Kiều Môn Ngâm

Chương 22: Tiếng lục lạc vang

“Bảo bối sao lại buông tay?”

“Chàng đâm vào khiến ta hơi đau… A… Chậm một chút…”

“Đâm quen rồi sao vẫn yếu ớt như vậy… Không có chậm, chỉ có nhanh…” Lục Thần nảy sinh ác ý đâm nàng, nhiều lần dùng sức chạm vào cái miệng nhỏ ở sâu bên trong.

Đâm giống như đóng cọc làm miệng tử ©υиɠ khẽ mở ra cái miệng nhỏ lên. Lục Thần động thân một cái chui vào bên trong cái miệng nhỏ.

“A… Cắm vào tử ©υиɠ, nhẹ chút…”

Lục Thần nhanh chóng di chuyển thắt lưng đâm nàng, nhiều lần đâm vào cái miệng nhỏ bên trong, dụ dỗ nàng phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

“Bảo bối thích vi phu đâm cái miệng nhỏ không?”

“Thích, thật ngứa, nhanh lên… A…”

Tốc độ thọc vào rút ra của Lục Thần nhanh hơn, nhiều lần ma sát chỗ sâu trong tử ©υиɠ nàng.

“A… Sắp tới… Sướиɠ muốn chết…”

Lục Thần cảm giác nam căn muốn trướng đại, thọc vào rút ra ở miệng tử ©υиɠ căng chặt. Nhìn cả người kiều thê run rẩy, hắn cười lớn tiếp tục đâm nàng.

“Chuẩn bị tốt chưa?” Nói xong đại qυყ đầυ đâm mạnh một đường tiến vào hoa huyệt, vô số nếp uốn hai bên đều dãn mở ra.

“A… Quá lớn… Đau quá, trướng quá…” Chúc Dao nhìn chằm chằm huyệt khẩu, thấy côn ŧᏂịŧ lớn hơn một vòng chậm rãi lui ra.

“Ưm, cái miệng nhỏ bên trong đang cắn ta…” Lục Thần rút ra, để phần đầu mắc kẹt ở huyệt khẩu cho nàng xem.

Nhìn huyệt khẩu bị căng đến phát lớn, bên trong ôm lấy qυყ đầυ đang nhô lên, Chúc Dao bị dọa khóc “Không cần rút ra, không cần rút ra, đau quá… Sẽ hư ô ô”

“Ta sao bỏ được…” Lục Thần dùng sức cắm vào, bắt đầu giống như đóng cọc đâm nàng.

“Bảo bối chuẩn bị tới trời cao cùng ta đi…” Toàn bộ sức lực của Lục Thần đều dùng để đảo lộng ở trong thân thể của nàng, dâʍ ɖị©ɧ một giọt đều không chảy ra, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nước.

Chúc Dao lắc đầu da^ʍ đang kêu “A… Cắm ta… Dùng sức cắm ta…” Rất nhanh, nếp uốn bên trong điên cuồng run rẩy.

“A… Lục Thần… Lại tới… A, sắp hỏng rồi… A…” Cẳng chân Chúc Dao đạp loạn ở mặt trên, toàn thân run rẩy… Móng tay cào lưng hắn.

Trong cao trào mật huyệt căng chặt căn bản không đâm được, Lục Thần dung nội lực mới không bị nàng ép tới bắn ra.

Lục Thần thừa dịp nàng đang cao trào, cái miệng nhỏ bên trong nhắm chặt liền dùng qυყ đầυ điên cuồng nghiền nát miệng tử ©υиɠ của nàng, thẳng đến khi kiều thê thét chói tai đạt cao trào… Một dòng dâʍ ɖị©ɧ cuồn cuộn bắn ở trên mắt hắn, lúc này hắn mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong mật huyệt.

“A… Bắn vào rồi, thật sướиɠ… A…” Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Chúc Dao lại đạt cao trào một lần nữa.

Lục Thần buông chân Chúc Dao xuống, ôm nàng vào trong ngực mình, vuốt ve thân thể đang co rút, thấy Chúc Dao vẫn không nhịn được rêи ɾỉ một hồi lâu. Lục Thần vui vẻ hôn lên môi nàng “Bảo bối thích không?”

Chúc Dao thở hổn hển cào hắn. “Phu quân, lúc này chàng thỏa mãn khong?”

“Càng ngày ta càng nghiện cơ thể nàng, làm sao bây giờ…” Lục Thần cắn môi nàng nói.

“Ta hơi đau…”

Lục Thần cúi đầu xem xét, quả nhiên đầu ngực cùng mật huyệt lại sưng lên… Lấy ra thuốc tiêu sưng bôi lên cho Chúc Dao.

“Lần sau ta sẽ nhẹ một chút.” Lục Thần thổi đầu ngực nàng, mát xa toàn bộ giúp thuốc tiêu sưng hấp thu nhanh hơn.

Chúc Dao chôn ở ngực hắn, nhỏ giọng nói “Kỳ thật người ta cũng hơi hơi thích chàng dùng sức…”

Lục Thần cũng phát hiện điểm này. Võ công hắn cao cường, nội lực thâm hậu. Lúc tìиɧ ɖu͙© tăng cao khó tránh khỏi không nhẹ không nặng, nếu kiều thê thích thì không thể tốt hơn.

Trên tay hắn tăng lực, “Như vậy sao? Bảo bối…”

“A… Chán ghét chàng… Hiện tại rất đau mà.”

Lục Thần lại bôi thuốc tiêu sưng lên mật huyệt, sau đó hôn môi cùng tiểu yêu tinh trong lòng ngực, giúp nàng xoa eo.

Xoa bóp một hồi Chúc Dao lại bắt đầu lắc mông động dục, rầm rì vuốt ve cơ ngực hắn, lòng bàn tay thường xẹt qua đầu ngực…

Lục Thần vuốt ve cánh mông trắng nõn, hưởng thụ da thịt trơn trượt “Bảo bối, mông của nàng hình như mịn hơn một ít, một tay của vi phu đã không cầm được.”

“Còn không phải bị chàng vuốt ve…” Hơn nữa thời gian này uống rất nhiều đồ bổ, địa phương nàng không nên béo không béo chút nào, eo còn thon gọn hơn, nhìn chính diện thì tinh tế, mặt bên liền…

“Vậy vi phu càng phải nỗ lực thêm mới được…” Nói xong kẹp nhũ ra. “Đây là chuẩn bị từ lúc trước, chưa kịp thử qua, hôm nay mang cho ta xem, hửm?” Nói xong cầm lấy một cái kẹp nhũ, kẹp trên đầu ngực Chúc Dao, tùy tay khảy một chút, linh linh linh… Tiếng vang thanh thúy của lục lạc vang lên.

Sắc mặt Chúc Dao đỏ bừng mà nhìn cái kẹp nhũ này, mặt trên buộc một cái lục lạc nhỏ, nàng cầm ở trong tay lắc, lục lạc vang lên tiếng kêu dễ nghe.

“Hửm? Sao còn có một cái?” Chúc Dao nhìn thấy ngoài hai cái kẹp nhũ còn có một cái xích rũ xuống gắn với ba cái kẹp khác…

Lục Thần giúp nàng mang lên, Chúc Dao nhìn cái kẹp rũ ở nơi riêng tư của mình nháy mắt đã hiểu dùng để làm gì? Sắc mặt đỏ bừng chôn trong ngực hắn không dám ngẩng đầu.

Lục Thần cười trầm thấp, kẹp trên hạt châu nhỏ đã tiêu sưng của nàng, hai cái kẹp khác kẹp ở hai bên, ánh mắt nóng bóng trần trụi thưởng thức.

Chỉ thấy trên bụng nữ nhân có một cái vòng tròn, trên vòng tròn buộc ba sợi dây xích, hai sợi hướng lên trên ngực, phía dưới đầu ngực còn có một cái lục lạc nhỏ, còn có một cái dây xích rũ ở giữa hai chân nàng, giờ phút này chỗ âm đế có một cái tiểu lục lạc lay động…

Bế Chúc Dao lên khiến nàng đưa lưng về phía mình, ngồi ở trong lòng ngực tách đùi nàng ra: “Bảo bối, để ta nhìn nàng xem.”

Nhìn trong gương ở cuối giường, nữ nhân trước mắt thật xinh đẹp, Lục Thần khảy hai đầu ngực, chỉ nghe thấy tiếng linh linh vang lên, nhìn về phía mật huyệt lại kéo hoa đế… Đinh linh.

Yết hầu Lục Thần lên xuống, “Bảo bối…”

Một tay vuốt ve đầu ngực nàng, một tay trêu chọc hoa đế… cả người Chúc Dao run rẩy rung động, phía dưới lập tức liền ướt.

Lục Thần ma sát mật huyệt, sau đó bôi chất lỏng vào hậu huyệt nàng, rồi lấy ra một cái nam căn giả chậm rãi nhét vào hậu huyệt.

“Bảo bối nàng nhìn mình xem” Lục Thần ý bảo nàng ngẩng đầu nhìn về phía gương.

Chúc Dao nhìn về phía gương, chỉ thấy mình đang ngồi ở trong lòng Lục Thần, hoa huyệt mở rộng, đầu ngực bị kẹp đến nhô lên nở rộ, phía dưới cũng lập loè lục lạc nhỏ màu bạc …

Nàng cầm lòng không đậu đẩy ra, hoa đế bị kẹp rơi vào mi mắt nàng … Hô hấp Chúc Dao dồn dập hơn, ánh mắt nhìn về nam nhân phía sau nàng.

“Phu quân…”

Lục Thần hôn cổ nàng, tay vòng đến phía trước nhẹ gảy đầu ngực một chút, đinh linh “Nơi nào ngứa?”

“Địa phương chàng vừa mới gảy ngứa…”

Lục Thần lại gảy nhẹ một chút, “Lực đạo này được chưa?”

Chúc Dao gật đầu, quay đầu chủ động hôn lên miệng hắn, liếʍ môi hắn, nức nở nói: “Ừm, không đau.”

Phía dưới càng ướt.

Lục Thần kéo cánh tay của nàng ôm cổ hắn, sau đó đôi tay nhẹ gảy hai đầu ngực. Thanh âm đinh linh hấp dẫn Chúc Dao rời khỏi môi hắn nhìn về phía gương, khuôn mặt dâʍ đãиɠ yêu diễm đối diện gương, ngồi ở trên người nam nhân, đôi tay ôm cổ nam nhân phía sau, bộ ngực tròn trịa hướng lên trên, dây xích phía dưới lôi kéo kiều đế của nàng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~