Giống như bọn họ sẽ không hỏi sư huynh tại sao đột nhiên có thể luyện thể, bọn họ chỉ vui mừng vì sư huynh cuối cùng cũng có thể tu luyện.
Hơn nữa, công pháp luyện thể có phẩm chất như vậy, người sở hữu hầu như sẽ không truyền ra ngoài, sư huynh có được cơ duyên lớn như vậy, vậy mà còn chia sẻ cho hai người bọn họ, chứng tỏ rất coi trọng hai người.
Đối với ân huệ của sư huynh, bọn họ còn chưa kịp cảm kích, không nên hỏi những chuyện thừa thãi.
Thữ Thiên Thu vừa ăn vừa uống, vừa chỉ ra những lỗi sai trong chiêu thức của Đại Tráng và Tam Cẩu Tử.
Độ thành thạo tăng lên 2, hắn lại có thêm vài hiểu biết mới về từng chiêu thức của bộ quyền pháp.
Khoảng một canh giờ sau.
Nhị Điều cuối cùng cũng dừng bút trước khi trời tối hẳn.
Hắn ta ngẩng đầu thở nhẹ ra một hơi, sắp xếp lại chồng giấy dày trên bàn đưa cho Thữ Thiên Thu.
…
Nguyệt Sơ Bạch luyện kiếm bị thương tay, Liễu Tinh Từ đang băng bó cho hắn ta.
Hai người ngồi sát rạt nhau.
Gần đến mức Liễu Tinh Từ dường như có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người nam tử áo trắng, đó là một mùi hương lạnh lẽo nhưng ẩn chứa chút ấm áp của gỗ thông.
Buộc xong nút thắt cuối cùng của băng gạc, Liễu Tinh Từ ngồi thẳng dậy, giọng điệu hơi trách móc: "Lát nữa ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi, đừng để ta biết được tối nay ngươi lại lén lút bò dậy học bài đấy."
Vẻ mặt Nguyệt Sơ Bạch thoáng chốc trở nên lúng túng, cúi đầu xuống như thể bị bắt quả tang làm sai chuyện.
Liễu Tinh Từ thở dài: "Sư huynh chỉ mong ngươi biết quý trọng thân thể của mình, nếu không sư tôn và ta... đều sẽ đau lòng."
Liễu Tinh Từ không nói thêm gì nữa.
Trời đã tối, tiếp tục ở lại đây sẽ không tốt, hắn ta đứng dậy rời đi.
Đứng bên ngoài sân của Nguyệt Sơ Bạch, nhìn ánh đèn sáng trưng trong căn phòng kia, Liễu Tinh Từ không khỏi lắc đầu bất lực.
Hắn ta biết, Nguyệt Sơ Bạch vẫn sẽ làm theo ý mình.
Trong đầu không tự chủ được hiện lên hình ảnh của Thữ Thiên Thu, Liễu Tinh Từ thở dài một hơi, xoay người rời đi.
Có những người không đáng để hắn ta bỏ công sức ra, nhưng những người nỗ lực, vĩnh viễn không nên bị phụ lòng.
Liễu Tinh Từ trở về chỗ ở của mình, tìm tất cả ngọc giản, sách vở mà năm xưa hắn ta học ở Cầu Học đường ra, sai một đệ tử mang đến sân của Nguyệt Sơ Bạch.
Càng gần đến ngày thi, thời gian càng eo hẹp.
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, sau những ngày ôn tập vội vàng là kỳ thi khảo hạch tân sinh đầy căng thẳng.
Đại Tráng, Nhị Điều và Tam Cẩu Tử coi như là đồng học phụ đạo, không cần thi.
Ba người tiễn Thữ Thiên Thu vào trường thi như tiễn con đi thi đại học, không ngừng dặn dò Thữ Thiên Thu đừng căng thẳng, thi trượt cũng không sao.
Thữ Thiên Thu cái gì sóng to gió lớn chưa từng trải qua, kỳ thi tuyển sinh đại học toàn quốc mấy chục triệu người hắn còn vượt qua xuất sắc, tông môn này mới có mấy trăm người? Hoàn toàn không dọa được hắn.
Mặc bộ y phục màu vàng viền xám tay áo thêu hoa văn vàng kim được chọn kỹ càng hôm nay (ý nghĩa huy hoàng), Thữ Thiên Thu vô cùng tự tin: "Yên tâm, nắm chắc lắm, ta là người có sở trường phát huy vào phút chót mà."
Chiều hôm sau.
Kết quả thi đã có, bảng thông báo bên ngoài Cầu Học đường bị vây kín bởi một đám người, trên tấm đá đen bóng nhẵn hiện lên từng cái tên màu trắng, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, không hề chói mắt.
Danh sách khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc:
1. Thữ Thiên Thu 100
2. Nguyệt Sơ Bạch 94
3. Tạ Lệ An 91
4. Chung Thần 91