Chương 22
CHƯƠNG 22Chỉ còn thiếu một
chút nữa, kí©ɧ ŧɧí©ɧ to lớn làm Thiên Ái rêи ɾỉ, không thể được thỏa mãn, mong
muốn được giải phóng du͙© vọиɠ len lỏi trong cơ thể cơ khát, mật huyệt hé ra rụt
lại cắи ʍút̼ hôn thịt thô to đang cắm sâu bên trong, “Ô… Cho em… mau
cho em… A a… Thao em… . . . Tới đi… Lạc… Lý… A a ~~~~ Hô…. thật
thích… mau… muốn chết… Tới ~~ a a… . . .”
Hai người thập
phần ăn ý luật động, một người rời khỏi, một người khác liền tiến nhập thật
sâu, mật huyệt không ngừng bị ma sát nghiền ép, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao độ làm Thiên Ái
không thể nói, chỉ có thể phát ra rêи ɾỉ phóng đãng, “A a… . . . Muốn chết…
A a… Lạc… Lý… . . . A a ~~~ a… . . . a…”
Hai người không
biết trừu sáp đã bao lâu, Lý Ân cùng Lạc Tư mỗi người một bên mυ'ŧ liếʍ đầu nhũ
béo nộn, cao độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng mùi vị *** dục làm Thiên Ái lại bắn thêm mấy lần.
Nhiều lần cao trào làm mật huyệt không ngừng run rẩy, chăm chú cắn nuốt hai căn
côn th*t thô to bên trong, hút chặt như vậy khiến hai người cũng thống khoái bắn
ra dịch thể nóng hổi. Đại lượng dịch thể phun lên tràng bích mẫn cảm làm thân
thể đã lâm vào thất thần phiếm hồng, bất giác run lên nhè nhẹ, hình dáng như tiểu
động vật yếu ớt, hai người nhịn không được hôn lên khuôn mặt tái nhợt đã ướt đẫm
mồ hôi của cậu.
Lý Ân muốn tiếp
tục lại bị Lạc cắt đứt: “Lý, làm chính sự trước!”
Lý Ân lập tức
hiểu ý Lạc Tư, cúi đầu, tại bên tai Thiên Ái ôn nhu hỏi: “Ái Ái… Em yêu
chúng ta không? Muốn vĩnh viễn ở bên chúng ta không? Ân? Ái Ái?… . . .”
Thiên Ái mơ
màng, nghe được câu hỏi của Lý Ân, vô pháp tự hỏi, chỉ có thể thành thực với phản
ứng của bản thân: “Yêu….rất yêu hai người…. Muốn…. muốn vĩnh viễn ở
cùng hai người… Đừng bỏ rơi em… đừng bao giờ…. đừng… đừng bỏ lại em một
mình… . . . Lạc… Lý… . . .”
Câu trả lời của
thiên hạ trong lòng làm hai người thập phần thỏa mãn, cho nhau một ánh mắt, biết
đã tới lúc, hiện tại, bọn họ sẽ biến vợ yêu hoàn toàn thành của mình!
“Chúng ta
là hậu duệ ma tộc, nguyện ý khắc ân ký sâu nhất lên người vợ của chúng ta. Hiện
tại chúng ta khẩn cầu, khẩn cầu dòng máu ma tộc trong cơ thể, để máu huyết của
ba người chúng ta chung hòa, để chúng ta có cùng năng lực, cùng nhau trường
sinh bất lão bất tử, khẩn cầu mong muốn của chúng ta thành sự thực, cùng vợ
vĩnh viễn yêu nhau, cho dù thế giới tan vỡ, chúng ta cũng không hối hận!”
“Ta nguyện
ý!” Hai người đồng thanh đọc khế ước, Thiên Ái nghe xong, giống như bị đầu
độc bất giác nói theo một câu.
Tiếp đó, trên
trán Thiên Ái hiện lên ấn ký màu đen của hai người, cái này đại biểu cho khế ước
đã được thành lập. Nhìn trán Thiên Ái, hai người biết, lúc này đây, vợ yêu đã
hoàn toàn là của mình. Tuy rằng linh hồn chia làm hai nửa nhưng trên thực tế cả
hai vốn cùng là một người, ràng buộc sâu sắc đó chỉ vì Thiên Ái mà có, nếu như
không có Thiên Ái, hai người cũng sẽ không sinh ra… . . .
“Ái Ái…
Em là của chúng ta… vĩnh vĩnh đều là của chúng ta… . . .”
“Tiểu Ái…
Rốt cuộc… rốt cuộc cũng có được em… Mặc kệ là tâm của em… hay là thân thể
của em… vĩnh viễn đều sẽ chỉ là của chúng ta… . . . Tiểu Ái… . . .”
“A a…
A… Ta… thật cao hứng… Lạc… Lý… A a…. không nên sâu như vậy… A
a… sẽ hỏng… . . . sẽ… . . . A a… . . .”
Hai người thật
sâu đem côn th*t vùi vào trong thân thể vợ yêu, cảm giác cùng lúc dung nạp hai
người thực sảng khoái quá mức chịu đựng, thần kinh toàn thân dường như đều tụ tập
lại nơi kết hợp, kɧoáı ©ảʍ cao độ làm mật huyệt không ngừng run rẩy đóng mở.
Không chỉ Thiên
Ái cảm thấy sảng khoái, hai người cũng bị mật huyệt giáp đến sắp bắn ra, càng
thêm cố sức trừu cắm, cảm giác triệt để có được ái nhân làm hai người càng động
càng mạnh.
“Ái Ái….
Nói… Chúng ta làm em sảng đến khó chịu… nói… . . .”
“A a… Sướиɠ…
A…. thật sướиɠ… .. Hô… a a a…. không được…. Lại… lại muốn bắn… A
a ~~~~ a a a…. . . . ”
Lần lượt đâm chọc,
cho dù vợ đã không còn khả năng tiếp nhận rồi, hai người vẫn thật sau tiến nhập,
tần suất dày đặc làm Thiên Ái nghĩ cả người mình sắp chết lặng, cao trào chưa từng
có từng bước đến gần… . . .
“AAAAA
~~~!!!”
Hai người cùng
lúc bắn vào bên trong mật huyệt, bắn đến tận hứng, chậm rãi rút ra côn th*t mềm
nhũn, “ba” một tiếng, đại lượng dịch thể tùy theo chảy ra, lưu giữa
hai bắp đùi trắng nõn, cảnh tượng tục tĩu làm hai con cầm thú nào đó lại hưng
phấn, nhưng cả hai đều hiểu vợ yêu đã không còn khả năng thừa nhận thêm một lần
nào nữa rồi!
Lạc Tư chậm rãi
ôm lấy Thiên Ái đã lâm vào hôn mê, ba người trong nháy mắt dịch chuyển tới căn
phòng của Thiên Ái, Lạc Tư ôm cậu vào phòng tắm, mềm nhẹ giúp cậu vệ sinh vết
tích trên thân thể. Lúc trở lại phòng ngủ, Lý Ân đã đem gian phòng chỉnh lý lại,
tiến tới, từ trên tay Lạc Tư tiếp lấy Thiên Ái, đặt cậu lên giường lớn, hai người
cùng lên giường, một trái một phải ôm lấy cậu, cảm giác linh hồn chưa bao giờ
tràn đầy đến như vậy.
Trên người cả
ba tràn ngập khí tức sau khi hoan ái, ôm lấy Thiên Ái mê man, hai người cũng chầm
chậm đi vào giấc ngủ.
Thú ái – chương 23