"......"
Ồ, quên mất, bây giờ cậu không còn là một alpha giả nữa rồi.
Cố Cảnh Minh im lặng.
_
Cố Cảnh Minh về nhà.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ý chí thế giới đã sắp xếp cho cậu một thân phận mới hoàn toàn không có gia đình hay nền tảng gì, mọi thứ đều được tạo dựng hợp lý theo logic của thế giới – cậu không có cha mẹ, không có tài sản, cũng không có bạn bè thuộc về danh tính này.
Tuy nhiên, Cố Cảnh Minh không để tâm.
Ngay từ khi còn là Tần Tuyên, cậu đã chuẩn bị tinh thần bắt đầu một cuộc sống mới.
Ngôi nhà cậu trở về bây giờ, về mặt pháp lý, vẫn là căn biệt thự nằm ở khu sầm uất của Dương Thành thuộc về Tần Tuyên. Cậu đã thay khóa mã, tiện cho cậu sử dụng ngay sau khi thay đổi thân phận.
Hôm nay, khi nhập mật mã ở cửa, trực giác né tránh tay săn ảnh nhiều năm qua khiến cậu đột nhiên cảm thấy bất an – có người đang theo dõi cậu.
Nhưng người theo dõi đó dường như không dám làm gì lớn, cậu vào nhà rồi cũng không thấy có động tĩnh gì.
Chẳng lẽ cậu chưa lộ mặt đã bị săn ảnh theo đuôi? Khả năng này không cao.
Cố Cảnh Minh giữ sự cảnh giác, mở điện thoại, dừng ở giao diện gọi khẩn cấp rồi mới bật máy tính.
Ngô Tự đã gửi liên kết buổi phát trực tiếp cho cậu.
Để tăng độ phủ sóng và tạo đủ sức hút cho chương trình "Đại Đạo Sư", đội sản xuất yêu cầu năm học viên sau khi về nhà đều phải livestream một thời gian, tương tác với khán giả, ổn định lượng fan càng tốt.
Cố Cảnh Minh đeo chiếc mặt nạ dạ hội đã sử dụng trong buổi quay ban ngày, loay hoay một lúc mới chỉnh được cài đặt livestream trên máy tính – khi còn là Tần Tuyên, cậu chưa từng tự mình làm những việc này.
Nhìn thấy khuôn mặt mình nửa bị che khuất trên màn hình, biểu cảm uể oải, bất cần của Cố Cảnh Minh lập tức thay đổi.
Cậu như biến thành một người khác, nở nụ cười, đôi mắt cong lên: "Xin chào mọi người. Rất xin lỗi vì lý do bảo mật của chương trình, tôi tạm thời không thể tháo mặt nạ cũng như tiết lộ tên mình."
Khi Tần Tuyên còn chưa thất bại, cậu có rất nhiều fan, nhưng vì để duy trì hình tượng lạnh lùng, ít nói, Cố Cảnh Minh chưa từng đáp lại bất kỳ người hâm mộ nào.
Bây giờ không cần phải làm Tần Tuyên nữa, điều cậu muốn làm nhất chính là đối xử tốt hơn với fan của mình.
Dù có thể hiện tại, cậu chẳng có mấy fan.
Cậu vừa mở miệng, màn hình đã nhảy lên rất nhiều bình luận trực tiếp.
Phần lớn đều là fan của Đoạn Thặng, nhìn qua là biết ngay. Hiện tại cậu còn chưa lộ mặt, những người vào xem livestream cơ bản chỉ muốn biết chút thông tin về Đoạn Thặng.
——“Tổ chương trình đúng là chó thật, ngay cả livestream riêng cũng không cho gỡ mặt nạ! Hu hu muốn xem anh trai nhỏ omega trông thế nào…”
——“Có thể nói hôm nay cậu và Đoạn Thặng chung đυ.ng thế nào không?”
——“Anh trai nhỏ, lúc trả lời câu hỏi cậu bảo mong Tuân An chọn cậu, có phải làm Đoạn Thặng đau lòng không ha ha ha, anh ấy là người giành quyền chọn cậu mà.”
Cố Cảnh Minh: "……" Vậy chắc các người không thấy vẻ mặt của Đoạn Thặng khi đánh giá cậu "F".
“Được thầy Đoạn chọn tôi rất vui,” Cố Cảnh Minh trả lời một cách khéo léo, “Thầy Tuân và thầy Đoạn đều là thần tượng của tôi.”
Bình luận lại hiện ra đầy màn hình hỏi về Đoạn Thặng, Cố Cảnh Minh kiên nhẫn trả lời vài câu, đang định trả lời câu tiếp theo thì chuông cửa đột nhiên vang lên.
Sắc mặt Cố Cảnh Minh lập tức thay đổi.
Đây là tài sản của Tần Tuyên, hiện tại không ai biết nơi này. Người gõ cửa là ai...
Cậu nghĩ đến kẻ đã bám đuôi mình trước đó.
“Xin lỗi, tôi có chút việc, một lát nữa sẽ quay lại livestream.”
Cố Cảnh Minh liếc nhìn giao diện livestream, di chuyển chuột, nhấn vào nút "X" ở góc trái trên cùng. Ngay lập tức, giao diện livestream biến mất.
Theo cài đặt mặc định của hệ thống, phần mềm livestream thu nhỏ xuống thanh tác vụ ở góc phải dưới cùng. Cố Cảnh Minh không chú ý rằng đèn nhỏ biểu thị camera đang bật vẫn sáng trên màn hình.
"… Chắc là tắt rồi nhỉ?" Giao diện đã biến mất, chắc chắn là đã tắt.
Cậu cất điện thoại vào túi, hoàn toàn không hay biết rằng livestream vẫn đang chạy ở chế độ nền, bước tới cửa và mở ra.
——Người đứng đó là “quản lý Hoàng”.
Người đàn ông trung niên quan sát Cố Cảnh Minh đang đeo mặt nạ từ trên xuống dưới, cười gượng một tiếng: “Tiểu Cố, đang livestream à? Không mời tôi vào ngồi sao?”
“Tôi tắt rồi,” Cố Cảnh Minh nhướng mày, ánh mắt sắc bén, “Ông theo dõi tôi.”
“Đừng nói khó nghe vậy. Mấy ngày nay tôi ở công ty không hỏi ra cậu ở đâu, đành phải làm vậy…”
Cậu còn chưa tính sổ với người này, ông ta đã tự mò tới cửa.
Cố Cảnh Minh nhếch môi cười lạnh, quay người bước vào phòng khách: “Dám thì vào đi.”
Quản lý Hoàng mặt đỏ bừng: “Tôi sao lại không dám?”
Ông ta vừa bước vào, đã lập tức ngồi xuống, không kìm được mà nói ngay: “Lần này Đoạn Thặng thật sự chọn cậu, cũng là nhờ công của tôi phải không?”
Ánh mắt Cố Cảnh Minh lập tức tối lại.
Cậu ngồi thẳng trên sofa, cổ áo hé lộ chiếc vòng cổ ức chế mang khí chất cấm dục, yết hầu khẽ động: “Liên quan gì đến ông?”
“Không liên quan đến tôi sao?” Quản lý Hoàng nhích lại gần, thậm chí còn ngồi sát bên cạnh cậu, alpha khí áp ngày càng đậm. “Không phải hôm đó tôi chỉ cho cậu một đường, cậu mới có hôm nay sao? Đừng tưởng rằng cúp máy là tôi tin cậu không bò lên giường Đoạn Thặng. Nếu cậu không làm vậy, anh ta sẽ vội vàng chọn cậu sao?”
“Ông rốt cuộc muốn nói gì?”
Không khí tràn ngập mùi phoremone của alpha, quản lý Hoàng càng lúc càng tiến sát, áp lực alpha ngày càng mạnh.
“Tôi có một nghệ sĩ, gần đây độ hot giảm xuống, muốn mượn Đoạn Thặng để tạo chút sóng gió,” quản lý Hoàng nheo mắt, “Coi như trả ơn tôi đi, ngày kia khi ở nhà anh ta, lén để vài thứ của nghệ sĩ đó ở chỗ anh ta để camera quay được—”