tuần sau khi thông báo nghỉ cho trưởng phòng, tôi về chuẩn bị hồ sơ và đăng kí một cái email mới để update công việc cần tìm trên các trang thông tin việc làm. Sau vài giờ lượn lờ từ facebook cho tới vietnamwork, cờ ria, street giốp, cuối cùng tôi cũng tóm lại được vài công việc trong khả năng cho phép.

Chỉ dám apply vị trí giám sát hoặc quản lý sản suất chứ không cao hơn hoặc apply vị trí nhân viên bình thường.

Nhận được cuộc gọi từ một số máy bàn tôi ra ngoài xưởng nghe điện thoại, từ đầu dây bên kia xuất hiện những âm thanh lạ mà quen….bởi người gọi không sử dụng tiếng Việt, và tôi thì đã lâu không sử dụng tiếng Anh.

CPU của tôi bị overload vài giây sau đó mới trở về trạng thái 5%

-xin lỗi, chị làm ơn lặp lại vấn đề vì tôi không nghe rõ

--ooh yes, anh có phải là N…Q không ạ ?

-vâng tôi là Q

--chúng tôi có nhận được CV của anh và xem xét thấy đủ điều kiện, nên chúng tôi muốn gọi điện thoại thông báo về một buổi phỏng vấn sắp tới, không biết anh có đồng ý không ?

-dĩ nhiên thưa madam (nghe giọng hơi già)

--vậy anh vui lòng đến địa chỉ ixxx số xvd đường zyz, tầng 7…..lúc 8h

-vâng, cám ơn tôi đã nghe rõ

--xin chào anh

-chào madam

(tạm dịch và viết lại như vậy thôi nhé mọi người)

Tôi tiếp tục quay lại xưởng làm việc như chưa hề có cuộc chia li. Mọi thứ vẫn diễn ra trong tầm kiểm soát. Nói thêm một chút về lí do tôi nghỉ việc nữa là ngoài lí do gia đình, thời gian đi làm thì còn cả môi trường làm việc nữa. tôi muốn tìm một môi trường làm việc vận dụng được kĩ năng ngoại ngữ của mình chứ bao năm nay không sờ mó vô nó được là bao lụt hết nghề, cái bằng IL vừa hết hạn sau buổi phỏng vấn 3 ngày thế mới kinh hồn. chưa kể làm việc cùng những con người không cùng quan điểm hoặc rất cố chấp bảo thủ và đặc biệt là có những tính cách không tốt.

===== ============

Phần này tôi cũng viết sơ qua về việc viết CV dành cho các bạn sinh viên mới ra trường cũng như có kinh nghiệm kèm theo vài câu hỏi và câu trả lời phỏng vấn sao cho phù hợp.

+ dành cho sinh viên mới ra trường: điểm hay gặp nhất của các bạn là đi mua một bộ hồ sơ có sẵn rồi điền vào sau đó đi rải một số nơi, chỉ cần cầm bộ hồ sơ hay cái cv như thế này thì nói thẳng luôn là vào RÌ SAI CỒ BIN

Đây là điều hoàn toàn không nên làm nếu như các bạn không phải muốn vào làm vị trí công nhân. Hãy lên google tìm từ khóa CV rồi chuyển qua mục hình ảnh, các bạn sẽ chiêm ngưỡng được vô số mẫu CV được thiết kế tự nhiên không theo bất kì mẫu nào. Bạn có thể lấy mẫu tham khảo và thiết kế lại theo ý mình.

Bước tiếp theo là các thông tin trong CV đối với sinh viên mới ra trường là gì ? tất nhiên là các bạn chưa có kinh nghiệm làm việc theo đúng chuyên môn, điều này là chấp nhận được đối với các bạn. đừng quá lo lắng.

Nội dung trong cv khá đơn giản bao gồm hình ảnh thẻ của bạn hoặc hình chân dung (tùy chọn sao cho phù hợp) nên nhớ là chọn tấm hình nào đẹp hoặc có 360 một tí, vì nhìn cái mặt trên cv mà không thiện cảm nhiều khi cũng bị loại (tùy vào nhà tuyển dụng cũng như vị trí tuyển dụng)

Phần tiếp theo là thông tin cá nhân bao gồm: tên (nên để kèm dưới hình) tuổi-ngày tháng năm sinh, địa chỉ nhà…số điện thoại và email.

Lưu ý email nên sử dụng gmail để thể hiện sự tiện dụng và chuyên nghiệp vì gmail chỉ có “.com” không như yahoo mail. Lưu ý tiếp theo là tên email phải thể hiện sự chuyên nghiệp và nghiêm túc: nên đặt là họ tên của bạn kèm theo tháng-năm sinh hoặc đại khái như thế chứ đừng có đặt: boynhangheohocgioi hay cogaidentutuonglai…..

Sau khi đã edit nội dung về cá nhân rồi thì các bạn tiếp tục phần thông tin khác.

-Học vấn: các bạn ghi rõ trường học, ngành học và điểm trung bình (hoặc xếp loại)

-Chứng nhận (chứng chỉ và kĩ năng): nếu có học ISO, GMP, HSE, nghiên cứu khoa học sinh viên, trình độ anh văn vi tính thì cho hết vào đây.

-Đặc điểm cá nhân: nêu vài tính cách nổi trội của các bạn “sao cho phù hợp với vị trí tuyển dụng”. ví dụ phỏng vấn vào vị trí liên quan đến kĩ thuật thì ghi vào thích KINH DOANH…. pacman ngoài ra có thể ghi thông tin từng làm lớp trưởng, bí thư gì đó…

-Kinh nghiệm tình nguyện: tham gia chiến dịch mùa hè xanh, tiếp sức mùa thi, hiến máu tình nguyện..bla bla bla gì đó

-Kinh nghiệm làm việc: cái này chủ yếu tập trung vào công việc bán thời gian mà các bạn từng làm, như công nhân, phục vụ, gia sư, chăm sóc khách hàng….

-Mục tiêu nghề nghiệp: thì tạm thời là mục tiêu ngắn hạn thôi: chẳng hạn hoàn thành công việc, học tập rèn luyện thêm cái gì đó….sau vài năm thì phấn đấu lên vị trí OZAWA nào đó.

“-Liên hệ” phần này chỉ dành cho người đã có kinh nghiệm làm việc, nên chọn sếp nào thân thiết tốt tánh mà nhờ liên hệ vì rất có khả năng cao bộ phận nhân sự công ty khác sẽ hỏi thăm sếp cũ của mình về mình là người như thế nào.

“phần CV dành cho người có kinh nghiệm thì khỏi hướng dẫn vì có kinh nghiệm rồi nói chi nữa mắc công  cv các bạn viết tiếng Anh hay tiếng Nhật hay tiếng a ư ư gì đó tùy thích, vào phỏng vấn tùy thích bằng ngôn ngữ đó mà chẳng cần đem theo chứng chỉ ngoại ngữ làm gì cả. ví dụ như tôi ghi CV bằng tiếng anh nên đi pv băng tiếng anh luôn ko cả nhà tuyển dụng lẫn mình không quan tâm đến việc anh có hay không có chứng chỉ ngoại ngữ vì có mà không chứng minh được bằng cách phỏng vấn thì cũng vô nghĩa”

Ngoài ra các bạn nên tham khảo trên một số website, youtube về việc chuẩn bị các thứ liên quan đến buổi phỏng vấn: như tìm đường, trang phục, chuẩn bị kiến thức (nhiều vị trí pv kiến thức chuyên môn rất sâu)

------ -----------

Vì nhận được cuộc gọi ngày thứ sáu và hẹn thứ hai đi phỏng vấn nên tôi có ba ngày để chuẩn bị, thật ra là viết đơn xin nghỉ phép một ngày và vấn đề quan trọng là rèn lại kĩ năng tiếng anh chứ tụt hậu quá lâu rồi. cứ tối đến và nguyên ngày chủ nhật tôi dành thời gian luyện tập cùng vợ tôi. Người đưa ra câu hỏi và tôi là người trả lời, tất nhiên là phải chuẩn bị 30 câu hỏi thường gặp như: giới thiệu một ít về bản thân, điểm mạnh điểm yếu, tại sao bạn lại nghỉ việc ở công ty cũ, mức lương mong muốn là bao nhiêu, tại sao chúng tôi nên chọn bạn cho vị trí này, mục tiêu dài hạn mục tiêu ngắn hạn của bạn là gì,….và 20 câu liên quan đến vấn đề chuyên môn mà vị trí tuyển chọn ví dụ: nội dung công việc cũ của anh, các vấn đề thường gặp và cách giải quyết, các tiêu chuẩn quản lý, triển khai kế hoạch như thế nào….vv

Ngồi hỏi qua hỏi lại mà nhiều khi tôi cười nắc nẻ vì vợ tôi quá nhập tâm vào vai diễn…

--anh không tập trung, nghiêm túc gì cả mai sao phỏng vấn hả

Em nạt tôi sau khi tôi hơi có phần đùa giỡn trong lúc luyện tập

-he he, làm gì căng vậy thiếm

--tập trung vô nghe lại nè, nói kiểu gì mà như đọc tiếng việt quá ak

-ukm, lâu rồi hok học tụt hậu chứ sao nữa

--ai kêu, em kiếm công ty nước ngoài làm không chịu

-thì anh làm công ty nước ngoài đó thôi

--lại còn ý kiến hả, công ty sử dụng tiếng anh ấy, chứ công ty gì mà cả năm không xài tiếng anh mà gọi là nước ngoài

-thì có yếu tố nước ngoài cũng được mà em

--thôi, không nói với anh nữa, tiếp đi

Thế là em cứ hỏi và tôi cứ trả lời, nhiều câu cứ ấp ak ấp úng éo biết trả lời sao thì em tự hỏi rồi tự trả lời luôn, cứ tập dợt được 3 buổi tối rồi cũng trôi chảy. vì lí do tôi nộp đơn vào một công ty trung gian môi giới việc làm (cờ ria biu đơ) nên mấy người phỏng vấn chắc ăn toàn là cáo già trên sa mạc chưa kể mấy con cáo ở công ty tôi chuẩn bị vào làm cũng có mặt.

--mà anh tính deal mức lương bao nhiêu, không lẽ cứ trả lời chung chung vậy ak ?

-uk, anh tìm hiểu rồi tầm 800-1000 đô

--anh nói chung chung rồi chốt luôn 900 đi chứ đừng nói khoảng mắc công nó trả mức thấp đó.

-uk vậy cũng được

Sáng sớm hôm sau, vợ tôi dậy từ sớm nấu ăn chuẩn bị đầy đủ áo quần, cà vạt, giày tây sẵn đó, tôi chỉ việc xuống ăn xong rồi lên mặc vào cho tươm tất, kiếm ít keo hứt vuốt vuốt lên đầu cho gọn gàng rồi hôn hai thằng con hai cái lấy hên lên đường.

-ba mẹ con đi làm

Tôi chào nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân

---ơ không phải con đi phỏng vấn ak

-dạ nhầm, con đi phỏng vấn, thường ngày chào quen rồi

---ừ ráng lên con, chúc con thành công

-dạ cảm ơn ba mẹ,

Nói rồi tôi xuống dưới dắt con xích thố ra chuẩn bị leo lên thì em kêu lại

--anh đợi đã

Tôi dừng xe quay lại thì em tiến đến đưa tay chỉnh lại cà vạt rồi hôn tôi một cái

--tặng anh lấy hên nè, cố lên nghe chồng yêu

-uk, anh cám ơn

Tôi nổ máy chạy xe ra cổng em mở sẵn đứng chờ rồi bóng em khuất dần sau gương chiếu hậu.

Tới nơi phỏng vấn thì cũng có hai nhân vật khác tươm tất không kém, nhìn già dặn hơn đang ngồi chờ, tôi tự hiểu có thể đó cũng là đối thủ cạnh tranh của mình. Nhưng không sao anh rất tỉnh và đập chai.

Không hiểu sao phỏng vấn riêng từng người mà hẹn cùng một giờ làm người đến sau phải chờ, cũng may tôi là người đầu tiên được phỏng vấn nên cái tâm trạng chờ đợi không xảy ra quá lâu.

--mời anh N…Q vào ạ

Một em nhân viên xinh như mộng bước ra trên tay cầm tập hồ sơ nhìn ba người. tôi đứng dậy tự tin bước vào căn phòng “nhỏ” phía sau đó.

Đúng là căn phòng nhỏ chỉ đủ để 7 cái ghế và một cái bàn tròn hình bầu dục, phía trên có một máy chiếu và một cái bảng trắng.

Tôi cúi đầu chào đúng chất người nhật (pv làm công ty Nhật…ko phải sx JAV nhé)

--bờ li sít đao mít tơ Q

--a dú ré đi….

-yes madam

Các câu hỏi phỏng vấn tiếp tục hiện ra như sự chuẩn bị trước ở nhà. (thành công trong sự chuẩn bị chính là sự chuẩn bị cho thành công)

--anh hãy giới thiệu một chút về bản thân

(tôi ko đưa ra câu trả lời của tôi mà tôi muốn giới thiệu cách trả lời cho mọi người nhé)

-câu này nên trả lời ngắn gọn một chút về bản thân như tên tuổi học ở đâu từng làm ở đâu và vị trí nào

--anh hãy cho biết điểm mạnh và điểm yếu của anh

-trả lời điểm mạnh nhấn sâu vào vấn đề chuyên môn hoặc tính chất mà công việc, vị trí đang pv cần và điểm yếu nào đó trong quá khứ nhưng nay bạn đã khắc phục được.

--mục tiêu nghề nghiệp của anh là gì ?

-trả lời cho cả mục tiêu ngắn hạn và dài hạn, ví dụ đảm nhiệm tốt vị trí hiện tại và rèn luyện học tập, phấn đấu lên vị trí cao hơn trong tương lại…cụ thể là manager….hoặc director

--anh có phải là người có tổ chức ?

-trả lời câu này nên kèm theo vài ví dụ liên quan về việc chứng minh bạn có tổ chức: chẳng hạn luôn tuân thủ nội quy công ty, ngăn nắp trong công việc…blabla…

--thành công và thất bại theo bạn là như thế nào ?

-cái này tùy mỗi người nhé, nên trả lời thành công là khi hoàn thành công việc một cách hiệu quả nhất còn thất bại chỉ là thất bại khi không rút ra được bài học nào từ thất bại và tiếp tục tiến lên.

.

.

.

Hỏi tầm thêm 20 chục câu liên quan đến các vấn đề chuyên môn, cũng như kinh nghiệm của công việc cũ đã làm…

Sau khi mọi thứ dần về hồi kết, ba câu hỏi muôn thuở và hóc búa nhất dần xuất hiện

--tại sao anh lại rời bỏ công việc cũ ?

-cái này cũng tùy cách mà trả lời, điểm mấu chốt là không nên nói về mức lương thấp, nói môi trường, con người, sếp cũ không tốt….”chẳng hạn như tôi nói vì lí do gia đình, vì muốn tìm kiếm một công việc phù hợp để phát huy hết khả năng hơn, vì muốn làm việc trong môi trường chuyên nghiệp và sử dụng ngoại ngữ…bla…bla…và một công ty gần nhà hơn so với trước kia.

--anh mong muốn mức lương bao nhiêu ?

-đối với câu trả lời này các bạn ko nên đưa ngày ra luôn một con số cụ thể liền mà nên nói chung chung vòng vo: tôi nghĩ đây làm một công việc phù hợp, môi trường tốt……và mức lương tôi mong muốn là 1000 đô..

--tại sao chúng tôi nên chọn anh cho vị trí này ?

-cái này cũng tùy các bạn thôi, hay show hết những cái mà bạn có cho họ thấy cái bạn có mà người khác không có được, khẳng định sự tự tin của bạn lên trước tiên.

Sau 90 phút thi đấu thì tôi kết thúc, đứng dậy chào các vị quan chức bao gồm 2 nam người việt, 2 nữ người việt và 2 nam người nhật. đoán chừng trong hai nữ này có một người làm nhân sự của công ty và một người làm nhân sự của cờ ria biu đơ, 2 nam kia thì chắc trưởng và phó giám đốc công ty còn hai cha người nhật là trùm cuối…nói tiếng anh chuẩn rõ chưa kể có cái anh mắt nhìn người hình viên đạn của súng bắn tỉa.

Mở cửa bước ra thì cũng là lúc người tiếp theo bước vào, tôi chủ ý chạm mặt thằng đó rồi vỗ vai nhẹ

-đừng cố gắng làm gì

Nhìn nó cười cái rất tươi rồi ra giải vờ uống nước tâm sự vài phút với người còn lại, đúng tội không hiểu sao người ta hẹn cùng giờ hay cha này lo quá đi sớm thành ra ngồi chờ hơi phê.

--phỏng vấn sao rồi chú ?

Mặt đại ca hớn hở hỏi thăm không thể không bộc lộ sự lo lắng…

-ủa anh pv vị trí nào ?

--anh pv vị trí giám sát công ty xyz, còn chú

-vậy thì thua rồi, người ta nhận em rồi, chiều làm thủ tục mai đi nhận việc nè anh

Tôi chém gió chứ thật sư chưa biết kết quả mặc dù mình rất tự tin. Phải đá vài mưu hèn kế bẩn xem đại ca kia có tài thực hay nghe hù đã sợ rồi.

--vậy hả ? chắc anh về luôn khỏi chờ nữa

-ấy, đừng vội chứ anh, lỡ người ta cần nhiều vị trí thì sao, anh cứ vào pv…chúc anh may mắn.

Nói xong tôi cười bắt tay cái rồi đứng lên đi về.

Xin lỗi đại ca vì xài mưu hèn kế bẩn, đại ca có đọc truyện em viết thì cũng đừng trách em chỉ trách đại ca không tự tin thôi nhé. Chiêu này ngày xưa đi pv em cũng bị nhưng éo sao cả.

Buổi chiều hôm đó tôi đang ngồi tiếp tục canh chừng hai thằng con ngủ tiện thể online kiếm việc tiếp xem có cái nào ok thì nộp đơn tiếp chứ không thể ngồi chờ cứt trôi vô miệng được.

Ngồi hồi cũng hơi phê phê ngủ thì có tiếng chuông điện thoại reo lên….ai chà kiểu này gọi đi làm rồi đây, tôi cố tỉnh tạo hắng giọng vài cái rồi nhìn điện thoại bốc máy…ai ngờ là vợ gọi hỏi thăm tình hình

--sao rồi anh ? khi nào có kết quả ?

-anh đang ngủ, tưởng người ta gọi chứ. Chưa biết nữa

--con ngủ rồi hả anh…?

-uk, thôi lo làm đi khi nào có kết quả anh báo

--ukm

Tỉnh mất mẹ rồi ngủ không được nữa nên lên mail cập nhật thông tin thì thấy có một vài link gửi về nội dung tuyển dụng vị trí như hồ sơ cập nhật.

Đang chuẩn bị apply tiếp tục thì điện thoại lại vang lên, cái tiếng này chắc ăn không phải người trong nhà gọi rồi….

--------số máy bàn--------------08xxxx

Chuẩn mẹ rồi

-alo, Q nghe

--chào anh, chúng tôi gọi điện từ công ty xyz và muốn thông báo anh đã phỏng vấn thành công vị trí giám sát….ngày mai lúc 8h anh vui lòng có mặt tại công ty nhớ đem theo hồ sơ giấy tờ liên quan và 6 tấm hình 3x4, 4 tấm hình 4x6 để nhận việc.

-vâng, cảm ơn chị, ngày mai tôi sẽ có mặt

Thế là CƠ HỘI + SỰ CHUẨN BỊ đã đem đến THÀNH CÔNG cho tôi.

Tôi soạn tin nhắn rồi nhắn cho vài người bạn thân, gia đình và vợ…sau đó nhận được tin nhắn chúc mừng liên tục. thế là mai phải xin nghỉ thêm một ngày nữa rồi.

Nghĩ lại cũng liều dám deal mức lương 1000 đô chứ ko phải 800 hay 900 đô….ka ka tốt nhất nên giấu vợ cứ nói 900 còn 100 làm quỹ đen>>>>>>

Tôi gọi điện cho boss xin nghỉ thêm một ngày nữa…

-alo, anh T hả mai anh cho em nghỉ thêm buổi nữa nghe

--thế này đi pv chưa mà xin nghỉ nữa

-dạ đi rồi anh

--mai còn pv vòng hai ak ?

-dạ không anh

--thôi khỏi giấu anh, người ta mới gọi điện thoại hỏi thăm chú hồi sáng đây ?

-ơ ai gọi vậy anh

--giả khờ nữa hả Q, công ty người ta gọi hỏi về chú đấy

-dạ, có gì không anh

--không có gì, tao chỉ nói thằng đấy làm ăn lơ mơ không ra gì nên bị đuổi việc

-ặc anh troll em hoài

--đùa thôi, tao biết nói gọi hỏi lại cho chắc ăn thôi chứ mày đậu rồi chứ gì ?

-dạ

--yên tâm tao toàn nói tốt cho mày thôi, tao kí đơn xin nghỉ việc của mày luôn rồi. ngày mốt lên làm bữa cuối rồi chia tay mọi người nghe mày

-dạ, em cám ơn anh nhiều lắm

--thôi ơn nghĩa mẹ gì, mày cũng cống hiến nhiều rồi, giờ lo làm ăn mà nuôi vợ con đi

-dạ vậy em chào anh

--uk, chào chú

Mọi thứ coi như xong xuôi một cách êm đẹp nhất có thể, không còn gì băng khoăn nữa giờ cứ ráng làm việc mới thật tốt đề còn gom tiền kiếm cái nhà ở thôi….mà nghĩ lại hai thằng này mấy năm nữa tới độ tuổi đi học chắc hết mẹ lương lậu của mình lấy gì mà tích góp.

Vâng đó là lí do mà vừa qua tôi hơi bận nên không ghé thăm mọi người được.