Gặp Lại Tính Phúc

Chương 9: Con cá cắn câu (thượng)

Edittor: Mei

Trước khi đi vào, Quý Văn cố ý mở ra hai nút cúc áo, cúi đầu, nhìn áo ngực bao vây lấy ngực lớn tuyết trắng đã lộ ra hơn phân nửa. Môi đỏ gợi lên, cười vừa lòng. Cô không tin, tên giỏi vờ vịt đứng đắn kia còn có thể ngăn cản dụ hoặc?

"Cốc cốc cốc ~" ngón tay gập lên, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Vào!"

Quý Văn dẫm giày cao gót tiến vào, trở tay đem cửa văn phòng nhẹ nhàng khóa lại, khóe miệng giơ lên ý cười giảo hoạt.

Xoay người, hướng Phó Thần An đi tới, thân hình thon thon như rắn nước một tay có thể ôm hết, theo bước nện, uốn éo quyến rũ.

Thong thả đi tới đối diện bàn làm việc, cúi người nằm sấp xuống, cánh tay bóng loáng chống trên mặt bàn, khuôn mặt nhỏ khẽ ngẩng, mắt hạnh thẳng tắp nhìn chằm chằm người đàn ông.

Hai nhũ tiêm trước ngực nặng trĩu, theo động tác cúi người mà gác trên mặt bàn lạnh băng. Tựa như ~ đang chờ người đến chà đạp.

Phó Thần An ngẩng đầu, ánh mắt thâm sâu u ám xẹt qua người phụ nữ yêu mị đối diện, cùng với ~ cổ áo sơ mi trắng trễ xuống,nhìn tới hai  vυ' lớn như muốn nhảy ra. Mày rậm nhăn chặt, người phụ nữ này... Luôn muốn khiêu chiến sự nhẫn nại của hắn.

Lần trước quán bar, anh đứng ở cửa WC nữ đợi gần nửa tiếng đồng hồ cũng không thấy cô ra ngoài, mơ hồ cảm thấy chính mình bị cô chơi một vố. Nhưng ngại mặt mũi đàn ông, chính là không có tìm tới cửa.

Quý Văn tình sắc cắn môi dưới chính mình, duỗi tay phủ lên áo sơ mi trắng, đi xuống, cởi tiếp một nút cúc áo nữa. Cứ như vậy, ngực liền hoàn toàn lõα ɭồ ở trước mặt đàn ông.

Phó Thần An nhìn cô chằm chằm, sau đó hờ hững cúi đầu tiếp tục làm việc.

Dựa, lão nương thật đúng là không tin a~ Bị trần trụi ngó lơ, Quý Văn bị chọc tức muốn đánh người. Hít sâu một hơi, lúc sau chống bàn làm việc chậm rãi đứng dậy, sau đó đi ra phía sau anh.

Duỗi tay từ sau lưng vòng lấy cổ anh, tay nhỏ linh hoạt cởi bỏ cúc áo sơ mi trên người đàn ông. Một cúc, hai cúc, ba cúc... Sau đó tay nhỏ chui vào trong áo sơ mi, như có như không xẹt qua trước ngực, vuốt ve cơ ngực.

Còn nghịch ngợm ở bên tai anh thổi khí, đầu ngón tay ngẫu nhiên nhẹ nhàng đảo qua hai hạt thù du đã ngạnh lên. Cả người dựa ép vào lưng lớn vững chãi, đại bạch thỏ trước ngực đè ép trên tấm lưng rộng lớn.

Nhìn người đàn ông này, còn ở đó làm bộ trấn định, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tựa hồ không chút nào để ý đến nữ sắc trên người sở động.

Quý Văn chơi xấu, ở bên tai hắn nhẹ giọng rêи ɾỉ, "Ngô ~ ông xã... Thoải mái sao?"

Một bàn tay tự do dao động trên ngực anh, một cái tay khác, lặng lẽ thăm dò xuống giữa hai chân, chính xác mà bắt lấy vật đang sưng trướng, đệ đệ hắn nhịn không được đã đứng lên.

"Ai ~" Quý Văn thành công nghe được người đàn ông kêu lên một tiếng, cười mừng thầm. Cái miệng nhỏ tràn ra lời nói càng thêm dâʍ đãиɠ.

"Ông xã... Tiểu huyệt người ta ướt đẫm rồi ~ ân..... Thật muốn!"

Cánh môi đỏ thẫm liếʍ qua vành tai hắn, lướt qua cần cổ mẫn cảm.

"Úc ~ rất ngứa... Người ta muốn côn ŧᏂịŧ lớn của ông xã."

Cảm nhận được tiếng hít thở của Phó Thần An càng ngày càng dồn dập, Quý Văn kêu càng dâʍ đãиɠ hơn. Tay nhỏ nắm lấy côn ŧᏂịŧ, nhẹ nhàng trên dưới vuốt qua, một cái tay khác, móng tay đùa dai nhẹ gãi lên đầu ti hắn.

Phó Thần An lập tức cả người run lên, ngâm khẽ một tiếng. Hừ ~ còn tưởng rằng anh thật là Liễu Hạ Huệ, có thể nhất hư không loạn a.

Chỉ một giây, Quý Văn bị hắn một phen từ phía sau kéo qua, vững vàng đè ở trên đùi, con ngươi sâu thẳm đã hằn tia đỏ, gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ đang cười quyến rũ mừng thầm.

"Chơi đủ chưa?" Giọng nói người đàn ông vì nhiễm một tầng du͙© vọиɠ mà khàn khàn trầm thấp, có vẻ gợi cảm trí mạng.

Quý Văn cực kỳ yêu cái bộ dáng động tình của Phó Thần An, "Tiểu huyệt người ta đang chờ ông xã tới chơi..." Tay nhỏ chủ động vòng lên ôm cổ anh, miệng lớn mật nói lời âu yếm.

Phó Thần An sớm đã nhẫn nại đến mức tột cùng , bàn tay to thô lỗ đem váy cô vén lên, nắm vòng eo xoay người cô lại, đem cô gái trong ngực chuyển thành tư thế ngồi khóa trên người mình.

Kɧıêυ ҡɧí©ɧ lâu như vậy con cá rốt cuộc cũng cắn câu, Quý Văn càng cười yêu nghiệt, ngoan ngoãn dâng lên môi đỏ.

U mê trong tìиɧ ɖu͙©, tay lớn Phó Thần An đè chặt gáy cô hung hăng hôn xuống. Đầu lưỡi linh hoạt ở trong miệng nhỏ bá đạo càn quấy. Tay lớn dày rộng thô lỗ vuốt ve vυ' lớn nõn nà dụ hoặc.

Ngực sữa tuyết trắng mềm mại nằm trong tay anh, không ngừng biến hóa đủ hình dạng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~