Vật Rơi Tự Do

Chương 28

Kiều Tê không nói tiếp.

Khúc Ức Hành lại đẩy đẩy hạ thân: "Có thể chứ?"

Không có qυầи ɭóŧ, phía dưới càng cảm nhận rõ ràng, Kiều Tê thở gấp một tiếng: "Tùy anh......"

Khúc Ức Hành cười, hơi nóng phả lên mặt cô: "Kiều Kiều thật thẹn thùng."

Đầu cô ngoảnh sang bên cạnh một chút, chui vào trong chăn khiến Khúc Ức Hành không nhìn thấy vành tai đang đỏ rực của cô.

Không thể phủ nhận rằng cô cũng muốn. Nhưng mà chung qυყ đầυ lưỡi quá mềm, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, cao trào qua đi nơi nào đó của cô càng thêm không thỏa mãn, càng muốn cái gì đó cứng hơn tới giúp cô ngăn ngứa.

Khúc Ức Hành hôn lên môi Kiều Tê, ôm lấy cơ thể trơn mượt của cô, Kiều Tê ôm lại anh, cảm nhận được cơ thể ấm áp của người con trai và cơ bắp săn chắc.

Anh duỗi tay xuống dưới, nâng hạ thân từ trên người Kiều Tê lên, lại lần nữa chọc vào cô, thứ kia giống như một cây gậy sắt vừa cứng vừa nóng. Giữa hai người cuối cùng cũng không còn cách trở, Khúc Ức Hành đẩy eo tới, một chút lại một chút mạnh mẽ va chạm với thân dưới của cô, mới vừa rồi Kiều Tê còn không thỏa mãn ngay lập tức đã bị lấp đầy, nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu, anh còn phải cho cô nhiều hơn nữa.

Chân cô bị Khúc Ức Hành đặt trên vai, chăn bị vén lên một góc, có ánh sáng tiến vào. Kiều Tê nương theo ánh sáng mơ hồ nhìn thấy động tác của đại gia hỏa ở dưới hạ thể, so với trong video tối hôm qua nó còn to hơn, cô chỉ vội vàng nhìn lướt qua, sau đó không dám nhìn nữa.

Mông cô cong lên, khi Khúc Ức Hành một lần nữa chọc tới liền cọ vào cửa huyệt của cô, nguyên cây côn ŧᏂịŧ cọ đến âm hạch của cô, côn ŧᏂịŧ của anh lớn hơn hạ thể của cô rất nhiều, hành thân thô to đem khe hở giữa môi âʍ ɦộ Kiều Tê nhét tràn đầy.

Vùng đất mẫn cảm bị anh qua lại cọ xát, Kiều Tê sảng khoái hừ nhẹ ra tiếng, Khúc Ức Hành dần cọ ra chất lỏng từ hạ thể của cô, trong động tác mang theo tiếng nước nhóp nhép.

"Em thật ướt......" Trên tiểu huynh đệ của anh dính đầy nước từ phía dưới của cô.

"Làm cả anh cũng ướt."

Kiều Tê hận không thể che lỗ tai lại, thấy Khúc Ức Hành duỗi tay muốn kéo chăn lên, cô vội vàng túm chặt, "Đừng xốc lên....."

"Kiều Kiều cũng thật biết làm khó người khác." Anh lại chọc cô vài cái mới chui từ dưới chăn ra ngoài.

Kiều Tê ở trong ổ chăn tối tăm, cô nghe thấy bên ngoài cửa sổ hình như đang mưa, nghe thấy âm thanh sột soạt có vẻ như Khúc Ức Hành xé mở cái gì đó và tiếp theo là âm thanh mở hộp.

Không bao lâu sau anh lại chui vào, một lần nữa vác chân cô lên, vật vừa rồi còn không có kết cấu chọc loạn lần này đã có mục tiêu chính xác, anh bồi hồi ở cửa huyệt của cô, một chút lại một chút chọc thịt mềm xung quanh cô, giữa môi răng Kiều Tê phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn.

Cảm nhận được hạ thân dần dần bị anh chọc mở ra, có thứ gì đó chậm rãi tiến vào nhưng nó quá lớn, chỉ có qυყ đầυ chen vào đã làm cho Kiều Tê cảm thấy cơ thể bị nhét đầy đến cực hạn.

"Đau......" Tứ chi của cô đều cứng đờ.

"Kiều Kiều, thả lỏng một chút, em chặt quá."

Khúc Ức Hành cũng không chịu nổi, tiểu huyệt của cô gắt gao cắn lấy anh, anh phải cố hết sức duy trì lý trí mới có thể kiềm chế xúc động muốn đâm cả cây côn ŧᏂịŧ vào.

Anh lại hôn Kiều Tê nhằm dời đi lực chú ý của cô, đồng thời tiếp tục chậm rãi đẩy mạnh về phía trước.

"Thả lỏng một chút, Kiều Kiều......"

Mồ hôi trên đầu anh rơi xuống mặt Kiều Tê, giữa cảm giác mê man Kiều Tê theo bản năng lau đi, hạ thân cô không tự giác thả lỏng, Khúc Ức Hành thức thời chen vào hơn một nửa.

"A......" Kiều Tê khó nhịn kêu ra tiếng.

Một thứ lớn như vậy bỗng nhiên tiến vào cơ thể cô, tiến vào nơi cô chưa từng cảm nhận, giống như trong cơ thể trống rỗng có thêm một bộ phận để cất giữ thứ kia của anh, tư vị này thật sự quá xa lạ, vừa căng trướng lại tê ngứa. Chân cô dao động trên lưng anh, ngược lại khiến cho Khúc Ức Hành càng đâm sâu hơn, anh duỗi eo cuối cùng cả cây côn ŧᏂịŧ cũng hoàn toàn đi vào.

Cảm giác da thịt kết hợp thật sự quá mức mỹ diệu.

Hạ thể hai người ôm sát vào nhau, bên tai là hơi thở của nhau, phân không rõ tiếng trống ngực, tiếng tim đang reo hò là của ai.

Cô là của anh, Kiều Tê nghĩ vậy nhưng khi mở miệng lại thành:

"Anh là của em"

"Được, anh là của em." Khúc Ức Hành vui vẻ với việc cô biểu hiện du͙© vọиɠ chiếm hữu ra ngoài, anh nhìn đôi mắt cô, dịu dàng nói:

"Vậy còn em?"

Kiều Tê đem đầu chôn vào cổ anh. Thể xác và tinh thần của cô đều giao hết cho anh, không cần nhiều lời.

"Kiều Kiều, Kiều Kiều......" nụ hôn của anh không có kết cấu rơi trên gáy Kiều Tê, anh chậm rãi rút ra, lại trải qua đoạn đường hẹp dài kia, anh bị kẹp đến mức sảng khoái, ở bên tai Kiều Tê phát ra tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm.

Anh lui ra đến khi chỉ còn lại qυყ đầυ ở bên trong, lại một lần nữa đâm cả cây côn ŧᏂịŧ vào. Ở trong cơ thể Kiều Tê giống như có một dòng suối nóng, nóng đến mức làm anh không biết mình đang ở nơi nào. Hạ thể giống như muốn hòa tan trong cơ thể cô. Anh khó nhịn vô cùng, lại lo lắng đây là lần đầu tiên của Kiều Tê, sợ cô đau nên không dám dùng sức, chỉ đành chậm rãi lắc eo, liên tiếp ra vào mấy cái trong cơ thể cô.

Sau khi trận đau đớn lúc ban đầu giảm bớt, Kiều Tê lại cảm thấy không thỏa mãn, cô khó có thể mở miệng, hai chân từ trên vai anh cọ xuống, vòng lấy eo Khúc Ức Hành, động tác rất có tính ám chỉ.

"Có thể không?" Khúc Ức Hành hôn lỗ tai cô.

"Vâng......"

Ngay sau đó là thế tấn công mưa rền gió dữ, động tác của Khúc Ức Hành càng lớn hơn, chọc đến cả chăn cũng mở ra.

"A, a, a......"

Kiều Tê không khống chế được theo tần suất đâm chọc của anh phóng túng kêu ra tiếng.

"Kêu thật dâʍ đãиɠ." Khúc Ức Hành cực yêu bộ dáng cô lúc này.

Kiều Tê bị anh nói mặt nóng lên, cắn chặt môi dưới, muốn cho mình không phát ra âm thanh nữa nhưng vẫn không giấu được tiếng rêи ɾỉ đứt quãng trong cổ họng.

Khúc Ức Hành lại càng không cho cô được như ý, anh mang theo ý đồ xấu liếʍ mở môi cô, đem đầu lưỡi tiến vào, hạ thân càng va chạm mạnh mẽ hơn, môi hai người liên tục dính vào lại tách ra, tiếng rêи ɾỉ của cô một lần nữa bật ra ngoài.

"Thoải mái không?" Khúc Ức Hành dán lên môi cô, thấp giọng thở gấp hỏi.

Kiều Tê nức nở không đáp.

Anh thay đổi góc độ, đâm thọc con đường nhỏ của cô:

"Anh hỏi em có thoải mái không?"

"Thoải mái, thoải mái......" Kiều Tê sướиɠ đến chảy ra nước mắt sinh lý, Khúc Ức Hành cảm nhận được dưới môi ươn ướt, lý trí của anh trở lại, cho rằng mình làm đau cô, lại bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra.

"Đau không, Kiều Kiều." Anh hôn lên đôi mắt cô.

Kiều Tê không biết nên đáp lại như thế nào. Cô thử co rút bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© một chút, liền nghe thấy Khúc Ức Hành chửi bậy một tiếng.

Biết cô không phải vì đau nên khóc, Khúc Ức Hành mới yên tâm một chút, nhưng hành động kia của cô lại làm anh hưởng thụ được ngon ngọt, cố ý giả vờ không hiểu ám chỉ của cô, không thay đổi tần suất.

Kiều Tê khó chịu vô cùng, liên tiếp co rút mấy lần, cuối cùng Khúc Ức Hành không nhịn được, nhìn thấy hạ thể hai người ướt dầm dề dính vào nhau, nhìn thấy tiểu huyệt lầy lội của cô da^ʍ mĩ đến cực điểm, hai mắt anh dần dần đỏ.

Không có chăn cản trở, tiếng mưa ngoài cửa càng thêm rõ ràng.

Anh đem cô lật lại, hạ thể vẫn ở bên trong cô, động tác này làm cả hai người đều kêu ra tiếng.

Anh lại bắt đầu mạnh mẽ đâm chọc, ở trong thân thể cô khơi lên từng đợt sóng to gió lớn, Kiều Tê dúi đầu vào gối, ỷ vào tiếng mưa rơi và có gối đầu che đậy cô không kiêng nể gì rên ra tiếng.

Khúc Ức Hành đem đầu cô nâng lên, thấy cô không phối hợp mím chặt môi, anh liền đem ngón tay cho vào trong miệng cô, kiểu gì cũng phải khiến cô kêu ra tiếng.

Kiều Tê rêи ɾỉ, lại khó kìm lòng nổi dùng đầu lưỡi bọc ngón tay anh, hàm răng khẽ cắn, cho anh thấy mong muốn du͙© vọиɠ của cô.

Cả người Khúc Ức Hành đè trên lưng cô, anh mυ'ŧ cắn lỗ tai, cổ, bả vai cô, Kiều Tê bị anh hôn vừa tê vừa ngứa, không nhịn được vặn vẹo thân thể, hạ thể cũng theo đó động đậy khiến cho góc độ đâm chọc của Khúc Ức Hành càng thêm thuận lợi, bỗng nhiên anh chọc đến một chỗ, nghe thấy tiếng rên của Kiều Tê càng trở nên lớn hơn, anh liền mạnh mẽ không ngừng chọc vào nơi đó.

"Dừng lại, dừng lại....."

Kiều Tê bò về phía trước, lại bị anh ôm vào trong ngực, từ trước đến nay cô chỉ cảm nhận được cao trào từ âm đế, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ xa lạ này khiến cô cảm thấy bản thân hơi bất an.

Khúc Ức Hành không để ý kháng cự của cô, anh càng tấn công mạnh mẽ vào chỗ kia, bỗng nhiên một cỗ dịch nóng xối lên qυყ đầυ của anh, cho dù đã cách một tầng áo mưa vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi của nó.

Âʍ đa͙σ của Kiều Tê vì cao trào mà càng bóp chặt, Khúc Ức Hành không kiềm chế nữa đâm chọc mấy chục cái trong dòng nước ấm. Sau cao trào Kiều Tê cảm nhận được trong cơ thể có một thứ nhảy dựng lên, ngay sau đó có thứ gì đó đυ.ng vào vách trong của cô.

"A a a a a......" Kiều Tê cảm thấy mình sắp bị anh làm cho phát điên rồi.

Khúc Ức Hành cũng cảm thấy mình điên rồi.

===================

Tự dưng đến chương này thấy khoai thật ấy 😓