Chuyện Về Người Phụ Nữ Hoang Dâm

Chương 38: Cuộc sống tươi đẹp

Hai tháng bôn ba rồi cùng với em quản lý quán café tôi cũng tìm được một công việc, trải qua biết bao nhiêu lần đi phỏng vấn rớt nhưng với tôi mỗi lần phỏng vấn rớt là một kinh nghiệm được đúc kết và rèn dũa, chỉ cần người ta cho mình cơ hội đi phỏng vấn thì cũng đã là thành công lắm rồi. thật ra tôi cũng như các bạn sinh viên mới ra trường thất bại thường là do thiếu kinh nghiệm, ở đây tôi không chắc mình thiếu kinh nghiệm làm việc hay kĩ năng làm việc…mà cơ bản là sống ở VN cái tài đi liền với cái tuổi. người ta sẽ không tin bạn làm quản lý khi vừa mới ra trường đâu.

Kĩ năng duy nhất giúp tôi sống sót và vượt qua các ứng viên khác là ngoại ngữ, một thế mạnh của tôi và là điểm yếu chết người của rất nhiều ứng viên khác. Sự khác biệt không còn ở chỗ anh mấy năm kinh nghiệm và bằng cấp như thế nào, mà chỉ đơn giản là anh có giao tiếp được với tôi hay boss không ? nếu không thì anh không thể làm việc được. điều thứ hai là nếu anh đủ khả năng pass phỏng vấn thì anh cũng đủ khả năng theo được công việc. từ những lần phỏng vấn không thành công trước đó, lần này tôi chuẩn bị rất kĩ càng, chỉnh chu tập dượt nhiều lần và kết quả không ngoài mong đợi.

"Buổi phỏng vấn đại khái diễn ra như sau:

trưởng phòng sản xuất, phòng nhân sự hai người (lúc đó không biết chức vụ gì)

--em sẵn sàng chưa ? are you ré đi

-ok con dê...quất lâm

--em hãy giới thiệu ngắn gọn về bản thân

-my name OSAMA OBAMA....trường đào tạo khủng bố, chuyên ngành đánh bom cảm tử

--em biết gì về công ty này ?

-ồ công ty này chuyên cung cấp vũ khí, hàng buôn lậu...cho tụi phản động và khủng bố đa quốc gia...bla bla

--ok, em nghĩ thế mạnh của em là gì ?

-lừa tình chém gió đâm hơi móc lốp, cave, support, gank, late đều được đặc biết thích cầm techies goblin

-- ghế thế hả ? kinh nghiệm làm việc trước đây của em ?

-anh có nhớ sự kiện 11 tháng 9 không ? nó đó kinh nghiệm vậy đủ chưa anh ?--đù vãi lù thế, thế nội dung công việc đó là gì ?

-lên kế hoạch, thời gian, đào tạo con người, truyền đạt thông tin và đợi đúng thời điểm thực hiện....

--em đã bao giờ lập biên bản nhân viên hay khiển trách nhân viên của mình chưa ?

-đứa nào làm sai em deni hoặc pằng pằng làm gương cho lẹ...

--cue card thế, thế em có thể đi làm theo ca, tăng ca nếu công ty có nhu cầu không ?

-miễn có đô la là em làm hết...

--vậy theo em điều gì là quan trọng nhất trong sự thành công của một công ty hay một công việc ?

-(suy nghĩ một lúc)....con người là yếu tố quan trọng nhất, vì phải có con người thì mới điều khiển được các vũ khí, bom, tên lửa để khủng bố chứ. chính con người là nên thương hiệu và giá trị của các vụ đánh bom cảm tử....

--value....thế em mong muốn mức lương là bao nhiêu ?

-không cần tiền mặt, cứ TNT hoặc RPG mà quy đổi...."

(câu hỏi là nghiêm túc và câu trả lời là đừng có làm theo dưới mọi hình thức)

Sau hai tháng thứ việc kể từ khi làm tôi bắt đầu chính thức đảm nhiệm vị trí giám sát sản xuất, một vị trí cũng gọi là cao trong xưởng, thấp hơn quản đốc, phó phòng trở lên, cấp dưới có tổ trường và công nhân…bla bla…hai tháng làm việc tiếp theo tôi có một đề án giảm thiếu chi phí sản xuất cùng lúc đó thì bà quản đốc (lúc đó là sếp trực tiếp mà tôi phải báo cáo hằng ngày) chuẩn bị nghỉ thai sản. cơ hội đến tôi cố gắng tranh thủ chụp lấy chư sao nữa. tuần đầu tiên khi bà quản đốc nghỉ tôi được cân nhắc vị trí này nhưng phải đợi xem xét từ ban lãnh đạo, lúc này tôi cũng khá lo lắng vì sợ mình mới vào mà lên chức nhanh thế thì người ta chắc hẳn sẽ hồ nghi.

Một hôm đẹp trời đang ở dưới xưởng thì có điện thoại…

--Q ơi có điện thoại boss gọi

Anh tổ trưởng nhắn tôi

-ai gọi vậy anh ?

--trưởng phòng….

-chết cha làm sai cái gì rồi ta

--anh không biết chú lại nghe đi không ổng chờ

-ok

Tôi lại nhấc điện thoại rồi trả lời

-alo Q nghe..

--Anh đây, chú lên văn phòng gặp anh có việc gấp

-dạ

Thế bất nào ko dặn ông kia nói luôn cho, nói tôi làm gì nữa mắc công đi vòng ra lại. thế là lon ton lên văn phòng éo biết báo cáo mình có làm sai cái gì không nữa, kệ mợ nó tới đâu thì tới vậy.Cốc cốc cốc, tôi gõ cửa rồi bước vào luôn…

--Q hả, ngồi đi em

Sao ông này hồ hởi thế….không thể là khiển trách hay hỏi thăm về mấy cái báo cáo được…

-dạ, có việc gì không anh ?

--anh vừa nhận được thông báo này, chú đọc đi

Nói rồi ông đưa tôi một tờ giấy thông báo nội bộ, có dấu đỏ và chữ kí giám đốc….

Thông báo bổ nhiệm vị trí quản đốc phân xưởng….Mr…..xxx Q…

Chỉ cần lướt qua một phát là thấy hết rồi, hiệu lực từ ngày hôm nay luôn…

-dạ em cảm ơn anh…vui quá

--cảm ơn cái gì, chú mày làm theo năng lực thì anh đưa lên thôi chứ không có khả năng thì anh cũng chịu…đem cái thông báo này xuống họp rồi thông báo cho toàn thể công nhân viên dưới xưởng cho người ta biết, từ mai đội nón hai gạch màu đỏ không đội nón hai gạch màu xanh nữa hiểu không ?

-dạ em biết rồi,….

Tôi nói mà mừng rỡ chỉ riêng thằng cha phó phòng ngồi nhìn cười đểu nói chúc mừng qua loa vài câu, kể luôn thằng cha này có thằng em họ làm tổ trưởng trong công ty làm mãi không lên nỗi giám sát, thằng này lại có cái tật lười với hay trốn việc nhiều khi trị nó cũng phải vuốt mặt nể mũi…..(tháng trước hắn đã được giám đốc cho nghỉ việc sau khi anh trưởng phòng nhận kiến nghị bí mật từ tôi, nói vậy thôi chứ cả cái công ty này ai cũng biết nó như nào….)

Nói luôn cho các thím chưa hiểu, trong công ty thông thường chia ra nhiều cấp bậc, khi mặc bảo hộ lao động thì ai cũng như ai chỉ nhìn nón mà phân biệt thôi.

Công nhân thì nó trắng không có gạch nào hết, (đọc truyện hay tại TruyenVKL) tổ trưởng thì một gạch xanh, giám sát được hai gạch xanh, quản đốc được hai gạch đỏ, còn trưởng phòng, phó phòng có xuống xưởng thì nón ba gạch màu đỏ, cỡ giám đốc và phó giám đốc thì một gạch màu đen, có khi đội nón trơn không gạch như công nhân luôn nhưng nhìn là biết ngay vì bọn tây nó cao to như cây cột đình.

Lên chức thì cũng đồng nghĩa là vị trí cao hơn, nhiệm vụ nhiều hơn, trách nhiệm và quyền hạn cũng cao hơn….cái quan trọng là LƯƠNG cao hơn….mong muốn mãi cũng được đóng thuế…hề hề….

Tôi lết xuống xưởng, thay đồ bảo hộ rồi gấp tờ giấy trong túi….

-cô cho con cái nón hai gạch đỏ nhé

Tôi nói với cô tạp vụ phòng đồ bảo hộ trong sự ngẩn ngơ của cô

--ơ ? sao lại đội nón đỏ ?

-he he con mới lên chức, đây thông báo đây cô

Tôi nói rồi đưa cô cái thông báo, bà nhìn một lúc rồi gật đầu mở tủ lấy cái nón đỏ hai gạch mới cóng đưa tôi.

--chúc mừng con, mới vào làm mà giỏi quá

-hi hi cô quá khen, mấy sếp ưu ái thôi cô ơi

--khiêm tốn vừa thôi con, cả công ty này ai không biết..

-dạ thôi con vào xưởng đây, chào cô

Tôi hiên ngang đi vào xưởng vừa đi vừa đá mắt xem các bác công nhân có nhận ra mình không ấy mà,,,,

Cũng có tiếng xì xào các kiểu rồi bất ngờ có bác trung niên lên tiếng….

--Q phải không ? lên chức nhanh vậy ak

Tôi quay lại gật đầu ra vẻ đúng ý rồi nói

-cháu mới lên thôi…hê hề

Tiếp tục đi lại bàn làm việc nơi để kế hoạch làm việc và cái điện thoại….éo có ghế ngồi vì nguyên tắc vào xưởng không được ngồi.

Anh tổ trưởng khi nảy thấy vậy chạy vào hỏi thăm ngay…

--à ú….lên quản đốc luôn bây ơi….tao biết ngay mà

-biết sao ko nói em chuẩn bị, nãy lên tưởng ăn biên bản

--sax, thôi đi nhậu được rồi

-chắc để khi khác anh ơi, vợ sắp đẻ rồi, đợi khi nào đầy tháng làm luôn thể

--đệt thế mày cưới khi nào mà vợ con gì đây ?

(các bác đừng thắc mắc là em không đẽo nhẫn nhé, nguyên tắc vào xưởng là không được đeo nữ trang, nhẫn, vòng, đồng hồ, để móng tay dài…..vv..vv….> cũng vì sự bất tiện này mà em phải để nhẫn ở nhà chứ cứ mỗi lần lên công ty tháo ra tháo vô tốn công tốn sức chưa kể rơi rớt mất mẹ nó nữa… > nên có hôm đang ngồi ăn cơm thì mẹ vợ mới hỏi….sao con không đeo nhẫn cưới….? may mà tôi giải thích với vợ rồi nên vợ tôi tiện đường giải thích với mẹ luôn, người lớn rất kiêng kị việc mới cưới mà không đeo nhẫn cưới lắm….cơ bản mình mới HỎI thôi mà đã CƯỚI đâu..hê hề)

-có vợ rồi mà chưa cưới, hê hê để qua năm em mời

--nói thiệt ko mày ?

-thiệt chứ anh, không tin lên hỏi phòng nhân sự xem em đăng kí kết hôn chưa là rõ

--thế thì thật mẹ rồi, mới trẻ vậy đã có vợ con rồi

-hề hề ham vui mà anh…

Anh này làm công nhân lâu vì cũng giỏi và nhiệt tình nên được cân nhắc lên tổ trưởng, vừa biết rõ công việc mà được cái là vui tính nên mấy sếp quyết định cho lên tổ trưởng luôn. Nhưng thiết nghĩ anh cũng không thể lên cao hơn nữa vì mặc nhiên cái xã hội này nó giám định bằng cấp hơn năng lực ấy kìa.

Hôm nay tôi về nhà sớm tranh thủ mua ít đồ về nấu lẩu ăn coi như thông báo vừa lên chức…tất nhiên không phải là cha rồi.

--nhà còn đồ ăn sao anh mua nhiều vậy ?

-bí mật tí anh nói

Tôi tranh thủ vào bếp nấu, hai vợ chồng nấu mà mồ hôi nhễ nhãi…

-thôi, xong rồi em lên tắm đi để đây đợi ba mẹ về rồi ăn cũng được…

--ukm, anh lên tắm cho em để >>>>ARIGATOOOOO

-ơ lại bắt anh cọ lưng cho nữa ak

--không với tay tới he he

-rồi lên trước đi anh lên liền…

Khổ rồi còn khổ hơn nữa đi tắm mà cũng phải tắm chung tưởng được làm ăn lăn tăn gì ai ngờ lên cọ lưng cho vợ…hai đứa tắm xong xuống nhà thì thấy ông bà dọn đồ ăn sẵn ra luôn rồi…

---hai đứa ngồi ăn luôn đi, món này ai nấu đây ?

Mẹ hỏi

--dạ anh Q nấu đó mẹ

-hai đứa nấu ạ

---sợ dở nên không dám nhận hả ?

Tôi chỉ cười trừ mà không biết nói gì hơn, ba đi trong phòng ra rồi hỏi

---hôm nay ngày gì mà thịnh soạn thế này ?

--con hok biết, ảnh mua về rồi nói bí mật

Em nhìn tôi cười…

-dạ nay con mới được lên chức nên muốn đãi cả nhà….

---thế hả ? chúc mừng con, khá lắm

Ba nói giọng hồ hởi rồi kéo ghế ngồi kế tôi

--thế anh lên chức gì ? mới làm đó mà lên nhanh vậy ? hay quen con gái giám đốcVừa khen câu đầu đã chặn câu đuôi rồi

-anh lên quản đốc, giám đốc không có con gái nhé…

Tôi đá lại

---thôi ăn đi cả nhà, sôi nãy giờ rồi

Bữa cơm diễn ra đầm ấm, ở lâu thành ra chai mặt mặc dù cũng cảm thấy hơi hơi khó chịu khi ở nhà ba mẹ vợ (ở rể ấy) nhưng đành chịu thôi chứ không lẽ có nhà mà ra ở trọ…ở nhà có ông bà tiện đường chăm sóc vợ, nói chung là khổ chứ chẳng sướиɠ nỗi gì, đi làm về thì vừa xa vừa mệt chưa kể lau dọn phòng, giặt đồ, rồi chở em đi mua sắm những thứ cho cuộc vượt cạn. bấy giờ là tháng cuối tháng 12 rồi qua tháng là vợ sinh, cái bụng phải gọi là bự chà bá lửa rồi. cũng đỡ là sau kì ốm nghén mấy tháng đầu thì em không thèm ăn vặt nữa đỡ mất công tôi phải chạy đi mua lung tung, ăn uống cũng điều độ, bà ngoại chăm kĩ lắm nên lên cần đều, nhìn người mập hẳn ra, hai thằng giặc thì phát triển bình thường chỉ chờ ngày đập phá thôi.

Lương cũng khá dần lên nên ngoài việc chuẩn bị đồ dùng sau này cho hai thằng bộ đội, tôi còn phải gửi một ít về cho mẹ, cũng không có nhiều dịp về thăm nhà, đi làm xa rồi vợ con thế này thỉnh thoảng chỉ gửi về cho mẹ ít tiền hay nhờ anh hai mua sữa cho mẹ uống thôi chứ chẳng thể nào hơn được.

Rồi cái gì tới cũng phải tới, một chiều đang ăn cơm trong công ty (đi làm ca 2) thì nhận được cuộc gọi từ ba vợ…con về gấp vợ con sắp sinh rồi, đang ở trên bệnh viện đk thủ đức….

Tôi bỏ cơm lại nhờ anh giám sát mới và anh tổ trưởng dọn giùm rồi dặn dò công việc các thứ…

-vợ em sắp sinh rồi, em về đây hai anh ở lại xem xét công việc, cứ như kế hoạch mà làm có gì gọi cho em.

--ơ thật ak, có gì báo tin vui cho anh em mừng nhá

Tôi chỉ gật đầu cười rồi lao ra bãi giữ xe dắt xe ra bấm thẻ thì bảo vệ hỏi thăm….

--sao ra giờ này ? có giấy ra ngoài không ?

-ak anh thông cảm, vợ sắp sinh nên bây giờ tôi xin nghỉ, phòng nhân sự về rồi nên không có giấy ra ngoài được…

--vậy thôi có gì mai anh làm việc với phòng nhân sự rồi gửi giấy lại cho tôi

-ok, thank youTôi ra bấm thẻ rồi vọt ga vô số phóng như điên, lòng như lửa đốt vì chiều về đoạn xa lộ hà nội từ ngã tư vũng tàu đến làng đại học kẹt xe đừng hỏi tới…giờ cao điểm của buýt cũng như container….