Không Gian Thông Mạt Thế, Tôi Độn Hàng Tỉ Vật Tư Nuôi Quân Vương

Chương 9

Bà cụ lom khom nhìn Hạ Tình phóng xe điện vội vã ra ngoài.

Bà cụ đứng ở đầu đường, một lát sau mấy bà già khác cũng tới.

"Cháu gái bà không phải đang làm ở thành phố lớn sao? Sao về rồi?"

"Tôi còn đang định giới thiệu cho cháu gái bà một mối đây! Người đó làm việc ở huyện, có bảo hiểm đầy đủ, nhìn lanh lợi lắm, lại còn có nhà ở huyện nữa!" Một bà cụ mặc áo vải hoa đỏ nói.

Ai cũng biết nhà họ Hạ chỉ có mỗi cô con gái, cưới cô về chẳng khác nào được của hồi môn. Nhà Hạ Tình có đất nền, lại còn ruộng nữa.

Vì nhà họ Hạ không có con trai nên luôn bị người trong thôn chế giễu.

"Vất vả cho ăn học đến đại học, vậy mà chưa làm ở thành phố được nửa năm đã về rồi!" Bà cụ họ Hạ nghĩ đến chuyện này liền bực bội.

"Con gái thì làm sao giống con trai mà bon chen ở thành phố lớn được, chắc nó không trụ nổi. Cứ lấy chồng sớm cho yên ổn cũng tốt mà?" Bà cụ bên cạnh phụ họa.

Bà cụ Hạ nghĩ, nếu Hạ Tình lấy chồng sớm, đất nền của bà ta... không thể để cô theo về nhà chồng được! Cho mấy đứa cháu còn hơn cho người ngoài cho người ngoài!

"Chờ con bé đó về, tôi sẽ bảo nó đi xem mắt."

"Con gái trong thôn tầm tuổi này đứa nào chẳng có con bồng con bế rồi! Phải giục cháu gái bà nhanh lên đấy."

Thực ra Hạ Tình không muốn về cũng vì người trong thôn lắm lời, nhưng ba mẹ là chỗ dựa lớn nhất để cô trở về!

Không ít người trong thôn cười nhạo họ, nhưng ba mẹ Hạ Tình từ nhỏ đã rất thương yêu cô, bênh vực cô!

Hạ Tình chạy xe điện từ trong thôn ra huyện mất gần 40 phút, cô đến thẳng một tiệm vàng lớn.

Rồi bán hết số trang sức trong hộp.

"Mua lại vàng thì giá sẽ thấp hơn một chút." Cô nhân viên bán hàng nói.

"Nhưng kiểu dáng này khá lạ, sao cô lại bán?"

Đây là kiểu dáng đến từ một thời không khác, đối với nơi này dĩ nhiên là lạ.

Cô chợt nghĩ, nếu bán trên mạng, liệu có được giá cao hơn không? Nhưng bây giờ cô đang cần tiền, cứ đổi lấy chút tiền mặt, mua sắm một số thiết bị trước đã.

Ít nhất phải mua máy tính, đổi điện thoại.

"Tôi đang cần tiền xoay sở." Hạ Tình nói.

Cô chủ tiệm cầm máy tính, cười nói.

"Giá vàng hiện tại là 599 đồng một gram, đây là giá thống nhất toàn quốc, giá mua lại là 499. Kiểu dáng của cô đẹp, tôi tính 550 một gam cho cô."

Hạ Tình cũng biết, giá mua lại chắc chắn sẽ thấp hơn.

"Được!" Hạ Tình gật đầu đồng ý. Cô sẽ mua thêm chút thức ăn, đến lúc đó không gian bên kia sẽ lại cho cô vàng.

Cô chủ tiệm đưa máy tính cho cô xem, nói: "Tổng cộng 55 gam, tính theo 550 một gam, tổng cộng là... Cô muốn chuyển khoản qua WeChat hay Alipay?"

"Alipay."

Để trong Alipay còn được hưởng lãi.

"Alipay đã nhận được 30250 đồng."

Hạ Tình vui vẻ nhìn con số hiện trên màn hình điện thoại, tim đập thình thịch.

Số dư Alipay của cô trước đây nhiều nhất cũng chỉ vài nghìn đồng, giờ đã lên đến hàng chục ngàn.

Kiếm được một khoản kha khá, thật phấn khởi!

Nhưng Hạ Tình không quên việc quan trọng nhất, nhanh chóng mua vật tư cho Tô Ngự ở không gian thời gian khác. Cô đến siêu thị mua mì ăn liền, lẩu tự sôi, bánh quy nén, nước khoáng, rồi đến nhà thuốc mua thêm một ít thuốc.

Cô tìm một chỗ vắng vẻ, bỏ hết đồ vừa mua vào không gian.

Tiền trong tài khoản đã hết một phần ba.

Tiếp đó, cô lại đến thẳng trung tâm thương mại lớn nhất huyện, mua ba chiếc điện thoại.

Cô mua cho cô, ba và mẹ mỗi người một chiếc điện thoại thông minh.

Điện thoại của ba mẹ cô trước đây đều là điện thoại dành cho người già, thường xuyên bị mất sóng. Giờ thì cả hai đều có điện thoại thông minh mới.