Lục Nguyên mặt hồng thấu, cắn chặt răng rúc vào trong lòng Angus, đem hai chân mở lớn, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ vàng nhạt nong nóng phun ra như thác, rối tinh rối mù chảy vào nước trong hầm.
"A..."
Phóng thích kɧoáı ©ảʍ, làm Lục Nguyên không nhịn được "ưm" một tiếng, âm đế còn bị Angus xoa qua, nướ© ŧıểυ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ giục bắn kia vẫn còn ảnh hưởng đến cô.
"Nướ© ŧıểυ nhiều thật, đều chảy xuống đuôi ta rồi."
Angus liếʍ liếʍ vành tai ửng hồng của thiếu nữ, nướ© ŧıểυ hơi nóng lướt qua vảy rắn trên eo bụng, lại có xúc động khô nóng, đáng tiếc lần này Lục Nguyên bị hắn thao quá tàn nhẫn, trong thời gian ngắn sợ không thể chạm vào.
"Anh, anh đừng nói nữa! Đừng cắn lỗ tai mà, tôi không thoải mái."
Vành tai Lục Nguyên mẫn cảm cực kỳ, đặc biệt thân thể bị Angus khai phá càng mẫn cảm đến tột độ, khoang miệng ướt nóng liếʍ mυ'ŧ vành tai nhỏ nhắn, điện lưu tê dại liền nhắm thẳng chân tâm đánh tới.
"Lỗ tai Nguyên Nguyên thật mềm, liếʍ lên như kẹo vậy, ưʍ... Sao em lại chảy nước?"
Thiếu nữ trong lòng nhẹ rùng mình, cuối cùng một giọt nướ© ŧıểυ cũng lọt vào vũng nước, hai mảnh môi âm phấn hồng hơi run, vậy mà mật dịch sáng trong một chút lại một chút chảy ra.
Trên mặt Lục Nguyên thiêu cháy, chỗ sâu trong hoa huyệt ngứa ngáy khiến cô không nhịn được phân bố mật hoa, vội khép hai chân cọ xát hai cái, thúc giục Angus mau đưa cô về lại giường.
"Nhưng nếu không cắm vào, phía dưới của Nguyên Nguyên sẽ không thoải mái. Ngoan, mở chân ra, ta dùng ngón tay làm em sướиɠ nhé?"
Bỏ xuống mặt nạ ác ma, Angus liền phúc hắc tới cực điểm, giọng nói dịu dàng vờn quanh Lục Nguyên, phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của cô. Tay to tách ra hai chân càng kẹp chặt của cô, lòng bàn tay hơi lạnh vuốt ve chân tâm non mịn.
"Không thể cắm vào nữa... chỗ đó... chỗ đó vẫn còn đau mà."
Thanh âm cô nhu nhược vô thố khiến Angus mềm lòng không thôi, ngón tay dài lướt qua hoa phùng tẩm ướt ái dịch, trên âm mao thưa thớt cũng dính không ít dâʍ ŧᏂủy̠. Hắn vuốt ve, ngón tay cuốn lấy lông tóc nhàn nhạt, cùng nhau xoa xoa.
"Nơi này của em thật đẹp, lông cũng rất mềm, vuốt thật thoải mái. Đừng sợ, nơi đó sẽ không lộng thương nữa, nhét thảo dược vào sẽ không đau."
Lúc trước ở trên tàu, vì để thu được video giao phối, Lương Dực đã liên tiếp ném ba nữ nhân trần trụi vào trụ kính. Thời điểm Angus gϊếŧ chết bọn họ, lơ đãng thấy được nửa người dưới lông tóc tối tăm như rừng rậm, một chút đều không giống Lục Nguyên thanh thuần như vậy, khiến hắn yêu thích không buông tay.
Lục Nguyên bị cổ khác thường kia ma chịu không nổi, túm chặt cánh tay Angus, mông nhỏ ngồi trên bụng hắn co giật, trơ mắt nhìn hắn đem ngón trỏ cắm vào tiểu huyệt.
"A... Nhẹ chút!"
Angus vội thả chậm động tác, thịt bích ướt hoạt bao lấy ngón tay nhẹ nhàng trừu động vài cái, lúc rút ra, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt đã dính đầy ngón tay.
"Không đau đúng không? Nơi đó của em đã bị ta thao đến thoải mái rồi, về sau chỉ có càng sướиɠ thôi. Nào, phun ra nhiều nước chút, ta có chút khát."
Đột nhiên bị hắn bế đến mép giường, Lục Nguyên vội kinh hoảng hô to: "Anh muốn làm gì? Không được làm khác, chỉ có thể dùng ngón tay thôi, hu hu... Anh là tên lừa đảo!"
Cô nằm ở trên giường, hai chân bị phân ra thành hình chữ M, đầu Angus cường thế cúi xuống giữa hai chân, lưỡi rắn đỏ tươi chậm rãi lướt qua âʍ ɦộ, quét trên âm mao, liếʍ liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ bắn bên ngoài...
Thẳng đến ngón trỏ so với lưỡi rắn không sai biệt lắm, xâm nhập vào hoa huyệt cô, Lục Nguyên nháy mắt cong eo lãng kêu một tiếng, lưỡi dài linh hoạt thế nhưng chọc thẳng vào chỗ sâu hoa tâm.
"A! Dài quá!"
Khác với côn ŧᏂịŧ sưng to thô bạo thao lộng, lưỡi rắn mềm mại khiến Lục Nguyên dần dần điên cuồng, bên môi hút cắn, đầu lưỡi cuốn đâm, thịt bích co chặt chảy ra dâʍ ɖị©ɧ bị Angus nuốt vào bụng không chừa một giọt.
Thậm chí hắn còn phát ra âm thanh chậc chậc liếʍ láp.
"Đừng, đừng hút nữa ưm a... Ngứa quá, thật là khó chịu."
Lục Nguyên rêи ɾỉ túm chặt mái tóc Angus, giờ khắc này cô đã vứt bỏ hết tạp niệm, đại não trống rỗng thần phục dưới khả năng khẩu giao kịch liệt của hắn.
Lưỡi dài thỉnh thoảng thâm nhập hút duẫn, đại lượng mật hoa dũng mãnh ập vào trong miệng Angus, bên môi hôn lên cánh hoa dính nước mật đào, hắn có chút nhịn không được dùng hàm răng nhay cắn thịt non mềm mại kia.
"Chậc chậc ~ Tiểu tao hóa nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ thật, thiếu chút nữa uống không hết rồi. Nguyên Nguyên càng ngày càng lợi hại, nhìn âm đế của em cứng đến bao nhiêu."
Angus thật vất vả mới từ giữa hai chân Lục Nguyên bò dậy, trên môi gợi cảm mật nước sáng bóng, khóe miệng còn dính một sợi lông, cúi xuống nhắm ngay miệng nhỏ thở dốc của cô hôn lên.
Lưỡi rắn thô lệ quấn quanh phấn lưỡi non mềm, nước bọt trộn lẫn vào mật nước của Lục Nguyên, mang theo hương thơm nhàn nhạt, đem sợi lông mềm mại kia cuốn vào môi lưỡi hai người.
(Kang: á á *xịt máu mũi*)
"Ưm ưʍ..."
Ba ngón tay khép lại bỗng nhiên cắm vào tiểu huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ lan tràn, mạnh mẽ trừu động, va chạm vách trong mềm mại ướŧ áŧ, nhẹ gom lại, moi đào tầng tầng nếp gấp thịt non, xúc động đến mỗi một chỗ mẫn cảm trong âʍ đa͙σ.
"Tiểu huyệt Nguyên Nguyên cũng mềm giống miệng em, nhưng phía dưới chặt quá, ăn ngón tay của ta đến không nhổ ra được."
Lưỡi rắn cuốn lấy nước bọt trong miệng Lục Nguyên nuốt vào, trong miệng đã không còn tắc nghẽn, Lục Nguyên rốt cuộc có thể làm càn da^ʍ lãng kêu lên, đôi tay ôm chặt cổ Angus, mở hai chân ra thật lớn, hưởng thụ hung mãnh thao lộng.
"A a a sướиɠ quá, cắm tôi... sâu một chút, hướng vào bên trong đi a ~"
Angus ôm chặt Lục Nguyên cấp bách đong đưa eo, cánh tay cường tráng nhúc nhích, động tác dưới tay đã mau đến không thấy rõ, mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe khắp nơi trên giường cỏ, làm ướt mảng lớn quần áo.
"Tiểu tao hóa ăn ngón tay còn da^ʍ kêu như vậy, có muốn đổi sang côn ŧᏂịŧ của ta, tới thao chết em không!"
Hắn lại gia nhập một ngón tay, Lục Nguyên ngửa đầu, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn bộ thần kinh, căn bản nói không nên lời hoàn chỉnh. Trong tiếng nước ào ào, thanh âm kêu rên của cô càng nâng cao, rốt cuộc lúc ngón tay thô lệ đâm qua điểm G, lòng bàn tay đè trên âm đế, ngón tay để vào chỗ sâu nhất, cô liền run rẩy thét chói tai.
Cùng lúc đó, Angus nhanh chóng rút ngón tay ra, tiểu hoa phùng khép không được, lần nữa phun trào một dòng chất lỏng nhàn nhạt, giống nướ© ŧıểυ bắn ra rất xa, trong giây lát rồi biến mất.
"Nguyên Nguyên vậy mà triều xuy, thoải mái không?"
Đáng tiếc Lục Nguyên đã sướиɠ đến nỗi không nói nên lời, sau khi bắn xong, liền xụi lơ trong lòng ngực hắn, vội vàng thở gấp, khóe mắt còn treo nước mắt, vô lực mở ra hai chân, tiểu hoa huyệt bị chà đạp quá độ mà run rẩy, nướ© ŧıểυ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ róc rách bắn ra, lướt qua mông thịt, chảy đầy dưới thân.
"Ta nói rồi, em sẽ thích cắm huyệt mà..."
Angus chờ cô thanh tỉnh, mới ôm thiếu nữ nhẹ bẫng bơi xuống hồ nước. Hai người ngâm thân trong làn nước trong xanh, hắn vô cùng dịu dàng đem cô rửa sạch, tay to vói vào dưới thân cô, còn có thật nhiều chất lỏng ướt nị chảy ra ngoài.
Kang: H đậm đà, H ngập mặt, xỉu nhẹ cái đã =))))