Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo

Chương 10

Tôi và Hân bước vào trong quán lấy ra hai bộ đồng phục màu trắng nốt.

_Hì, Quân mặc vừa khéo ha. Hân mỉm cười nói

_Ừ, hi. Hân cũng vậy mà.

_Thôi ra làm đi. Tôi nói.

Hai đứa bước ra quán thì thấy quán cũng đông khách hẳn lên.

_Anh chị dùng gì ạ? Tôi tiến lại bàn người khách mới vào hỏi

_Cho một ly cafê đen và trà sữa.

_Vâng, anh chị đợi tí. Tôi bước và đưa ra.

Rồi lại tiếp người khác, quay qua Hân thì nhỏ cũng không khác gì tôi. Chạy đi chạy lại.

_Phù, cuối cùng cũng xong. Tôi thở dốc ngồi vào bàn.

_Mệt thật đó. Hihi. Hân ngồi cạnh tôi cười.

_Hai em làm mệt không? Chị quản lý tên Hương nói.

_Dạ lần đầu cũng chị ạ, nhưng sau cũng quen thôi. Tôi đáp

_Chị tên Hương, hai em tên gì? Chị hỏi.

_Dạ em tên Quân, còn đây là Hân ạ. Tôi đáp

_À mà chị ơi cho em hỏi xíu. Tôi nói

_Sao em thấy mấy nhân viên ở đây nói chủ quán là đàn ông. Nhưng hôm trước em tới xin mà chủ quán lại là một cô gái. Tôi hỏi tiếp

_Cô gái ấy là em gái của anh chủ quán. Phong cách trang trí trong quán cũng do em ấy làm đó. Chị Hương đáp

_Dạ vâng làm em cứ tưởng…

_Mê em ấy rồi phải không? Chị biết mà.

_Không ạ. Tôi chắc chắn.

_Mà thôi hai đứa khuya rồi cũng về đi. Để chị bảo mấy thằng quán dọn dẹp cho.

_Dạ thôi tụi em xin phép về ạ. Tôi nói

Tôi sánh đôi cùng Hân bước ra khỏi quán.

_Mời tiểu thư lên xe ạ. Tôi khom người

_Hihi

Hai đứa phóng xe về Hân thì cũng ôm hờ eo tôi. Chở Hân về xong tôi cũng phóng về nhà.

Bé Sún, Bác Lan, Thằng Hòa có lẽ giờ này cũng ngủ rồi. Tôi chạy thể dục từ tầng 1 lên tầng 3 kiếm vội cái quần dùi vào tắm rồi nằm lên chiếc giường thân yêu ngủ một giấc tới sáng.

_Oáp…oáp. Tôi lấy hai tay dụi dụi mắt.

Vào Vscn rồi lên tầng thượng đấm bao cát.

Bước xuống nhà thì thấy Bác Lan và cô giúp việc đang nấu ăn.

_Bác cần cháu giúp gì không? Tôi tiến đến

_Giúp bác rán mấy cái trứng nhé. Bác vừa xào xào rồi nói.

_Dạ, món đó sở trường của cháu đấy. Tôi hăng say với công việc rán trứng của mình.

Sau một lúc vật lộn với món trứng thì tôi cũng xong rồi dọn ra bàn.

_Anh Kòi giỏi quá ta, biết nấu ăn luôn hả. Sún nói

_Hi, quá là điều bình thường luôn. Tôi vênh mặt

_Nói thì hay nhưng để xem có ăn được không mới là vấn đề. Thằng Hòa nói.

_Cứ thử đi.

Cả nhà tôi lại sum vầy vào bữa ăn sáng.

Ăn xong tôi lại xin phép đi trước để đến chở Hân đi làm.

Phóng xe tới nhà Hân.

_Ngoại ơi, anh Quân tới nè. Bo nói

_Quân vào nhà đi cháu. Ngoại tôi nói

_Dạ vâng.

_Bo, chị Hân đâu? Tôi hỏi

_Dạ chị ấy mới qua nhà bạn. Cu Bo đáp

_Ừ, mà ăn sáng chưa? Tôi hỏi tiếp

_Dạ ăn rồi ạ. Chị Hân mới mua thùng mì tôm về rồi lấy giò của anh lúc tối đưa bỏ vào trong. Ăn ngon lắm ạ.

_Ừ, hi.

_Quân, con ở đâu Nghệ An? Ngoại hỏi tôi

_Dạ, con ở Đô Lương ý. Tôi đáp

_Ba mẹ vẫn khoẻ chứ. Ngoại hỏi

_Dạ khoẻ ngoại à.

_Ahhh!!! Chị Hân về rồi kìa. Cu Bo nói

_Quân tới sớm thế. Hân nói

_Tớ cũng mới tới thôi. Mà ai kia? Tôi quay ra thì thấy thằng đi bên sau Hân. Nhìn nó có vẻ cũng đẹp trai da trắng, cao tầm 1m7.

_Đây là Hoàng, bạn của Tớ.

_Chào bạn. Tôi đưa tay ra bắt rồi nó cũng đưa ra bắt tay nhưng như kiểu khó chịu.

_Chào.

_Mà Hân, đi làm thôi. Tới giờ rồi. Tôi nói

_Ờ, hi

_Hân đi với thằng kia cẩn thận đấy. Thằng đó nói

_Không sao đâu, có gì tôi chịu. Tôi nói thẳng rồi phóng đi.

_Nhìn bạn kia có vẻ thích Hân thì phải. Đang đi trên đường tôi quay lại nói.

_Thích gì đâu, bạn bè từ nhỏ của tớ đấy. Hân đánh vào lưng tôi

_Thật mà, con trai nên tớ biết. Lúc nãy nó đang ghen ấy.

_Thôi kệ đi, tớ chỉ xem Hoàng là bạn thôi nà. Hân đáp

_Ừ.

Hai đứa phóng tới quán thì thấy….