Gặp Lại Tính Phúc

Chương 10: Con cá cắn câu (hạ)

Edittor: Mei

Bốn môi tương chạm, âm thanh mυ'ŧ vào ướŧ áŧ, nước miếng không kịp nuốt xuống, theo khóe miệng hai người chảy xuống dưới. Vừa vặn rơi trên gò bồng đào tuyết trắng nhuộm chút sắc hồng, Phó Thần An bàn tay to ấn trụ bả vai cô, khiến cho thân thể cô ngửa ra sau.

Một đôi vυ' mượt mà cực lớn liền nhảy ra trước mắt, con ngươi đen láy nháy mắt trở nên thâm u đến cực điểm. Trong cổ họng, hầu kết ức chế không được trên dưới hoạt động, chỉ một giây, bỗng chốc cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú bao hàm trong miệng, đầu lưỡi nhanh chóng kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tiểu Đậu Đậu kia đứng thẳng.

"Ân ~ nhẹ một chút..." Quý Văn híp mắt mê ly, ngửa đầu. Bị động tác thô lỗ của anh làm cho thoải mái cùng thống khổ. Đầṳ ѵú mẫn cảm bị đàn ông khẽ cắn, một cổ điện lưu chạy qua toàn thân, tê tê dại dại.

"Hừ ~ nhẹ một chút, em tiểu da^ʍ phụ này có thể thỏa mãn sao?" Phó Thần An bị những lời rêи ɾỉ của cô kéo cảm xúa tăng vọt, cắn răng, hung hăng nói.

Quý Văn dằn không nổi duỗi tay phủ lên một bên vυ' khác bị vắng vẻ, dùng sức chà đạp, vuốt ve. Cái miệng nhỏ rêи ɾỉ,

"Bên kia cũng muốn anh ăn ~" đầṳ ѵú như mũi chông nhòn nhọn đứng thẳng, chờ đợi người tới hái.

"Dâʍ đãиɠ ~" Phó Thần An hừ nhẹ một tiếng, miệng rộng lập tức ngậm lấy một bên vυ' nặng trĩu, trằn trọc mυ'ŧ vào.

"Ngô ~ ông xã hút thật sướиɠ... Thoải mái ~" hai vυ' lớn bị người đàn ông thay phiên liếʍ mυ'ŧ, Quý Văn sảng khoái đến sắp bay lên. Hoa huyệt sớm đã chảy nước lan tràn thành sông, dòng nước ấm không ngừng trào ra.

Tay nhỏ thuần thục mà vội vàng, 【 răng rắc 】 một tiếng, cởi bỏ thắt lưng đàn ông , kéo xuống khóa kéo. Gấp không chờ nổi, từ trong qυầи ɭóŧ anh, móc ra côn ŧᏂịŧ lớn nóng bỏng, đã sớm trướng to không chịu nổi.

Cô tịch mịch khó nhịn, vặn vẹo thân mình, cách qυầи ɭóŧ cọ lên lửa nóng. Nhưng Phó Thần An sao lại để cô được tùy ý, dịch thân thể cô ra, sống chết không cho tiểu huyệt cô để sát vào huynh đệ hắn.

"Em muốn..... Ông xã ~ cho em mà... Khó chịu, ô ô ~" Quý Văn sớm đã bị tìиɧ ɖu͙© cùng tưởng niệm làm choáng váng đầu óc, giờ phút này chỉ muốn bị Phó Thần An đè ở dưới thân, dùng côn ŧᏂịŧ lớn, hung hăng đâm cắm tiểu huyệt mình.

Phó Thần An cố tình không cho cô, cho dù hạ thân đã mãnh liệt kêu gào. Xoay đầu cô lại, lại lần nữa hôn lên môi cô. Ngón tay thon dài, đẩy qυầи ɭóŧ chữ T qua một bên, vuốt ve tiểu huyệt bị ngâm trong dâʍ ŧᏂủy̠. Đột nhiên thâm nhập hai ngón tay đi vào. Không cho cô cơ hội nào thở dốc, ngón tay trong hoa huyệt nhanh chóng đảo động.

"A ~ ngô...thật sướиɠg...." Quý Văn không khống chế được, rêи ɾỉ, thanh âm yêu mị làm động tác tay người đàn ông không ngừng nhanh hơn.

Ngón tay thon dài cố ý gập lên, hướng thành vách bên trong nhẹ nhàng gãi, tại thời điểm chạm vào một chỗ nhô lên hai ngón tay kẹp lại một chỗ, hung hăng đảo lộng.

"Ông xã..... Mau..... Muốn tới ~ ngô....." Người đàn ông kia tìm đúng điểm G của cô hung hăng mà thọc ngoáy.

Người phụ nữ trên người kêu càng ngày càng yêu mị, Phó Thần An cúi đầu ngậm lấy vυ' lớn lắc lư ở trước mắt , thô bạo liếʍ mυ'ŧ, động tác ngón tay ra vào càng nhanh.

"A... A ~~ ném ~ ném...." Quý Văn chỉ cảm thấy trước mắt một trận trắng xóa, da^ʍ huyệt "phụt" một tiếng phun ra một cỗ chất lỏng nóng bỏng. Cả người ức chế không được run rẩy, da^ʍ huyệt vẫn còn hung hăng liếʍ mυ'ŧ ngón tay đàn ông. Tiểu huyệt có quy luật từng chút từng chút run rẩy.

Phó Thần An rút ra ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, đưa đến trước mặt cô,

"Liếʍ sạch!" Trên cao nhìn xuống, ra lệnh.

Cao triều đi qua, Quý Văn mị nhãn như tơ, cả người vô lực, ỷ lại nằm trong lòng anh. Ngoan ngoãn, vươn đầu lưỡi phấn hồng, từng chút, liếʍ sạch sẽ dâʍ ŧᏂủy̠ chính mình.

Sảng khoái qua đi, lại muốn côn ŧᏂịŧ đỏ tím của Phó Thần An. Quý Văn cầm lòng không nổi, nuốt nước miếng, đôi tay nắm chặt côn ŧᏂịŧ nóng phỏng tay, cúi đầu ý đồ ngậm lấy.

Nhưng Phó Thần An sớm hơn cô một bước, ngăn cản động tác. Ánh mặt tràn ngập du͙© vọиɠ liếc cô một cái, bộ dáng cao thâm khó đoán. Cánh tay đàn ông  cường tráng hữu lực một phen đem người phụ nữ ngồi khóa trên người nhấc bổng xuống đất. Quý Văn hai chân mới vừa chấm đất trong nháy mắt liền mềm nhũn, may mắn tay bám được vào mặt bàn làm việc mới không đến nỗi bị thao đến chật vật té ngã.

"Tổng giám đốc! Thật sự không cần người ta giúp sao?" Quý Văn yêu mị ngồi trên bàn làm việc, tay nhỏ đem từng viên cúc áo còn lại cởi ra.

Mắt hạnh lại thẳng lăng lăng dừng ở l*иg ngực rộng mở trước mắt, côn ŧᏂịŧ lớn giữa hai chân khí phách hiên ngang. Ngô ~ tiểu huyệt mới vừa tiết ra, lúc này lại hư không trống rỗng, muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng nhét đầy.

"Không cần. Đi ra ngoài!" Phó Thần An ánh mắt sắc bén quét qua cô một cái, bàn tay to khớp xương rõ ràng, phủ lên tiểu đệ sưng to, làm trò trước mặt cô, nhanh chóng loát động lên xuống.

Quý Văn mặt ngoài vân đạm phong khinh, nội tâm lại là kích động vạn phần. Nhìn chằm chằm không chớp mắt Phó Thần An trước mắt đang tự quay tay, người đàn ông này thật yêu nghiệt, bộ dáng tự an ủi như vậy cũng làm nữ nhân điên cuồng.

Chỉ chốc lát sau, Phó Thần An gầm lên một tiếng, một cổ nhiệt lưu nóng bỏng phun ra, một chút dịch vẩy lên bàn làm việc, tin dịch màu trắng ngà đặc sệt. Trong không khí nháy mắt phiêu tán một cỗ hơi thở nùng nhiệt hormone dâʍ đãиɠ, Quý Văn ngừng thở, cẩn thận nhìn sắc mặt người đàn ông híp nửa con mắt trước mặt.

"Quý thư ký, xem đủ rồi, mời đi ra ngoài!" Một tiếng nghẹn ngào trầm thấp mà gợi cảm, đánh vỡ sự trầm mặc kỳ quái.

Quý Văn đạt được mục đích, nghe được lời này, lắc lắc một đầu tóc đen, lắc mông, đỏ mặt, đi ra ngoài. Một khắc cửa vừa đóng lai, Quý Văn cả người đều héo rũ.

Phó Thần An thật con mẹ nó là người đàn ông cực phẩm, quay tay cũng yêu nghiệt như vậy!

--------------------------------------------------------

Nhanh đến khen ta!!!

Hoan nghênh các loại vote cùng cmt hung hăng ném lại đây đi ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~