Lâm Thanh Lê cười một tiếng: "Em tin."
Khương Toản thở phào nhẹ nhõm, lại nói: "Người kia nói hươu nói vượn, giả thần giả quỷ."
"Ừm, lang băm giang hồ không cần để ý." Lâm Thanh Lê cười tủm tỉm.
Tối đó, Lâm Thanh Lê mơ một giấc mơ.
Cậu mơ thấy tương lai khi cậu chết kia.
Lúc đầu khi Lý Lạc Xuyên đề nghị chia tay với cậu, cậu liều mạng muốn níu kéo.
Cậu nhịn đau dạ dày đi tìm Lý Lạc Xuyên, nói với hắn rất nhiều hồi ức tốt đẹp của bọn họ, nói đến cuối cùng, Lý Lạc Xuyên phiền rồi, đẩy cậu ngã xuống đất.
Hắn nhìn cậu từ trên cao, khinh thường và chán ghét liếc cậu nói: "Nhưng mày là nam, chẳng lẽ muốn nhà họ Lý chúng tao tuyệt hậu sao?"
Lâm Thanh Lê đột ngột mở mắt.
Dạ dày lại quặn đau, cậu ôm dạ dày nghiêng người từ từ.
Giây phút đó cậu thực sự hiểu rõ trong mắt Lý Lạc Xuyên, cậu thuần túy chỉ là cái máy rút tiền, thích đàn ông còn nghĩ đến chuyện nối dõi tông đường!
Lâm Thanh Lê theo bản năng nghĩ đến Khương Toản, anh đã đưa ra lựa chọn của mình, cũng tôn trọng giới tính của bạn đời, không cưỡng cầu không mang thai hộ, có thể được Khương Toản thích nhất định rất hạnh phúc.
Nghĩ đến mấy năm qua mình lại yêu đương với loại người như Lý Lạc Xuyên, Lâm Thanh Lê cảm thấy ghê tởm không chịu được, trong dạ dày một trận cuồn cuộn khó chịu, cậu từ trên giường bò dậy liền chạy vào nhà vệ sinh nôn.
Nôn gần mười mấy phút, tóc mai đều dính mồ hôi, Lâm Thanh Lê đỡ bồn cầu thở hổn hển.
Cái dạ dày yếu ớt vừa đau vừa khó chịu, cậu xoa xoa, tay lạnh như từ hầm băng ra, hình như càng xoa càng đau.
Cậu dựa vào bồn cầu khó chịu rêи ɾỉ.
Trong lòng không hiểu sao nghĩ, nếu Khương Toản ở đây thì tốt rồi.
Trong phòng ngủ vang lên tiếng chuông điện thoại.
Là điện thoại của Khương Toản sao?
Lâm Thanh Lê gắng gượng bò dậy.
Không phải Khương Toản, là Lê Phong.
Lâm Thanh Lê bình tĩnh lại mới bắt máy, vừa mở ngăn kéo lấy thuốc mới phát hiện, thuốc chỉ còn một viên.
Cậu nhớ ra ngày mai nên đi bệnh viện tái khám.
"Hít ——"
Đau quá, xem ra hôm nay cậu phải đi một chuyến.
"Anh, không sao chứ?" Lê Phong nghe ra Lâm Thanh Lê không ổn.
Lâm Thanh Lê miễn cưỡng nói: "Không sao, sao cậu đột nhiên gọi điện thoại cho tôi?"
Nhắc đến cái này, Lê Phong lập tức phấn khích: "Anh còn hỏi tôi tại sao? Tôi hỏi anh, streamer Lê Tử kia là anh đúng không? Tối qua cái người live stream chưa đến hai tiếng kia ấy? Anh đừng nói không phải anh nha, tôi vừa nghe giọng nói liền biết là anh! Anh có biết không, anh nổi tiếng rồi!"
Lê Phong: "Anh, anh có biết không, anh nổi tiếng rồi!"
Lâm Thanh Lê: "…" Cậu đã sớm quên chuyện này rồi.
Lê Phong càng nói càng hăng: "Đỉnh thật! Đỉnh thật sự… quá đỉnh rồi anh biết không! Anh, anh nổi tiếng khắp nơi rồi! Không có streamer mới nào ngày đầu tiên phát sóng đã gặp được đại gia khủng như vậy đâu!! Anh, anh nói thật với em đi, có phải anh tự ném tiền vào không?"
"Tôi cũng muốn có tiền như vậy." Lâm Thanh Lê một tay chống dạ dày nửa quỳ bên giường đau đến mức toàn thân uể oải, lời của Lê Phong cậu cũng tai trái vào tai phải ra.
Đại khái chính là vì có người donate cho cậu hơn mười triệu, bây giờ cậu nổi tiếng toàn mạng.
Quả nhiên tư bản tuyệt đối chính là quảng cáo dẫn lưu tốt nhất.
Lê Phong nói tài khoản của cậu bây giờ đã có hơn năm triệu fan hâm mộ, chờ cậu phát sóng, hơn nữa số fan vẫn đang tăng lên, theo tốc độ này đợi cậu tối nay phát sóng tuyệt đối có thể phá ngàn vạn.