Edit: Quỳnh Lê.
Quân Lâm Thiên mở to hai mắt nhìn, trong mắt là một mảnh kích động, căn bản hắn không nghĩ tới nghi thức nhận nữ nhi của Quân gia, Thú Châu Long Phượng, hai tộc lại phái người đến.
Điều này chứng minh cái gì?
Thú Châu, thiên hạ là nhà của cháu ngoại mình!
“Khụ khụ!” Quân Lâm Thiên kích động ho khan hai tiếng, “Hai vị tới quá bất ngờ, vì thế không có chuẩn bị ghế cho các ngươi, không bằng như vậy đi, Ngụy gia hãy nhường lại hai vị trí đi.”
Ngụy Linh ngạc nhiên mở to hai mắt, có nhiều người ngồi như vậy sao không nhường vì sao phải là Ngụy gia?
Nhưng nàng không dám đưa ra bất cứ câu hỏi nào, chỉ có thể hạ lệnh Ngụy Phong cùng Ngụy Nguyệt đứng lên……
“Đa tạ Quân lão gia chủ.”
Long Khê cùng Phượng Tê cũng không khách khí liền ngồi xuống, đối với bọn họ,
Ngụy gia nhường vị trí cho bọn hắn, đó là phúc khí cho Ngụy gia!
“Tây Linh Học Viện của Tây Châu, Vu Yêu tộc của Trung Châu đến chúc mừng lão gia chủ.”
Mọi người vì sự có mặt của trưởng lão Long tộc và Phượng tộc mà trở nên kích động, ngoài cửa lại truyền đến tiếng động thông báo.
Bất kể các Châu chủ hay là Long tộc và Phượng tộc đến chúc mừng, Vân Lạc Phong đều là mặt không đổi sắc.
Hiện giờ, khi nghe người của Tây Linh Học Viện đến, nàng liền đứng lên, hai trong mắt đen nhánh gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa……
Đến đầu tiên là người của Tây Linh Học Viện.
Người của Tây Linh Học Viện cũng không đến quá nhiều, bởi vì trong học việc còn cần có người trấn thủ, cho nên Hư Không trưởng lão liền có cơ hội đến Quân gia.
“Sư phụ……”
Vân Lạc Phong nhìn Hư Không trưởng lão, nhẹ giọng kêu.
Nàng sinh hoạt ở Tây Linh Học Viện cũng không lâu lắm, nhưng những người đã từng giúp nàng, cả đời này nàng đều sẽ không quên.
“Nha đầu, qua năm năm, ngươi đã trưởng thành thực sự, làm chúng ta phải lau mắt mà nhìn,” Hư Không hơi hơi mỉm cười, “Ngày trước Bắc Châu muốn làm khó dễ cho người nhà của ngươi, ta cùng những người khác đã cùng nhau đến ngăn lại, ai ngờ trên đường đi Tây Linh Học Viện gặp chuyện không hay, ta cũng được gọi trở về, cũng may trước khi trở về đã diệt được cường giả bị Bắc Châu phái đến, chỉ là sự tình về sau ta không có năng lực để quản.”
“Đã tốt rồi.” Vân Lạc Phong hơi hơi mỉm cười.
Không lâu trước đây, nàng đang ở trong Thú Châu, Bắc Châu nhân cơ hội này phái cường giả đến nhằm mục đích muốn làm hại người nhà nàng, nhưng lại bị thế lực của Quân gia cùng Tây Linh Học Viện liên thủ đánh chết, cũng chính vì nguyên nhân này, mới làm cho Vô Hồi Đại Lục mất đi một lần tai nạn.
Nếu không, không đợi Vân Lạc Phong ra khỏi Thú Châu, Diệp gia đã gặp tai họa bất ngờ……
Nghe được lời nói của Hư Không, sắc mặt của Châu chủ Bắc Châu hết sức gian nan, vốn hắn muốn định chính mình cùng nhi tử đứng ra nói mấy câu, thế nhưng lại phát hiện ánh mắt si ngốc của nhi tử mình, vẻ mặt
đầy khϊếp sợ nhìn về phía ngoài cửa……
Châu chủ Bắc Châu khó hiểu, theo ánh mắt nhi tử nhìn lại, nhưng vừa mới nhìn thấy sắc mặt hắn lập tức biến đổi.
“Thánh Nữ Vu Yêu tộc, Hoàng Oanh Oanh đến chúc mừng Quân gia.”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lăng Song, Hoàng Oanh Oanh dẫn theo một đám người đi tới trước mặt Quân Lâm Thiên, ôm quyền, cung kính nói.
“Ha ha,” Quân Lâm Thiên cười ha ha hai tiếng, “Hóa ra ngươi chính là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.”
Hoàng Oanh Oanh hơi mỉm cười: “Ta không chỉ là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc mà còn là thị nữ của Vân Lạc Phong! Cả đời này, mặc kệ tương lai của ta như thế nào, ta vẫn nguyện trung thành với một người là nàng.”
Toàn bộ người trong yến hội, ngoài sắc mặt gian nan của người Bắc Châu, còn lại đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Vu Yêu tộc ở Trung Châu không thua Châu phủ, nhưng Hoàng Oanh Oanh thân là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc, thế nhưng là thị nữ của Vân Lạc Phong?
“Tại sao lại như vậy……” Lăng Song gắt gao lắc đầu, sắc mặt của hắn một mảnh trắng bệch, “Hoàng Oanh Oanh là Thánh Nữ của Vu Yêu tộc? Tại sao lại như vậy?”