Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
Trong tâm trí yên tĩnh một lát, ngay sau đó, đột nhiên một tiếng khóc lớn truyền đến, chấn động đến mức tâm trí nàng đều run rẩy theo.
“Oa, chủ nhân, ta không bao giờ để ý người nữa, người là tên bại hoại chơi xấu! “
Sau khi tên tiểu gia hỏa ngốc nghếch kia khóc lóc náo loạn một câu thì trực tiếp cắt đứt liên hệ với Vân Lạc Phong, dường như giận dỗi không để ý tới nàng! Nhưng mà, Vân Lạc Phong lại có thể thông qua tâm trí của mình nhìn thấy tiểu gia hỏa kia ngồi xổm trong một góc vẽ xoắn ốc, trên mặt trắng mịn mũm mĩm đáng yêu tràn đầy ai oán.
Lúc Vân Lạc Phong đang định an ủi hai câu thì phía trước có một hình bóng quen thuộc chiếu vào mắt nàng, khóe môi nàng hơi cong lên tạo thành độ vòng cung: “Vân Tiêu, nhiệm vụ hoàn thành rồi?”
Nam nhân lạnh lùng gật gật đầu: “Một ngàn cái khấu đầu, một cái cũng không thiếu.”
Chỉ là một ngàn cái khấu đầu cũng đủ làm đầu người ta bể đầu chảy máu, bởi vậy có thể tưởng tượng được cảnh Mộ Hành Cừu thảm thương thế nào, đoán chừng qua chuyện lần này hắn sẽ phải tu dưỡng một lúc lâu.
“Tiểu thư.”
Đột nhiên một nha hoàn vội vàng đi đến: “Thái Tử điện hạ đến thăm.”
“Thái tử?” Vân Lạc Phong nhướng mày, “Để hắn vào đi.”
“Vâng, tiểu thư.”
Sau khi thông báo nha hoàn vội vàng đi ra ngoài, không bao lâu sau, một thiếu niên tuấn mỹ mặc trường bào màu xanh xuất hiện trong mắt nàng.
Sắc mặt thiếu niên này có chút tái nhợt, vẻ mặt rất mệt mỏi, sau khi đôi mắt đen bén nhọn của hắn nhìn Vân Lạc Phong nằm ở trên ghế Quý phi thì xuất hiện vẻ phức tạp.
“Vân Lạc Phong, có phải ngươi cố ý hay không?”
Cao Lăng nắm chặt nắm tay, lời nói đầu tiên khi hắn nhìn thấy Vân Lạc Phong cũng không phải thỉnh cầu nàng trị liệu cho hắn, cũng không phải cầu xin nàng tha thứ, mà trong lời nói mang theo chất vấn.
“Là ta cố ý đó, ngươi có thể gây khó dễ cho ta sao?”
Ngươi có thể gây khó dễ cho ta sao?
Thiếu nữ giọng điệu kiêu ngạo mà khí phách, đương nhiên không đặt kẻ là tình nhân trong mộng của muôn vàn thiếu nữ ở Long Nguyên Quốc trong mắt.
“Ngươi…” Cao Lăng tức giận, gương mặt tuấn tú xanh mét, phẫn nộ nói, “Nguyên nhân là vì ngươi biết sau này ta sẽ hối hận nên ngày đó ở bờ sông, ngươi bắt ta nói những câu nói khiến ta không được dây dưa với ngươi nữa?”
Nhất định là nữ nhân này cố ý! Cố ý lừa hắn nói ra mấy lời nói kia, làm cho hắn sau này không thể dây dưa với nàng!
Vân Lạc Phong liếc nhìn gương mặt hối hận của Cao Lăng, nâng khóe môi, nói: “Xem ra ta còn có khả năng dự đoán.”
Tim Cao Lăng bị chấn động đến run rẩy.
Không sai, Vân Lạc Phong vẫn là phế vật không thể nào tu luyện! Nhưng mà chỉ bằng vào một thân y thuật của nàng cũng có tư cách trở thành Thái tử phi của hắn! Vậy mà hắn lại để nàng chạy mất! Huống chi, y sư thiên tài này còn làm các Vinh lão trong Y Các kính nể không thôi!
Cho nên, hiện tại đúng là Cao Lăng rất hối hận.
“Vân Lạc Phong.” Cao Lăng bước về phía Vân Lạc Phong vài bước, gương mặt lộ vẻ cao ngạo nói, “Nàng ái mộ ta nhiều năm như vậy, không có khả năng nói vô tình liền trở nên vô tình, ta biết trong lòng nàng vẫn có ta, chỉ là nàng không muốn thừa nhận thôi! Không sao, bổn Thái tử sẽ thực hiện hứa hẹn lúc ban đầu, cưới nàng làm vợ!”
Vân Lạc Phong nở nụ cười: “Mộ Vô Song kia đâu?”
Cao Lăng ngẩn ra một chút, hắn im lặng một lúc lâu mới nói: “Ta sẽ đồng thời cưới hai người, chẳng phân biệt lớn nhỏ đâu, như thế nàng vừa lòng rồi chứ?”
“Ngươi muốn trái ôm phải ấp? Ý tưởng này thực không tồi.” Vân Lạc Phong cười lạnh một tiếng, giọng nói nàng không kềm chế được, gương mặt tùy tiện, “Đáng tiếc, Vân Lạc Phong ta chưa bao giờ chia sẻ nam nhân cùng người khác! Nam nhân của ta chỉ có thể có một nữ nhân là ta, nếu hắn dám chạm vào những người khác, ta sẽ phế đi đôi gian phu da^ʍ phụ đó!”