Hướng Dẫn Ấp Trứng Liên Ngân Hà

Chương 19

Đám tay chân cũ tức tối vô cùng. Trước đây, thân phận của Bạch Hiểu Vũ đặt ở đó, bọn họ đành phải ngậm đắng nuốt cay mà chịu đựng. Giờ thì cậu ta đã rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận như thế này, vậy mà còn dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ bọn họ?

Nhóm tay chân trong phòng chat cũng nổ tung.

“Đệt! Thằng phế vật này sao lại dám thế nhỉ, ai cho nó cái gan này?”

“Mẹ kiếp, tức chết đi được! Tao đi xem có cái quà nào giẫm đạp thằng này mạnh hơn không. Anh em nhìn tao dạy nó làm người đây này!”

“Lên nào, lên nào! Đập chết mẹ nó đi! Đưa nó lên đầu bảng ‘Người mới thối um’, ghi tên nó vào bảng ‘Sỉ nhục’, xem nó có khóc hay không?”

Dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ bọn họ sao?

Bọn họ sẽ làm cho phòng livestream này ngập trong trứng thối, cải thối sẽ làm nền trang trí, còn giòi bọ sẽ là phụ họa. Mười tấn nước bẩn sẽ chảy như suối từ trên mái phòng xuống!

Bạch Hiểu Vũ, để xem cậu có sợ không!

Dư Tây, sau khi được Bạch Hiểu Vũ xoa đầu, trên mặt còn chút ngượng ngùng. Nhưng khi thấy những gì đang diễn ra trong phòng livestream, hắn lập tức biến thành rồng phun lửa. Toàn thân gần như bốc cháy, “Bạch dưỡng sư, bọn họ quá đáng quá rồi!”

Bạch Hiểu Vũ nhìn trợ lý nhỏ của mình đang giận dữ, bộ dạng như muốn lao lên đánh nhau, bèn vỗ vai hắn, trấn an, “Tiểu Tây, đừng giận. Cậu thử nhìn theo cách khác xem, chúng ta đã kiếm lại được hộp năng lượng rồi, thuốc sửa chữa cho quả trứng số một cũng kiếm lại được.”

Dư Tây ngẩn người, một lát sau mới thốt lên, “Thật sao?”

Hai ngày nay, vì chuyện này mà hắn lo đến mất ngủ, sợ rằng trại ấp trứng sẽ cạn kiệt tài nguyên. Ngay cả khi ngủ, hắn cũng mơ thấy những quả trứng đều bị thiếu dinh dưỡng, cuối cùng hỏng hết, Bạch dưỡng sư bị đưa lên tòa án liên hành tinh, còn hắn thì nước mắt ngắn dài, nhưng không làm được gì.

Bạch Hiểu Vũ gật đầu. Cậu đoán một trăm ngôi sao nhỏ kia chắc là do trợ lý nhỏ của mình tặng.

Cậu không khỏi cảm thán. So với đám tay chân cũ của nguyên chủ, trợ lý nhỏ này chưa từng nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào từ nguyên chủ, ngược lại còn bị lừa mất năm ngàn điểm tín dụng. Vậy mà vẫn lặng lẽ giúp đỡ cậu theo cách của mình.

Còn đám tay chân cũ, ngoại trừ Đinh Lam – người mà nguyên chủ đã bỏ ra rất nhiều công sức vì anh ta, thì những kẻ còn lại đều là những người được nguyên chủ dốc tiền bạc và sức lực để đào tạo nên.

Tất cả trang bị của họ, bao gồm cả giáp máy, nâng cấp và sửa chữa giáp máy, cũng như hộp năng lượng cho giáp máy, đều cần chi phí rất cao.

Có thể nói, việc nuôi dưỡng bọn họ đã rút cạn tiền tiêu vặt từ nhỏ đến lớn của nguyên chủ. Vậy mà giờ đây, bọn họ lại trở mặt, phản bội cậu.

Những thứ còn lại, bao gồm cả một số tài sản dưới tên cậu, cũng bị các anh chị em khác của cậu lấy đi. Từ một công tử bột tiêu tiền như nước, cậu giờ đây phải loay hoay với ngân sách chưa đến một triệu tín dụng của trại ấp, thậm chí cả chút tiền lẻ từ Dư Tây cậu cũng không bỏ qua.

Hiện tại, cậu nhìn vào bảng thu nhập quà tặng đang tăng vọt, phần lớn lại đến từ mấy người kia. Số còn lại là từ fan của Đinh Lam, nhưng cũng chẳng đáng kể gì, thậm chí không bằng một phần nhỏ của mấy người trước.

Mục tiêu của Bạch Hiểu Vũ chính là đám tay chân cũ của nguyên chủ. Nghĩ tới nhiệm vụ của hệ thống cùng đống nợ mà nguyên chủ để lại, khóe miệng cậu dần cong lên.

Đám tay chân này, ở một mức độ nào đó, thật là… ngốc nghếch đáng yêu.

Cậu bắt đầu nghi ngờ ánh mắt nhìn người của nguyên chủ. Có lẽ nguyên chủ từng nghĩ rằng, dưới sự lãnh đạo tài tình của mình, cậu có thể dẫn dắt một đám đàn em dũng mãnh vượt qua mọi chông gai, tiến lên ngai vàng. Nhưng kết quả lại chỉ là một đám gà mờ mổ nhau, chẳng thành việc lớn.

Dù thế nào đi nữa, giờ khi nguyên chủ đã sa cơ đến mức này, để lại đống hỗn độn này, cậu nghĩ việc tìm mấy người đó thu chút lãi trước cũng chẳng phải quá đáng, đúng không?

Hơn nữa, Bạch Hiểu Vũ nhìn vào phòng livestream đang dần ngập trứng thối, trong mắt hiện lên một nụ cười khó đoán. Cậu dịu dàng nhắc nhở Dư Tây: “Tiểu Tây, cậu thoát khỏi chế độ thực tế ảo hoặc giảm độ nhạy cảm đi. Trừ thị giác, còn lại thì chỉnh xuống mức thấp nhất.”

Nhìn Bạch Hiểu Vũ với đôi mắt chứa ý cười, Dư Tây phản xạ gật đầu: “Vâng, em làm ngay đây.”

Sau khi làm theo yêu cầu, hắn không khỏi thắc mắc. Rõ ràng Bạch dưỡng sư rất dịu dàng, sao nhìn anh ấy lại có cảm giác rùng mình thế này?

Chẳng lẽ là ảo giác của mình?

Chắc chắn là thế rồi.

Cùng lúc đó, đám tay chân cũ càng ngày càng hăng máu, và chẳng mấy chốc, phòng livestream đã bị ngập trong các hiệu ứng đặc biệt. Phòng livestream toàn tức không chỉ cho phép gửi bình luận, mà còn có thể giao tiếp trực tiếp tại chỗ. Tình hình lúc này khiến những người bên trong cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Đám tay chân thậm chí còn không kịp quay lại phòng chat nhóm, họ đã la lối ngay tại chỗ.

“Khoan đã! Trứng thối trong phòng livestream nhiều quá, không làm mới được. Còn cả cải thối và sâu bọ nữa, hôi thối kinh khủng.”

“Không có chỗ đặt chân! Khốn nạn, nước bẩn đang cuốn theo trứng thối và một đống đồ bốc mùi kinh khủng tràn về phía này!”

“Ai ném nước bẩn vậy? Cái phòng livestream này vẫn là hệ thống cấp sơ cấp, chưa từng mở rộng, chỉ có mười mét vuông, làm sao chứa nổi ngần ấy nước bẩn. Nước ngập đến mắt cá chân tôi rồi, mà vẫn còn đang dâng lên.”

“Trời ơi, trứng thối nổ ngay trên mặt tôi, ối!!!”

“Chết tiệt, dừng ném nước bẩn đi, nhanh lên, sắp ngập đến cổ rồi!”

“Tôi cũng muốn dừng lắm, nhưng không được! Tôi đã ném mười cái bể nước bẩn, cứ thế mà đổ xuống liên tục. Để tôi thử xem... Ôi không, làm sai rồi, giờ thành ra tất cả đều cấp tốc đổ xuống, a...”

“Rầm!” Một tiếng nổ vang, toàn bộ nước bẩn ngay lập tức trút vào.